Tiếp theo, mười hai người chiến thắng nên loại bỏ hai người như thế nào?
Trong mười hai người này, mười một mọi người không có thua trận, duy nhất chỉ có một người khác biệt, đó là Mạc Vấn.
Nhưng trận chiến ấy Mạc Vấn thua trận cũng là có nguyên nhân. Bởi vì người khiêu chiến nàng là Cô Tô Thiên Kỳ, nếu như bởi vì một trận thua như vậy dẫn tới loại bỏ nàng, hiển nhiên là bất công.
Những người khác, ai dám nói chiến đấu với Cô Tô Thiên Kỳ, có thể không nếm mùi vị thua trận?
Tiếp theo nên lựa chọn thế nào, thật sự quá khó khăn.
Ánh mắt mọi người nhìn về phía Đông Thánh Đình, lúc này ánh mắt Đông Thánh Đình chớp hiện, nhìn về phía mọi người xung quanh, nói:
- Lưu Ly công chúa cùng với các vị trưởng bối thấy như thế nào?
- Phương pháp đơn giản nhất chính là để cho mười hai người bọn họ cùng lên chiến đài, cảnh giới của tất cả áp chế ở cùng một trình độ, để cho bản thân bọn họ quyết định, ai bị loại.
Đôi mắt đẹp của Lưu Ly công chúa lóe ra ánh sáng rực rỡ khác thường, mở miệng nói.
- Biện pháp tốt, các vị trưởng bối có đồng ý không?
Đông Thánh Đình cười nói.
- Tùy điện hạ quyết định.
Có nhân vật Tiên Vương mở miệng nói.
- Nếu Lưu Ly công chúa và điện hạ đều cho là thích hợp, chúng ta tất sẽ không dị nghị.
Mọi người đều gật đầu đồng ý, Đông Thánh Đình cười nói:
- Mười hai thiên kiêu cùng lên trên chiến đài, các ngươi tự ý quyết định, ai bị loại, nhưng có một điểm, không được hai người hoặc nhiều người đồng thời bao vây tấn công một người, đương nhiên, nếu như các ngươi có kiên trì đều an tĩnh đứng ở trên Chiến Đài cổ, như vậy chúng ta cũng theo các ngươi.
Sở dĩ Đông Thánh Đình cấm nhiều người bao vây tiêu diệt một người, chính là đề phòng có người liên minh chiến đấu, nếu như bọn họ cùng quyết định trước, muốn đá Cô Tô Thiên Kỳ ra khỏi cuộc, quy tắc này chẳng lẽ không phải quá tệ, hơn nữa, ba người sư huynh đệ Tần Vấn Thiên chính là một người cũng không có bị loại ra khỏi cuộc, ba người bọn họ mỗi người đều siêu phàm, nếu như cùng nhau công kích, sợ rằng thật sự không có người nào có thể chống lại.
Dù sao, cuộc tỷ thí này là áp chế cảnh giới.
Đông Thánh Đình vừa dứt lời, mười hai thiên kiêu đều đứng dậy, mỗi một người lập tức đi lên Chiến Đài cổ rộng lớn, phân ra đứng vững ở mười hai phương hướng vị trí khác nhau.
Ba người Tần Vấn Thiên, Quân Mộng Trần cùng với Tử Tình Hiên đứng chung một chỗ, mặc dù cách một khoảng cách, nhưng vẫn có thể thấy rõ ràng quan hệ bọn hắn không tầm thường, nhân vật còn lại đều đứng một mình.
Trên Chiến Đài cổ, mười hai thiên kiêu lộ ra ánh mắt sáng quắc, không ngừng quan sát những thiên kiêu còn lại, hình như đang suy ngẫm, trong mười hai người bọn họ nên có người nào bị loại.
Cô Tô Thiên Kỳ nhắm mắt dưỡng thần, dường như trận chiến đấu này không có quan hệ gì với hắn.
Nói xong, hắn cũng nhắm mắt lại, cao ngạo mười phần.
Trên người Lệ có ma khí lưu chuyển, ánh mắt kinh người, giống như một bức tượng đứng ở đó.
Bên cạnh hắn, Hoa Thái Hư lại vừa vặn ngược lại, thân hình dong dỏng cao, khí tức bình thản, dường như không có bất kỳ khí thế nào phát ra ngoài, nhưng trận chiến đấu trước đó khiến cho không có bất kỳ người nào dám khinh thường đệ tử thân truyền của Vạn Hóa Tiên Vương này.
