Thái Cổ Thần Vương

Chương 657: - Tiếp dẫn (1)



 

 

Thời gian bảy ngày nháy mắt đã qua. Mọi người Hoàng cực Thánh vực sớm đã bức rức không thể chờ đợi. Tuy rằng biết cơ hội rất mong manh, nhưng vẫn như cũ có không ít người muốn thử qua một lần. Người có tư cách tham gia tiệc rượu của Đông Thánh bệ hạ ắt phải là nhân vật phi phàm. Nếu như có cơ hội được cường giả Tiên vực thu làm đệ tử, con đường võ đạo sẽ trôi chảy rất nhiều. Còn đối với người bản thổ Hoàng cực Thánh vực mà nói, cũng chính là kỳ ngộ một bước lên trời hiếm có. 

 

Có Tiên vực cường giả siêu cấp, không cần coi lại sắc mặt của Hoàng cực Thánh Tông. Hoàng cực Thánh Tông tự xưng là bá chủ thiên hạ. Nhưng thủ đoạn mà Tể Hiên đã làm quả thực làm nhục cho danh xưng bá chủ. Danh tiếng thánh địa đã dơ bẩn mông thượng. 

 

Người trong bổn tông Hoàng cực Thánh Tông đều nhao nhao muốn thử. Cường giả Tiên vực siêu cấp. Đây chính là nhân vật Thánh hoàng cũng phải ngưỡng vọng. Một khi bái sư, Thánh hoàng đều phải đối khách khí đối với bọn họ. Thật là một điều vinh dự đến bực nào. 

 

Tóm lại, Hoàng cực Thánh vực đang đợi tiếp dẫn vào tiên cung trên bầu trời. Những người có tuổi trên trăm đành âm thầm thở dài. Bọ học không có tư cách tham gia. 

 

- Tiệc rượu, có người tới. 

 

Lúc này, người một vực thế giới nhìn thấy tiên cung cao huyền trên thiên khung. Pho tượng xuất hiện trước không ít thân ảnh cường giả, mỗi cường giả người nào trong bọn họ cũng có đạo cốt tiên phong, khí chất trác tuyệt, nhưng khi đi tới pho tượng trước mặt, tất cả đều khẽ khom người, tỏ vẻ tôn trọng. Tôn pho tượng ấy chính là pho tượng của Đông Thánh bệ hạ, có tiên niệm Đông Thánh bệ hạ. 

 

Sau khi đã lạy pho tượng Đông Thánh bệ hạ, những cường giả kia lần lượt ngồi xuống tiệc rượu, chuyện trò với nhau rất vui vẻ. Trong lòng người Hoàng cực Thánh vực đều kinh ngạc tán thán về năng lực của đại năng giả. Đây thật chỉ là một Thế giới lạp tử ư. Đông Thánh bệ hạ có thể khiến cho tiên cung trôi nổi giữa bầu trời, khiến cho toàn bộ người thế giới đều có thể ngắm nhìn rõ ràng được hết thảy ở bên trong. Rõ ràng như trông thấy ánh mặt trời và ánh trăng vậy. 

 

Đối với người đại năng siêu cấp mà nói, một vực thế giới chỉ có Tu Di thế giới, một hạt, giơ tay lên là có thể hủy diệt sao? 

 

Những đại năng Tiên vực kia thật sự mạnh bao nhiêu. 

 


Cường giả Tiên vực đàm tiếu trong tiệc rượu, nhưng người Hoàng cực Thánh vực không nghe được, nên không biết bọn họ đang nói những gì. 

 

Cảnh tượng mà các cường giả Hoàng cực Thánh vực đã trông thấy đúng là phát sinh hết thảy chân thật. Tiên cung trong bầu trời đó đích xác đang cử hành tiệc rượu, lục tục có một số nhân vật cường đại tới tham gia. Có người trong Đông Thánh tiên cung truyền xuống tin tức, dĩ nhiên bọn họ cổ vũ cho Đông Thánh bệ hạ. 

