Thái Cổ Thần Vương

Chương 962: - Chà Đạp. (2)



 

 

Hắc Phong hắn lấy cái gì để chiến đấu với Tần Vấn Thiên. 

 

Tinh hồn, Tần Vấn Thiên có thể nói đối với bất kỳ ai cũng không chiếm yếu thế. Tinh Thần Thiên Tượng chỉ có mạnh hơn chứ không kém; huyết mạch cũng mạnh hơn Hắc Phong, tam trọng Chiến Quyết, tiên ma luyện thể, thân thể trải rộng thần văn... Rất nhiều con át chủ bài tập hợp cùng một chỗ khiến Tần Vấn Thiên hóa thân thành một vị Yêu Thần, chỉ cần hắn đứng ở đó đã khiến người ta cảm nhận được áp lực vô cùng đáng sợ. 

 

Hắc Phong ngẩng đầu nhìn Tần Vấn Thiên, tâm lý của hắn không ngừng phát sinh biến hóa. Theo khí thế Tần Vấn Thiên ngày càng tăng lên, tự tin của hắn cũng ngày càng yếu đi. 

 

Lúc này, chính hắn cũng hoàn toàn không còn niềm tin để đi về phía trước, lại thêm trước đó ở Đông Thánh Nhai đã từng thua dưới tay Tần Vấn Thiên, dường như đã để lại bóng ma trong hắn. Niềm tin bị xâm chiếm từng bước một rồi phá hủy. 

 

- Đông! 

 

Tần Vấn Thiên bước ra một bước, giống như có tiếng chuông chấn động thiên địa vang lên, khiến tim của Hắc Phong cũng nhảy lên theo. 

 

- Ngươi lấy cái gì để đánh một trận với ta? 

 

Tần Vấn Thiên lên tiếng lần nữa, giống như sấm sét giữa trời quang đánh vào trong tai Hắc Phong, ở chỗ mi tâm của hắn hiện lên một ánh sáng vô cùng yêu dị. Hình như có con mắt thứ ba xuất hiện, một màu đỏ như máu nhanh như tia chớp lập tức trực tiếp xông vào trong đầu Hắc Phong, trong phút chốc Hắc Phong dường như cảm giác được Tần Vấn Thiên dẫn theo uy áp cường đại phóng ra công kích về phía ý chí của hắn. 

 

- Trấn áp giết chết! 

 

Chưởng ấn của Tần Vấn Thiên ầm ầm đập xuống, đánh vào khoảng không phía dưới, phù quang chưởng ấn đáng sợ lưu chuyển theo quy tắc ẩn chứa một lực lượng đáng sợ, trấn áp quy tắc, khiến không gian kia cũng hơi bị áp lực mà run rẩy. Lực lượng này có thể trấn áp thiên địa, Trấn Thiên Tiên Ma Quyết, trấn áp giết chết tiên ma. 

 

Tiếng Ầm ầm ầm đáng sợ vang leen, tiếng hét giận dữ truyền ra. Ý chí của Hắc Phong giãy dụa, khi hắn rời khỏi công kích ý chí của Tần Vấn Thiên, lại nhìn thấy được chưởng ấn trấn áp vô cùng đáng sợ này đánh xuống khiến hắn không thể chống đỡ. 

 


Thần sắc của Hắc Phong tái nhợt. Giờ phút này, hắn cuối cùng lại sinh ra một loại ảo giác không thể chống lại, dường như niềm tin tối cao hắn vừa tập trung, ở trong tích tắc này hoàn toàn vỡ nát, hóa thành mảnh nhỏ. Hắc Phong nổi giận gầm lên một tiếng, lực lượng hủy diệt cuốn lên đánh về phía hư không, trấn áp này hủy diệt tất cả chưởng ấn lớn công kích, trực tiếp hoá thành hư vô. 

 

Chưởng ấn này quá nhanh, nhanh đến mức hóa thành thần uy, giống như là thần linh muốn tiêu diệt Hắc Phong. 

 

Hắc Phong muốn khống chế khóe miệng nhưng cuối cùng lại thốt ra hai chữ chịu thua. 

 

- Đông! 

 

Một tiếng chuông rung trời vang lên, khi đó đúng là vô cùng chính xác, dường như cùng lúc với âm thanh Hắc Phong nhổ ra, tiếng chuông vô cùng đáng sợ trực tiếp bao trùm Hắc Phong, sóng âm bao vây, dường như Hắc Phong hắn căn bản không hề nói gì. 