- Thực sự khó lựa chọn.
Quân Mộng Trần thì thào nói nhỏ một tiếng, mắt lướt qua ở trên người từng người, tùy tiện nói:
- Mà thôi, có liên quan gì đến ta.
Nói xong, hắn cũng lười quản, lại cứ như vậy ngồi xuống đất, dường như điều này không có vấn đề gì liên quan tới hắn.
Tần Vấn Thiên đứng lặng lẽ, chắp tay, gió nhẹ lướt qua, lay động quần áo, thần sắc hắn lại thản nhiên như vậy.
Mười hai người không có một người nào hành động thiếu suy nghĩ.
Đông Thánh Đình cùng với các nhân vật Tiên Vương cũng không sốt ruột, mấy thiên kiêu này đều có thể kiên trì như vậy, bọn họ có thể chậm rãi chờ, đợi đến khi những người này sốt ruột khó nhịn nổi, tự nhiên sẽ có người đi ra khiêu khích những người khác.
Hiện tại, xem ai chịu đựng được.
Trên Chiến Đài cổ, mọi người trầm mặc một hồi, ở trên Tiên yến, mọi người lại trò chuyện rất thoải mái, nhất là những nhân vật Tiên Vương, bọn họ tán gẫu giống như không có việc gì vậy.
Đến loại cảnh giới như bọn họ, đừng nói một ngày hai ngày, cho dù là một năm hai năm, cũng chẳng qua là nhắm mắt mở mắt lại trôi qua, có đôi khi tu hành bế quan chính là trăm năm nghìn năm.
Kiên trì của bọn họ mạnh tới mức nào, căn bản những tiểu tử Thiên Tượng cảnh này không có thể tưởng tượng được, ngược lại, Tiên yến giống như ở Đông Thánh Tiên môn này, các nhân vật cùng cấp tập trung lại một chỗ là cực ít, trăm năm cũng lại chỉ có một lần như thế, lần này đối với bọn họ chính là một lần nghỉ ngơi khó có được, hàn huyên một vài thiên, chính là chuyện đặc biệt thoải mái.
- Vạn Hóa, ngươi xem đệ tử này của ngươi có thể đi tới một bước kia, nếu như vào tam giáp, ngươi có nỡ để cho hắn bái nhập môn hạ của bệ hạ hay không?
Bất Tử Tiên Vương và Vạn Hóa Tiên Vương đang vui đùa.
- Không bỏ được.
Vạn Hóa Tiên Vương cười yếu ớt dưới:
- Ngươi nói xem, ta thu đệ tử không nhiều, môn sinh của bệ hạ lại khắp nơi đều có, cường giả như mây, không thiếu một đệ tử của ta.
- Đây ngược lại là lời nói thật, đệ tử này của ngươi nhìn không tầm thường, tương lai sẽ ra hồn.
Bất Tử Tiên Vương cười nói, Vạn Hóa Tiên Vương cũng không để ý, người này đối với người nào cũng sẽ khen vài câu, ai biết câu nào là thật câu nào là giả.
- Công chúa cảm thấy trong mười hai thiên kiêu này, hai người nào sẽ bị loại?
Trên chủ vị, Đông Thánh Đình lại cùng Lưu Ly công chúa trò chuyện, đây là cơ hội khó được, hắn tất nhiên phải tạo quan hệ tốt hơn với Lưu Ly công chúa, thỉnh thoảng hàn huyên một vài ngày, tránh cho Lưu Ly công chúa cảm giác bị vắng vẻ khi đi tới nơi này.
Tần Vấn Thiên, Quân Mộng Trần, Độc Cô Tây Sơn, Thương Ngạo Ly, Thái Tháp từ khí chất cùng với công pháp thần thông tu hành lại thấy được, tính tình của mấy người này sẽ phải càng nóng nảy hơn, nhưng Tần Vấn Thiên này bề ngoài nóng nảy, nhưng lại có vẻ nội liễm, hắn cũng sẽ không hành động thiếu suy nghĩ, bốn người khác rất có thể không nhin được trước, chỉ có điều Quân Mộng Trần này hình như có chút nghe lời sư huynh của hắn Tần Vấn Thiên nói, sư huynh sư tỷ khác nhau, hắn có khả năng cũng sẽ không động, như vậy có khả năng ra tay nhất chính là Độc Cô Tây Sơn, Thương Ngạo Ly cùng với Thái Tháp.
