Thái Cổ Thần Vương

Chương 868: - Đế thành gặp cố nhân (1)



 

 

 

 

Đông Châu là một trong mười ba Châu Đông Thánh, trong đó Đông Châu là Châu đứng đầu. 

 

Trong mười ba Châu Đông Thánh, các gia tộc mạnh nhất, hầu hết đều tập trung trên đại địa Đông Thánh, bao gồm cả những người thống ngự mười ba châu Đông Thánh, tiên môn Đông Thánh. 

 

Đông Tiên Thành, được mệnh danh là Đế Thành của mười ba châu Đông Thánh,có diện tích bao la rộng lớn vô tận, lấy tòa Đế Thành này làm chủ, người bình thường vĩnh viễn cũng không thể đặt được chân vào. 

 

Bọn hắn, ở Đông Tiên Thành cùng lắm chỉ có thể làm khách qua đường, trọ tại một một dãy tửu lâu gác, mà không có một chút hi vọng nhỏ nhoi nào. 

 

Đông Tiên Thành cai quản vô cùng nghiêm ngặt, bất kì một toà thành trì nào cũng bì không nổi, ngày đêm đều có người canh gác tuần tra, tuần tra trong một nơi bao la vô tận như Đế Thành, ở đây, không tồn tại cái gọi là cưỡng đoạt của cải,quyền lợi, không được phép giết người tùy tiện, khiến cho thù hận triền miên không dứt, phải bước lên quyết chiến đài, bằng không, không được tự mình sát hại. 

 

Vì thề, cho đù Đông Tiên Thành là đế chế lớn mạnh nhất trong mười ba châu Đông Thánh, nhưng Thành trì lại có số lượng sát hại nhỏ nhất. 

 

Trước mặt Thánh Đế, không được làm những điều xấu xa, xằng bậy 

 

Ở phía cuối Đế Thành, có một khoảng mây uốn lượn quanh núi Tiên, được gọi là Đông Phương Tiên Sơn, trên đó là nơi tọa lạc của những nhân vật tối cao, Đông thánh Tiên Đế. 

 

Do vị trí đặc thù của Đế Thành mà những Tu sĩ Võ Mệnh trong Đế Thành, bọn họ được rèn luyện trở thành những tu sĩ cực kì dũng mãnh khiến người khác phải khiếp sợ, trên thực tế nhân vật Tiên Sơn có thể thấy ở mọi nơi, thành trì phồn hoa nhất trong mười ba châu Đông Thánh, tuyệt không chút khoa trương, ngay cả nhân vật Tiên vương thường, trong tòa Thành này, cũng không dám ngạo mạn, vì nơi đây rất nhiều tu sĩ có thể xóa sổ sự tồn tại của Tiên Vương thường bất kì lúc nào. 

 

Thiên Tượng Cảnh của nơi này tu vi thập chí còn thấp hơn cả thanh niên hậu bối,nhưng không người nào dám đắc tội, bời vì bọn họ đều có thế lực đằng sau hỗ trợ, nếu không thì họ sao có thể tồn tại được ở Đế Thành, bọn họ không đủ tư cách, nhiều nhất cũng chỉ có thể làm khách qua đường. 

 

Trong Đông Tiên Thành, trên những con phố cổ rộng lớn, cường giả lui tới rất nhiều, ở một nơi nào đó, tập trung rất nhiều cường giả dừng chân nghỉ ngơi, trong hư không hiện ra hình ảnh của những nhân vật cũng dừng lại nghỉ chân, hướng ánh mắt về phía trước, chỉ thấy ở nơi đó, có một chùm sáng rực rỡ theo thiên khung mà đến, trong chùm tia sáng ấy, có một nỗi sợ không tên trong hư không. 

