Thái Cổ Thần Vương

Chương 877: - Mười ba châu (2)



 

 

Đám người phía dưới sợ hãi than, nhìn về phương hướng Xích Dương Châu. 

 

Không chỉ có người thứ nhất, mà trên người rất nhiều cường giả Xích Dương châu đều phảng phất như kèm theo hào quang. 

 

- Người Thái Âm Châu vừa lúc ngược lại, là cho người ta cảm giác vô cùng âm lãnh, âm u. 

 

- Nhìn bên Minh Ngục Châu, những người đó tốt xấu lẫn lộn, hình thù kỳ quái, thật là đáng sợ, giống như thật từ trong u minh địa ngục đi ra vậy. 

 

- Minh Ngục Châu cùng Tây Mạc Châu còn có cự nhân hình thể khổng lồ, là chủng tộc gì, còn có tăng nhân, tăng nhân tu sĩ là phi thường hiếm thấy, Tây Mạc Châu cũng là có không ít, đây là Tây Mạc Châu chỗ hoang dã, hoàn cảnh cực độ ác liệt, thậm chí có trời giáng loạn lưu hủy diệt, phá hủy cả một thành trì, vừa thành lập xong tựu trong một đêm có thể phá hủy mất, vậy nên Tây Mạc Châu có rất ít thành trì, rất nhiều địa phương đều là xa mạc, chủng tộc cũng rất loạn, các loại tu sĩ đều có. 

 

- Đúng thế, thực lực của tứ châu rất cường đại a, khu vực biên giới của bọn họ giáp với rất nhiều tiểu thế giới, Diễm Uyên Tiên Vương không phải thường xuyên đóng ở Minh Ngục Châu ư, cũng thường xuyên đi chinh phạt. 

 

Phía dưới có các loại thanh âm bất đồng, Tần Vấn Thiên cảm giác mạnh mẽ, tình cờ cũng có thể nghe âm thanh các nơi, trong lòng cũng thầm than thế giới Tiên vực bát ngát kỳ diệu, ngay cả Đông Thánh mười ba châu cũng có nhiều người hắn không biết như vậy, sau khi bước vào Tiên vực, hắn trực tiếp phủ xuống Vân Châu đại địa, ở giữa Vân Châu đại địa xem ra là một châu tương đối bình thản, cả Đông Thánh mười ba châu có nhiều chủng tộc không có cách nào tưởng tượng như vậy, hắn cũng chưa từng chân chính tiếp xúc. 

 

- Lên đường. 

 

Đúng lúc này, người thống ngự Đông Châu la một tiếng, trong phút chốc, một ngàn thiên kiêu Đông Châu haọ hạo đãng đãng lên đường đi về phía trước. 

 


- Lên đường. 

 

- Lên đường. 

 

Cường giả mười ba châu dẫn đầu rối rít mở miệng, thiên kiêu trong không gian toàn bộ xuất động, đi đến Đông Thánh Tiên môn. 

 

Hơn vạn cường giả, hạo hạo đãng đãng ngự không mà đi, bọn họ có thể đứng tại chỗ quan sát Đế Thành cổ xưa, Đế Thành cường đại nhìn không thấy cuối, nhưng bọn họ lại có thể thấy ở phương xa có một pho tượng chọc trời. 

 

Pho tượng này thật sự quá hùng vĩ rồi, mặc dù đứng ở địa phương xa xôi đều có thể thấy được sự hiện hữu của nó, dù Đế Thành của Đông Tiên thành cho tới Đông Thánh mười ba châu đều có pho tượng to lớn, nhưng những pho tượng khác xa xa không bằng pho tượng này, đơn giản là điêu khắc pho tượng này chính là bá chủ của Đông Thánh mười ba châu, Đông Thánh bệ hạ. 

 

- Thấy pho tượng kia không, thật hùng vĩ, đây chính là bệ hạ, đây chính là chỗ cao nhất của Đông Thánh Tiên môn, tượng trưng cho địa vị vô thượng. 

 

Có người mở miệng nói: 

 

- Bất luận kẻ nào, đối mặt với pho tượng này, cũng phải có ý kính ngưỡng, đây chính là Đông Thánh Tiên Đế bệ hạ, nếu như ngươi không kính, hoặc phỉ báng pho tượng của bệ hạ, bệ hạ thậm chí có thể cảm giác được. 

 

- Thật thần kỳ như thế sao? 

 

Có người kinh nghi nói. 

 


- Tiên Đế, loại cảnh giới này, không phải chúng ta có thể tưởng tượng, một ý niệm của họ có thể hiểu rõ thiên địa, phất tay là có thể sáng tạo quy tắc, chúng ta căn bản không có cách nào chạm đến, tóm lại, nhìn thấy pho tượng của bệ hạ nhất định phải cung kính, nếu không ngươi mặc dù có một ngày lên cao, nếu bệ hạ biết ngươi từng bất kính với hắn, mặc dù với thân phận của bệ hạ không đến nỗi làm gì ngươi, nhưng cũng sẽ không coi trọng ngươi. 

