Thái Cổ Thần Vương

Chương 625: - Xếp hạng của cổ bia Tiên Vũ Giới (1)



- Đế Thí.

Người của gia tộc Đế thị nhìn thấy được tên của Đế thị xuất hiện, thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt đỏ bừng.

Bọn họ nhiều cường giả như vậy tới đây là vì cái gì? Không thể nghi ngờ là vì tận mắt nhìn thấy Đế Thí nhân vật thiên chi kiêu tử trong tộc của bọn họ có thể đạt được một thứ hạng tốt. Nhưng mà hiện tại, bọn họ lại phát hiện Đế Thí không chỉ có không có khả năng nhận được thứ hạng tốt, trái lại, bị đá ra trước mười, cảm nhận được xung quanh có vô số ánh mắt phóng tới cùng với những tiếng bàn luận xôn xao không ngừng vang lên, trong lòng bọn họ buồn bực thế nào có thể tưởng tượng được.

Bọn họ lại không biết, lúc này Đế Thí ở bên trong cột mốc biên giới có thể thấy rõ ràng biểu tình phản ứng của bọn họ, đồng dạng hắn cũng vô cùng đau khổ, sát niệm đối với Tần Vấn Thiên lại càng mãnh liệt.

- Đế Thí lại bị đá ra khỏi trước mười, chỉ đạt được vị trí mười một. Như vậy ngoại trừ tám đại thiên kiêu trấn áp thời đại ra, chắc hẳn là còn có ba người khác tiến vào trước mười. Bọn họ là ai?

Đám người bắt đầu lục soát ở trong đầu những cái tên còn lại. Tám đại thiên kiêu trấn áp thời đại đã có bảy, còn có ba danh ngạch.

Khóe miệng của Mai Sơn kiếm chủ cong lên, lộ ra một tia ngạo nghễ, nhỏ giọng nói:

- Băng Vũ, ngươi quả nhiên không khiến cho ta thất vọng.

Hiện tại đã có thể nhìn ra, Lâu Băng Vũ,chính thức bước vào trước mười.

- Đúng rồi, đệ tử của Mai Sơn kiếm chủ Lâu Băng Vũ, bước vào trước mười.

Âm thanh của Mai Sơn kiếm chủ lập tức khiến cho mọi người ồ lên, không nghĩ tới Lâu Băng Vũ lợi hại như vậy.

- Ha ha, đệ tử của Tư Lăng ta, ngươi quả nhiên là đệ tử bảo bối của sư tôn.

Cách đó không xa, một vị cường giả Tử Lôi tông cười to nói, khiến cho đám người lại run lên. Người này thật đúng là đắc ý, không ngờ gọi là đệ tử bảo bối, không ít người đều thấy nổi da gà, chỉ có điều cũng khó trách, tiến vào cổ bia Bảng xếp hạng trước mười của Tiên Vũ Giới là vinh dự tới mức nào.


Không sai, tên của Tư Lăng là ở trên cổ bia, nhưng bây giờ còn chưa có hiện lên, hiển nhiên, tên của hắn chắc hẳn còn ở phía sau.

Lâu Băng Vũ và Tư Lăng đều có thứ hạng trên Đế Thí.

- Tư Lăng, niềm kiêu ngạo của Tư gia ta.

Các cường giả Tư gia cũng tới, bọn họ hít một hơi thật sâu, ngửa đầu nhìn bầu trời, chuyện hoàng tử Thương Đồng của Đại Thương hoàng triều đều không có làm được, Tư Lăng của Tư gia bọn họ làm được, không hổ danh là đệ nhất thiên tài của Tư gia.

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Mạc Khuynh Thành ngoại trừ khẩn trương còn có một tia hưng phấn. Những người khác rất ít người nhớ có một cái tên là Tần Vấn Thiên còn chưa có xuất hiện, nhưng người Mạc Khuynh Thành nàng chú ý, lại chỉ có Tần Vấn Thiên.

Ánh mắt của Dược Hoàng chuyển qua, nhìn về phía Mạc Khuynh Thành, cười như không cười nhìn đệ tử này của hắn, khẽ nói:

- Thế nào, xem ra tiểu nam bằng hữu của ngươi tiến vào trước mười, thật cao hứng đi.

Mạc Khuynh Thành nhìn sư tôn, bàn tay nắm chặt lại hơi dùng sức, nghiêm túc gật đầu, bộ dáng kia đặc biệt thục nữ, lại lộ ra một sự kiên quyết, nàng đương nhiên cao hứng.

Toàn thân tất cả người của Dược Hoàng cốc đều chấn động. Đúng vậy, tên Tần Vấn Thiên, còn chưa có xuất hiện.

