Thái Cổ Thần Vương

Chương 943: - Ánh sáng của thần ưng (1)



 

 

Trên Chiến Đài cổ, bóng người của Tần Vấn Thiên lơ lửng ngồi xuống, mặc dù Tô Phong lơ lửng trên hư không, trong ánh mắt vẫn có vài phần chán chường. 

 

Thất bại, hắn thân là thiên kiêu đứng đầu Lôi Châu lại bị đánh bại trong trận quyết chiến ở cảnh giới Thiên Tượng ngũ trọng, cảnh giới này, Tần Vấn Thiên gần như đã xác định được vào vòng đấu kế tiếp, tình hình cuộc chiến rõ như ban ngày, không ai có thể phủ nhận thực lực của hắn. 

 

Nếu như Tô Phóng hắn muốn tiếp tục tiến vào vòng trong, lại cần phải biểu hiện xuất sắc trong những trận chiến đấu khác, nhận được sự công nhận của các vị Tiên Vương mới được. 

 

- Đông Thánh mười ba châu, có mười ba nhân vật thiên kiêu xếp hạng đầu, Tô Phong này là người đứng thứ nhất trong những thiên kiêu xếp hạng đầu đó, nhưng hắn lại bị thua trận. 

 

Trong Tiên yến, có người thảo luận. 

 

- Đúng, mặc dù thiên kiêu đừng đầu Lôi Châu này có chiến lực không tồi, nhưng Tần Vấn Thiên vẫn mạnh hơn hắn, cảnh giới Thiên Tượng ngũ trọng này, không ai sánh được, hắn giống như đám người Cô Tô Thiên Kỳ, Vũ Vương, Thương Ngạo Ly, Diệp Thiên Trần, Độc Cô Tây Sơn, nên có thể xác định ra một danh ngạch.. 

 

- Đúng vậy, các thiên kiêu lần này rất xuất chúng, xem tiếp các trận chiến sau, nếu như không xuất hiện nhân vật kinh diễm như vậy, có lẽ có thể xác định người này đã được vào vị trí mười người đứng đầu rồi. 

 

- Đúng, quả thật là như vậy, theo hiện nay, thiên phú của người này có lẽ là đủ để vào vị trí mười người đứng đầu. 

 

Không ít nhân vật Tiên Vương đều công nhận lực chiến đấu của Tần Vấn Thiên, Nhàn Vân Tiên Vương nở nụ cười, thiên kiêu Vân Châu do mình đưa đến đánh bại thiên kiêu đứng đầu Lôi Châu khiến hắn cũng kiêu ngạo. 

 

Hiện tại, trong cảnh giới Thiên Tượng ngũ trọng này, Tần Vấn Thiên chỉ chưa giao phong với Tử Tình Hiên, đương nhiên hắn không thể nào khiêu chiến với Tử Tình Hiên, hơn nữa hắn biết, mình đã có danh tiếng rồi, tiếp theo phải nhường cơ hội thể hiện cho Tử Tình Hiên, dù sao bọn họ cũng là người cùng cảnh giới, dự tính kém nhất, cảnh giới này chỉ có thể có hai người. 

 


- Vòng chiến đấu này dừng lại ở đây thôi. Vậy là đủ rồi. 

 

Trong lòng Tần Vấn Thiên thầm nghĩ, lập tức chỉ thấy thân hình hắn lóe lên, bước xuống Chiến Đài cổ, trở về chỗ ngồi trong Tiên yến, Nhàn Vân Tiên Vương nhìn Tần Vấn Thiên gật gật đầu, cười nói: 

 

- Không tồi. 

 

- Tiền bối khen quá lời. 

 

Tần Vấn Thiên nhìn Nhàn Vân Tiên Vương gật đầu, nhưng ánh mắt của rất nhiều cường giả thế lực đỉnh cấp đến từ Vân Châu đại địa lại dời đi, không nhìn Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên cũng chẳng muốn để ý. 

 

- Tô Phong này có chút khó chơi, đường ánh sáng công kích phát ra đằng sau lưng hắn rất mạnh, tu hành đến mức có thể trở về nguyên trạng, có thể dung hợp các loại lực lượng thành một thể, nàng và hắn nếu gặp nhau, nhất định phải cẩn thận. 

 

Tần Vấn Thiên nhắc nhở Tử Tình Hiên, Tử Tình Hiên khẽ gật đầu: 

 

- Vạn Tượng Sát, ngay cả Tiên Vương của Lôi Châu cũng rất hài lòng về một đòn này, cho rằng có thể đánh bại ngươi, không ngờ công kích của ngươi còn bá đạo hơn. 

