Thái Cổ Thần Vương

Chương 997: - Quyết đấu siêu cường (1)



 

 

Đông Thánh Đình này cũng coi như có chút thông minh, đã có tính toán kỹ lưỡng từ trước. Nếu như chỉ nhìn vào bảng xếp hạng, cho dù vòng này Tần Vấn Thiên đạt vị thứ nhất, hoàn toàn vẫn bất lợi hơn Hoa Thái Hư và Cô Tô Thiên Kỳ. 

 

Nhưng trong lòng mọi người đều rõ ràng, số điểm của trận chiến cuối cùng có phần quyết định, nhưng Đông Thánh Đình đã thay cha Đông Thánh Tiên Đế chủ trì tiên yến. Hắn nói như thế nào sẽ không người phản bác lại hắn. 

 

Trước đó, Đông Thánh Đình nhằm vào Tần Vấn Thiên còn tương đối chưa rõ ràng, nhưng giờ phút này khi thấy Tần Vấn Thiên bộc lộ tài năng, đã hrõ ràng hơn một chút. Đương nhiên, mọi người dừng như cũng hiểu, trước đó Đông Thánh Đình cũng đã từng cho Tần Vấn Thiên một cơ hội, chỉ là bị Tần Vấn Thiên cự tuyệt. 

 

Dường như kết cục đã được chủ định. 

 

Giống như những gì Diễm Uyên Tiên Vương đã nói, kết cục đã được quyết định từ lâu. 

 

- Điện hạ. 

 

Lúc này, Lưu Ly công chúa mở miệng quát lớn. Ánh mắt của Đông Thánh Đình chuyển qua, nhìn về phía Lưu Ly công chúa, cười nói: 

 

- Có chuyện gì vậy, công chúa? 

 

- Điện hạ trước đây từng nói, nếu như Tần Vấn Thiên đủ xuất chúng, là có thể lọt vào tam giáp bảng, bây giờ vì sao lại nói như vậy? 

 

Lưu Ly công chúa hỏi: 

 

- Ta cũng chỉ là có chút hiếu kỳ, nếu như Điện hạ không tiện nói, cũng không sao. Dù sao, đây là Tiên yến của Đông Thánh Tiên môn, ta cũng không nên nhiều chuyện. 

 

- Câu hỏi của công chúa chắc hẳn cũng là nghi vấn trong lòng của không ít người. 

 

Đông Thánh Đình cười nói: 


 

- Tiên yến lần này, một là để xem thiên kiêu mươi ba châu của Đông Thánh ta, hai là thu hút thiên kiêu nhập tiên môn, ba vì cha ta muốn chiêu ba người đệ tử, cũng là tiên môn Thánh tử. 

 

- Tam giáp cũng coi như ta kiểm định thay cho phụ thân ta, công chúa có chỗ không biết, tên Tần Vấn Thiên này, tư chất thiên bẩm xuất chúng, trước đây phụ thân ta cũng có ý thu nạp hắn làm đệ tử, để hắn đi theo Diễm Uyên Tiên Vương một ngàn năm, nhưng hắn không bằng lòng chịu đựng ngàn năm, cho rằng thời gian như vậy quá lâu, cự tuyệt lời đề nghị của phụ thân ta. Bởi vậy, phụ thân không thích, mới thu hồi mệnh lệnh đã ban ra. Lần này Tần Vấn Thiên ngóc đầu trở lại, vốn là chuyện tốt, lúc trước ta cũng hỏi qua hắn, nếu như cho hắn thêm một cơ hội nữa thì có đồng ý rèn luyện một ngàn năm không, nhưng hắn lại một lần nữa cự tuyệt. Công chúa cũng đã nhìn thấy, tính cách của hắn quá kiêu ngạo, luôn tỏ thái độ coi trời bằng vung, ta lo lắng phụ thân không thích. Còn Cô Tô Thiên Kỳ, ta tin rằng phụ thân ta sẽ thấy hài lòng hơn. 

 

- Huống hồ, biểu hiện lần này của Cô Tô Thiên Kỳ tại Tiên yến, vốn là phi thường cường thế. Cho dù quyết chiến bị thua, cũng không kém hơn hắn bao nhiêu. Cô Tô Thiên Kỳ như thế, Hoa Thái Hư cũng như vậy. Nếu như Cô Tô được lọt vào tam giáp còn Hoa Thái Hư lại không được thì quá bất công. 