 

Lập tức, trong hư không dường như xuất hiện một tấm gương, trong tấm gương có rất nhiều cường giả, ngay tức khắc, tỏa ra sắc quang long lanh chói mắt, bong dáng một nhóm cường giả trực tiếp xuất hiện trong hư không, có đến trăm tên, hơn nữa, tần số chuyển động trong hư không vẫn mạnh mẽ như vậy, trong chớp mắt, lại xuất hiện thêm một nhóm cường giả nữa đến 

 


Đông Tiên Thành thấy một màn như vậy vẫn không khiến mọi người cảm thấy kinh ngạc, bọn họ nhìn qua một loạt, 

 

- Đúng vậy, trăm năm có một, lại là việc hệ trọng, nhìn hiện tại, tacàng thêm nhớ những ngày tháng của một trăm năm về trước, thời gian trôi qua thật là nhanh. 

 

Bên cạnh có vị tiên nhân tây cầm hồ lô rượu nâng lên uống một ngụm. vừa nói vừa cười. 

 

Đáng tiếc, một trăm năm đã trôi qua rồi, chúng ta đến tư cách nhận lời làm quan sát viên cũng không có, cũng chỉ có thể làm một gã quần chúng tầm thường theo dõi từ đằng xa, haha - người bên cạnh lớn tiếng cười, mang hàm ý chế giễu, tự chê cười bản thân . 

 

 

- Ngươi muốn được nhận lời mời? Chí ít cũng phải bước chân vào Tiên Vương, cho dù có là Tiên Vương bình thường, cũng chưa chắc đã nhận được lời mời, trong lần trọng đại này,… Bất Tử Tiên Vương, ông ta đã bao nhiêu tuổi rồi chứ, không có đã già đi tí nào chưa. 

 

Một trăm năm ít ỏi, đối với họ mà nói chỉ như cái chớp mắt, có điều lần này ắt sẽ có người thăng quan tiến chức một cách thuận lợi, người này, sẽ là chủ nhân của Khuyết Nguyện Tiên Phủ - Khuyết Nguyệt Tiên Vương. 

 

- Đó là chuyện đương nhiên, mấy năm trước Đông Thánh đột nhiên thu nhận Khuyết Nguyệt Tiên Vương hậu nhân của Khuyết Thiên Nghệ làm đệ tử, nghe nói Khuyết Thiên Nghệ sau khi nhập môn biểu hiện có phần ưu tú hơn người, được bệ hạ khen ngợi hết lời, tên Khuyết Nguyện Tiên Vương đương nhiên đắc ý rồi. 

 

- Kéo xa kéo xa rồi, nhìn xem, hàng ngàn tên Thiên Kiều của Vân Châu Đại Địa đều đã đến rồi, bọn họ có vẻ như đều là người của Nhàn Vân Tiên Vương. 

 

hai người họ hướng ánh mắt ngóng nhìn về khoảng hư không xa xa kia, không chỉ riêng bọn họ, ngay lúc này tại khu vực này mọi người đều đổ dồn ánh mắt sang bên đó, nhìn thấy hàng ngàn tên Thiên Kiều từ trên trời giáng xuống. 

 

- Vân Châu Đại Địa, tới. 

 

mọi người thì thầm, nghe đâu ngày trước có cả Bát Châu Thiên Kiều tới, người của Vân Châu, hẳn là đến Châu thứ chín của Đông Tiên Thành. 

 

 

Tần Vấn Thiên sau khi bị truyền đến, điều chỉnh ổn định lại dáng vẻ, lập tức chuyển ánh mắt quan sát một vòng xung quanh, nhìn người bên cạnh tu vi đã đạt đến cảnh giới bình tĩnh đối mặt với mọi vấn đề, trong lòng hắn thầm than Đông Châu Đông Tiên Thành 

Không hổ danh là Đế Thành, mặt khác, đại trận truyền tống kia truyền đến với cự ly thật đáng sợ, ngang qua vô tận cương vực, được truyền thẳng từ Vân Châu đến Đông Châu Đế Thành. 

 

 


- Đi theo ta. 

 

lúc này, Nhàn Vân Tiên Vương lên tiếng, sau đó hắn dẫn đường rẽ sang một hướng khác đi thẳng về phía trước, mọi người lập túc theo sau hắn, đội ngũ hơn ngàn người trùng trùng điệp điệp, vô cùng hùng tráng, bên dưới bọn người cường giả ngừng vây quanh ngó nghiêng xem. 