- Tiếp theo, chính là thứ hạng trước mười.

Trong lòng mọi người khẩn trương, nhưng mà thứ hạng trước mười lại chậm chạp không có xuất hiện.

Bọn họ lại không biết lúc này ở bên trong cột mốc biên giới, Tiên Vũ Giới giới chủ Vũ Mục nhìn thấy được vẻ mặt của mọi người kích động, khóe miệng khẽ cười.

Rất chờ mong sao?

- Ngày mai vào giờ này, lại khắc bảng danh sách trước mười.


Vũ Mục vừa cười khẽ vừa nói, hình như có vài phần độc ác, tận lực khiến đám người bên ngoài phải chờ mong. Hắn muốn cho những người này biết phân lượng của thứ hạng Tiên Vũ Giới, khiến cho bọn họ chờ mong.

Trong tiệc rượu, mọi người đều xấu hổ một hồi, chỉ có điều nếu Vũ Mục nói như vậy, bọn họ cũng chỉ có thể cười gượng, vì vậy mọi người ăn uống thả cửa, trong cơ thể không ngừng phát sinh biến hóa. Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy mình dường như được đặt ở trong mộng ảo vậy, nhận biết đối với lực ngôi sao dường như mãnh liệt hơn, chữ cổ trên vách đã tinh quang dường như cũng muốn trở nên rõ ràng hơn.

- Bữa tiệc rượu này thật sự là đại bổ.

Trong lòng Tần Vấn Thiên thầm nghĩ, hắn cảm giác ở chỗ này điên cuồng ăn bảy ngày, cảnh giới cũng có thể sẽ đột phá đến Thiên Cương thất trọng cảnh, nhưng nửa ngày qua đi, hắn lại phát hiện mình mơ hồ ăn không vào được, uống không được, toàn thân cũng có chút say khướt, không chỉ có hắn, những người khác cũng vậy. Điều này khiến cho bọn họ hiểu sâu sắc hơn vài phần về lời Vũ Mục nói, có thể ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu, phải cố gắng ăn uống.

Vì vậy mọi người đều giống như phát điên, ăn không vào cũng ăn, uống không xuống được cũng muốn rót, vì vậy đưa đến kết cục chính là ngày thứ hai lúc tỉnh lại phát hiện thân thể của mình đã ngang nằm ở trên bàn rượu.

Điều khiến cho Tần Vấn Thiên lúng túng là sau khi tỉnh lại, hắn phát hiện trước mặt mình là Lâm Tiên Nhi đang đối diện hắn, hơi thở như hoa lan, theo làn gió thơm xông vào mũi, khiến người ta muốn say đắm ở trong đó không có cách nào tự kềm chế. Khuôn mặt tuyệt mỹ này gần trong gang tấc, hết sức quyến rũ. Hơn nữa phía sau, Lâu Băng Vũ ngã vào bên kia, một cánh tay băng thanh ngọc khiết mềm yếu không có xương ôm lấy đầu hắn, khiến cho Tần Vấn Thiên thận trọng chuyển cánh tay giống như làm bằng ngọc này đi, lập tức hít một hơi thật sâu, bò dậy. Hắn lại nhìn thấy được Vũ Mục đang cười như không cười nhìn hắn.

- Tiền bối, rượu này quá mạnh.

Tần Vấn Thiên lúng túng nói.

- Đúng, quá mạnh. Nếu như là ta, ta sẽ không tỉnh lại nhanh như vậy.

Vũ Mục cười như không cười nói, khiến cho mặt Tần Vấn Thiên cũng nghẹn đến có chút đỏ bừng, cảnh tượng như vậy khiến cho Vũ Mục không nhịn được phá lên cười.

Lúc này, Tần Vấn Thiên không nhìn thấy trên gương mặt băng thanh ngọc khiết của Lâu Băng Vũ, lông mi hơi giật giật, toàn thân nóng như lửa, trên mặt giống như nóng ran lên vậy. Vừa rồi, khi Tần Vấn Thiên dời cánh tay của nàng, nàng lại đã tỉnh, hiện tại chỉ có thể giả vờ ngủ tiếp. Giờ phút này, Lâu Băng Vũ thậm chí có tâm tư muốn chết.

Mình không ngờ, lấy cánh tay ôm lấy cổ của nam nhân? Tim Lâu Băng Vũ đập không ngừng, nàng không biết sau khi mình say còn làm qua những chuyện gì. Nghĩ vậy lòng của nàng lại càng kinh hoàng, thân thể cũng có chấn động rất nhỏ. Xem ra không thể uống loạn rượu nơi này.

