Thái Cổ Thần Vương

Chương 965: - Đại chiến không ngừng. (1)



 

 

Độc Cô Tây Sơn chiến đấu xong, sẽ đến lượt Mạc Vấn xuất chiến. 

 

Trước đó, Mạc Vấn đệ nhất thiên kiêu Thái Âm Châu đã bị bại một ván, chỉ có điều đối thủ của nàng là Cô Tô Thiên Kỳ. 

 

Nàng bị đánh bại hình như cũng là chuyện hợp tình hợp lý, không ai đối mặt với Cô Tô Thiên Kỳ lại dám nói có thể không bại. 

 

Lúc đó, Mạc Vấn đã thể hiện ra lực lượng đặc biệt cường đại, hơn nữa, phía sau là do nàng tự động buông tha, vẫn không nhìn thấy được lực chiến đấu cuối cùng của nàng có thể đạt tới trình độ nào. 

 

- Hi vọng nàng có thể thắng. 

 

Quân Mộng Trần nhìn thấy Mạc Vấn xuất chiến, nhỏ giọng nói, nữ tử băng tuyết này cũng tới từ Thiên Phù giới, khiến cho hắn sinh ra cảm giác thân thiết, tự nhiên hi vọng Mạc Vấn thắng một ván, nếu như Mạc Vấn đánh bại thì sẽ bị loại. 

 

Hiện tại, người Mạc Vấn có thể khiêu chiến đã không còn nhiều, những người chiến bại, nàng không thể khiêu chiến, những người chiến thắng, mỗi người đều cực đáng sợ. 

 

- Tây Mạc Châu, Vô Bi. 

 

Mạc Vấn đã nói ra đối thủ nàng muốn khiêu chiến, Vô Bi là thiên kiêu xếp hạng thứ ba Tây Mạc Châu, hơn nữa trước đó còn chưa từng xuất chiến, khiêu chiến hắn, tỷ số thắng chắc hẳn là lớn một chút, Mạc Vấn cũng vì cẩn thận hành sự. 

 

Vô Bi chính là khổ hạnh tăng trước đó Tần Vấn Thiên ở Đông Thánh Nhai gặp qua, hắn mặc quần áo tả tơi đi lên Chiến Đài cổ, làn da màu đồng cổ khiến người ta có cảm giác lực lượng cường đại, dương cương, uy mãnh, ánh mắt của hắn đặc biệt đáng sợ, khiến người ta cảm giác chí cường chí cương. 

 

Sau khi niệm một tiếng phật hiệu, ánh sáng màu vàng kim lập lòe ở trong thiên địa, trong hư không xuất hiện một vị cổ phật thân vàng đáng sợ, kim quang vô tận bao phủ thân thể của Vô Bi, bàn tay hắn phát ra, hình như có một chưởng ấn phật lớn màu vàng đáng sợ công kích ra. 


 

Mạc Vấn phóng ra Hàn Vương khí, xuất hiện Hàn Vương ảo ảnh trong hư không, trong tay cầm hàn băng trường mâu, đông lại hư không, nàng vung bàn tay lên, xuất hiện màn ánh sáng của băng lạnh, chưởng ấn lớn màu vàng kim đánh tới, hai người đồng thời tan biến. 

 

Lúc này, chỉ thấy khí lạnh lẽo băng giá đáng sợ cuốn ra, không ngừng ăn mòn bầu trời này, khiến cho hư không dính vào sương trắng, Thiên Tượng ngôi sao của Vô Bi dường như đều bị đóng, hơi lạnh đáng sợ lộ ra cảm giác vô cùng lạnh lẽo. 

 

Thần sắc của Vô Bi bất động nhắm mắt lại, cuối cùng lại ngồi khoanh chân ở hư không, trong phút chốc, phù quang vô tận tung bay giống như phật pháp, phù quang vô tận chớp hiện trên trời, trên bầu trời xuất hiện từng bóng Phật Đà khổ luyện, bọn họ ngồi xếp bằng, nhắm mắt tụng kinh, trong thiên địa xuất hiện phật quang đáng sợ, bao phủ bầu trời, cuối cùng lại hóa thành một Vô Bi với thân vàng bao phủ, nếu như nhìn từ phía xa, mơ hồ có thể nhìn thấy được một ảo ảnh cổ phật thân vàng cực lớn. 

 

Lực ăn mòn của Hàn Vương che phủ bởi ánh sáng màu vàng, nhưng hàn khí không có cách nào dễ dàng tiến vào được, có thể nói phòng ngự này quá đáng sợ. 