 

Đông Thánh Đình thẳng thắn nói, lập tức nhìn về phía Tần Vấn Thiên nói thêm: 

 

- Đương nhiên điều này cũng không sao, tiên môn Đông Thánh ta vẫn sẽ có Tiên Vương đại năng đích thân dạy bảo Tần Vấn Thiên, đồng thời quan sát hắn. Nếu như hắn biểu hiện kiệt xuất, hắn vẫn có thể trở thành tiên môn Thánh tử, thậm chí còn được phụ thân ta ưu ái. Đây cũng là một lần khảo nghiệm đối với hắn, xem tâm tính hắn như thế nào. 

 

Đông Thánh Đình giải thích kỹ càng như thế, cũng là để dự tính cho mai sau. Bây giờ Lưu Ly công chúa cũng đã nhìn ra hắn nhằm vào Tần Vấn Thiên. Hắn dứt khoát thẳng thắn nói ra, để tránh gây hiểu lầm cho Lưu Ly công chúa. Sau này nếu truyền đến tai Thanh Nhi, mặc dù cách nói chuyện vẫn thể tin tưởng, nhưng ít ra bề ngoài cũng có thể tự bào chữa, vì để Tần Vấn Thiên không lọt được vào tam giáp, cũng chỉ có thể như vậy mà thôi. 

 

- Ta hiểu rồi. 

 

Lưu Ly công chúa nhẹ nhàng gật đầu, không nhiều lời. 

 

- Ta không có ý định với tam giáp, nếu nói là chiến đấu, không phải Hoa Mỗ ngạo mạn, vòng này ngoại trừ Tần Vấn Thiên ra, tất cả những người khác, chỉ riêng Cô Tô Thiên Kỳ và Quân Mộng Trần có thể uy hiếp được ta, nhưng tỉ lệ thắng bại là năm mươi năm mươi. Trước đó, Tần Vấn Thiên đã đánh bại ta, nếu hắn thay thế thứ hạng của ta, ta cũng không có dị nghị gì. 

 

Lúc này, ánh mắt của Hoa Thái Hư nhìn về phía Đông Thánh Đình nói, khiến cho không ít người có chút kinh ngạc. Xem ra ý nguyện của Hoa Thái Hư không nằm ở việc bái sư Đông Thánh bệ hạ, nhưng hắn đối với sư tôn Vạn Hóa Tiên Vương ngược lại lại rất kính trọng. Quả nhiên, giờ phút này trong buổi tiên yến, đôi mắt đẹp của Vạn Hóa Tiên Vương hiện lên vẻ vui cười, thoải mái. 

 

- Việc trọng đại trăm năm của Đông Thánh Tiên môn, đâu phải là một trò đùa. Biểu hiện của các vị thiên kiêu ta đều thấy rất rõ, đâu có lý lẽ nhượng bộ ở đây. 

 

Đông Thánh Đình từ tốn nói, thần sắc của Hoa Thái Hư ngưng lại, thấy Tần Vấn Thiên cười nói với hắn: 

 

- Hoa Thái Hư, không cần nhiều lời. Đông Thánh Tiên môn, thủ lĩnh của mười ba châu Đông Thánh, Đông Thánh Đình Điện hạ chấp chưởng Tiên yến lần này, tất nhiên sẽ có sự công bằng, trong lòng đã tự có suy tính. 


 

Nghe những lời Tần Vấn Thiên nói, mọi người lộ ra vẻ hứng thú, lần này Tần Vấn Thiên từ bỏ sao? 

 

Cuối cùng, xếp hạng của hắn chỉ đứng ở vị trí thứ tư. 

 

Ba vị sư huynh đệ, tất cả đều xuất sắc như vậy. Ánh sáng tuôn ra bốn phía, nhưng xem ra chỉ có Quân Mộng Trần có thể lọt vào tam giáp. Tần Vấn Thiên chỉ có thể xếp ở vị trí thứ tư, Tử Tình Hiên có lẽ là vị trí thứ năm. 

 

- Tần sư huynh. 

 

Quân Mộng Trần có chút không phục, vẫn nói như khi nãy. 

 

- Mộng Trần. 

 

Tần Vấn Thiên ngắt lời Quân Mộng Trần, mở miệng nói: 

 

- Ta tin Đông Thánh Đình Điện hạ, trận chiến tiếp theo, ngươi khiêu chiến Cô Tô Thiên Kỳ. Nếu như ngươi chiến thắng, ta tin thứ hạng của người còn có thể hơn thế nữa. Trận chiến này, cần phải dùng toàn lực ứng phó. 

 

- Được. 

 

Quân Mộng Trần gật đầu liên tiếp, tạm kìm nén cơn tức giận trong người dường như đang muốn bùng phát ra ngoài. Thân thế hắn run lên, trực tiếp rơi xuống trung tâm cổ chiến đài, nhìn về phía Cô Tô Thiên Kỳ, nói: 

 

- Trận chiến này, ta tất thắng. 