 

- Huynh đệ, Đế Thành của Đông Châu này quả là phồn hoa tráng lệ. 

 

Quân Mộng Trần nhìn thoáng qua phía dưới từng tòa kiến trúc cổ hùng vĩ, than thở cùng với nhưng tên cường giả : 

 

hơn nữa, lại không hề thấy có người tranh quyền cướp đoạt ở đây. 

 

- Đế Thành người có quy tắc của người, không được phép tùy ý tranh đoạt. 

 

người bên cạnh giải thích, Quân Mộng Trần gật đầu ngộ ra :- Hóa ra là như vậy, kiến thức ta quá hạn hẹp rồi. 

 

Vài canh giờ sau, mọi người đến một vùng cực kì nguy nga tráng lệ, vùng này rất to, những dãy tử lầu gác san sát nhau, hơn nữa, có không ít thanh niên cường giả, đều là người của Thiên Tượng Cảnh. 

 

Những thanh niên cường giả này nhìn thấy bọn họ đều đồng loạt ngẩng mặt lên, trong đôi mắt biết cười hiện lên từng đường sắc nhọn hết sức sắc bén, đồng thời, ở phía dưới cũng có rất nhiều người đang trò chuyện với nhau. 

 

 

Đây là người của Vân Châu Đại Địa tới sao, không biết năng lực ra sao ? có một thanh niên thần thái sắc bén không gì sánh nổi, ánh mắt chiếu thẳng vào hư không, thân thể toát lên vẻ khiêu chiến mạnh mẽ. 

 

- Đến rồi, khu tửu lâu gác này, các người tùy ý chọn một nơi mà ở, chỉ cần dựa vào cổ lệnh trên người các ngươi, không cần bất kì thù lao nào cả, Đông Thánh Tiên đều được sắp xếp ổn thỏa rồi, các ngươi chỉ cần chọn nơi mình muốn ở là được. 

 

Nhàn Vân Tiên Vương nói với đám người ấy : 

 

 

 

   

 

 

 

Đông Châu là một trong mười ba Châu Đông Thánh, trong đó Đông Châu là Châu đứng đầu. 

 

Trong mười ba Châu Đông Thánh, các gia tộc mạnh nhất, hầu hết đều tập trung trên đại địa Đông Thánh, bao gồm cả những người thống ngự mười ba châu Đông Thánh, tiên môn Đông Thánh. 

 

Đông Tiên Thành, được mệnh danh là Đế Thành của mười ba châu Đông Thánh,có diện tích bao la rộng lớn vô tận, lấy tòa Đế Thành này làm chủ, người bình thường vĩnh viễn cũng không thể đặt được chân vào. 

 

Bọn hắn, ở Đông Tiên Thành cùng lắm chỉ có thể làm khách qua đường, trọ tại một một dãy tửu lâu gác, mà không có một chút hi vọng nhỏ nhoi nào. 

 

Đông Tiên Thành cai quản vô cùng nghiêm ngặt, bất kì một toà thành trì nào cũng bì không nổi, ngày đêm đều có người canh gác tuần tra, tuần tra trong một nơi bao la vô tận như Đế Thành, ở đây, không tồn tại cái gọi là cưỡng đoạt của cải,quyền lợi, không được phép giết người tùy tiện, khiến cho thù hận triền miên không dứt, phải bước lên quyết chiến đài, bằng không, không được tự mình sát hại. 

 

Vì thề, cho đù Đông Tiên Thành là đế chế lớn mạnh nhất trong mười ba châu Đông Thánh, nhưng Thành trì lại có số lượng sát hại nhỏ nhất. 

 

Trước mặt Thánh Đế, không được làm những điều xấu xa, xằng bậy 

 

Ở phía cuối Đế Thành, có một khoảng mây uốn lượn quanh núi Tiên, được gọi là Đông Phương Tiên Sơn, trên đó là nơi tọa lạc của những nhân vật tối cao, Đông thánh Tiên Đế. 

