Thái Cổ Thần Vương

Chương 686: - Khống chế khôi lỗi (2)



 

 

Hai tròng mắt của Thánh hoàng lạnh như băng, một cổ uy áp hàng lâm, toàn bộ thiên địa đều có cảm giác nghẹt thở. Lần này, không còn là tiên niệm của Thánh hoàng, mà là bản tôn. 

 

- Muốn cho tất cả mọi người ly khai. 

 

Dược Hoàng bình tĩnh đáp. 

 

- Không thể. 

 

Thánh hoàng trực tiếp phủ định. Nếu Hoàng cực Thánh tông đã bắt đầu thanh lý môn hộ, nào có đạo lý thả cho đi. Riêng bọn Dược Hoàng càng không thể thả, bằng không Hoàng cực Thánh tông hắn mất hết mặt mũi. 

 

- Vậy thì chỉ có chiến. 

 

Dược Hoàng như đã sớm biết Thánh hoàng sẽ không đồng ý, lạnh lùng nói. 

 

- Vì sao chiến? Nếu ngươi nhúng tay đối phó người phía dưới, như vậy vô luận là Hoàng cực Thánh tông ta, hay là Dược Hoàng cốc của ngươi, chỉ sợ đều chết một vùng. 

 

Thánh hoàng hỏi, cho đến cảnh giới như hắn và Dược Hoàng, giết người thiên tượng cảnh dễ như trở bàn tay. Nếu như hai người bọn họ đều lần lượt đối phó người phía dưới, một lần ra tay là có thể giết một đoàn. Nói vậy, hai thế lực lớn cuối cùng là cục diện đồng quy vu tận. 

 

- Ta và ngươi có một người bỏ mạng trước, không nhúng tay vào bọn họ chiến đấu. 

 

Dĩ nhiên Dược Hoàng cũng có cố kỵ. Bọn họ đều không hy vọng toàn bộ môn nhân bị giết hết. Thực tế, thắng bại giữa bọn họ mới quyết định thắng bại chiến tranh. Dĩ nhiên điều kiện tiên quyết là cần phải tru diệt đối phương. Nếu như Dược Hoàng vẫn, vậy đối với Dược Hoàng cốc mà nói chính là tận thế. Ngược lại cũng là như vậy. 

 

- Khôi lỗi đó ở đâu? 

 

Thánh hoàng chỉ vào Huyền Vũ dưới chân Dược Hoàng. 

 


- Nó không chủ động công phạt môn hạ tằng thứ các ngươi, nhưng cũng thủ hộ cường giả Dược Hoàng cốc. 

 

Dược Hoàng nói. 

 

- Vậy thì tốt. Vừa lúc bổn tọa muốn lĩnh giáo thực lực của lão bất tử ngươi như thế nào. 

 

Thánh hoàng hờ hững cười nói, ngữ khí bình thản, trong con ngươi cũng không bất kỳ ý cừu hận, giống như là so tài giữa bạn cũ với nhau vậy. 

 

Trong khi hai người nói chuyện, trên người có ánh sáng lượn lờ sáng chói, giống như tiên mang, dường như điểm sáng hư không lên. Bất kế là Thánh hoàng hay Dược Hoàng, trong một tích tắc khí chất của bọn hắn cũng thay đổi, là tiên nhân chân chính. Loại tiên chi quang hoàn đó phảng phất là ánh sáng mang theo trong cơ thể tiên nhân. 

 

Oàng… 

 

Một cổ vương đạo khí kinh khủng phun trào từ trên người của Thánh hoàng, chỉ thấy hắn đánh quyền ra. Một đạo huyễn thế tiên quang chấn động thiên địa, trực tiếp vượt qua không gian, dường như nhìn rõ hư không, hóa thành hắc động đáng sợ đánh tới Dược Hoàng, đối với lực lượng nắm trong tay, dường như đến một tầng hoàn mỹ, tuy rằng vô cùng mạnh mẽ nhưng không tiết ra ngoài chút nào, không hề lãng phí lực công kích. 