 

Trên mặt đột nhiên hiện lên vẻ tuyệt vọng, một tiếng tiếng nổ ầm ầm truyền ra, mặt đất rung động kịch liệt, toàn bộ Cổ Chiến Thiên dường như đều đang chấn động. Tiếng chuông chấn động vẫn đang thùng thùng vang lên, giống như là hồi âm rằng nó vừa lượn lờ trong thiên địa, tiếng vang này giống như là tiếng chuông tang báo hiệu tử vong. 

 

Chưởng ấn lớn bao trùm thân thể Hắc Phong, mắt mọi người đều mở thật lớn giống như không thể tin vào cảnh tượng trước mắt. 

 

Hắc Phong, đệ tử của Diễm Uyên Tiên Vương lại bị Tần Vấn Thiên dùng một đòn trấn áp giết chết? 

 

Trấn Thiên Tiên Ma Quyết, trấn áp giết chết tiên ma, hơn nữa Tần Vấn Thiên sử dụng tam trọng Chiến Quyết cùng với rất nhiều thủ đoạn làm con át chủ bài để trợ giúp, mục đích chính là muốn Hắc Phong phải trực tiếp ngã xuống trên Cổ Chiến Thiên, không cho hắn bất kỳ cơ hội nào. 

 

Mục đích của trận chiến này chính là phải lấy được mạng của Hắc Phong. 

 

- Vù... 

 

Nhìn thân thể vô cùng to lớn này, dù là nhân vật Tiên Vương cũng có loại cảm giác kinh hãi. Hắc Phong này chính là đệ tử thân truyền của Diễm Uyên Tiên Vương, lại bị người này dùng một đòn để chém giết. Hắn thật sự dám giết chết đệ tử thân truyền của Diễm Uyên Tiên Vương. 

 

Hơn nữa, bọn họ có khả năng quan sát tới mức nào, sao có thể không phát hiện Hắc Phong từng kêu chịu thua, nhưng Tần Vấn Thiên một lòng muốn đoạt tính mạng hắn, sử dụng tiếng chuông để che lấp âm thanh cầu cứu nhận thua của Hắc Phong. 


 

Tần Vấn Thiên hắn quyết tâm phải giết chết đối phương. 

 

Hắn cũng đã thật sự làm được, chỉ dùng một đòn đã lấy đi mạng của Hắc Phong, căn bản không cho đối phương cơ hội sống, một đường sống cũng không cho. 

 

Đây quả thực xảy ra ngay trước mặt tất cả mọi người, hung hăng đánh vào tai của Diễm Uyên Tiên Vương, thậm chí là giẫm lên mặt của Diễm Uyên Tiên Vương, sử dụng phương pháp trực tiếp nhất, thủ đoạn tàn bạo nhất để hung hăng giẫm lên, sỉ nhục hắn. 

 

Diễm Uyên Tiên Vương hắn không phải miệt thị Tần Vấn Thiên sao, không phải hắn nói Tần Vấn Thiên tuyệt đối không thể tiến vào top ba hay sao? 

 

Vậy đệ tử của Diễm Uyên Tiên Vương ngươi thì sao? Tần Vấn Thiên ta ở trước mặt tất cả mọi người, ở trong Cổ Chiến Thiên chỉ cần sử dụng một đòn đã giết chết đệ tử của ngươi. 

 

Diễm Uyên Tiên Vương quả thật bị giẫm lên đau đớn. Từ trước khi nhìn thấy Tần Vấn Thiên lần đầu tiên đã không để vào mắt, cho tới bây giờ là hoàn toàn phẫn nộ. Hắn phẫn nộ không phải bởi cái chết của Hắc Phong, trên thực tế Hắc Phong không có năng lực bị Tần Vấn Thiên trực tiếp dùng phong thái cuồng bạo nhất sỉ nhục rồi giết chết đã khiến hắn sinh ra căm hận với đệ tử Hắc Phong. Người không có năng lực như này, khiến sư tôn hắn mất hết mặt mũi, bị người ta đạp đánh thẳng vào mặt. 

 

Mặt hắn đều đen lại, nhất là khi Tần Vấn Thiên đứng ở trên chiến đài cổ nhìn về phía hắn, đây giống như là lấy phong thái của người thắng để giễu cợt thế hệ Tiên Vương như hắn. 

 

- Diễm Uyên Tiên Vương tiền bối, đệ tử thân truyền của ngài hình như có chút kém cỏi. 

 

Tần Vấn Thiên lại không thèm để ý đến sắc mặt của Diễm Uyên Tiên Vương, thản nhiên nói một câu, giống như là giẫm lên mặt của Diễm Uyên Tiên Vương còn đồng thời hung hăng giày xéo thêm một bước. Mặt mũi này của hắn bị giẫm lên quá đau! 