 

Đoàn người vừa đi vừa nói, rốt cục khoảng cách của bọn họ với pho tượng càng ngày càng gần, ngay khi họ cách tầm ngàn dặm thì đã tới bên ngoài của Đông Thánh Tiên môn, từng ngọn tiên sơn, từng cái bậc thang, pho tượng tứ đại chí tôn của Đông Thánh Tiên môn đứng sừng sững ở phía trước, cho dù là người dẫn đầu của mười ba châu cũng rối rít đáp xuống, quay mặt về phía pho tượng của tứ đại chí tôn khom người. 

 

Cường giả khắp nơi cũng rối rít đáp xuống mặt đất, sau đó rất nhiều người noi theo, bái kiến pho tượng của tứ đại chí tôn. 

 

Tứ đại chí tôn của Đông Thánh Tiên môn, là những người sáng lập, năm đó đi theo Đông Thánh Tiên Đế chinh phạt thiên hạ, đều cường đại đến bất khả tư nghị, hôm nay có lẽ cũng đã không hiện thân rồi, họ giờ đang theo đuổi Đế cảnh, bọn họ đã cường đại đến một cực hạn, siêu thoát vô số Tiên Vương khác, cũng có tin đồn là tứ đại chí tôn có người đã bước vào Đế cảnh. 

 

Tứ đại chí tôn, người sáng lập, người thủ hộ Đông Thánh Tiên môn, không ai dám bất kính. 

 

Tại Đông Thánh mười ba châu, Đông Thánh Tiên Đế là thần, bọn họ là thần chi chiến tướng, cho dù là Diễm Uyên Tiên Vương giờ là tồn tại siêu cấp, cũng chênh lệch không nhỏ với tứ đại chí tôn! 

 

Sau khi bái kiến tứ đại chí tôn, mười ba Tiên Vương mang theo các thiên kiêu từng bước đi lên bậc thang, ngay sau đó, có tiếng chuông kinh sợ thiên địa vang lên, các cường giả Đông Thánh Tiên môn ở trên cầu thang mỉm cười nghênh đón thiên kiêu mười ba châu! 

 

 

 

 

 

 

   

 

Đám người phía dưới sợ hãi than, nhìn về phương hướng Xích Dương Châu. 

 

Không chỉ có người thứ nhất, mà trên người rất nhiều cường giả Xích Dương châu đều phảng phất như kèm theo hào quang. 

 

- Người Thái Âm Châu vừa lúc ngược lại, là cho người ta cảm giác vô cùng âm lãnh, âm u. 

 

- Nhìn bên Minh Ngục Châu, những người đó tốt xấu lẫn lộn, hình thù kỳ quái, thật là đáng sợ, giống như thật từ trong u minh địa ngục đi ra vậy. 

 

- Minh Ngục Châu cùng Tây Mạc Châu còn có cự nhân hình thể khổng lồ, là chủng tộc gì, còn có tăng nhân, tăng nhân tu sĩ là phi thường hiếm thấy, Tây Mạc Châu cũng là có không ít, đây là Tây Mạc Châu chỗ hoang dã, hoàn cảnh cực độ ác liệt, thậm chí có trời giáng loạn lưu hủy diệt, phá hủy cả một thành trì, vừa thành lập xong tựu trong một đêm có thể phá hủy mất, vậy nên Tây Mạc Châu có rất ít thành trì, rất nhiều địa phương đều là xa mạc, chủng tộc cũng rất loạn, các loại tu sĩ đều có. 

 

- Đúng thế, thực lực của tứ châu rất cường đại a, khu vực biên giới của bọn họ giáp với rất nhiều tiểu thế giới, Diễm Uyên Tiên Vương không phải thường xuyên đóng ở Minh Ngục Châu ư, cũng thường xuyên đi chinh phạt. 

 

Phía dưới có các loại thanh âm bất đồng, Tần Vấn Thiên cảm giác mạnh mẽ, tình cờ cũng có thể nghe âm thanh các nơi, trong lòng cũng thầm than thế giới Tiên vực bát ngát kỳ diệu, ngay cả Đông Thánh mười ba châu cũng có nhiều người hắn không biết như vậy, sau khi bước vào Tiên vực, hắn trực tiếp phủ xuống Vân Châu đại địa, ở giữa Vân Châu đại địa xem ra là một châu tương đối bình thản, cả Đông Thánh mười ba châu có nhiều chủng tộc không có cách nào tưởng tượng như vậy, hắn cũng chưa từng chân chính tiếp xúc. 

