Thái Cổ Thần Vương

Chương 726: - Bạo tẩu (2)



 

- Ô..n..g. 

 

Tuy nhiên thân thể Triệu Ngữ Yên biến mất rồi tỏa liêm lại trực tiếp lao về phía Tần Vấn Thiên. Ngay sau đó lập tức lại có một thanh trường thương vô kiên bất tồi trực tiếp đâm về phía ngực Tần Vấn Thiên. Tốc độ của thanh trường thương rất mau lẹ rồi lại có màu trắng bạc nên làm cho người ta khó có thể nhìn thấy được rõ bản thể của nó, chỉ thấy có một đạo ánh sáng màu bạc cùng với tỏa liêm đồng thời nhào ra quấn lấy người Tần Vấn Thiên. 

 

Nhanh, quá nhanh, tốc độ của thanh trường thương này nhanh đến mức khiến cho người ta phải kinh hãi. Chỉ thấy lúc này ánh mắt Triệu Ngữ Yên lộ ra vẻ vô cùng cứng rắng. 

 

- Phốc. 

 

Thanh trường thương trực tiếp đâm vào thân thể Tần Vấn Thiên khiến nó trực tiếp vỡ vụn ra. Tuy nhiên thần sắc Triệu Ngữ Yên không có vẻ vui mừng, đôi mắt đẹp hơi híp lại, hiển nhiên nàng không đâm trúng bản thể của Tần Vấn Thiên, đó chẳng qua là một đạo tàn ảnh mà thôi. Lập tức tỏa liêm lại điên cuồng cuốn lên trên không trung phủ kín cả mảnh không gian này. Sau đó Triệu Ngữ Yên ngẩng đầu lên, trong con ngươi xinh đẹp của nàng đều lộ ra quang mang màu bạc. 

 

- Ầm. 

 

Tần Vấn Thiên dậm một chân xuống, một bước trấn áp thiên địa phát ra một cỗ lực lượng vô thượng khiến cho đám tỏa liêm đang điên cuồng cuốn lên kia phảng phất như cũng vì đó mà hơi đình trệ lại. 

 

- Oanh, oanh, oanh.. . 

 

Tại ngoại giới, từng đạo thanh âm khủng bố truyền ra khiến người ta sợ hãi. Tất cả các tỏa liêm phảng phất như đều ngưng lại rồi, nếu như trước đó thì tất cả lao đi cực kỳ nhanh chóng còn giờ lại phá lệ thong thả, mọi người đều có thể thấy được rõ ràng quỹ tích di động của nó. 

 

Triệu Ngữ Yên nhíu mày, trên người nàng cũng bị một cỗ lực lượng trấn áp siêu cường ép xuống. 

 

- Ầm ầm. 

 

Tại ngoại giới, lực lượng trấn áp càng thêm chấn động xuất hiện khiến đám tỏa liêm triệt để vô pháp nhúc nhích. Ngay sau đó lập tức lại có âm thanh rầm rầm truyền ra rồi mảnh thiên địa này đột nhiên rộng mở và trong sáng lên. Đám tỏa liêm đang phong tỏa không gian đã bị chấn bể, trong hư không chỉ còn lại hư ảnh khổng lồ của Tần Vấn Thiên. 

 

- Cận chiến, đó là tự chịu diệt vong. 

 

Tần Vấn Thiên quát lạnh một tiếng rồi một cái chân của thân ảnh khổng lồ đạp xuống, trong hư không phảng phất như có một cái thân thể màu vàng khổng lồ từ trên trời giáng xuống, không ngừng va đập vào mảnh thiên địa này. 


 

- Phốc.. . 

 

Triệu Ngữ Yên kêu lên một tiếng đau đớn và lại trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi. Thân thể màu vàng kia vẫn đang không ngừng hạ xuống, bất kỳ một đạo thân thể màu vàng nào đều giống như một vị Tiên Ma đáng sợ, có khả năng trấn áp mảnh thiên địa này. 

 

- Tỏa liêm. 

 

Triệu Ngữ Yên quát lên một tiếng rồi trên thân liền xuất hiện quang mang diệu thiên và lực lượng gia trì đáng sợ cũng toả ra. Trong hư không liền không ngừng có tỏa liêm hàng lâm nhưng hoàn toàn vô dụng, nàng căn bản không có đột phá được lực lượng trấn áp này. Trên thân thể nàng không ngừng có thanh âm răng rắc truyền ra, đây là do lực lượng trấn áp Triệu Ngữ Yên phải thừa nhận càng ngày càng mạnh khiến máu tươi từ trong miệng không ngừng phun ra. Nàng đưa mắt nhìn chằm chằm vào từng cái hư ảnh mà sắc mặt trắng bệch, dĩ nhiên ta phải chết tại nơi sao? 