 

 

 

 

 

   

 

Hắc Phong hắn lấy cái gì để chiến đấu với Tần Vấn Thiên. 

 

Tinh hồn, Tần Vấn Thiên có thể nói đối với bất kỳ ai cũng không chiếm yếu thế. Tinh Thần Thiên Tượng chỉ có mạnh hơn chứ không kém; huyết mạch cũng mạnh hơn Hắc Phong, tam trọng Chiến Quyết, tiên ma luyện thể, thân thể trải rộng thần văn... Rất nhiều con át chủ bài tập hợp cùng một chỗ khiến Tần Vấn Thiên hóa thân thành một vị Yêu Thần, chỉ cần hắn đứng ở đó đã khiến người ta cảm nhận được áp lực vô cùng đáng sợ. 

 

Hắc Phong ngẩng đầu nhìn Tần Vấn Thiên, tâm lý của hắn không ngừng phát sinh biến hóa. Theo khí thế Tần Vấn Thiên ngày càng tăng lên, tự tin của hắn cũng ngày càng yếu đi. 

 

Lúc này, chính hắn cũng hoàn toàn không còn niềm tin để đi về phía trước, lại thêm trước đó ở Đông Thánh Nhai đã từng thua dưới tay Tần Vấn Thiên, dường như đã để lại bóng ma trong hắn. Niềm tin bị xâm chiếm từng bước một rồi phá hủy. 

 

- Đông! 

 

Tần Vấn Thiên bước ra một bước, giống như có tiếng chuông chấn động thiên địa vang lên, khiến tim của Hắc Phong cũng nhảy lên theo. 

 

- Ngươi lấy cái gì để đánh một trận với ta? 

 

Tần Vấn Thiên lên tiếng lần nữa, giống như sấm sét giữa trời quang đánh vào trong tai Hắc Phong, ở chỗ mi tâm của hắn hiện lên một ánh sáng vô cùng yêu dị. Hình như có con mắt thứ ba xuất hiện, một màu đỏ như máu nhanh như tia chớp lập tức trực tiếp xông vào trong đầu Hắc Phong, trong phút chốc Hắc Phong dường như cảm giác được Tần Vấn Thiên dẫn theo uy áp cường đại phóng ra công kích về phía ý chí của hắn. 

 

- Trấn áp giết chết! 

 

Chưởng ấn của Tần Vấn Thiên ầm ầm đập xuống, đánh vào khoảng không phía dưới, phù quang chưởng ấn đáng sợ lưu chuyển theo quy tắc ẩn chứa một lực lượng đáng sợ, trấn áp quy tắc, khiến không gian kia cũng hơi bị áp lực mà run rẩy. Lực lượng này có thể trấn áp thiên địa, Trấn Thiên Tiên Ma Quyết, trấn áp giết chết tiên ma. 

 

Tiếng Ầm ầm ầm đáng sợ vang leen, tiếng hét giận dữ truyền ra. Ý chí của Hắc Phong giãy dụa, khi hắn rời khỏi công kích ý chí của Tần Vấn Thiên, lại nhìn thấy được chưởng ấn trấn áp vô cùng đáng sợ này đánh xuống khiến hắn không thể chống đỡ. 

 

Thần sắc của Hắc Phong tái nhợt. Giờ phút này, hắn cuối cùng lại sinh ra một loại ảo giác không thể chống lại, dường như niềm tin tối cao hắn vừa tập trung, ở trong tích tắc này hoàn toàn vỡ nát, hóa thành mảnh nhỏ. Hắc Phong nổi giận gầm lên một tiếng, lực lượng hủy diệt cuốn lên đánh về phía hư không, trấn áp này hủy diệt tất cả chưởng ấn lớn công kích, trực tiếp hoá thành hư vô. 

 

Chưởng ấn này quá nhanh, nhanh đến mức hóa thành thần uy, giống như là thần linh muốn tiêu diệt Hắc Phong. 

 

Hắc Phong muốn khống chế khóe miệng nhưng cuối cùng lại thốt ra hai chữ chịu thua. 

 

- Đông! 

 

Một tiếng chuông rung trời vang lên, khi đó đúng là vô cùng chính xác, dường như cùng lúc với âm thanh Hắc Phong nhổ ra, tiếng chuông vô cùng đáng sợ trực tiếp bao trùm Hắc Phong, sóng âm bao vây, dường như Hắc Phong hắn căn bản không hề nói gì. 

