Thảm Họa Chuyển Sinh

Chương 2




"Đây là địa ngục ư."

Trong lúc đang hoảng loạn Masato nghe được tiếng bước chân từ bên ngoài, cậu nhìn ra hướng cửa thì thấy một người đàn ông cao to bước vào, người đàn ông trong khá trẻ tóc nâu sáng đôi mắt màu đỏ rực, nhìn vô cùng quyến rũ và đầy sát khí, trang phục của anh ta đơn giản với hai màu đen nâu, trong giống trang phục của châu Âu từ những thế kỷ trước, một bộ giáp bạc khắp người cùng với một thanh kiếm dài treo bên hông.

Anh ta nhìn Masato một lúc Và nói thứ tiếng gì đó mà câu không hiểu được, anh ta đi lại chỗ Masato rút thanh kiếm sắc bén ra, cậu còn chưa kịp thấy lưỡi kiếm rút ra khỏi vỏ, thì đã nghe một tiếng động lớn chói tai, âm thanh giống như tiếng va đập từ kim loại một luồn khí tỏa ra xung quanh, những tiếng lan can giống như những mảnh vỡ kim loại cứng rắn rơi xuống.

Masato còn chưa kịp hoảng sợ thì thấy những dây xích đã bị cắt đứt, anh ta đưa tay nắm lấy cổ cậu đưa lên cao, lực tay mạnh đến mức cậu tin là là hắn có thể bẻ gãy cổ câu nếu hắn muốn, hắn ném câu cho một người phụ nữ có tóc vàng và đôi mắt màu xanh lục có một đôi tai nhọn rất xinh đẹp.

Sau khi ném cậu cho cô gái vừa tới anh ta rời đi, Cô gái đó cúi người xuống nhìn cậu và nói gì đó, những khi nhìn cậu không có phản ứng cô ta liền cười và nói: "Này cậu có phải là người Nhật Bản không."

Tiếng nhật ư cô ta vừa nói tiếng Nhật ư, nhìn vào gương mặt ngạc nhiên của Masato cô gái liền nói tiếp.

"Nhóc là người Nhật đúng không" Masato gật đầu.

Thấy vậy cô gái vui vẻ hẳn lên vừa cười vừa bảo

"Từ bây giờ chị sẽ là người chăm sóc cho em."

Do lúc nãy còn sợ hãi Masato không để ý một hình xăm kìa lạ trên tay của cô ấy, trong lúc cậu đang nhìn vào hình xăm thì cô gái nhẹ nhàng đưa tay lên cổ cậu, cô gái đọc thứ tiếng kì lạ nào đó, một lúc sau bàn tay của cô ấy tỏa ra ánh sáng ấm áp vết bầm đỏ từ từ biến mất.

Chưa kịp để Masato thắc mắc cô gái liền nói tiếp

"Rất tuyệt vời đúng không đó là ma thuật đó, à đúng rồi tên chị là Akari Azami đó là tên tiếng Nhật của chị, còn ở thế giới này tên của chị là Sano."

Cậu muốn nói gì đó nhưng không thể phát âm rõ, Sano thấy vậy liền nói: "Em có thể viết ra đất, tên của em là gì bao nhiêu tuổi gái hay trai."

Những câu hỏi dồn dập Masato dùng đôi tay quái vật viết ra đất, tên tôi là Masato 28 tuổi là con trai chuyện gì đang xảy ra?

Sau khi đọc xong Sano trả lời

"Masato ra là vậy, chuyện gì đã xảy ra ư chị cũng không biết đâu, chỉ nhớ là tất cả mọi người đang đón năm mới, thì bầu trời phát sáng sau đó mở mắt ra đã thành một đứa bé rồi."

Cô trầm ngâm gì đó và tiếp tục câu chuyện

"Có thể là do vòng tròn phát sáng đã gây ra việc này."

Masato viết gì đó dưới đất, tất cả mọi người điều bị chuyển đến đây sao?

Sano trả lời: "Đúng vậy tất cả mọi người."

Cậu ấy lại viết gì đó, vậy thì nó có thể hồi sinh người chết vào một thân thể khác ở thế giới này, Sano nhìn khó hiểu hỏi

"Chị cũng không biết, nó có thể làm được như vậy, hoặc nó chỉ chuyển những người còn sống đến đây."

Vì Masato đã chết trước khi vòng tròn phát nổ, nên cậu biết được em gái của cậu vẫn có thể còn sống ở đâu đó trong thế giới này, việc tìm lại em gái đã giúp cậu chấp nhận sống trong thân thể quái vật này.

Sano dẫn cậu đến một khu nhà có rất nhiều người ở đây, có vẻ như họ là người làm cho người đàn ông lúc nãy, mọi người điều đang nấu ăn và làm ruộng, mỗi người mỗi việc khác nhau, cô ấy chỉ vào chiếc giường nhỏ trong góc tường và nói: "Em sẽ ngủ ở đây."

Tối hôm đó sau khi Sano làm xong công việc thì đi lại phía của cậu, cô ấy bắt đầu giải thích về thế giới này, Sano hào hứng bất đầu kể

Ây là thế giới nơi ma thuật và những sinh vật kì lạ có tồn tại, thời gian của thế giới này lâu hơn thế giới của chúng ta, nếu tính theo đơn vị thời gian của trái đất thì một ngày ở thế giới này có 50 tiếng. "

Cô ấy vẫn hào hứng kể rất nhiều điều thú vị về ma thuật và các sinh vật kỳ diệu, Masato viết lên tuờng bằng một viên than, tại sao tất cả mọi người ở đây điều có hình xăm kỳ lạ ở cánh tay?