 

Dược Hoàng chỉ một ngón tay, chỉ thấy một luồng ánh lửa bay tới phía trước với một lực công kích kinh khủng. Ánh lửa kia nhìn như không có gì lạ, nhưng khoảnh khắc tiếp xúc công kích Thánh hoàng thì một cổ khí tức hủy diệt phun trào trong tích tắc, trên hư không hóa thành một biển lửa. Dược Hoàng đưa thân vào trong biển lửa quang hoa rực rỡ, dường như tắm trong lửa mà sinh. 

 

Vô số người chung quanh đều cảm thấy toàn thân nóng rực. Quần áo như muốn bốc cháy. Làn da mơ hồ dấu hiệu bị nứt nẻ. Bọn họ kinh hãi ngẩng đầu nhìn hỏa diễm trong hư không. Hỏa diễm đó đã không còn là hỏa diễm tầm thường, mà là tiên hỏa. 

 

Trong tầng của Thánh hoàng và Dược Hoàng, lực lượng đã lột xác đến một trình độ khác. 

 

- Đi lên đánh đi. Bọn họ không chịu nổi dư ba. 

 

Dược Hoàng mở miệng nói, lập tức thân thể đi tới bầu trời. Thánh hoàng bước chậm lên. Hai người vọt thẳng về hư không. Trong nháy mắt chỉ còn lại có hai đạo ánh sáng, mơ hồ có thể nhìn thấy lực lượng hủy diệt rơi xuống dưới, như từng tia lửa. Một luồng ánh lửa rơi xuống, dường như cũng có thể đốt giết cường giả thiên tượng bậc thấp. 

 

Người Trượng Kiếm tông hít sâu một hơi, trong lòng mơ hồ có chút may mắn, tuyệt xử phùng sanh. May mắn mà có Dược Hoàng dắt cường giả Dược Hoàng cốc đi tới cứu viện. Nếu không hậu quả thiết tưởng không chịu nổi. 

 

Tuy nhiên cho dù cường giả Dược Hoàng cốc và có thêm khôi lỗi đến đây, bọn họ vẫn phải thiếu rất nhiều so với người của Hoàng cực Thánh tông. Hoàng cực Thánh tông hoàn toàn có thể dùng chiến thuật biển người ép vỡ bọn họ. 

 


Dược Hoàng cốc lợi hại chính là những khôi lỗi kia. Mỗi một vị khôi lỗi đều là đỉnh cấp. Nhưng cái ổ ở bên trong Hoàng cực Thánh tông có quá nhiều cường giả. Người của Dược Hoàng cốc và Trượng Kiếm tông vẫn cảm thấy áp lực to lớn như cũ. 

 

Tiên cấp khôi lỗi không thể chủ động công phạt, chỉ cho phép thủ hộ. Đây là nhận thức chung mà Dược Hoàng và Thánh hoàng đạt thành. Mỗi người lui một bước. Bằng không thì chỉ có cục diện đồng quy vu tận. 

 

Lúc này Tần Vấn Thiên hắn đang ở trong một tôn khôi lỗi. Trong một tôn Đại Bằng khôi lỗi, hắn sớm đã quen thuộc cấu tạo của khôi lỗi, trong lòng thầm thán phục sự lợi hại của đại sư chế tạo ra khôi lỗi này. 

 

Luyện chế khôi lỗi là khó khăn nhất, trình độ phức tạp vượt qua luyện khí. Từng bộ phận của khôi lỗi lợi hại đều là lợi khí thần binh, có thể phát huy ra uy năng cường đại, nhưng lại cần phối hợp chỉnh thể, để cho người khống chế khôi lỗi có thể thôi thúc. Trước kia khôi lỗi mà Tần Vấn Thiên nhìn thấy ở Bạch Lộc thư viện so sánh với khôi lỗi thời khắc hắn đang khống chế là tiểu vu gặp đại vu, chênh lệch quá xa. 