Tiếp theo, mười hai người chiến thắng nên loại bỏ hai người như thế nào?
Trong mười hai người này, mười một mọi người không có thua trận, duy nhất chỉ có một người khác biệt, đó là Mạc Vấn.
Nhưng trận chiến ấy Mạc Vấn thua trận cũng là có nguyên nhân. Bởi vì người khiêu chiến nàng là Cô Tô Thiên Kỳ, nếu như bởi vì một trận thua như vậy dẫn tới loại bỏ nàng, hiển nhiên là bất công.
Những người khác, ai dám nói chiến đấu với Cô Tô Thiên Kỳ, có thể không nếm mùi vị thua trận?
Tiếp theo nên lựa chọn thế nào, thật sự quá khó khăn.
Ánh mắt mọi người nhìn về phía Đông Thánh Đình, lúc này ánh mắt Đông Thánh Đình chớp hiện, nhìn về phía mọi người xung quanh, nói:
- Lưu Ly công chúa cùng với các vị trưởng bối thấy như thế nào?
- Phương pháp đơn giản nhất chính là để cho mười hai người bọn họ cùng lên chiến đài, cảnh giới của tất cả áp chế ở cùng một trình độ, để cho bản thân bọn họ quyết định, ai bị loại.
Đôi mắt đẹp của Lưu Ly công chúa lóe ra ánh sáng rực rỡ khác thường, mở miệng nói.
- Biện pháp tốt, các vị trưởng bối có đồng ý không?
Đông Thánh Đình cười nói.
- Tùy điện hạ quyết định.
Có nhân vật Tiên Vương mở miệng nói.
- Nếu Lưu Ly công chúa và điện hạ đều cho là thích hợp, chúng ta tất sẽ không dị nghị.
Mọi người đều gật đầu đồng ý, Đông Thánh Đình cười nói:
- Mười hai thiên kiêu cùng lên trên chiến đài, các ngươi tự ý quyết định, ai bị loại, nhưng có một điểm, không được hai người hoặc nhiều người đồng thời bao vây tấn công một người, đương nhiên, nếu như các ngươi có kiên trì đều an tĩnh đứng ở trên Chiến Đài cổ, như vậy chúng ta cũng theo các ngươi.
Sở dĩ Đông Thánh Đình cấm nhiều người bao vây tiêu diệt một người, chính là đề phòng có người liên minh chiến đấu, nếu như bọn họ cùng quyết định trước, muốn đá Cô Tô Thiên Kỳ ra khỏi cuộc, quy tắc này chẳng lẽ không phải quá tệ, hơn nữa, ba người sư huynh đệ Tần Vấn Thiên chính là một người cũng không có bị loại ra khỏi cuộc, ba người bọn họ mỗi người đều siêu phàm, nếu như cùng nhau công kích, sợ rằng thật sự không có người nào có thể chống lại.
Dù sao, cuộc tỷ thí này là áp chế cảnh giới.
Đông Thánh Đình vừa dứt lời, mười hai thiên kiêu đều đứng dậy, mỗi một người lập tức đi lên Chiến Đài cổ rộng lớn, phân ra đứng vững ở mười hai phương hướng vị trí khác nhau.
Ba người Tần Vấn Thiên, Quân Mộng Trần cùng với Tử Tình Hiên đứng chung một chỗ, mặc dù cách một khoảng cách, nhưng vẫn có thể thấy rõ ràng quan hệ bọn hắn không tầm thường, nhân vật còn lại đều đứng một mình.
Trên Chiến Đài cổ, mười hai thiên kiêu lộ ra ánh mắt sáng quắc, không ngừng quan sát những thiên kiêu còn lại, hình như đang suy ngẫm, trong mười hai người bọn họ nên có người nào bị loại.
Cô Tô Thiên Kỳ nhắm mắt dưỡng thần, dường như trận chiến đấu này không có quan hệ gì với hắn.
Nói xong, hắn cũng nhắm mắt lại, cao ngạo mười phần.
Trên người Lệ có ma khí lưu chuyển, ánh mắt kinh người, giống như một bức tượng đứng ở đó.
Bên cạnh hắn, Hoa Thái Hư lại vừa vặn ngược lại, thân hình dong dỏng cao, khí tức bình thản, dường như không có bất kỳ khí thế nào phát ra ngoài, nhưng trận chiến đấu trước đó khiến cho không có bất kỳ người nào dám khinh thường đệ tử thân truyền của Vạn Hóa Tiên Vương này.