 

- Tiên yến lần này, duy chỉ có Tây Mạc Châu có thể cùng Vân Châu sánh vai, Vân Châu đã xuất hiện ba vị sư huynh đệ, ba người của Tây Mạc Châu đều từ thế lực khác nhau đi ra. 

 

Trong lòng mọi người thầm nghĩ, hai người điên cuồng đại chiến, Mạc Vấn hóa thân thành nữ thần băng tuyết, mái tóc dài cũng hóa thành băng tuyết, hoàn mỹ không tỳ vết, giống như tinh linh trong tuyết vậy, không ngừng công kích. 

 

Trong miện của Vô Bi không ngừng phát ra phật quang, Phật Đà ngồi đàng hoàng ở trong hư không còn có thể phát ra lực lượng công kích, từng cái chuông cổ ngưng tụ ở bên trong thiên địa, cuối cùng lại giống với một loại thần thông Tần Vấn Thiên từng sử dụng, là do tu hành ở trong Đông Thánh Nhai có được. 

 

- Phòng ngự của Vô Bi thật sự mạnh mẽ, công kích cũng lợi hại. 

 

Mọi người càng xem càng kinh hãi, chỉ có điều, thực lực của Mạc Vấn cũng đang dần dần bạo phát, trên người nàng càng lúc càng lạnh. Sau đó, tay nàng cầm trường mâu hàn băng, thân thể hóa thành nữ thần thật sự, nàng vừa ra đòn, thiên địa ngưng kết thành băng, màn ánh sáng màu vàng vô tận cũng muốn đông lại sau đó nghiền nát, không người nào có thể ngăn cản. 

 

Thực lực của Mạc Vấn như vậy khiến đám người xem cảm thấy kinh diễm. Thời điểm nàng và Cô Tô Thiên Kỳ đại chiến còn chưa có dốc hết toàn lực đã nhận thua, hiện tại nàng đã không bại được nữa, nàng thật sự đang toàn lực chiến đấu, thân thể Hàn Vương bạo phát toàn diện, cuối cùng đánh bại được Vô Bi, giành được một trận thắng lợi. 

 

Tiếp theo, vốn phải là Hắc Phong xuất chiến, nhưng Hắc Phong đã bị Tần Vấn Thiên tiêu diệt, tất nhiên không có hắn. 

 


Vì vậy đến lượt Hạ Cửu Phong, Hạ Cửu Phong bại trong tay của Quân Mộng Trần, hắn đã bị đánh bại một trận, vì thế nắm giữ quyền chủ động, vừa lúc lại đến lượt hắn có thể lựa chọn đối thủ. 

 

Hắn giống như Mạc Vấn không bại được nữa, phải toàn lực tranh đoạt một trận chiến thắng, nhưng hắn lại không có cách nào khiêu chiến những người bị đánh bại, chỉ có thể chọn người chiến thắng cùng với người chưa chiến đấu qua. 

 

Bất kỳ người thắng nào trước mặt đều đã lộ ra sức chiến đấu cực mạnh, rất khó chiến thắng được, Hạ Cửu Phong đứng ở trên Chiến Đài cổ do dự, hắn lại nhìn về phía những người chưa có tham dự chiến đấu qua. 

 

Đến bây giờ hình như chỉ còn lại có ba người cuối cùng còn không tham gia vào cuộc chiến. 

 

Thái Tháp xếp hạng thứ hai Tây Mạc Châu, Hoa Thái Hư đệ tử Vạn Hóa Tiên Vương, Lệ đệ tử của Bất Bại Ma Vương. 

 

Đối với Hạ Cửu Phong, đây hiển nhiên là lựa chọn vô cùng khó khăn, cho tới bây giờ, bất kỳ một đối thủ nào cũng vô cùng đáng sợ. 

 

Mà bây giờ, hắn nhất định phải đánh bại một người trong đó mới có thể tránh được số phận bị trực tiếp đào thải. 

 

- Ta khiêu chiến với Thái Tháp của Tây Mạc Châu. 

 

Hạ Cửu Phong mở miệng nói, hắn cuối cùng đã xác định được ba người không có tham gia vào cuộc chiến, Hoa Thái Hư có thanh danh cực thịnh, Lệ là đệ tử của Bất Bại Ma Vương, Ma Vương này rất đáng sợ, vẫn nên lựa chọn Thái Tháp của Tây Mạc Châu thì chắc chắn hơn chút. 

 

Hạ Cửu Phong Thiên kiêu đứng thứ hai của Đông Châu và Thái Tháp thiên kiêu thứ hai của Tây Mạc Châu, bọn họ đứng đối diện nhau ở trên Chiến Đài cổ. 