 

- Cút ra ngoài. 

 

Tần Vấn Thiên gầm lên một tiếng rồi vung chân đạp xuống. Lúc này người Triệu Ngữ Yên đã mềm nhũn phảng phất như không thể chịu đựng được nữa nhưng ánh mắt vẫn rất cứng cỏi nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên trên không trung đồng thời đưa tay lấy ra một cái trận phù. Ngay sau đó nàng liền bóp nát trận phù, quang mang chợt lóe và nàng trực tiếp biến mất. 

 

Triệu Ngữ Yên, cũng đã bị loại. 

 

- Gia hỏa này thật mạnh, Tà Vũ cũng thắng rồi. Nếu không phải là Tà Vũ có thực lực nghịch thiên thì có lẽ thanh niên này sẽ lấy được Thiên Ma Giáp Cốt. 

 

Bên ngoài Trận Giới trong lòng mọi người thầm nghĩ, bây giờ, bên trong Trận Giới chỉ còn lại có bốn người rồi. 

 

Tuy nhiên vào lúc này, bọn hắn chỉ thấy thân thể Tần Vấn Thiên lập loè lên rồi lại trực tiếp bỏ qua trận địa cũ. 

 

- Thật thông minh, xem ra hắn cũng biết trận pháp gia trì này không đủ khả năng nữa, cần đi tìm địa phương khác mạnh hơn nữa. 

 

Tần Vấn Thiên không ngừng di chuyển bên trong Trận Giới, cảm giác không ngừng tràn ngập ra xung quanh nhưng không có gặp được những người khác. Hắn tự nhiên minh bạch số lượng người trong Trận Giới hiện cũng không nhiều, hơn nữa vừa mới rồi Triệu Ngữ Yên cũng đã rất mạnh rồi. Cái hắn hiện tại cần tìm là bảo vật có thể gia trì lực lượng để cho hắn trở nên càng mạnh hơn, bằng không tuyệt đối sẽ không trở thành người thắng cuộc sau cùng được. 

 

Càng về sau, tính nguy hiểm càng cao. 

 


Tại thời điểm Tần Vấn Thiên đi ngang qua một tòa cổ phong, sau khi thân thể của hắn vừa lướt qua được một đoạn thì lại chợt dừng lại và lập tức xoay người đi trở về. 

 

Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm vào cổ phong thì thấy trên đó có một tảng cự thạch hình người sau đó liền đi vào trong đó. Không bao lâu sau có thanh âm ầm ầm truyền ra rồi Tần Vấn Thiên người khoác kim quang óng ánh đi ra, nhìn giống như một bộ kim thân áo giáp vậy. 

 

- Tý chút nữa là không có phát hiện ra. 

 

Khóe miệng Tần Vấn Thiên lộ ra một tia nụ cười rồi lập tức giơ chân đạp mạnh xuống đại địa, oanh một tiếng thật lớn, cả ngọn núi trực tiếp bị vỡ vụn, từ vị trí trung tâm xuất hiện một cái vết nứt lớn. 

 

Ngay sau đó Tần Vấn Thiên đạp một cái mà trực tiếp bước vào hư không và nổi giận gầm lên một tiếng, âm thanh của hắn chấn động toàn bộ Trận Giới rồi thân thể cấp tốc lao ra phía trước. 

 

- Hắn đang hấp dẫn người khác đi qua. 

 

Người bên ngoài Trận Giới ai nấy trong lòng đều rung động, gia hỏa này thật điên cuồng, hắn vừa có được bảo vật có khả năng gia trì càng mạnh hơn sao? 

 

Áo giáp gia trì bị giấu ở trong lòng ngọn núi kia lại bị hắn tìm được rồi, có lẽ người bình thường sẽ rất khó mà tìm được. 

 

Nơi xa có một đạo thân ảnh phóng lên trời rồi bay về phía nơi Tần Vấn Thiên vừa gầm lên. Người này thân cao hai mét nhìn giống như một Cự Nhân vậy, hắn hóa thành một đạo ánh sáng khủng bố lao về phía Tần Vấn Thiên. 

 

- Cút ra ngoài. 

Thấy vậy Tần Vấn Thiên vung chưởng đánh ra, bị đại chưởng ấn khủng bố đánh trúng, người nọ trực tiếp bị chấn vỡ xương cốt rồi trực tiếp bóp nát trận phù mà chạy đi. Lần này nếu không phải Tần Vấn Thiên đã hạ thủ lưu tình thì có lẽ hắn đã vẫn lạc rồi! 

 

Lúc này Tần Vấn Thiên lại tiếp tục chạy đi, đi tìm kiếm những người còn lại trong Trận Giới để sát phạt, bộ dáng bá đạo không gì sánh được! 