 

Đông Thánh bệ hạ là nhân vật đại năng một phương, cường giả siêu cấp một vùng Tiên vực. Nhân vật ở vùng địa vực này đều khiến cho Đông Thánh bệ hạ nở mặt nở mày. Thậm chí không thiếu cường giả địa vực khác cũng tới, muốn nhìn xem rốt cuộc ý muốn của Đông Thánh tiên đế là như thế nào. 

 

Về phần người nghênh tiếp bọn họ là ai? Chính là ấu tử của Đông Thánh tiên đế, Đông Thánh Đình. 

 

- Đông Thánh Đình, rốt cuộc bệ hạ nghĩ như thế nào. Vì sao phải thu đồ đệ tại một vực? 

 

Chỉ thấy một vị lão giả râu dài mỉm cười nhìn Đông Thánh Đình và hỏi. Lập tức không ít người đưa ánh mắt nhìn về phía bên này. Bọn họ ngầm trộm nghe được một số lời đồn, nhưng không thể xác định thiệt giả. Hơn nữa nội tình cụ thể ra sao, bọn họ cũng không biết. 

 

Dù sao chuyện này liên lụy đến hai nhân vật bệ hạ. Chuyện của bọn họ ai dám hỏi nhiều chứ. Do thấy có Đông Thánh Đình ở đây, bọn họ mới thử dò la hỏi thăm. 

 

- Ta nào biết phụ thân ý nghĩ như thế nào. Có thể phụ thân cho rằng người hạ giới muốn trưởng thành cần trải qua đau khổ nhiều hơn. Nếu như xuất hiện tạo anh tài, càng có tiền đồ hơn. 

 

Đông Thánh Đình cười đáp lại, vẫn chưa nói sự thật ra. 

 

Lão giả vuốt vuốt bộ râu dài của mình, trên mặt trắng noãn ánh lên hồng quang, trong ánh mắt mang theo nụ cười ý vị sâu xa, khẽ gật đầu nói: 

 


- Bệ hạ nghĩ như vậy ngược lại cũng có khả năng. Chỉ có điều hơi kỳ quái. Phạm vi bệ hạ thu đồ đệ không khỏi quá nhỏ. Chỉ có một vực thế giới. Với thân phận của bệ hạ, ngài có thể trực tiếp hình chiếu hàng vạn hàng ngàn Thế giới lạp tử, để cho bọn họ cạnh tranh mười năm tám năm. Sau đó chọn lựa ra người trác tuyệt nhất. Như vậy mới thấy rõ vẻ phi phàm của bệ hạ a. 

 

- Lời tiền bối không phải là không có lý. Chỉ có điều ai có thể đoán đúng được suy nghĩ của phụ thân. Có lẽ phụ thân nhất thời hứng khởi, làm sao nghĩ được nhiều như vậy. 

 

Đông Thánh Đình cười nói. 

 

- Cũng đúng. Ý nghĩ của Đông Thánh bệ hạ làm sao có thể đoán được chứ. 

 

Lão giả cười nói. 

 

- Dù sao không biết tiểu tử nào có vận tốt như vậy, có thể được Đông Thánh bệ hạ thu làm đệ tử. 

 

Hắn tuy nói như thế, nhưng thần thái lập lòe trong đôi mắt kia vẫn khiến cho người ta có cảm giác không thể nắm bắt. Người tới tham gia tiệc rượu cũng là người phi phàm, giống như Đông Thánh bệ hạ, nếu muốn thu đệ tử: một là xem thấy thuận mắt, hai là cần xác thực thiên phú của người kia là nghịch thiên. Cũng có tiền lệ cường giả tại Tiên vực thu đồ đệ thế giới bên ngoài. Người khác có thể nói là động một cái bao trùm cả ngàn vạn Thế giới lạp tử, khiến cho bọn họ đi cạnh tranh, có khi thời gian thu đồ đệ dài tới mấy chục năm, đến cuối cùng không biết đã tàn khốc bao nhiêu. Rất nhiều người thậm chí bị hành hạ đến phát điên, người cuối cùng lưu lại mới có tư cách được coi trọng. 

 

Đông Thánh bệ hạ, hắn lại nhất thời hứng khởi thu đồ đệ? Hiển nhiên không có thể. 