 

- Tô Phong vẫn không bước xuống Chiến Đài cổ, đã bắt đầu khiêu chiến với người trong Thiên Tượng ngũ trọng, hắn muốn dùng những người khác để chứng minh bản thân, tranh thủ cho mình một danh ngạch. Nàng nhất định không được thua hắn, không thì danh sách này sẽ có chút nguy hiểm. 

 

Tần Vấn Thiên trịnh trọng dặn dò, ba người bọn họ tham gia sát hạch ở Thiên Phù Giới đều là vì vị trí trong tam giáp, cho dù cuối cùng không làm được thì đều phải hoàn thành sát hạch, nhưng cũng không thể có xếp hạng thấp quá, Bạch Vô Nhai cũng tự mình đến đây quan sát trận chiến, bọn họ thông qua sát hạch nhất định không giấu nổi Thiên Phù giới. 

 

Sau khi Tô Phong bại trận, hắn không rời khỏi Chiến Đài cổ, hắn bắt đầu đi theo con đường của Tần Vấn Thiên, điểm danh khiêu chiến với từng cường giả trong cảnh giới Thiên Tượng ngũ trọng, hơn nữa Tô Phong là thiên kiêu đứng đầu Lôi Châu quả thật danh bất hư truyền, tuy rằng hắn bị bại ở trong tay Tần Vấn Thiên, nhưng khi tranh phong với các thiên kiêu khác rõ ràng là ở địa vị cường thế, cho dù không phát ra Vạn Tượng Sát cũng có thể bách chiến bách thắng, tinh tượng gió bão đáng sợ trấn áp phóng ra, thêm vào tinh tượng hư không di chuyển không ngừng, ở trên tốc độ di chuyển, không ai có thể theo kịp hắn, hơn nữa công kích cũng không bằng Tô Phong, không có cách nào chiến đấu. 

 

Dựa vào thực lực cường đại, Tô Phong cũng có thể bách chiến bách thắng, cuối cùng, ánh mắt của hắn từ từ nhìn qua, nhìn về phía Tần Vấn Thiên và Tử Tình Hiên đang đứng bên cạnh. 


 

Đối đầu với Tần Vấn Thiên, hắn đã bại trận, vậy tiếp theo, hắn nhất định phải đánh thắng Tử Tình Hiên, đánh thắng nàng, hi vọng thăng cấp của hắn vẫn rất lớn, nếu như bại trận thì sẽ cực kỳ nguy hiểm. 

 

- Nàng xuất chiến đi. 

 

Tô Phong nhìn Tử Tình Hiên nói. 

 

Tử Tình Hiên đứng dậy với tư thế oai hùng hiên ngang, thân hình nàng chớp lóe lên, giống như con chim ưng vậy, trong phút chốc đã đứng ở trên Chiến Đài cổ. 

 

- Ầm! 

 

Trong phút chốc Thiên Tượng ngôi sao phóng ra, toàn thân Tử Tình Hiên đắm chìm trong ngọn lửa đang cháy mạnh màu vàng kim, hư không có một vị thần ưng vô cùng to lớn, trên dưới toàn thân nàng đều có ánh sáng thần ưng lưu chuyển, giống như một vị thần ưng Kim Diễm thực sự, cho dù là hai tròng mắt cũng lộ ra những ánh sáng của ngọn lửa màu vàng kim đáng sợ, giống như có lực xuyên thấu kinh người, giống như sắp đốt cháy đôi mắt của Tô Phong. 

 

- Ầm. 

 

Thân thể Tô Phong lập tức biến mất, gần như trong một nháy mắt, thần thể Tử Tình Hiên cũng lập tức biến mất, nàng giống như một vị thần ưng lao thẳng lên hư không. Một tiếng nổ ầm ầm vang lên, chấn động hư không, công kích của Tô Phong đánh vào khoảng trống, hơn nữa thân thể của hắn căn bản còn chưa dừng lại, bước chân đạp xuống một cái, lại biến mất. 

 

Hai tròng mắt của Tử Tình Hiên cháy lên những ngọn lửa mạnh mẽ màu vàng kim, dường như tất cả mọi thứ xung quanh đều không thể thoát khỏi đôi mắt của nàng, thần ưng Kim Diễm vô cùng khổng lồ đột nhiên khép lại, hư không bị bao vây lại, hai nắm đấm của nàng giận dữ đánh ra, từng bóng người hét to, bạo phát về bốn phương tám hướng, không có góc chết. 

