Thẩm Nguyệt Một Kiếp Hồng Trần

Chương 601



Chương 601

Thẩm Nguyệt rõ ràng có rất nhiều chuyện muốn hỏi hắn nhưng toàn bộ đều giữ lại ở trong lòng khiến cho nàng trằn trọc không ngủ được.

Ngọn lửa ngoài lều bập bùng sáng mờ, thỉnh thoảng lại có những bóng đen hắt lên doanh trướng.

Ánh sáng bên trong doanh trướng rất mờ ảo, Thẩm Nguyệt chậm rãi lén lút nghiêng người hướng mặt về phía Tô Vũ, nàng nhìn thấy bóng dáng của hắn như ẩn như hiện dưới ánh sáng mờ ảo đó.

Dường như Thẩm Nguyệt còn có thể nhìn ngắm bóng dáng đó thật lâu mà không cảm thấy mệt mỏi.

Thỉnh thoảng bên ngoài lại vang lên tiếng bước chân của binh lính tuần tra cùng với tiếng binh khí va vào khôi giáp càng khiến cho sự tĩnh lặng của khu doanh trướng thêm sâu.

Đêm nay dường như có rất nhiều người mang theo tâm sự mà trằn trọc khó ngủ.

Tất nhiên, Liễu Thiên Hạc cũng là một trong số đó.

Mọi chuyện bây giờ đã vượt qua tầm kiểm soát của hắn ta, một khi Dạ Lương và Đại Sở hòa đàm thành công và chiến tranh kết thúc thì hắn ta sẽ không còn hy vọng trả thù nữa.

Hơn nữa ở đây còn có kẻ thù đang thoắt ẩn thoắt hiện ngay trước mắt hắn ta.

Tô Vũ cùng Thẩm Nguyệt là hai dư nghiệt tiền triều, đã gián tiếp hại hắn ta nhà tan cửa nát, tất cả đều đáng chết.

Nếu như không thể báo được mối thù này thì sẽ không giải được mối hận trong lòng hắn ta!

Liễu Thiên Hạc có đủ mọi lý do để giết chết bọn họ, phải giết chết bọn họ thì mới có thể khiến cho quan hệ giữa Đại Sở cùng Dạ Lương hoàn toàn xấu đi, hòa đàm thất bại thì chiến tranh sẽ bắt đầu một lần nữa.

Hắn ta sẽ không quan tâm liệu mẹ của Thẩm Nguyệt có phải là công chúa Bắc Hạ hay không, nếu Bắc Hạ để ý đến chuyện đó thì đã ra tay tương trợ từ nhiều năm về trước rồi chứ không phải đợi cho đến ngày hôm nay.

Loại mánh lới này dùng để hù dọa Dạ Lương cùng hoàng đế còn có chút tác dụng.

Cho dù cuối cùng Bắc Hạ tham gia vào cuộc chiến này, quấy nhiễu tới thiên hạ loạn lạc mới tốt!

Việc Liễu Thiên Hạc trước mắt nương nhờ vào Dạ Lương cũng chỉ là mưu kế tạm thời, hắn không hề coi bản thân là một thành viên của Dạ Lương, nếu có một nơi tốt hơn trong tương lai, hắn chắc chắn sẽ không do dự mà rời đi.

Hiện tại hắn chỉ muốn lợi dụng Dạ Lương để tiến đánh Đại Sở mà thôi.

Vốn tưởng rằng chạng vạng lính cấp dưỡng đưa cơm tới lều của Thẩm Nguyệt, Liễu Thiên Hạc sẽ nhân lúc người khác không phòng bị mà hạ độc vào trong thức ăn để độc chết hai người họ trong một lần hành động.

Nhưng chẳng ngờ Thẩm Nguyệt cùng Tô Vũ không chỉ không động tới cơm canh, cuối cùng còn đưa lại cho một binh sĩ ăn, trực tiếp khiến người này mất mạng vì trúng độc.

Kết quả Thẩm Nguyệt và Tô Vũ đều bình an vô sự.

Ban đêm, đêm dài lắm mộng.

Liễu Thiên Hạc thầm nghĩ nếu đêm nay hắn còn không ra tay, sợ rằng đợi hai người kia ngày mai khởi hành tới biên thành gặp mặt hoàng đế, hắn sẽ càng không còn cơ hội.

Đến lúc đó hai nước chiến tranh hay hòa bình đều không phải là việc mà hắn có thế không chế nữa.

Do đó tối nay là cơ hội cuối cùng của hắn.

Liễu Thiên Hạc quyết định thử lại một lần.

Thẩm Nguyệt chỉ là phận đàn bà nên không có gì phải e sợ, nhưng Tô Vũ bên cạnh nàng lại là sứ thần của cuộc hoà đàm lần này nên cần phải trừ tận gốc trước, sau đó quay lại đối phó với Thẩm Nguyệt cũng không muộn.