 

 

 

   

 

Độc Cô Tây Sơn chiến đấu xong, sẽ đến lượt Mạc Vấn xuất chiến. 

 

Trước đó, Mạc Vấn đệ nhất thiên kiêu Thái Âm Châu đã bị bại một ván, chỉ có điều đối thủ của nàng là Cô Tô Thiên Kỳ. 

 

Nàng bị đánh bại hình như cũng là chuyện hợp tình hợp lý, không ai đối mặt với Cô Tô Thiên Kỳ lại dám nói có thể không bại. 

 

Lúc đó, Mạc Vấn đã thể hiện ra lực lượng đặc biệt cường đại, hơn nữa, phía sau là do nàng tự động buông tha, vẫn không nhìn thấy được lực chiến đấu cuối cùng của nàng có thể đạt tới trình độ nào. 

 

- Hi vọng nàng có thể thắng. 

 

Quân Mộng Trần nhìn thấy Mạc Vấn xuất chiến, nhỏ giọng nói, nữ tử băng tuyết này cũng tới từ Thiên Phù giới, khiến cho hắn sinh ra cảm giác thân thiết, tự nhiên hi vọng Mạc Vấn thắng một ván, nếu như Mạc Vấn đánh bại thì sẽ bị loại. 

 

Hiện tại, người Mạc Vấn có thể khiêu chiến đã không còn nhiều, những người chiến bại, nàng không thể khiêu chiến, những người chiến thắng, mỗi người đều cực đáng sợ. 

 

- Tây Mạc Châu, Vô Bi. 

 

Mạc Vấn đã nói ra đối thủ nàng muốn khiêu chiến, Vô Bi là thiên kiêu xếp hạng thứ ba Tây Mạc Châu, hơn nữa trước đó còn chưa từng xuất chiến, khiêu chiến hắn, tỷ số thắng chắc hẳn là lớn một chút, Mạc Vấn cũng vì cẩn thận hành sự. 

 

Vô Bi chính là khổ hạnh tăng trước đó Tần Vấn Thiên ở Đông Thánh Nhai gặp qua, hắn mặc quần áo tả tơi đi lên Chiến Đài cổ, làn da màu đồng cổ khiến người ta có cảm giác lực lượng cường đại, dương cương, uy mãnh, ánh mắt của hắn đặc biệt đáng sợ, khiến người ta cảm giác chí cường chí cương. 

 

Sau khi niệm một tiếng phật hiệu, ánh sáng màu vàng kim lập lòe ở trong thiên địa, trong hư không xuất hiện một vị cổ phật thân vàng đáng sợ, kim quang vô tận bao phủ thân thể của Vô Bi, bàn tay hắn phát ra, hình như có một chưởng ấn phật lớn màu vàng đáng sợ công kích ra. 

 

Mạc Vấn phóng ra Hàn Vương khí, xuất hiện Hàn Vương ảo ảnh trong hư không, trong tay cầm hàn băng trường mâu, đông lại hư không, nàng vung bàn tay lên, xuất hiện màn ánh sáng của băng lạnh, chưởng ấn lớn màu vàng kim đánh tới, hai người đồng thời tan biến. 

 

Lúc này, chỉ thấy khí lạnh lẽo băng giá đáng sợ cuốn ra, không ngừng ăn mòn bầu trời này, khiến cho hư không dính vào sương trắng, Thiên Tượng ngôi sao của Vô Bi dường như đều bị đóng, hơi lạnh đáng sợ lộ ra cảm giác vô cùng lạnh lẽo. 

 

Thần sắc của Vô Bi bất động nhắm mắt lại, cuối cùng lại ngồi khoanh chân ở hư không, trong phút chốc, phù quang vô tận tung bay giống như phật pháp, phù quang vô tận chớp hiện trên trời, trên bầu trời xuất hiện từng bóng Phật Đà khổ luyện, bọn họ ngồi xếp bằng, nhắm mắt tụng kinh, trong thiên địa xuất hiện phật quang đáng sợ, bao phủ bầu trời, cuối cùng lại hóa thành một Vô Bi với thân vàng bao phủ, nếu như nhìn từ phía xa, mơ hồ có thể nhìn thấy được một ảo ảnh cổ phật thân vàng cực lớn. 

 

Lực ăn mòn của Hàn Vương che phủ bởi ánh sáng màu vàng, nhưng hàn khí không có cách nào dễ dàng tiến vào được, có thể nói phòng ngự này quá đáng sợ. 