 

 

 

 

   

 

Đông Thánh Đình này cũng coi như có chút thông minh, đã có tính toán kỹ lưỡng từ trước. Nếu như chỉ nhìn vào bảng xếp hạng, cho dù vòng này Tần Vấn Thiên đạt vị thứ nhất, hoàn toàn vẫn bất lợi hơn Hoa Thái Hư và Cô Tô Thiên Kỳ. 

 

Nhưng trong lòng mọi người đều rõ ràng, số điểm của trận chiến cuối cùng có phần quyết định, nhưng Đông Thánh Đình đã thay cha Đông Thánh Tiên Đế chủ trì tiên yến. Hắn nói như thế nào sẽ không người phản bác lại hắn. 

 

Trước đó, Đông Thánh Đình nhằm vào Tần Vấn Thiên còn tương đối chưa rõ ràng, nhưng giờ phút này khi thấy Tần Vấn Thiên bộc lộ tài năng, đã hrõ ràng hơn một chút. Đương nhiên, mọi người dừng như cũng hiểu, trước đó Đông Thánh Đình cũng đã từng cho Tần Vấn Thiên một cơ hội, chỉ là bị Tần Vấn Thiên cự tuyệt. 

 

Dường như kết cục đã được chủ định. 

 

Giống như những gì Diễm Uyên Tiên Vương đã nói, kết cục đã được quyết định từ lâu. 

 

- Điện hạ. 

 

Lúc này, Lưu Ly công chúa mở miệng quát lớn. Ánh mắt của Đông Thánh Đình chuyển qua, nhìn về phía Lưu Ly công chúa, cười nói: 

 

- Có chuyện gì vậy, công chúa? 

 

- Điện hạ trước đây từng nói, nếu như Tần Vấn Thiên đủ xuất chúng, là có thể lọt vào tam giáp bảng, bây giờ vì sao lại nói như vậy? 

 

Lưu Ly công chúa hỏi: 

 

- Ta cũng chỉ là có chút hiếu kỳ, nếu như Điện hạ không tiện nói, cũng không sao. Dù sao, đây là Tiên yến của Đông Thánh Tiên môn, ta cũng không nên nhiều chuyện. 

 

- Câu hỏi của công chúa chắc hẳn cũng là nghi vấn trong lòng của không ít người. 

 

Đông Thánh Đình cười nói: 

 

- Tiên yến lần này, một là để xem thiên kiêu mươi ba châu của Đông Thánh ta, hai là thu hút thiên kiêu nhập tiên môn, ba vì cha ta muốn chiêu ba người đệ tử, cũng là tiên môn Thánh tử. 

 

- Tam giáp cũng coi như ta kiểm định thay cho phụ thân ta, công chúa có chỗ không biết, tên Tần Vấn Thiên này, tư chất thiên bẩm xuất chúng, trước đây phụ thân ta cũng có ý thu nạp hắn làm đệ tử, để hắn đi theo Diễm Uyên Tiên Vương một ngàn năm, nhưng hắn không bằng lòng chịu đựng ngàn năm, cho rằng thời gian như vậy quá lâu, cự tuyệt lời đề nghị của phụ thân ta. Bởi vậy, phụ thân không thích, mới thu hồi mệnh lệnh đã ban ra. Lần này Tần Vấn Thiên ngóc đầu trở lại, vốn là chuyện tốt, lúc trước ta cũng hỏi qua hắn, nếu như cho hắn thêm một cơ hội nữa thì có đồng ý rèn luyện một ngàn năm không, nhưng hắn lại một lần nữa cự tuyệt. Công chúa cũng đã nhìn thấy, tính cách của hắn quá kiêu ngạo, luôn tỏ thái độ coi trời bằng vung, ta lo lắng phụ thân không thích. Còn Cô Tô Thiên Kỳ, ta tin rằng phụ thân ta sẽ thấy hài lòng hơn. 

 

- Huống hồ, biểu hiện lần này của Cô Tô Thiên Kỳ tại Tiên yến, vốn là phi thường cường thế. Cho dù quyết chiến bị thua, cũng không kém hơn hắn bao nhiêu. Cô Tô Thiên Kỳ như thế, Hoa Thái Hư cũng như vậy. Nếu như Cô Tô được lọt vào tam giáp còn Hoa Thái Hư lại không được thì quá bất công. 

