Thái Cổ Thần Vương

Chương 894: - Ý chí chiến đấu. (1)



 

 

Toà Tiên Điêu bỏ không do Cô Tô Thiên Kỳ rời khỏi là một trong tám tòa Tiên Điêu sát đầu. Khi hắn thoát rời, mọi người không ùn ùn lao tới giống như những Tiên Điêu để trống khác, lúc này không có ai động đậy. 

 

Đơn giản là mọi người đều chú ý tới những Tiên Điêu sát đầu. Vô số ánh mắt bao gồm cả những nhân vật xếp hạng sát đầu cũng vậy, cho dù là bọn họ cũng không dám tùy ý tiến lên, bởi bọn họ biết rằng thời khắc thế này, một khi có người tiến lên, chắc chắn sẽ trở thành cái đích cho mọi người nhằm vào. 

 

Nhưng vào lúc này, một bóng người đi tới, giống như chuyện bình thường, ánh mắt nhìn người khác như không khí. 

 

Thanh niên này có phong thái vân đạm phong khinh, do tự tin hay do không biết nên không sợ. 

 

Từng ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, lúc này Tần Vấn Thiên có thể cảm giác được rõ ràng rất nhiều ánh mắt đang theo dõi hắn. 

 

Nhưng nơi này có mười tám tòa Tiên Điêu, những người khác đều có khả năng chiếm cứ trong đó, sao hắn không thể? 

 

Nếu như có người khiêu khích, hắn sẽ nói cho mọi người cùng với Tần Vấn Thiên dám khiêu khích hắn rằng thà đi tìm mười bảy thiên kiêu khác còn hơn. 

 

Bên trong Đông Thánh Nhai, lực lượng Tinh Thần liên tục không dứt, mãi không kết thúc. Không ai có thể so sánh ưu thế tu hành Luyện Thần Đồ Lục với hắn, hắn lĩnh ngộ ra Kiếp Diệt Cổ Chung rất lâu rồi, đã có thể trong giây lát đã ngưng tụ ra chuông cổ Thần Nguyên, thuận theo quy tắc của Đông Thánh Nhai, bởi vậy một lần công kích của hắn có thể phóng ra rất nhiều chuông cổ, uy lực kinh người, cường thế triển áp Hắc Phong, cường đại như Hắc Phong bạo phát ra đủ loại lực lượng còn không làm nên chuyện gì, không thể nghịch chuyển số mệnh. 

 

Tần Vấn Thiên nhìn bức tượng Tiên Nhân ở trước mắt. Khi tới bên cạnh bức tượng này quan sát, chiến ý mạnh mẽ lượn quanh, không có gì đặc biệt kỳ diệu, nhưng Tần Vấn Thiên lại mơ hồ cảm giác trong Tiên Điêu này có thứ đang hấp dẫn hắn. 

 


Nhưng tự mình đi lên Tiên vị, tập trung mắt nhìn bức tượng, trong giây lát này, đôi mắt của Tiên Điêu dường như chạm tới mắt hắn, đôi mắt kia mênh mông như sao trên trời cao dường như ẩn chứa ý chí đáng sợ không gì sánh được. Chỉ trong giây lát, đôi mắt của Tần Vấn Thiên đã chìm đắm vào trong đó, cảm giác như ý chí cũng bị nuốt vào trong đó. 

 

Hắn chỉ cảm thấy một cỗ ý chí ngập trời xuất hiện trước mặt mình, bức tượng này dường như hóa thành nhân vật cao lớn chân thật đứng trước mặt hắn, trên thân bạo phát ra uy áp chiến đấu khiến người kinh hãi run sợ. Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy ý chí của bản thân dường như đều bị cỗ ý chí chiến đấu này nuốt mất, ở trước mặt đối phương hắn lại trở nên vô cùng nhỏ bé. 

 

- Ầm! 

 

Nội tâm của Tần Vấn Thiên chấn động mãnh liệt, ý chí giãy dụa muốn thoát ra, hắn lập tức cảm giác được được mồ hôi lạnh chảy ra trên thân thể mình. 