- Phù... - Đế Thí.

Người của gia tộc Đế thị nhìn thấy được tên của Đế thị xuất hiện, thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt đỏ bừng.

Bọn họ nhiều cường giả như vậy tới đây là vì cái gì? Không thể nghi ngờ là vì tận mắt nhìn thấy Đế Thí nhân vật thiên chi kiêu tử trong tộc của bọn họ có thể đạt được một thứ hạng tốt. Nhưng mà hiện tại, bọn họ lại phát hiện Đế Thí không chỉ có không có khả năng nhận được thứ hạng tốt, trái lại, bị đá ra trước mười, cảm nhận được xung quanh có vô số ánh mắt phóng tới cùng với những tiếng bàn luận xôn xao không ngừng vang lên, trong lòng bọn họ buồn bực thế nào có thể tưởng tượng được.

Bọn họ lại không biết, lúc này Đế Thí ở bên trong cột mốc biên giới có thể thấy rõ ràng biểu tình phản ứng của bọn họ, đồng dạng hắn cũng vô cùng đau khổ, sát niệm đối với Tần Vấn Thiên lại càng mãnh liệt.

- Đế Thí lại bị đá ra khỏi trước mười, chỉ đạt được vị trí mười một. Như vậy ngoại trừ tám đại thiên kiêu trấn áp thời đại ra, chắc hẳn là còn có ba người khác tiến vào trước mười. Bọn họ là ai?

Đám người bắt đầu lục soát ở trong đầu những cái tên còn lại. Tám đại thiên kiêu trấn áp thời đại đã có bảy, còn có ba danh ngạch.

Khóe miệng của Mai Sơn kiếm chủ cong lên, lộ ra một tia ngạo nghễ, nhỏ giọng nói:

- Băng Vũ, ngươi quả nhiên không khiến cho ta thất vọng.

Hiện tại đã có thể nhìn ra, Lâu Băng Vũ,chính thức bước vào trước mười.

- Đúng rồi, đệ tử của Mai Sơn kiếm chủ Lâu Băng Vũ, bước vào trước mười.

Âm thanh của Mai Sơn kiếm chủ lập tức khiến cho mọi người ồ lên, không nghĩ tới Lâu Băng Vũ lợi hại như vậy.

- Ha ha, đệ tử của Tư Lăng ta, ngươi quả nhiên là đệ tử bảo bối của sư tôn.

Cách đó không xa, một vị cường giả Tử Lôi tông cười to nói, khiến cho đám người lại run lên. Người này thật đúng là đắc ý, không ngờ gọi là đệ tử bảo bối, không ít người đều thấy nổi da gà, chỉ có điều cũng khó trách, tiến vào cổ bia Bảng xếp hạng trước mười của Tiên Vũ Giới là vinh dự tới mức nào.

Không sai, tên của Tư Lăng là ở trên cổ bia, nhưng bây giờ còn chưa có hiện lên, hiển nhiên, tên của hắn chắc hẳn còn ở phía sau.

Lâu Băng Vũ và Tư Lăng đều có thứ hạng trên Đế Thí.

- Tư Lăng, niềm kiêu ngạo của Tư gia ta.

Các cường giả Tư gia cũng tới, bọn họ hít một hơi thật sâu, ngửa đầu nhìn bầu trời, chuyện hoàng tử Thương Đồng của Đại Thương hoàng triều đều không có làm được, Tư Lăng của Tư gia bọn họ làm được, không hổ danh là đệ nhất thiên tài của Tư gia.

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Mạc Khuynh Thành ngoại trừ khẩn trương còn có một tia hưng phấn. Những người khác rất ít người nhớ có một cái tên là Tần Vấn Thiên còn chưa có xuất hiện, nhưng người Mạc Khuynh Thành nàng chú ý, lại chỉ có Tần Vấn Thiên.

Ánh mắt của Dược Hoàng chuyển qua, nhìn về phía Mạc Khuynh Thành, cười như không cười nhìn đệ tử này của hắn, khẽ nói:

- Thế nào, xem ra tiểu nam bằng hữu của ngươi tiến vào trước mười, thật cao hứng đi.

Mạc Khuynh Thành nhìn sư tôn, bàn tay nắm chặt lại hơi dùng sức, nghiêm túc gật đầu, bộ dáng kia đặc biệt thục nữ, lại lộ ra một sự kiên quyết, nàng đương nhiên cao hứng.

Toàn thân tất cả người của Dược Hoàng cốc đều chấn động. Đúng vậy, tên Tần Vấn Thiên, còn chưa có xuất hiện.