  

 

 

 

 

   

- Ô..n..g. 

 

Tuy nhiên thân thể Triệu Ngữ Yên biến mất rồi tỏa liêm lại trực tiếp lao về phía Tần Vấn Thiên. Ngay sau đó lập tức lại có một thanh trường thương vô kiên bất tồi trực tiếp đâm về phía ngực Tần Vấn Thiên. Tốc độ của thanh trường thương rất mau lẹ rồi lại có màu trắng bạc nên làm cho người ta khó có thể nhìn thấy được rõ bản thể của nó, chỉ thấy có một đạo ánh sáng màu bạc cùng với tỏa liêm đồng thời nhào ra quấn lấy người Tần Vấn Thiên. 

 

Nhanh, quá nhanh, tốc độ của thanh trường thương này nhanh đến mức khiến cho người ta phải kinh hãi. Chỉ thấy lúc này ánh mắt Triệu Ngữ Yên lộ ra vẻ vô cùng cứng rắng. 

 

- Phốc. 

 

Thanh trường thương trực tiếp đâm vào thân thể Tần Vấn Thiên khiến nó trực tiếp vỡ vụn ra. Tuy nhiên thần sắc Triệu Ngữ Yên không có vẻ vui mừng, đôi mắt đẹp hơi híp lại, hiển nhiên nàng không đâm trúng bản thể của Tần Vấn Thiên, đó chẳng qua là một đạo tàn ảnh mà thôi. Lập tức tỏa liêm lại điên cuồng cuốn lên trên không trung phủ kín cả mảnh không gian này. Sau đó Triệu Ngữ Yên ngẩng đầu lên, trong con ngươi xinh đẹp của nàng đều lộ ra quang mang màu bạc. 

 

- Ầm. 

 

Tần Vấn Thiên dậm một chân xuống, một bước trấn áp thiên địa phát ra một cỗ lực lượng vô thượng khiến cho đám tỏa liêm đang điên cuồng cuốn lên kia phảng phất như cũng vì đó mà hơi đình trệ lại. 

 

- Oanh, oanh, oanh.. . 

 

Tại ngoại giới, từng đạo thanh âm khủng bố truyền ra khiến người ta sợ hãi. Tất cả các tỏa liêm phảng phất như đều ngưng lại rồi, nếu như trước đó thì tất cả lao đi cực kỳ nhanh chóng còn giờ lại phá lệ thong thả, mọi người đều có thể thấy được rõ ràng quỹ tích di động của nó. 

 

Triệu Ngữ Yên nhíu mày, trên người nàng cũng bị một cỗ lực lượng trấn áp siêu cường ép xuống. 

 

- Ầm ầm. 

 

Tại ngoại giới, lực lượng trấn áp càng thêm chấn động xuất hiện khiến đám tỏa liêm triệt để vô pháp nhúc nhích. Ngay sau đó lập tức lại có âm thanh rầm rầm truyền ra rồi mảnh thiên địa này đột nhiên rộng mở và trong sáng lên. Đám tỏa liêm đang phong tỏa không gian đã bị chấn bể, trong hư không chỉ còn lại hư ảnh khổng lồ của Tần Vấn Thiên. 

 

- Cận chiến, đó là tự chịu diệt vong. 

 

Tần Vấn Thiên quát lạnh một tiếng rồi một cái chân của thân ảnh khổng lồ đạp xuống, trong hư không phảng phất như có một cái thân thể màu vàng khổng lồ từ trên trời giáng xuống, không ngừng va đập vào mảnh thiên địa này. 

 

- Phốc.. . 

 

Triệu Ngữ Yên kêu lên một tiếng đau đớn và lại trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi. Thân thể màu vàng kia vẫn đang không ngừng hạ xuống, bất kỳ một đạo thân thể màu vàng nào đều giống như một vị Tiên Ma đáng sợ, có khả năng trấn áp mảnh thiên địa này. 

 

- Tỏa liêm. 

 

Triệu Ngữ Yên quát lên một tiếng rồi trên thân liền xuất hiện quang mang diệu thiên và lực lượng gia trì đáng sợ cũng toả ra. Trong hư không liền không ngừng có tỏa liêm hàng lâm nhưng hoàn toàn vô dụng, nàng căn bản không có đột phá được lực lượng trấn áp này. Trên thân thể nàng không ngừng có thanh âm răng rắc truyền ra, đây là do lực lượng trấn áp Triệu Ngữ Yên phải thừa nhận càng ngày càng mạnh khiến máu tươi từ trong miệng không ngừng phun ra. Nàng đưa mắt nhìn chằm chằm vào từng cái hư ảnh mà sắc mặt trắng bệch, dĩ nhiên ta phải chết tại nơi sao? 