 

Toàn bộ trong khôi lỗi này đều là thần văn đại trận, có thể dùng ý thức thôi phát, dễ dàng khống chế. Nhưng chân chính có thể khống chế đến uy năng phát huy mạnh bao nhiêu, thì phải xem chính ngươi quen thuộc và năng lực chưởng khống đối với khôi lỗi rồi. 

 

Xuyên thấu qua ánh mắt của Kim Bằng khôi lỗi, Tần Vấn Thiên nhìn cường giả Hoàng cực Thánh tông, phân làm các đại phái hệ. Người các mạch Hoàng cực Thánh tông đều đến rồi. Thật đúng là ngoan, chỉ thiếu một chút là Trượng Kiếm tông sẽ phá hủy trong tay bọn họ. 

 

Năm đó, có thể nói là Tể Thu giết Khúc Ca, chứ không phải Khúc Ca giết Tể Hiên. Hoàng cực Thánh tông có lỗi đối với Trượng Kiếm tông, sinh ra khúc mắc, ngược lại còn muốn nhổ cỏ tận gốc, xóa sạch Trượng Kiếm tông. Bá chủ thiên hạ này thật là vô đạo bá đạo. 

 

Ông… 

 

Cuồng phong lướt qua, Tần Vấn Thiên khống chế được Đại Bằng khôi lỗi xông thẳng lên trời. Thần văn đại trận trên cánh chim Kim Bằng bị thôi thúc, gió kinh khủng cắt xé hư không, xông tới cường giả Tử Lôi tông. 

 

Hầu Cửu Lôi thấy một màn như vậy thần sắc khẽ biến, nhìn chằm chằm khôi lỗi vọt tới, nói: 

 

- Loại khôi lỗi cấp bậc này tiêu hao sao băng thạch cũng rất lớn, không được chống chọi. Chúng ta quấn lấy nó không ngừng tiêu hao năng lượng của nó. Nếu có thể phá hủy thì cứ tới phá hủy. 

 

 

 

 

 

 

   

 

Hai tròng mắt của Thánh hoàng lạnh như băng, một cổ uy áp hàng lâm, toàn bộ thiên địa đều có cảm giác nghẹt thở. Lần này, không còn là tiên niệm của Thánh hoàng, mà là bản tôn. 

 

- Muốn cho tất cả mọi người ly khai. 

 

Dược Hoàng bình tĩnh đáp. 

 

- Không thể. 

 

Thánh hoàng trực tiếp phủ định. Nếu Hoàng cực Thánh tông đã bắt đầu thanh lý môn hộ, nào có đạo lý thả cho đi. Riêng bọn Dược Hoàng càng không thể thả, bằng không Hoàng cực Thánh tông hắn mất hết mặt mũi. 

 

- Vậy thì chỉ có chiến. 

 

Dược Hoàng như đã sớm biết Thánh hoàng sẽ không đồng ý, lạnh lùng nói. 

 

- Vì sao chiến? Nếu ngươi nhúng tay đối phó người phía dưới, như vậy vô luận là Hoàng cực Thánh tông ta, hay là Dược Hoàng cốc của ngươi, chỉ sợ đều chết một vùng. 

 

Thánh hoàng hỏi, cho đến cảnh giới như hắn và Dược Hoàng, giết người thiên tượng cảnh dễ như trở bàn tay. Nếu như hai người bọn họ đều lần lượt đối phó người phía dưới, một lần ra tay là có thể giết một đoàn. Nói vậy, hai thế lực lớn cuối cùng là cục diện đồng quy vu tận. 

 

- Ta và ngươi có một người bỏ mạng trước, không nhúng tay vào bọn họ chiến đấu. 