 

Do vị trí đặc thù của Đế Thành mà những Tu sĩ Võ Mệnh trong Đế Thành, bọn họ được rèn luyện trở thành những tu sĩ cực kì dũng mãnh khiến người khác phải khiếp sợ, trên thực tế nhân vật Tiên Sơn có thể thấy ở mọi nơi, thành trì phồn hoa nhất trong mười ba châu Đông Thánh, tuyệt không chút khoa trương, ngay cả nhân vật Tiên vương thường, trong tòa Thành này, cũng không dám ngạo mạn, vì nơi đây rất nhiều tu sĩ có thể xóa sổ sự tồn tại của Tiên Vương thường bất kì lúc nào. 

 

Thiên Tượng Cảnh của nơi này tu vi thập chí còn thấp hơn cả thanh niên hậu bối,nhưng không người nào dám đắc tội, bời vì bọn họ đều có thế lực đằng sau hỗ trợ, nếu không thì họ sao có thể tồn tại được ở Đế Thành, bọn họ không đủ tư cách, nhiều nhất cũng chỉ có thể làm khách qua đường. 

 

Trong Đông Tiên Thành, trên những con phố cổ rộng lớn, cường giả lui tới rất nhiều, ở một nơi nào đó, tập trung rất nhiều cường giả dừng chân nghỉ ngơi, trong hư không hiện ra hình ảnh của những nhân vật cũng dừng lại nghỉ chân, hướng ánh mắt về phía trước, chỉ thấy ở nơi đó, có một chùm sáng rực rỡ theo thiên khung mà đến, trong chùm tia sáng ấy, có một nỗi sợ không tên trong hư không. 

 

Lập tức, trong hư không dường như xuất hiện một tấm gương, trong tấm gương có rất nhiều cường giả, ngay tức khắc, tỏa ra sắc quang long lanh chói mắt, bong dáng một nhóm cường giả trực tiếp xuất hiện trong hư không, có đến trăm tên, hơn nữa, tần số chuyển động trong hư không vẫn mạnh mẽ như vậy, trong chớp mắt, lại xuất hiện thêm một nhóm cường giả nữa đến 

 

Đông Tiên Thành thấy một màn như vậy vẫn không khiến mọi người cảm thấy kinh ngạc, bọn họ nhìn qua một loạt, 

 

- Đúng vậy, trăm năm có một, lại là việc hệ trọng, nhìn hiện tại, tacàng thêm nhớ những ngày tháng của một trăm năm về trước, thời gian trôi qua thật là nhanh. 

 

Bên cạnh có vị tiên nhân tây cầm hồ lô rượu nâng lên uống một ngụm. vừa nói vừa cười. 

 

Đáng tiếc, một trăm năm đã trôi qua rồi, chúng ta đến tư cách nhận lời làm quan sát viên cũng không có, cũng chỉ có thể làm một gã quần chúng tầm thường theo dõi từ đằng xa, haha - người bên cạnh lớn tiếng cười, mang hàm ý chế giễu, tự chê cười bản thân . 

 

 

- Ngươi muốn được nhận lời mời? Chí ít cũng phải bước chân vào Tiên Vương, cho dù có là Tiên Vương bình thường, cũng chưa chắc đã nhận được lời mời, trong lần trọng đại này,… Bất Tử Tiên Vương, ông ta đã bao nhiêu tuổi rồi chứ, không có đã già đi tí nào chưa. 

 

Một trăm năm ít ỏi, đối với họ mà nói chỉ như cái chớp mắt, có điều lần này ắt sẽ có người thăng quan tiến chức một cách thuận lợi, người này, sẽ là chủ nhân của Khuyết Nguyện Tiên Phủ - Khuyết Nguyệt Tiên Vương. 

 

- Đó là chuyện đương nhiên, mấy năm trước Đông Thánh đột nhiên thu nhận Khuyết Nguyệt Tiên Vương hậu nhân của Khuyết Thiên Nghệ làm đệ tử, nghe nói Khuyết Thiên Nghệ sau khi nhập môn biểu hiện có phần ưu tú hơn người, được bệ hạ khen ngợi hết lời, tên Khuyết Nguyện Tiên Vương đương nhiên đắc ý rồi. 