 

Ánh mắt hắn nhìn về hai bên phải trái, nhân vật thiên kiêu ở trước mười bảy vị trí Tiên Điêu khác vẫn đang nhắm mắt tu hành, hoàn toàn chìm đắm vào trong đó. Bọn họ thật sự không quan tâm sẽ bị người khác tập kích sao? Hay bởi Tiên Điêu trước mặt khiến một khi bọn họ đã tiến vào trạng thái tu hành đều rất khó phân tâm. 

 

- Bức tượng này ẩn chứa một loại ý chí chiến đấu quá mạnh, hơn nữa, dường như còn có một loại lực lượng rất thần kỳ. 

 

Tần Vấn Thiên thầm nghĩ trong lòng, lúc này, đã có một người mở miệng nói: 

 

- Ngươi đứng ở đó, ngược lại quá thản nhiên đi. 

 

Giọng nói này truyền đến từ phía sau Tần Vấn Thiên, trong giọng điệu lạnh lùng mang theo vài phần ý châm chọc, thân là nhân vật thiên kiêu trước năm của Kiềm Châu nằm trong top năm, hắn rất khó tưởng tượng nổi vì sao người xếp thứ hai mươi bảy ở Vân Châu, lại dám trực tiếp đi lên vị trí của Cô Tô Thiên Kỳ. Sau khi giành được Tiên Điêu ghế, không chỉ không ngồi lên, mà khi đối mặt với ánh mắt của mọi người, hắn lại hồn nhiên không thèm để ý, lại còn thản nhiên như vậy. 

 

- Ai nói muốn thì đến lấy thử xem. 

 


Tần Vấn Thiên không quay đầu lại, trực tiếp mở miệng nói. Kiểu giọng nói này vô cùng thản nhiên hình như không thèm để ý chút nào, dường như cũng không phải là vô tri cuồng vọng, mà thật sự tới từ sự tự tin đối với thực lực của bản thân. 

 

- Mọi người thấy thế nào? 

 

Người vừa mới nói chuyện kia lại cất tiếng cười lạnh, liếc nhìn xung quanh. Có không ít người ở xung quanh đều đang nhìn Tần Vấn Thiên, đều mong muốn vị trí kia của hắn. Đây là nơi cảm ngộ tu hành của Cô Tô Thiên Kỳ, nhưng Cô Tô Thiên Kỳ chỉ cảm thấy nơi này chỉ là một tòa Tiên Điêu cho nên hắn trực tiếp rời đi. 

 

- Còn có thể thấy thế nào, đương nhiên là ai mạnh thì người ấy được. 

 

Một giọng nói to rõ vang dội vang lên. Người nói chuyện cũng là nhân vật có thứ hạng cao trên bảng, là cường giả tới từ Tây Mạc Châu. Hắn có hình thể cường tráng, cao một trượng nên chỉ cần nhìn xuống sẽ thấy những người khác, da thịt của hắn hiện lên ánh sáng xanh lục, tướng mạo vô cùng xấu xí giống như là quái vật. 

 

Chủng tộc ở Tây Mạc Châu rất đông đảo, các loại Võ tu đều tồn tại, có người như Vô Bi tăng nhân, cũng có Cự Nhân tộc với hình thể to lớn. Trời sinh bọn họ lưu giữa huyết mạch của Cự Nhân, khi sinh ra đã vô cùng khổng lồ, thiên kiêu xấu xí này chính là một thiên kiêu trong cuồng tộc của Tây Mạc Châu. 

 

- Đùng. 

 

Sau khi vừa nói dứt lời, thân thể của hắn vọt thẳng ra ngoài. Mặc dù hình thể khổng lồ, nhưng động tác lại vô cùng mạnh mẽ linh hoạt, thân thể cao lớn giống như một đạo ánh sáng xanh lục vọt về phía Tần Vấn Thiên, hơn nữa toàn thân hắn dường như bạo phát ngập tràn lực lượng đáng sợ không gì sánh được, chỉ thấy cánh tay hắn đánh ra, trong giây lát cánh tay lại tăng lên, cánh tay cường tráng tăng lên mang theo lực lượng kinh hãi, gào thét đánh vào hư không. 