 

Dĩ nhiên Dược Hoàng cũng có cố kỵ. Bọn họ đều không hy vọng toàn bộ môn nhân bị giết hết. Thực tế, thắng bại giữa bọn họ mới quyết định thắng bại chiến tranh. Dĩ nhiên điều kiện tiên quyết là cần phải tru diệt đối phương. Nếu như Dược Hoàng vẫn, vậy đối với Dược Hoàng cốc mà nói chính là tận thế. Ngược lại cũng là như vậy. 

 

- Khôi lỗi đó ở đâu? 

 

Thánh hoàng chỉ vào Huyền Vũ dưới chân Dược Hoàng. 

 

- Nó không chủ động công phạt môn hạ tằng thứ các ngươi, nhưng cũng thủ hộ cường giả Dược Hoàng cốc. 

 

Dược Hoàng nói. 

 

- Vậy thì tốt. Vừa lúc bổn tọa muốn lĩnh giáo thực lực của lão bất tử ngươi như thế nào. 

 

Thánh hoàng hờ hững cười nói, ngữ khí bình thản, trong con ngươi cũng không bất kỳ ý cừu hận, giống như là so tài giữa bạn cũ với nhau vậy. 

 

Trong khi hai người nói chuyện, trên người có ánh sáng lượn lờ sáng chói, giống như tiên mang, dường như điểm sáng hư không lên. Bất kế là Thánh hoàng hay Dược Hoàng, trong một tích tắc khí chất của bọn hắn cũng thay đổi, là tiên nhân chân chính. Loại tiên chi quang hoàn đó phảng phất là ánh sáng mang theo trong cơ thể tiên nhân. 

 

Oàng… 

 

Một cổ vương đạo khí kinh khủng phun trào từ trên người của Thánh hoàng, chỉ thấy hắn đánh quyền ra. Một đạo huyễn thế tiên quang chấn động thiên địa, trực tiếp vượt qua không gian, dường như nhìn rõ hư không, hóa thành hắc động đáng sợ đánh tới Dược Hoàng, đối với lực lượng nắm trong tay, dường như đến một tầng hoàn mỹ, tuy rằng vô cùng mạnh mẽ nhưng không tiết ra ngoài chút nào, không hề lãng phí lực công kích. 

 

Dược Hoàng chỉ một ngón tay, chỉ thấy một luồng ánh lửa bay tới phía trước với một lực công kích kinh khủng. Ánh lửa kia nhìn như không có gì lạ, nhưng khoảnh khắc tiếp xúc công kích Thánh hoàng thì một cổ khí tức hủy diệt phun trào trong tích tắc, trên hư không hóa thành một biển lửa. Dược Hoàng đưa thân vào trong biển lửa quang hoa rực rỡ, dường như tắm trong lửa mà sinh. 

 

Vô số người chung quanh đều cảm thấy toàn thân nóng rực. Quần áo như muốn bốc cháy. Làn da mơ hồ dấu hiệu bị nứt nẻ. Bọn họ kinh hãi ngẩng đầu nhìn hỏa diễm trong hư không. Hỏa diễm đó đã không còn là hỏa diễm tầm thường, mà là tiên hỏa. 

 

Trong tầng của Thánh hoàng và Dược Hoàng, lực lượng đã lột xác đến một trình độ khác. 

 

- Đi lên đánh đi. Bọn họ không chịu nổi dư ba. 

 

Dược Hoàng mở miệng nói, lập tức thân thể đi tới bầu trời. Thánh hoàng bước chậm lên. Hai người vọt thẳng về hư không. Trong nháy mắt chỉ còn lại có hai đạo ánh sáng, mơ hồ có thể nhìn thấy lực lượng hủy diệt rơi xuống dưới, như từng tia lửa. Một luồng ánh lửa rơi xuống, dường như cũng có thể đốt giết cường giả thiên tượng bậc thấp. 

 

Người Trượng Kiếm tông hít sâu một hơi, trong lòng mơ hồ có chút may mắn, tuyệt xử phùng sanh. May mắn mà có Dược Hoàng dắt cường giả Dược Hoàng cốc đi tới cứu viện. Nếu không hậu quả thiết tưởng không chịu nổi. 