 

 

 

 

   

 

Thời gian bảy ngày nháy mắt đã qua. Mọi người Hoàng cực Thánh vực sớm đã bức rức không thể chờ đợi. Tuy rằng biết cơ hội rất mong manh, nhưng vẫn như cũ có không ít người muốn thử qua một lần. Người có tư cách tham gia tiệc rượu của Đông Thánh bệ hạ ắt phải là nhân vật phi phàm. Nếu như có cơ hội được cường giả Tiên vực thu làm đệ tử, con đường võ đạo sẽ trôi chảy rất nhiều. Còn đối với người bản thổ Hoàng cực Thánh vực mà nói, cũng chính là kỳ ngộ một bước lên trời hiếm có. 

 

Có Tiên vực cường giả siêu cấp, không cần coi lại sắc mặt của Hoàng cực Thánh Tông. Hoàng cực Thánh Tông tự xưng là bá chủ thiên hạ. Nhưng thủ đoạn mà Tể Hiên đã làm quả thực làm nhục cho danh xưng bá chủ. Danh tiếng thánh địa đã dơ bẩn mông thượng. 

 

Người trong bổn tông Hoàng cực Thánh Tông đều nhao nhao muốn thử. Cường giả Tiên vực siêu cấp. Đây chính là nhân vật Thánh hoàng cũng phải ngưỡng vọng. Một khi bái sư, Thánh hoàng đều phải đối khách khí đối với bọn họ. Thật là một điều vinh dự đến bực nào. 

 

Tóm lại, Hoàng cực Thánh vực đang đợi tiếp dẫn vào tiên cung trên bầu trời. Những người có tuổi trên trăm đành âm thầm thở dài. Bọ học không có tư cách tham gia. 

 

- Tiệc rượu, có người tới. 

 

Lúc này, người một vực thế giới nhìn thấy tiên cung cao huyền trên thiên khung. Pho tượng xuất hiện trước không ít thân ảnh cường giả, mỗi cường giả người nào trong bọn họ cũng có đạo cốt tiên phong, khí chất trác tuyệt, nhưng khi đi tới pho tượng trước mặt, tất cả đều khẽ khom người, tỏ vẻ tôn trọng. Tôn pho tượng ấy chính là pho tượng của Đông Thánh bệ hạ, có tiên niệm Đông Thánh bệ hạ. 

 

Sau khi đã lạy pho tượng Đông Thánh bệ hạ, những cường giả kia lần lượt ngồi xuống tiệc rượu, chuyện trò với nhau rất vui vẻ. Trong lòng người Hoàng cực Thánh vực đều kinh ngạc tán thán về năng lực của đại năng giả. Đây thật chỉ là một Thế giới lạp tử ư. Đông Thánh bệ hạ có thể khiến cho tiên cung trôi nổi giữa bầu trời, khiến cho toàn bộ người thế giới đều có thể ngắm nhìn rõ ràng được hết thảy ở bên trong. Rõ ràng như trông thấy ánh mặt trời và ánh trăng vậy. 

 

Đối với người đại năng siêu cấp mà nói, một vực thế giới chỉ có Tu Di thế giới, một hạt, giơ tay lên là có thể hủy diệt sao? 

 

Những đại năng Tiên vực kia thật sự mạnh bao nhiêu. 

 

Cường giả Tiên vực đàm tiếu trong tiệc rượu, nhưng người Hoàng cực Thánh vực không nghe được, nên không biết bọn họ đang nói những gì. 

 

Cảnh tượng mà các cường giả Hoàng cực Thánh vực đã trông thấy đúng là phát sinh hết thảy chân thật. Tiên cung trong bầu trời đó đích xác đang cử hành tiệc rượu, lục tục có một số nhân vật cường đại tới tham gia. Có người trong Đông Thánh tiên cung truyền xuống tin tức, dĩ nhiên bọn họ cổ vũ cho Đông Thánh bệ hạ. 