 

 

 

 

   

 

Toà Tiên Điêu bỏ không do Cô Tô Thiên Kỳ rời khỏi là một trong tám tòa Tiên Điêu sát đầu. Khi hắn thoát rời, mọi người không ùn ùn lao tới giống như những Tiên Điêu để trống khác, lúc này không có ai động đậy. 

 

Đơn giản là mọi người đều chú ý tới những Tiên Điêu sát đầu. Vô số ánh mắt bao gồm cả những nhân vật xếp hạng sát đầu cũng vậy, cho dù là bọn họ cũng không dám tùy ý tiến lên, bởi bọn họ biết rằng thời khắc thế này, một khi có người tiến lên, chắc chắn sẽ trở thành cái đích cho mọi người nhằm vào. 

 

Nhưng vào lúc này, một bóng người đi tới, giống như chuyện bình thường, ánh mắt nhìn người khác như không khí. 

 

Thanh niên này có phong thái vân đạm phong khinh, do tự tin hay do không biết nên không sợ. 

 

Từng ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, lúc này Tần Vấn Thiên có thể cảm giác được rõ ràng rất nhiều ánh mắt đang theo dõi hắn. 

 

Nhưng nơi này có mười tám tòa Tiên Điêu, những người khác đều có khả năng chiếm cứ trong đó, sao hắn không thể? 

 

Nếu như có người khiêu khích, hắn sẽ nói cho mọi người cùng với Tần Vấn Thiên dám khiêu khích hắn rằng thà đi tìm mười bảy thiên kiêu khác còn hơn. 

 

Bên trong Đông Thánh Nhai, lực lượng Tinh Thần liên tục không dứt, mãi không kết thúc. Không ai có thể so sánh ưu thế tu hành Luyện Thần Đồ Lục với hắn, hắn lĩnh ngộ ra Kiếp Diệt Cổ Chung rất lâu rồi, đã có thể trong giây lát đã ngưng tụ ra chuông cổ Thần Nguyên, thuận theo quy tắc của Đông Thánh Nhai, bởi vậy một lần công kích của hắn có thể phóng ra rất nhiều chuông cổ, uy lực kinh người, cường thế triển áp Hắc Phong, cường đại như Hắc Phong bạo phát ra đủ loại lực lượng còn không làm nên chuyện gì, không thể nghịch chuyển số mệnh. 

 

Tần Vấn Thiên nhìn bức tượng Tiên Nhân ở trước mắt. Khi tới bên cạnh bức tượng này quan sát, chiến ý mạnh mẽ lượn quanh, không có gì đặc biệt kỳ diệu, nhưng Tần Vấn Thiên lại mơ hồ cảm giác trong Tiên Điêu này có thứ đang hấp dẫn hắn. 

 

Nhưng tự mình đi lên Tiên vị, tập trung mắt nhìn bức tượng, trong giây lát này, đôi mắt của Tiên Điêu dường như chạm tới mắt hắn, đôi mắt kia mênh mông như sao trên trời cao dường như ẩn chứa ý chí đáng sợ không gì sánh được. Chỉ trong giây lát, đôi mắt của Tần Vấn Thiên đã chìm đắm vào trong đó, cảm giác như ý chí cũng bị nuốt vào trong đó. 

 

Hắn chỉ cảm thấy một cỗ ý chí ngập trời xuất hiện trước mặt mình, bức tượng này dường như hóa thành nhân vật cao lớn chân thật đứng trước mặt hắn, trên thân bạo phát ra uy áp chiến đấu khiến người kinh hãi run sợ. Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy ý chí của bản thân dường như đều bị cỗ ý chí chiến đấu này nuốt mất, ở trước mặt đối phương hắn lại trở nên vô cùng nhỏ bé. 

 

- Ầm! 

 

Nội tâm của Tần Vấn Thiên chấn động mãnh liệt, ý chí giãy dụa muốn thoát ra, hắn lập tức cảm giác được được mồ hôi lạnh chảy ra trên thân thể mình. 