 

Trên mặt đột nhiên hiện lên vẻ tuyệt vọng, một tiếng tiếng nổ ầm ầm truyền ra, mặt đất rung động kịch liệt, toàn bộ Cổ Chiến Thiên dường như đều đang chấn động. Tiếng chuông chấn động vẫn đang thùng thùng vang lên, giống như là hồi âm rằng nó vừa lượn lờ trong thiên địa, tiếng vang này giống như là tiếng chuông tang báo hiệu tử vong. 

 

Chưởng ấn lớn bao trùm thân thể Hắc Phong, mắt mọi người đều mở thật lớn giống như không thể tin vào cảnh tượng trước mắt. 

 

Hắc Phong, đệ tử của Diễm Uyên Tiên Vương lại bị Tần Vấn Thiên dùng một đòn trấn áp giết chết? 

 

Trấn Thiên Tiên Ma Quyết, trấn áp giết chết tiên ma, hơn nữa Tần Vấn Thiên sử dụng tam trọng Chiến Quyết cùng với rất nhiều thủ đoạn làm con át chủ bài để trợ giúp, mục đích chính là muốn Hắc Phong phải trực tiếp ngã xuống trên Cổ Chiến Thiên, không cho hắn bất kỳ cơ hội nào. 

 

Mục đích của trận chiến này chính là phải lấy được mạng của Hắc Phong. 

 

- Vù... 

 

Nhìn thân thể vô cùng to lớn này, dù là nhân vật Tiên Vương cũng có loại cảm giác kinh hãi. Hắc Phong này chính là đệ tử thân truyền của Diễm Uyên Tiên Vương, lại bị người này dùng một đòn để chém giết. Hắn thật sự dám giết chết đệ tử thân truyền của Diễm Uyên Tiên Vương. 

 

Hơn nữa, bọn họ có khả năng quan sát tới mức nào, sao có thể không phát hiện Hắc Phong từng kêu chịu thua, nhưng Tần Vấn Thiên một lòng muốn đoạt tính mạng hắn, sử dụng tiếng chuông để che lấp âm thanh cầu cứu nhận thua của Hắc Phong. 

 

Tần Vấn Thiên hắn quyết tâm phải giết chết đối phương. 

 

Hắn cũng đã thật sự làm được, chỉ dùng một đòn đã lấy đi mạng của Hắc Phong, căn bản không cho đối phương cơ hội sống, một đường sống cũng không cho. 

 

Đây quả thực xảy ra ngay trước mặt tất cả mọi người, hung hăng đánh vào tai của Diễm Uyên Tiên Vương, thậm chí là giẫm lên mặt của Diễm Uyên Tiên Vương, sử dụng phương pháp trực tiếp nhất, thủ đoạn tàn bạo nhất để hung hăng giẫm lên, sỉ nhục hắn. 

 

Diễm Uyên Tiên Vương hắn không phải miệt thị Tần Vấn Thiên sao, không phải hắn nói Tần Vấn Thiên tuyệt đối không thể tiến vào top ba hay sao? 

 

Vậy đệ tử của Diễm Uyên Tiên Vương ngươi thì sao? Tần Vấn Thiên ta ở trước mặt tất cả mọi người, ở trong Cổ Chiến Thiên chỉ cần sử dụng một đòn đã giết chết đệ tử của ngươi. 

 

Diễm Uyên Tiên Vương quả thật bị giẫm lên đau đớn. Từ trước khi nhìn thấy Tần Vấn Thiên lần đầu tiên đã không để vào mắt, cho tới bây giờ là hoàn toàn phẫn nộ. Hắn phẫn nộ không phải bởi cái chết của Hắc Phong, trên thực tế Hắc Phong không có năng lực bị Tần Vấn Thiên trực tiếp dùng phong thái cuồng bạo nhất sỉ nhục rồi giết chết đã khiến hắn sinh ra căm hận với đệ tử Hắc Phong. Người không có năng lực như này, khiến sư tôn hắn mất hết mặt mũi, bị người ta đạp đánh thẳng vào mặt. 

 

Mặt hắn đều đen lại, nhất là khi Tần Vấn Thiên đứng ở trên chiến đài cổ nhìn về phía hắn, đây giống như là lấy phong thái của người thắng để giễu cợt thế hệ Tiên Vương như hắn. 

 

- Diễm Uyên Tiên Vương tiền bối, đệ tử thân truyền của ngài hình như có chút kém cỏi. 

 

Tần Vấn Thiên lại không thèm để ý đến sắc mặt của Diễm Uyên Tiên Vương, thản nhiên nói một câu, giống như là giẫm lên mặt của Diễm Uyên Tiên Vương còn đồng thời hung hăng giày xéo thêm một bước. Mặt mũi này của hắn bị giẫm lên quá đau!