 

 

 

   

 

Trên Chiến Đài cổ, bóng người của Tần Vấn Thiên lơ lửng ngồi xuống, mặc dù Tô Phong lơ lửng trên hư không, trong ánh mắt vẫn có vài phần chán chường. 

 

Thất bại, hắn thân là thiên kiêu đứng đầu Lôi Châu lại bị đánh bại trong trận quyết chiến ở cảnh giới Thiên Tượng ngũ trọng, cảnh giới này, Tần Vấn Thiên gần như đã xác định được vào vòng đấu kế tiếp, tình hình cuộc chiến rõ như ban ngày, không ai có thể phủ nhận thực lực của hắn. 

 

Nếu như Tô Phóng hắn muốn tiếp tục tiến vào vòng trong, lại cần phải biểu hiện xuất sắc trong những trận chiến đấu khác, nhận được sự công nhận của các vị Tiên Vương mới được. 

 

- Đông Thánh mười ba châu, có mười ba nhân vật thiên kiêu xếp hạng đầu, Tô Phong này là người đứng thứ nhất trong những thiên kiêu xếp hạng đầu đó, nhưng hắn lại bị thua trận. 

 

Trong Tiên yến, có người thảo luận. 

 

- Đúng, mặc dù thiên kiêu đừng đầu Lôi Châu này có chiến lực không tồi, nhưng Tần Vấn Thiên vẫn mạnh hơn hắn, cảnh giới Thiên Tượng ngũ trọng này, không ai sánh được, hắn giống như đám người Cô Tô Thiên Kỳ, Vũ Vương, Thương Ngạo Ly, Diệp Thiên Trần, Độc Cô Tây Sơn, nên có thể xác định ra một danh ngạch.. 

 

- Đúng vậy, các thiên kiêu lần này rất xuất chúng, xem tiếp các trận chiến sau, nếu như không xuất hiện nhân vật kinh diễm như vậy, có lẽ có thể xác định người này đã được vào vị trí mười người đứng đầu rồi. 

 

- Đúng, quả thật là như vậy, theo hiện nay, thiên phú của người này có lẽ là đủ để vào vị trí mười người đứng đầu. 

 

Không ít nhân vật Tiên Vương đều công nhận lực chiến đấu của Tần Vấn Thiên, Nhàn Vân Tiên Vương nở nụ cười, thiên kiêu Vân Châu do mình đưa đến đánh bại thiên kiêu đứng đầu Lôi Châu khiến hắn cũng kiêu ngạo. 

 

Hiện tại, trong cảnh giới Thiên Tượng ngũ trọng này, Tần Vấn Thiên chỉ chưa giao phong với Tử Tình Hiên, đương nhiên hắn không thể nào khiêu chiến với Tử Tình Hiên, hơn nữa hắn biết, mình đã có danh tiếng rồi, tiếp theo phải nhường cơ hội thể hiện cho Tử Tình Hiên, dù sao bọn họ cũng là người cùng cảnh giới, dự tính kém nhất, cảnh giới này chỉ có thể có hai người. 

 

- Vòng chiến đấu này dừng lại ở đây thôi. Vậy là đủ rồi. 

 

Trong lòng Tần Vấn Thiên thầm nghĩ, lập tức chỉ thấy thân hình hắn lóe lên, bước xuống Chiến Đài cổ, trở về chỗ ngồi trong Tiên yến, Nhàn Vân Tiên Vương nhìn Tần Vấn Thiên gật gật đầu, cười nói: 

 

- Không tồi. 

 

- Tiền bối khen quá lời. 

 

Tần Vấn Thiên nhìn Nhàn Vân Tiên Vương gật đầu, nhưng ánh mắt của rất nhiều cường giả thế lực đỉnh cấp đến từ Vân Châu đại địa lại dời đi, không nhìn Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên cũng chẳng muốn để ý. 

 

- Tô Phong này có chút khó chơi, đường ánh sáng công kích phát ra đằng sau lưng hắn rất mạnh, tu hành đến mức có thể trở về nguyên trạng, có thể dung hợp các loại lực lượng thành một thể, nàng và hắn nếu gặp nhau, nhất định phải cẩn thận. 

 

Tần Vấn Thiên nhắc nhở Tử Tình Hiên, Tử Tình Hiên khẽ gật đầu: 

 

- Vạn Tượng Sát, ngay cả Tiên Vương của Lôi Châu cũng rất hài lòng về một đòn này, cho rằng có thể đánh bại ngươi, không ngờ công kích của ngươi còn bá đạo hơn. 