- Thực sự khó lựa chọn.
Quân Mộng Trần thì thào nói nhỏ một tiếng, mắt lướt qua ở trên người từng người, tùy tiện nói:
- Mà thôi, có liên quan gì đến ta.
Nói xong, hắn cũng lười quản, lại cứ như vậy ngồi xuống đất, dường như điều này không có vấn đề gì liên quan tới hắn.
Tần Vấn Thiên đứng lặng lẽ, chắp tay, gió nhẹ lướt qua, lay động quần áo, thần sắc hắn lại thản nhiên như vậy.
Mười hai người không có một người nào hành động thiếu suy nghĩ.
Đông Thánh Đình cùng với các nhân vật Tiên Vương cũng không sốt ruột, mấy thiên kiêu này đều có thể kiên trì như vậy, bọn họ có thể chậm rãi chờ, đợi đến khi những người này sốt ruột khó nhịn nổi, tự nhiên sẽ có người đi ra khiêu khích những người khác.
Hiện tại, xem ai chịu đựng được.
Trên Chiến Đài cổ, mọi người trầm mặc một hồi, ở trên Tiên yến, mọi người lại trò chuyện rất thoải mái, nhất là những nhân vật Tiên Vương, bọn họ tán gẫu giống như không có việc gì vậy.
Đến loại cảnh giới như bọn họ, đừng nói một ngày hai ngày, cho dù là một năm hai năm, cũng chẳng qua là nhắm mắt mở mắt lại trôi qua, có đôi khi tu hành bế quan chính là trăm năm nghìn năm.
Kiên trì của bọn họ mạnh tới mức nào, căn bản những tiểu tử Thiên Tượng cảnh này không có thể tưởng tượng được, ngược lại, Tiên yến giống như ở Đông Thánh Tiên môn này, các nhân vật cùng cấp tập trung lại một chỗ là cực ít, trăm năm cũng lại chỉ có một lần như thế, lần này đối với bọn họ chính là một lần nghỉ ngơi khó có được, hàn huyên một vài thiên, chính là chuyện đặc biệt thoải mái.
- Vạn Hóa, ngươi xem đệ tử này của ngươi có thể đi tới một bước kia, nếu như vào tam giáp, ngươi có nỡ để cho hắn bái nhập môn hạ của bệ hạ hay không?
Bất Tử Tiên Vương và Vạn Hóa Tiên Vương đang vui đùa.
- Không bỏ được.
Vạn Hóa Tiên Vương cười yếu ớt dưới:
- Ngươi nói xem, ta thu đệ tử không nhiều, môn sinh của bệ hạ lại khắp nơi đều có, cường giả như mây, không thiếu một đệ tử của ta.
- Đây ngược lại là lời nói thật, đệ tử này của ngươi nhìn không tầm thường, tương lai sẽ ra hồn.
Bất Tử Tiên Vương cười nói, Vạn Hóa Tiên Vương cũng không để ý, người này đối với người nào cũng sẽ khen vài câu, ai biết câu nào là thật câu nào là giả.
- Công chúa cảm thấy trong mười hai thiên kiêu này, hai người nào sẽ bị loại?
Trên chủ vị, Đông Thánh Đình lại cùng Lưu Ly công chúa trò chuyện, đây là cơ hội khó được, hắn tất nhiên phải tạo quan hệ tốt hơn với Lưu Ly công chúa, thỉnh thoảng hàn huyên một vài ngày, tránh cho Lưu Ly công chúa cảm giác bị vắng vẻ khi đi tới nơi này.
Tần Vấn Thiên, Quân Mộng Trần, Độc Cô Tây Sơn, Thương Ngạo Ly, Thái Tháp từ khí chất cùng với công pháp thần thông tu hành lại thấy được, tính tình của mấy người này sẽ phải càng nóng nảy hơn, nhưng Tần Vấn Thiên này bề ngoài nóng nảy, nhưng lại có vẻ nội liễm, hắn cũng sẽ không hành động thiếu suy nghĩ, bốn người khác rất có thể không nhin được trước, chỉ có điều Quân Mộng Trần này hình như có chút nghe lời sư huynh của hắn Tần Vấn Thiên nói, sư huynh sư tỷ khác nhau, hắn có khả năng cũng sẽ không động, như vậy có khả năng ra tay nhất chính là Độc Cô Tây Sơn, Thương Ngạo Ly cùng với Thái Tháp.