 

Ánh mắt hắn nhìn về hai bên phải trái, nhân vật thiên kiêu ở trước mười bảy vị trí Tiên Điêu khác vẫn đang nhắm mắt tu hành, hoàn toàn chìm đắm vào trong đó. Bọn họ thật sự không quan tâm sẽ bị người khác tập kích sao? Hay bởi Tiên Điêu trước mặt khiến một khi bọn họ đã tiến vào trạng thái tu hành đều rất khó phân tâm. 

 

- Bức tượng này ẩn chứa một loại ý chí chiến đấu quá mạnh, hơn nữa, dường như còn có một loại lực lượng rất thần kỳ. 

 

Tần Vấn Thiên thầm nghĩ trong lòng, lúc này, đã có một người mở miệng nói: 

 

- Ngươi đứng ở đó, ngược lại quá thản nhiên đi. 

 

Giọng nói này truyền đến từ phía sau Tần Vấn Thiên, trong giọng điệu lạnh lùng mang theo vài phần ý châm chọc, thân là nhân vật thiên kiêu trước năm của Kiềm Châu nằm trong top năm, hắn rất khó tưởng tượng nổi vì sao người xếp thứ hai mươi bảy ở Vân Châu, lại dám trực tiếp đi lên vị trí của Cô Tô Thiên Kỳ. Sau khi giành được Tiên Điêu ghế, không chỉ không ngồi lên, mà khi đối mặt với ánh mắt của mọi người, hắn lại hồn nhiên không thèm để ý, lại còn thản nhiên như vậy. 

 

- Ai nói muốn thì đến lấy thử xem. 

 

Tần Vấn Thiên không quay đầu lại, trực tiếp mở miệng nói. Kiểu giọng nói này vô cùng thản nhiên hình như không thèm để ý chút nào, dường như cũng không phải là vô tri cuồng vọng, mà thật sự tới từ sự tự tin đối với thực lực của bản thân. 

 

- Mọi người thấy thế nào? 

 

Người vừa mới nói chuyện kia lại cất tiếng cười lạnh, liếc nhìn xung quanh. Có không ít người ở xung quanh đều đang nhìn Tần Vấn Thiên, đều mong muốn vị trí kia của hắn. Đây là nơi cảm ngộ tu hành của Cô Tô Thiên Kỳ, nhưng Cô Tô Thiên Kỳ chỉ cảm thấy nơi này chỉ là một tòa Tiên Điêu cho nên hắn trực tiếp rời đi. 

 

- Còn có thể thấy thế nào, đương nhiên là ai mạnh thì người ấy được. 

 

Một giọng nói to rõ vang dội vang lên. Người nói chuyện cũng là nhân vật có thứ hạng cao trên bảng, là cường giả tới từ Tây Mạc Châu. Hắn có hình thể cường tráng, cao một trượng nên chỉ cần nhìn xuống sẽ thấy những người khác, da thịt của hắn hiện lên ánh sáng xanh lục, tướng mạo vô cùng xấu xí giống như là quái vật. 

 

Chủng tộc ở Tây Mạc Châu rất đông đảo, các loại Võ tu đều tồn tại, có người như Vô Bi tăng nhân, cũng có Cự Nhân tộc với hình thể to lớn. Trời sinh bọn họ lưu giữa huyết mạch của Cự Nhân, khi sinh ra đã vô cùng khổng lồ, thiên kiêu xấu xí này chính là một thiên kiêu trong cuồng tộc của Tây Mạc Châu. 

 

- Đùng. 

 

Sau khi vừa nói dứt lời, thân thể của hắn vọt thẳng ra ngoài. Mặc dù hình thể khổng lồ, nhưng động tác lại vô cùng mạnh mẽ linh hoạt, thân thể cao lớn giống như một đạo ánh sáng xanh lục vọt về phía Tần Vấn Thiên, hơn nữa toàn thân hắn dường như bạo phát ngập tràn lực lượng đáng sợ không gì sánh được, chỉ thấy cánh tay hắn đánh ra, trong giây lát cánh tay lại tăng lên, cánh tay cường tráng tăng lên mang theo lực lượng kinh hãi, gào thét đánh vào hư không.