 

- Tô Phong vẫn không bước xuống Chiến Đài cổ, đã bắt đầu khiêu chiến với người trong Thiên Tượng ngũ trọng, hắn muốn dùng những người khác để chứng minh bản thân, tranh thủ cho mình một danh ngạch. Nàng nhất định không được thua hắn, không thì danh sách này sẽ có chút nguy hiểm. 

 

Tần Vấn Thiên trịnh trọng dặn dò, ba người bọn họ tham gia sát hạch ở Thiên Phù Giới đều là vì vị trí trong tam giáp, cho dù cuối cùng không làm được thì đều phải hoàn thành sát hạch, nhưng cũng không thể có xếp hạng thấp quá, Bạch Vô Nhai cũng tự mình đến đây quan sát trận chiến, bọn họ thông qua sát hạch nhất định không giấu nổi Thiên Phù giới. 

 

Sau khi Tô Phong bại trận, hắn không rời khỏi Chiến Đài cổ, hắn bắt đầu đi theo con đường của Tần Vấn Thiên, điểm danh khiêu chiến với từng cường giả trong cảnh giới Thiên Tượng ngũ trọng, hơn nữa Tô Phong là thiên kiêu đứng đầu Lôi Châu quả thật danh bất hư truyền, tuy rằng hắn bị bại ở trong tay Tần Vấn Thiên, nhưng khi tranh phong với các thiên kiêu khác rõ ràng là ở địa vị cường thế, cho dù không phát ra Vạn Tượng Sát cũng có thể bách chiến bách thắng, tinh tượng gió bão đáng sợ trấn áp phóng ra, thêm vào tinh tượng hư không di chuyển không ngừng, ở trên tốc độ di chuyển, không ai có thể theo kịp hắn, hơn nữa công kích cũng không bằng Tô Phong, không có cách nào chiến đấu. 

 

Dựa vào thực lực cường đại, Tô Phong cũng có thể bách chiến bách thắng, cuối cùng, ánh mắt của hắn từ từ nhìn qua, nhìn về phía Tần Vấn Thiên và Tử Tình Hiên đang đứng bên cạnh. 

 

Đối đầu với Tần Vấn Thiên, hắn đã bại trận, vậy tiếp theo, hắn nhất định phải đánh thắng Tử Tình Hiên, đánh thắng nàng, hi vọng thăng cấp của hắn vẫn rất lớn, nếu như bại trận thì sẽ cực kỳ nguy hiểm. 

 

- Nàng xuất chiến đi. 

 

Tô Phong nhìn Tử Tình Hiên nói. 

 

Tử Tình Hiên đứng dậy với tư thế oai hùng hiên ngang, thân hình nàng chớp lóe lên, giống như con chim ưng vậy, trong phút chốc đã đứng ở trên Chiến Đài cổ. 

 

- Ầm! 

 

Trong phút chốc Thiên Tượng ngôi sao phóng ra, toàn thân Tử Tình Hiên đắm chìm trong ngọn lửa đang cháy mạnh màu vàng kim, hư không có một vị thần ưng vô cùng to lớn, trên dưới toàn thân nàng đều có ánh sáng thần ưng lưu chuyển, giống như một vị thần ưng Kim Diễm thực sự, cho dù là hai tròng mắt cũng lộ ra những ánh sáng của ngọn lửa màu vàng kim đáng sợ, giống như có lực xuyên thấu kinh người, giống như sắp đốt cháy đôi mắt của Tô Phong. 

 

- Ầm. 

 

Thân thể Tô Phong lập tức biến mất, gần như trong một nháy mắt, thần thể Tử Tình Hiên cũng lập tức biến mất, nàng giống như một vị thần ưng lao thẳng lên hư không. Một tiếng nổ ầm ầm vang lên, chấn động hư không, công kích của Tô Phong đánh vào khoảng trống, hơn nữa thân thể của hắn căn bản còn chưa dừng lại, bước chân đạp xuống một cái, lại biến mất. 

 

Hai tròng mắt của Tử Tình Hiên cháy lên những ngọn lửa mạnh mẽ màu vàng kim, dường như tất cả mọi thứ xung quanh đều không thể thoát khỏi đôi mắt của nàng, thần ưng Kim Diễm vô cùng khổng lồ đột nhiên khép lại, hư không bị bao vây lại, hai nắm đấm của nàng giận dữ đánh ra, từng bóng người hét to, bạo phát về bốn phương tám hướng, không có góc chết.