Sau khi đọc xong, nụ cười của Sano tắt đi, nét mặt của cô ấy trở nên rầu rĩ, cô vừa cúi mặt vừa trả lời

" Đó là những ma pháp nhầm kiểm soát các nô lệ. "

Sano ngước mặt lên nhìn vào cậu giọng nói nghiêm túc phát lên

" Đây là thời đại trung cổ, nơi mà luật pháp của chúng ta không hề tồn tại, buôn bán nô lệ, giết người, hiếp dâm, và rất nhiều tội ác khác có thể thực hiện, đây là thế giới ma thuật nơi mà luật lệ không thể áp đặt cho những kẻ mạnh, nơi mà kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu, chiến tranh cướp bóc, và những sinh vật nếu như gặp gỡ thì chỉ còn lại con đường chết. "

" Thế giới này quá tàn nhẫn, tôi đã rất khó khăn để sống đến giờ phút này, những người thân yêu thì bị thất lạc, thế giới thì quá rộng lớn làm sao có thể tìm được họ, bị bắt làm nô lệ bị bán từ chỗ này đến chỗ khác, rồi một ngày nếu như tôi làm sai gì đó, họ có thể giết tôi bất kỳ lúc nào, luôn luôn phải sống trọng sợ hãi. "

Nói đến đây Sano bật khóc và nói:" Chúng ta nên đi ngủ thôi."

Tôi sẽ cố sống sót trong thế giới này cho đến khi tìm được em ấy, mọi người sau khi ngủ một giấc đã tỉnh dậy, một người đàn ông với mái tóc vàng đi về phía Sano nói gì đó với cô ấy, sau khi nghe xong cô liền đi chỗ khác, còn hắn ta đi lại gần và kéo Masato lên một xe ngựa dù có phản kháng nhưng hắn ta quá mạnh, chỉ một đấm vào bụng làm cậu liền bất tỉnh.

Khi tỉnh dậy thì Masato đã ở một nơi khác, nơi này có vô số lòng sắt dùng để nhốt rất nhiều người tất cả họ đều là nô lệ, có người vẫn còn rất trẻ chỉ khoản 7 đến 8 tuổi có vẻ như đây là chợ nô lệ, ánh mắt từ những người bên ngoài nhìn vào trong giống như lựa một món đồ, họ vui vẻ chọn lựa người mà họ muốn mua, cứ người này đến người khác được bán đi.

Masato bị nhốt chung với hai đứa trẻ con, hai người là nữ với mái tóc trắng và đen rất đáng yêu, đứa trẻ có mái tóc trắng trông rất bình tĩnh đôi mắt xanh lam tuyệt đẹp, còn đứa trẻ tóc đen có đôi tai dài nhọn cặp mắt màu đỏ rực giống 1 viên ruby, sau khi phát hiện Masato đang nhìn vào mình đứa trẻ tóc đen sợ hãi ôm chặt lấy đứa tóc trắng và nói gì đó với nhau.

Đã vài tiếng trôi qua hết người này đến người khác được bán ra, tiếng khóc cứ liên tục phát ra, đôi mắt họ chỉ còn lại một màu tăm tối, một tên lính canh đi lại mở lòng sắt ra, trên tay hắn cầm những khay đồ ăn để xuống đất, vì Masato đã rất đói từ lúc đến thế giới này cậu chỉ được ăn được một bữa do Sano nấu, dù đồ ăn không được đẹp mắt cho lắm nhưng vị của nó cũng ổn.

Do lòng nhốt Masato là lòng nhỏ, nên chỉ có ba người còn các lòng còn lại thì một nơi nhốt bảy đến tam người, bọn họ tranh giành thức ăn của nhau làm mọi thứ trở nên rối loạn, cũng may mắn là cậu được ở đây do chỉ là bọn trẻ nên chúng không dám lại gần Masato để lấy khay thức ăn.

Bọn nhóc nhìn đồ ăn một cách thèm thuồng, sau khi ăn xong một khay có thể là do nhiều giờ nhịn đói, hoặc chỉ đơn giản là vì thức ăn không được nhiều cho lắm, nhìn vào khay đồ ăn mà bọn trẻ không dám lấy, Masato đi lại lấy nó lên định ăn một cách ngon lành.

Chưa kịp đưa lên miệng những ánh mắt cứ liên tục nhìn cậu, dù rất muốn ăn hết nhưng vì thấy thương bọn nhóc hay là làm cậu nhớ về em gái của mình, Masato đẩy khay thức ăn lại gần bọn trẻ nhìn vào ánh mắt sợ hãi khi cậu lại gần Masato lùi lại đằng sau.

Sau khi thấy cậu rời đi bọn chúng liền lấy khay thức ăn và ăn như đã bị bỏ đói rất lâu, nhìn chúng rất đáng thương còn rất nhỏ mà đã bị bắt, cuộc đời về sau chỉ còn lại xiềng xích, dù muốn giúp gì đó nhưng cậu chỉ biết cầu mong bọn nhỏ sẽ được mua bởi một gia đình quý tộc nào đó tốt bụng.