 

- Kéo xa kéo xa rồi, nhìn xem, hàng ngàn tên Thiên Kiều của Vân Châu Đại Địa đều đã đến rồi, bọn họ có vẻ như đều là người của Nhàn Vân Tiên Vương. 

 

hai người họ hướng ánh mắt ngóng nhìn về khoảng hư không xa xa kia, không chỉ riêng bọn họ, ngay lúc này tại khu vực này mọi người đều đổ dồn ánh mắt sang bên đó, nhìn thấy hàng ngàn tên Thiên Kiều từ trên trời giáng xuống. 

 

- Vân Châu Đại Địa, tới. 

 

mọi người thì thầm, nghe đâu ngày trước có cả Bát Châu Thiên Kiều tới, người của Vân Châu, hẳn là đến Châu thứ chín của Đông Tiên Thành. 

 

 

Tần Vấn Thiên sau khi bị truyền đến, điều chỉnh ổn định lại dáng vẻ, lập tức chuyển ánh mắt quan sát một vòng xung quanh, nhìn người bên cạnh tu vi đã đạt đến cảnh giới bình tĩnh đối mặt với mọi vấn đề, trong lòng hắn thầm than Đông Châu Đông Tiên Thành 

Không hổ danh là Đế Thành, mặt khác, đại trận truyền tống kia truyền đến với cự ly thật đáng sợ, ngang qua vô tận cương vực, được truyền thẳng từ Vân Châu đến Đông Châu Đế Thành. 

 

 

- Đi theo ta. 

 

lúc này, Nhàn Vân Tiên Vương lên tiếng, sau đó hắn dẫn đường rẽ sang một hướng khác đi thẳng về phía trước, mọi người lập túc theo sau hắn, đội ngũ hơn ngàn người trùng trùng điệp điệp, vô cùng hùng tráng, bên dưới bọn người cường giả ngừng vây quanh ngó nghiêng xem. 

 

- Huynh đệ, Đế Thành của Đông Châu này quả là phồn hoa tráng lệ. 

 

Quân Mộng Trần nhìn thoáng qua phía dưới từng tòa kiến trúc cổ hùng vĩ, than thở cùng với nhưng tên cường giả : 

 

hơn nữa, lại không hề thấy có người tranh quyền cướp đoạt ở đây. 

 

- Đế Thành người có quy tắc của người, không được phép tùy ý tranh đoạt. 

 

người bên cạnh giải thích, Quân Mộng Trần gật đầu ngộ ra :- Hóa ra là như vậy, kiến thức ta quá hạn hẹp rồi. 

 

Vài canh giờ sau, mọi người đến một vùng cực kì nguy nga tráng lệ, vùng này rất to, những dãy tử lầu gác san sát nhau, hơn nữa, có không ít thanh niên cường giả, đều là người của Thiên Tượng Cảnh. 

 

Những thanh niên cường giả này nhìn thấy bọn họ đều đồng loạt ngẩng mặt lên, trong đôi mắt biết cười hiện lên từng đường sắc nhọn hết sức sắc bén, đồng thời, ở phía dưới cũng có rất nhiều người đang trò chuyện với nhau. 

 

 

Đây là người của Vân Châu Đại Địa tới sao, không biết năng lực ra sao ? có một thanh niên thần thái sắc bén không gì sánh nổi, ánh mắt chiếu thẳng vào hư không, thân thể toát lên vẻ khiêu chiến mạnh mẽ. 

 

- Đến rồi, khu tửu lâu gác này, các người tùy ý chọn một nơi mà ở, chỉ cần dựa vào cổ lệnh trên người các ngươi, không cần bất kì thù lao nào cả, Đông Thánh Tiên đều được sắp xếp ổn thỏa rồi, các ngươi chỉ cần chọn nơi mình muốn ở là được. 

 

Nhàn Vân Tiên Vương nói với đám người ấy :