 

- Tiên yến lần này, duy chỉ có Tây Mạc Châu có thể cùng Vân Châu sánh vai, Vân Châu đã xuất hiện ba vị sư huynh đệ, ba người của Tây Mạc Châu đều từ thế lực khác nhau đi ra. 

 

Trong lòng mọi người thầm nghĩ, hai người điên cuồng đại chiến, Mạc Vấn hóa thân thành nữ thần băng tuyết, mái tóc dài cũng hóa thành băng tuyết, hoàn mỹ không tỳ vết, giống như tinh linh trong tuyết vậy, không ngừng công kích. 

 

Trong miện của Vô Bi không ngừng phát ra phật quang, Phật Đà ngồi đàng hoàng ở trong hư không còn có thể phát ra lực lượng công kích, từng cái chuông cổ ngưng tụ ở bên trong thiên địa, cuối cùng lại giống với một loại thần thông Tần Vấn Thiên từng sử dụng, là do tu hành ở trong Đông Thánh Nhai có được. 

 

- Phòng ngự của Vô Bi thật sự mạnh mẽ, công kích cũng lợi hại. 

 

Mọi người càng xem càng kinh hãi, chỉ có điều, thực lực của Mạc Vấn cũng đang dần dần bạo phát, trên người nàng càng lúc càng lạnh. Sau đó, tay nàng cầm trường mâu hàn băng, thân thể hóa thành nữ thần thật sự, nàng vừa ra đòn, thiên địa ngưng kết thành băng, màn ánh sáng màu vàng vô tận cũng muốn đông lại sau đó nghiền nát, không người nào có thể ngăn cản. 

 

Thực lực của Mạc Vấn như vậy khiến đám người xem cảm thấy kinh diễm. Thời điểm nàng và Cô Tô Thiên Kỳ đại chiến còn chưa có dốc hết toàn lực đã nhận thua, hiện tại nàng đã không bại được nữa, nàng thật sự đang toàn lực chiến đấu, thân thể Hàn Vương bạo phát toàn diện, cuối cùng đánh bại được Vô Bi, giành được một trận thắng lợi. 

 

Tiếp theo, vốn phải là Hắc Phong xuất chiến, nhưng Hắc Phong đã bị Tần Vấn Thiên tiêu diệt, tất nhiên không có hắn. 

 

Vì vậy đến lượt Hạ Cửu Phong, Hạ Cửu Phong bại trong tay của Quân Mộng Trần, hắn đã bị đánh bại một trận, vì thế nắm giữ quyền chủ động, vừa lúc lại đến lượt hắn có thể lựa chọn đối thủ. 

 

Hắn giống như Mạc Vấn không bại được nữa, phải toàn lực tranh đoạt một trận chiến thắng, nhưng hắn lại không có cách nào khiêu chiến những người bị đánh bại, chỉ có thể chọn người chiến thắng cùng với người chưa chiến đấu qua. 

 

Bất kỳ người thắng nào trước mặt đều đã lộ ra sức chiến đấu cực mạnh, rất khó chiến thắng được, Hạ Cửu Phong đứng ở trên Chiến Đài cổ do dự, hắn lại nhìn về phía những người chưa có tham dự chiến đấu qua. 

 

Đến bây giờ hình như chỉ còn lại có ba người cuối cùng còn không tham gia vào cuộc chiến. 

 

Thái Tháp xếp hạng thứ hai Tây Mạc Châu, Hoa Thái Hư đệ tử Vạn Hóa Tiên Vương, Lệ đệ tử của Bất Bại Ma Vương. 

 

Đối với Hạ Cửu Phong, đây hiển nhiên là lựa chọn vô cùng khó khăn, cho tới bây giờ, bất kỳ một đối thủ nào cũng vô cùng đáng sợ. 

 

Mà bây giờ, hắn nhất định phải đánh bại một người trong đó mới có thể tránh được số phận bị trực tiếp đào thải. 

 

- Ta khiêu chiến với Thái Tháp của Tây Mạc Châu. 

 

Hạ Cửu Phong mở miệng nói, hắn cuối cùng đã xác định được ba người không có tham gia vào cuộc chiến, Hoa Thái Hư có thanh danh cực thịnh, Lệ là đệ tử của Bất Bại Ma Vương, Ma Vương này rất đáng sợ, vẫn nên lựa chọn Thái Tháp của Tây Mạc Châu thì chắc chắn hơn chút. 

 

Hạ Cửu Phong Thiên kiêu đứng thứ hai của Đông Châu và Thái Tháp thiên kiêu thứ hai của Tây Mạc Châu, bọn họ đứng đối diện nhau ở trên Chiến Đài cổ.