 

Tuy nhiên cho dù cường giả Dược Hoàng cốc và có thêm khôi lỗi đến đây, bọn họ vẫn phải thiếu rất nhiều so với người của Hoàng cực Thánh tông. Hoàng cực Thánh tông hoàn toàn có thể dùng chiến thuật biển người ép vỡ bọn họ. 

 

Dược Hoàng cốc lợi hại chính là những khôi lỗi kia. Mỗi một vị khôi lỗi đều là đỉnh cấp. Nhưng cái ổ ở bên trong Hoàng cực Thánh tông có quá nhiều cường giả. Người của Dược Hoàng cốc và Trượng Kiếm tông vẫn cảm thấy áp lực to lớn như cũ. 

 

Tiên cấp khôi lỗi không thể chủ động công phạt, chỉ cho phép thủ hộ. Đây là nhận thức chung mà Dược Hoàng và Thánh hoàng đạt thành. Mỗi người lui một bước. Bằng không thì chỉ có cục diện đồng quy vu tận. 

 

Lúc này Tần Vấn Thiên hắn đang ở trong một tôn khôi lỗi. Trong một tôn Đại Bằng khôi lỗi, hắn sớm đã quen thuộc cấu tạo của khôi lỗi, trong lòng thầm thán phục sự lợi hại của đại sư chế tạo ra khôi lỗi này. 

 

Luyện chế khôi lỗi là khó khăn nhất, trình độ phức tạp vượt qua luyện khí. Từng bộ phận của khôi lỗi lợi hại đều là lợi khí thần binh, có thể phát huy ra uy năng cường đại, nhưng lại cần phối hợp chỉnh thể, để cho người khống chế khôi lỗi có thể thôi thúc. Trước kia khôi lỗi mà Tần Vấn Thiên nhìn thấy ở Bạch Lộc thư viện so sánh với khôi lỗi thời khắc hắn đang khống chế là tiểu vu gặp đại vu, chênh lệch quá xa. 

 

Toàn bộ trong khôi lỗi này đều là thần văn đại trận, có thể dùng ý thức thôi phát, dễ dàng khống chế. Nhưng chân chính có thể khống chế đến uy năng phát huy mạnh bao nhiêu, thì phải xem chính ngươi quen thuộc và năng lực chưởng khống đối với khôi lỗi rồi. 

 

Xuyên thấu qua ánh mắt của Kim Bằng khôi lỗi, Tần Vấn Thiên nhìn cường giả Hoàng cực Thánh tông, phân làm các đại phái hệ. Người các mạch Hoàng cực Thánh tông đều đến rồi. Thật đúng là ngoan, chỉ thiếu một chút là Trượng Kiếm tông sẽ phá hủy trong tay bọn họ. 

 

Năm đó, có thể nói là Tể Thu giết Khúc Ca, chứ không phải Khúc Ca giết Tể Hiên. Hoàng cực Thánh tông có lỗi đối với Trượng Kiếm tông, sinh ra khúc mắc, ngược lại còn muốn nhổ cỏ tận gốc, xóa sạch Trượng Kiếm tông. Bá chủ thiên hạ này thật là vô đạo bá đạo. 

 

Ông… 

 

Cuồng phong lướt qua, Tần Vấn Thiên khống chế được Đại Bằng khôi lỗi xông thẳng lên trời. Thần văn đại trận trên cánh chim Kim Bằng bị thôi thúc, gió kinh khủng cắt xé hư không, xông tới cường giả Tử Lôi tông. 

 

Hầu Cửu Lôi thấy một màn như vậy thần sắc khẽ biến, nhìn chằm chằm khôi lỗi vọt tới, nói: 

 

- Loại khôi lỗi cấp bậc này tiêu hao sao băng thạch cũng rất lớn, không được chống chọi. Chúng ta quấn lấy nó không ngừng tiêu hao năng lượng của nó. Nếu có thể phá hủy thì cứ tới phá hủy.