 

- Lên đường. 

 

Đúng lúc này, người thống ngự Đông Châu la một tiếng, trong phút chốc, một ngàn thiên kiêu Đông Châu haọ hạo đãng đãng lên đường đi về phía trước. 

 

- Lên đường. 

 

- Lên đường. 

 

Cường giả mười ba châu dẫn đầu rối rít mở miệng, thiên kiêu trong không gian toàn bộ xuất động, đi đến Đông Thánh Tiên môn. 

 

Hơn vạn cường giả, hạo hạo đãng đãng ngự không mà đi, bọn họ có thể đứng tại chỗ quan sát Đế Thành cổ xưa, Đế Thành cường đại nhìn không thấy cuối, nhưng bọn họ lại có thể thấy ở phương xa có một pho tượng chọc trời. 

 

Pho tượng này thật sự quá hùng vĩ rồi, mặc dù đứng ở địa phương xa xôi đều có thể thấy được sự hiện hữu của nó, dù Đế Thành của Đông Tiên thành cho tới Đông Thánh mười ba châu đều có pho tượng to lớn, nhưng những pho tượng khác xa xa không bằng pho tượng này, đơn giản là điêu khắc pho tượng này chính là bá chủ của Đông Thánh mười ba châu, Đông Thánh bệ hạ. 

 

- Thấy pho tượng kia không, thật hùng vĩ, đây chính là bệ hạ, đây chính là chỗ cao nhất của Đông Thánh Tiên môn, tượng trưng cho địa vị vô thượng. 

 

Có người mở miệng nói: 

 

- Bất luận kẻ nào, đối mặt với pho tượng này, cũng phải có ý kính ngưỡng, đây chính là Đông Thánh Tiên Đế bệ hạ, nếu như ngươi không kính, hoặc phỉ báng pho tượng của bệ hạ, bệ hạ thậm chí có thể cảm giác được. 

 

- Thật thần kỳ như thế sao? 

 

Có người kinh nghi nói. 

 

- Tiên Đế, loại cảnh giới này, không phải chúng ta có thể tưởng tượng, một ý niệm của họ có thể hiểu rõ thiên địa, phất tay là có thể sáng tạo quy tắc, chúng ta căn bản không có cách nào chạm đến, tóm lại, nhìn thấy pho tượng của bệ hạ nhất định phải cung kính, nếu không ngươi mặc dù có một ngày lên cao, nếu bệ hạ biết ngươi từng bất kính với hắn, mặc dù với thân phận của bệ hạ không đến nỗi làm gì ngươi, nhưng cũng sẽ không coi trọng ngươi. 

 

Đoàn người vừa đi vừa nói, rốt cục khoảng cách của bọn họ với pho tượng càng ngày càng gần, ngay khi họ cách tầm ngàn dặm thì đã tới bên ngoài của Đông Thánh Tiên môn, từng ngọn tiên sơn, từng cái bậc thang, pho tượng tứ đại chí tôn của Đông Thánh Tiên môn đứng sừng sững ở phía trước, cho dù là người dẫn đầu của mười ba châu cũng rối rít đáp xuống, quay mặt về phía pho tượng của tứ đại chí tôn khom người. 

 

Cường giả khắp nơi cũng rối rít đáp xuống mặt đất, sau đó rất nhiều người noi theo, bái kiến pho tượng của tứ đại chí tôn. 

 

Tứ đại chí tôn của Đông Thánh Tiên môn, là những người sáng lập, năm đó đi theo Đông Thánh Tiên Đế chinh phạt thiên hạ, đều cường đại đến bất khả tư nghị, hôm nay có lẽ cũng đã không hiện thân rồi, họ giờ đang theo đuổi Đế cảnh, bọn họ đã cường đại đến một cực hạn, siêu thoát vô số Tiên Vương khác, cũng có tin đồn là tứ đại chí tôn có người đã bước vào Đế cảnh. 

 

Tứ đại chí tôn, người sáng lập, người thủ hộ Đông Thánh Tiên môn, không ai dám bất kính. 

 

Tại Đông Thánh mười ba châu, Đông Thánh Tiên Đế là thần, bọn họ là thần chi chiến tướng, cho dù là Diễm Uyên Tiên Vương giờ là tồn tại siêu cấp, cũng chênh lệch không nhỏ với tứ đại chí tôn! 

 

Sau khi bái kiến tứ đại chí tôn, mười ba Tiên Vương mang theo các thiên kiêu từng bước đi lên bậc thang, ngay sau đó, có tiếng chuông kinh sợ thiên địa vang lên, các cường giả Đông Thánh Tiên môn ở trên cầu thang mỉm cười nghênh đón thiên kiêu mười ba châu!