 

Đông Thánh bệ hạ là nhân vật đại năng một phương, cường giả siêu cấp một vùng Tiên vực. Nhân vật ở vùng địa vực này đều khiến cho Đông Thánh bệ hạ nở mặt nở mày. Thậm chí không thiếu cường giả địa vực khác cũng tới, muốn nhìn xem rốt cuộc ý muốn của Đông Thánh tiên đế là như thế nào. 

 

Về phần người nghênh tiếp bọn họ là ai? Chính là ấu tử của Đông Thánh tiên đế, Đông Thánh Đình. 

 

- Đông Thánh Đình, rốt cuộc bệ hạ nghĩ như thế nào. Vì sao phải thu đồ đệ tại một vực? 

 

Chỉ thấy một vị lão giả râu dài mỉm cười nhìn Đông Thánh Đình và hỏi. Lập tức không ít người đưa ánh mắt nhìn về phía bên này. Bọn họ ngầm trộm nghe được một số lời đồn, nhưng không thể xác định thiệt giả. Hơn nữa nội tình cụ thể ra sao, bọn họ cũng không biết. 

 

Dù sao chuyện này liên lụy đến hai nhân vật bệ hạ. Chuyện của bọn họ ai dám hỏi nhiều chứ. Do thấy có Đông Thánh Đình ở đây, bọn họ mới thử dò la hỏi thăm. 

 

- Ta nào biết phụ thân ý nghĩ như thế nào. Có thể phụ thân cho rằng người hạ giới muốn trưởng thành cần trải qua đau khổ nhiều hơn. Nếu như xuất hiện tạo anh tài, càng có tiền đồ hơn. 

 

Đông Thánh Đình cười đáp lại, vẫn chưa nói sự thật ra. 

 

Lão giả vuốt vuốt bộ râu dài của mình, trên mặt trắng noãn ánh lên hồng quang, trong ánh mắt mang theo nụ cười ý vị sâu xa, khẽ gật đầu nói: 

 

- Bệ hạ nghĩ như vậy ngược lại cũng có khả năng. Chỉ có điều hơi kỳ quái. Phạm vi bệ hạ thu đồ đệ không khỏi quá nhỏ. Chỉ có một vực thế giới. Với thân phận của bệ hạ, ngài có thể trực tiếp hình chiếu hàng vạn hàng ngàn Thế giới lạp tử, để cho bọn họ cạnh tranh mười năm tám năm. Sau đó chọn lựa ra người trác tuyệt nhất. Như vậy mới thấy rõ vẻ phi phàm của bệ hạ a. 

 

- Lời tiền bối không phải là không có lý. Chỉ có điều ai có thể đoán đúng được suy nghĩ của phụ thân. Có lẽ phụ thân nhất thời hứng khởi, làm sao nghĩ được nhiều như vậy. 

 

Đông Thánh Đình cười nói. 

 

- Cũng đúng. Ý nghĩ của Đông Thánh bệ hạ làm sao có thể đoán được chứ. 

 

Lão giả cười nói. 

 

- Dù sao không biết tiểu tử nào có vận tốt như vậy, có thể được Đông Thánh bệ hạ thu làm đệ tử. 

 

Hắn tuy nói như thế, nhưng thần thái lập lòe trong đôi mắt kia vẫn khiến cho người ta có cảm giác không thể nắm bắt. Người tới tham gia tiệc rượu cũng là người phi phàm, giống như Đông Thánh bệ hạ, nếu muốn thu đệ tử: một là xem thấy thuận mắt, hai là cần xác thực thiên phú của người kia là nghịch thiên. Cũng có tiền lệ cường giả tại Tiên vực thu đồ đệ thế giới bên ngoài. Người khác có thể nói là động một cái bao trùm cả ngàn vạn Thế giới lạp tử, khiến cho bọn họ đi cạnh tranh, có khi thời gian thu đồ đệ dài tới mấy chục năm, đến cuối cùng không biết đã tàn khốc bao nhiêu. Rất nhiều người thậm chí bị hành hạ đến phát điên, người cuối cùng lưu lại mới có tư cách được coi trọng. 

 

Đông Thánh bệ hạ, hắn lại nhất thời hứng khởi thu đồ đệ? Hiển nhiên không có thể.