- Tiếp theo, chính là thứ hạng trước mười.

Trong lòng mọi người khẩn trương, nhưng mà thứ hạng trước mười lại chậm chạp không có xuất hiện.

Bọn họ lại không biết lúc này ở bên trong cột mốc biên giới, Tiên Vũ Giới giới chủ Vũ Mục nhìn thấy được vẻ mặt của mọi người kích động, khóe miệng khẽ cười.

Rất chờ mong sao?

- Ngày mai vào giờ này, lại khắc bảng danh sách trước mười.

Vũ Mục vừa cười khẽ vừa nói, hình như có vài phần độc ác, tận lực khiến đám người bên ngoài phải chờ mong. Hắn muốn cho những người này biết phân lượng của thứ hạng Tiên Vũ Giới, khiến cho bọn họ chờ mong.

Trong tiệc rượu, mọi người đều xấu hổ một hồi, chỉ có điều nếu Vũ Mục nói như vậy, bọn họ cũng chỉ có thể cười gượng, vì vậy mọi người ăn uống thả cửa, trong cơ thể không ngừng phát sinh biến hóa. Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy mình dường như được đặt ở trong mộng ảo vậy, nhận biết đối với lực ngôi sao dường như mãnh liệt hơn, chữ cổ trên vách đã tinh quang dường như cũng muốn trở nên rõ ràng hơn.

- Bữa tiệc rượu này thật sự là đại bổ.

Trong lòng Tần Vấn Thiên thầm nghĩ, hắn cảm giác ở chỗ này điên cuồng ăn bảy ngày, cảnh giới cũng có thể sẽ đột phá đến Thiên Cương thất trọng cảnh, nhưng nửa ngày qua đi, hắn lại phát hiện mình mơ hồ ăn không vào được, uống không được, toàn thân cũng có chút say khướt, không chỉ có hắn, những người khác cũng vậy. Điều này khiến cho bọn họ hiểu sâu sắc hơn vài phần về lời Vũ Mục nói, có thể ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu, phải cố gắng ăn uống.

Vì vậy mọi người đều giống như phát điên, ăn không vào cũng ăn, uống không xuống được cũng muốn rót, vì vậy đưa đến kết cục chính là ngày thứ hai lúc tỉnh lại phát hiện thân thể của mình đã ngang nằm ở trên bàn rượu.

Điều khiến cho Tần Vấn Thiên lúng túng là sau khi tỉnh lại, hắn phát hiện trước mặt mình là Lâm Tiên Nhi đang đối diện hắn, hơi thở như hoa lan, theo làn gió thơm xông vào mũi, khiến người ta muốn say đắm ở trong đó không có cách nào tự kềm chế. Khuôn mặt tuyệt mỹ này gần trong gang tấc, hết sức quyến rũ. Hơn nữa phía sau, Lâu Băng Vũ ngã vào bên kia, một cánh tay băng thanh ngọc khiết mềm yếu không có xương ôm lấy đầu hắn, khiến cho Tần Vấn Thiên thận trọng chuyển cánh tay giống như làm bằng ngọc này đi, lập tức hít một hơi thật sâu, bò dậy. Hắn lại nhìn thấy được Vũ Mục đang cười như không cười nhìn hắn.

- Tiền bối, rượu này quá mạnh.

Tần Vấn Thiên lúng túng nói.

- Đúng, quá mạnh. Nếu như là ta, ta sẽ không tỉnh lại nhanh như vậy.

Vũ Mục cười như không cười nói, khiến cho mặt Tần Vấn Thiên cũng nghẹn đến có chút đỏ bừng, cảnh tượng như vậy khiến cho Vũ Mục không nhịn được phá lên cười.

Lúc này, Tần Vấn Thiên không nhìn thấy trên gương mặt băng thanh ngọc khiết của Lâu Băng Vũ, lông mi hơi giật giật, toàn thân nóng như lửa, trên mặt giống như nóng ran lên vậy. Vừa rồi, khi Tần Vấn Thiên dời cánh tay của nàng, nàng lại đã tỉnh, hiện tại chỉ có thể giả vờ ngủ tiếp. Giờ phút này, Lâu Băng Vũ thậm chí có tâm tư muốn chết.

Mình không ngờ, lấy cánh tay ôm lấy cổ của nam nhân? Tim Lâu Băng Vũ đập không ngừng, nàng không biết sau khi mình say còn làm qua những chuyện gì. Nghĩ vậy lòng của nàng lại càng kinh hoàng, thân thể cũng có chấn động rất nhỏ. Xem ra không thể uống loạn rượu nơi này.

- Phù...