 

Đông Thánh Đình thẳng thắn nói, lập tức nhìn về phía Tần Vấn Thiên nói thêm: 

 

- Đương nhiên điều này cũng không sao, tiên môn Đông Thánh ta vẫn sẽ có Tiên Vương đại năng đích thân dạy bảo Tần Vấn Thiên, đồng thời quan sát hắn. Nếu như hắn biểu hiện kiệt xuất, hắn vẫn có thể trở thành tiên môn Thánh tử, thậm chí còn được phụ thân ta ưu ái. Đây cũng là một lần khảo nghiệm đối với hắn, xem tâm tính hắn như thế nào. 

 

Đông Thánh Đình giải thích kỹ càng như thế, cũng là để dự tính cho mai sau. Bây giờ Lưu Ly công chúa cũng đã nhìn ra hắn nhằm vào Tần Vấn Thiên. Hắn dứt khoát thẳng thắn nói ra, để tránh gây hiểu lầm cho Lưu Ly công chúa. Sau này nếu truyền đến tai Thanh Nhi, mặc dù cách nói chuyện vẫn thể tin tưởng, nhưng ít ra bề ngoài cũng có thể tự bào chữa, vì để Tần Vấn Thiên không lọt được vào tam giáp, cũng chỉ có thể như vậy mà thôi. 

 

- Ta hiểu rồi. 

 

Lưu Ly công chúa nhẹ nhàng gật đầu, không nhiều lời. 

 

- Ta không có ý định với tam giáp, nếu nói là chiến đấu, không phải Hoa Mỗ ngạo mạn, vòng này ngoại trừ Tần Vấn Thiên ra, tất cả những người khác, chỉ riêng Cô Tô Thiên Kỳ và Quân Mộng Trần có thể uy hiếp được ta, nhưng tỉ lệ thắng bại là năm mươi năm mươi. Trước đó, Tần Vấn Thiên đã đánh bại ta, nếu hắn thay thế thứ hạng của ta, ta cũng không có dị nghị gì. 

 

Lúc này, ánh mắt của Hoa Thái Hư nhìn về phía Đông Thánh Đình nói, khiến cho không ít người có chút kinh ngạc. Xem ra ý nguyện của Hoa Thái Hư không nằm ở việc bái sư Đông Thánh bệ hạ, nhưng hắn đối với sư tôn Vạn Hóa Tiên Vương ngược lại lại rất kính trọng. Quả nhiên, giờ phút này trong buổi tiên yến, đôi mắt đẹp của Vạn Hóa Tiên Vương hiện lên vẻ vui cười, thoải mái. 

 

- Việc trọng đại trăm năm của Đông Thánh Tiên môn, đâu phải là một trò đùa. Biểu hiện của các vị thiên kiêu ta đều thấy rất rõ, đâu có lý lẽ nhượng bộ ở đây. 

 

Đông Thánh Đình từ tốn nói, thần sắc của Hoa Thái Hư ngưng lại, thấy Tần Vấn Thiên cười nói với hắn: 

 

- Hoa Thái Hư, không cần nhiều lời. Đông Thánh Tiên môn, thủ lĩnh của mười ba châu Đông Thánh, Đông Thánh Đình Điện hạ chấp chưởng Tiên yến lần này, tất nhiên sẽ có sự công bằng, trong lòng đã tự có suy tính. 

 

Nghe những lời Tần Vấn Thiên nói, mọi người lộ ra vẻ hứng thú, lần này Tần Vấn Thiên từ bỏ sao? 

 

Cuối cùng, xếp hạng của hắn chỉ đứng ở vị trí thứ tư. 

 

Ba vị sư huynh đệ, tất cả đều xuất sắc như vậy. Ánh sáng tuôn ra bốn phía, nhưng xem ra chỉ có Quân Mộng Trần có thể lọt vào tam giáp. Tần Vấn Thiên chỉ có thể xếp ở vị trí thứ tư, Tử Tình Hiên có lẽ là vị trí thứ năm. 

 

- Tần sư huynh. 

 

Quân Mộng Trần có chút không phục, vẫn nói như khi nãy. 

 

- Mộng Trần. 

 

Tần Vấn Thiên ngắt lời Quân Mộng Trần, mở miệng nói: 

 

- Ta tin Đông Thánh Đình Điện hạ, trận chiến tiếp theo, ngươi khiêu chiến Cô Tô Thiên Kỳ. Nếu như ngươi chiến thắng, ta tin thứ hạng của người còn có thể hơn thế nữa. Trận chiến này, cần phải dùng toàn lực ứng phó. 

 

- Được. 

 

Quân Mộng Trần gật đầu liên tiếp, tạm kìm nén cơn tức giận trong người dường như đang muốn bùng phát ra ngoài. Thân thế hắn run lên, trực tiếp rơi xuống trung tâm cổ chiến đài, nhìn về phía Cô Tô Thiên Kỳ, nói: 

 

- Trận chiến này, ta tất thắng.