 

- Cút ra ngoài. 

 

Tần Vấn Thiên gầm lên một tiếng rồi vung chân đạp xuống. Lúc này người Triệu Ngữ Yên đã mềm nhũn phảng phất như không thể chịu đựng được nữa nhưng ánh mắt vẫn rất cứng cỏi nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên trên không trung đồng thời đưa tay lấy ra một cái trận phù. Ngay sau đó nàng liền bóp nát trận phù, quang mang chợt lóe và nàng trực tiếp biến mất. 

 

Triệu Ngữ Yên, cũng đã bị loại. 

 

- Gia hỏa này thật mạnh, Tà Vũ cũng thắng rồi. Nếu không phải là Tà Vũ có thực lực nghịch thiên thì có lẽ thanh niên này sẽ lấy được Thiên Ma Giáp Cốt. 

 

Bên ngoài Trận Giới trong lòng mọi người thầm nghĩ, bây giờ, bên trong Trận Giới chỉ còn lại có bốn người rồi. 

 

Tuy nhiên vào lúc này, bọn hắn chỉ thấy thân thể Tần Vấn Thiên lập loè lên rồi lại trực tiếp bỏ qua trận địa cũ. 

 

- Thật thông minh, xem ra hắn cũng biết trận pháp gia trì này không đủ khả năng nữa, cần đi tìm địa phương khác mạnh hơn nữa. 

 

Tần Vấn Thiên không ngừng di chuyển bên trong Trận Giới, cảm giác không ngừng tràn ngập ra xung quanh nhưng không có gặp được những người khác. Hắn tự nhiên minh bạch số lượng người trong Trận Giới hiện cũng không nhiều, hơn nữa vừa mới rồi Triệu Ngữ Yên cũng đã rất mạnh rồi. Cái hắn hiện tại cần tìm là bảo vật có thể gia trì lực lượng để cho hắn trở nên càng mạnh hơn, bằng không tuyệt đối sẽ không trở thành người thắng cuộc sau cùng được. 

 

Càng về sau, tính nguy hiểm càng cao. 

 

Tại thời điểm Tần Vấn Thiên đi ngang qua một tòa cổ phong, sau khi thân thể của hắn vừa lướt qua được một đoạn thì lại chợt dừng lại và lập tức xoay người đi trở về. 

 

Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm vào cổ phong thì thấy trên đó có một tảng cự thạch hình người sau đó liền đi vào trong đó. Không bao lâu sau có thanh âm ầm ầm truyền ra rồi Tần Vấn Thiên người khoác kim quang óng ánh đi ra, nhìn giống như một bộ kim thân áo giáp vậy. 

 

- Tý chút nữa là không có phát hiện ra. 

 

Khóe miệng Tần Vấn Thiên lộ ra một tia nụ cười rồi lập tức giơ chân đạp mạnh xuống đại địa, oanh một tiếng thật lớn, cả ngọn núi trực tiếp bị vỡ vụn, từ vị trí trung tâm xuất hiện một cái vết nứt lớn. 

 

Ngay sau đó Tần Vấn Thiên đạp một cái mà trực tiếp bước vào hư không và nổi giận gầm lên một tiếng, âm thanh của hắn chấn động toàn bộ Trận Giới rồi thân thể cấp tốc lao ra phía trước. 

 

- Hắn đang hấp dẫn người khác đi qua. 

 

Người bên ngoài Trận Giới ai nấy trong lòng đều rung động, gia hỏa này thật điên cuồng, hắn vừa có được bảo vật có khả năng gia trì càng mạnh hơn sao? 

 

Áo giáp gia trì bị giấu ở trong lòng ngọn núi kia lại bị hắn tìm được rồi, có lẽ người bình thường sẽ rất khó mà tìm được. 

 

Nơi xa có một đạo thân ảnh phóng lên trời rồi bay về phía nơi Tần Vấn Thiên vừa gầm lên. Người này thân cao hai mét nhìn giống như một Cự Nhân vậy, hắn hóa thành một đạo ánh sáng khủng bố lao về phía Tần Vấn Thiên. 

 

- Cút ra ngoài. 

Thấy vậy Tần Vấn Thiên vung chưởng đánh ra, bị đại chưởng ấn khủng bố đánh trúng, người nọ trực tiếp bị chấn vỡ xương cốt rồi trực tiếp bóp nát trận phù mà chạy đi. Lần này nếu không phải Tần Vấn Thiên đã hạ thủ lưu tình thì có lẽ hắn đã vẫn lạc rồi! 

 

Lúc này Tần Vấn Thiên lại tiếp tục chạy đi, đi tìm kiếm những người còn lại trong Trận Giới để sát phạt, bộ dáng bá đạo không gì sánh được!