Thám Tử Bóng Đêm

Chương 30: Cuộc chia tay của những người bạn (2)



Trở lại thành phố Gothic, Thomas không ngừng nghĩ về những gì đã xảy ra. Cảnh sát đã kết luận đây là một vụ tự sát nhưng anh không nghĩ như vậy. Nếu là tự sát thì tại sao Giant lại phải ngồi lên chiếc bàn rồi nhìn ra cửa sổ làm gì. Anh cũng không hề thấy Giant có biểu hiện như người muốn tự sát cả. Và điều chắc chắn hơn cả đó là Ma cà rồng đã nói là có hung thủ trong vụ này vậy thì đây không thể nào là một vụ tự sát được. Nhưng nếu như vậy thì hung thủ là ai? Đó chỉ có thể là một trong số các bạn của anh. Nghĩ đến đây khiến anh không thể nào tập trung được. Trong lúc nghĩ ngợi Thomas lại nghĩ đến Ma cà rồng. Làm thế nào mà hắn lại có mặt ở hiện trường? Hắn nói hắn đến vì công việc, rốt cuộc hắn đang định làm gì? Hắn đã biết những gì?

Làm việc cũng không xong. Thomas muốn tìm hiểu vụ án này nhưng khổ nỗi vụ án lại xảy ra ở thành phố Doom, anh không quen cảnh sát nào ở đấy hết. Nghĩ hết cách, cuối cùng anh đành gọi điện cho Bigtopon. Bigtopon là một ông trùm sòng bạc mà anh đã từng đứng ra bào chữa, ông ta muốn anh làm luật sư riêng cho ông ta và nói "Nếu có việc gì thì cứ nhờ ông ta" nhưng anh không muốn vì không muốn dính líu quá nhiều tới thế giới ngầm. Bigtopon có quen biết với quan chức cấp cao trong ngành cảnh sát, chỉ chốc lát ông ta đã giải quyết xong, công việc nhanh chóng đến không ngờ.

Ngày hôm đó, Thomas thu xếp toàn bộ tài liệu công việc trên bàn vào cặp.

- Sư huynh! Anh lại định trốn việc đấy à! – Lunar đang ngồi tay chống cằm nhìn đống tài liệu trên bàn nói.

- Đúng vậy! – Thomas nói – Nhưng đây là vì việc quan trọng.

Lunar là nhân viên cùng phòng với Thomas, cô nhỏ hơn Thomas mấy tuổi và cũng mới vào công ty nên được cử làm trợ lý cho Thomas.

- Sếp sẽ không tha cho anh đâu!

- Tôi sẽ có cách! – Thomas nói và đi ra ngoài cửa.

Đi đến cửa, Thomas dừng lại. Không đúng. Anh quay lại đằng sau.

- Cô... – Thomas chỉ vào Lunar. – Để cô ở lại cô sẽ mách với sếp. Cô phải đi với tôi.

- Hả???

*

Xe của Thomas dừng lại trước hiện trường vụ án. Một viên cảnh sát đang đợi anh ở đó. Sau khi ký một loạt giấy tờ viên cảnh sát đưa anh hồ sơ vụ án và để anh bước vào.

Vừa bước vào nhà, Thomas nhìn xung quanh và nói với Lunar:

- Lunar! Nhà cô đã bao giờ có trộm chưa? – Lunar lắc đầu.

Thomas dang tay phải ra chặn trước cô.

- Cô hãy ra ngoài trước đi!

Vừa dứt lời, Thomas rút ngay một thanh kiếm ở trên tường. Trên tường nhà nghỉ có treo mấy thanh kiếm để trang trí. "Cheng!" từ trong buồng, một thanh kiếm khác vươn ra, đánh thẳng vào kiếm của Thomas. Kẻ kia vươn người chĩa thẳng kiếm vào cổ anh. Thomas hướng ra đằng sau, lấy kiếm đánh lại. Sau vài tiếng của những thanh kiếm chạm vào nhau. Thomas xoay cổ tay đâm thẳng vào tay kẻ đối diện, kẻ đó vung kiếm xuống, giơ hai tay lên đầu hàng.

- Muốn chết thì cứ tiếp tục! – Thomas chĩa kiếm vào Ma cà rồng.

Ma cà rồng không nói gì mỉm cười nhìn thẳng vào Thomas:

- Fuhahahaha... – Đột nhiên hắn ta cười phá lên.

Hắn từ từ gạt lưỡi kiếm của Thomas xuống.

- Nào! Cậu đang làm cho cô gái kia sợ đấy!

Lúc này, Thomas mới quay sang Lunar hốt hoảng:

- Cô vẫn còn ở đây à!?

Lunar đứng như hóa tượng, vài sợi tóc trên đầu cô dựng lên:

- Chuyện gì đang xảy ra... – Lunar nói như người mất hồn.

Thomas sợ hãi quay sang Ma cà rồng nghĩ:

"Lunar đã nhìn thấy hắn rồi! Hắn sẽ làm gì cô ấy!"

Trái với vẻ mặt của Thomas, Ma cà rồng vẫn thản nhiên cầm thanh kiếm dưới đất lên

- Tôi biết cậu sẽ quay trở lại nên ở đây để đợi nhưng không ngờ cậu lại đến muộn như vậy. – Vừa nói hắn vừa để thanh kiếm lại chỗ cũ – Và còn dẫn theo một cô gái nữa.

Lúc này, Ma cà rồng mới quay sang Lunar.

- Tôi là Lincoln Caruso. Bạn thân nhất của Thomas. – Hắn bắt tay Lunar và chỉ lên mặt mình. – À! Chiếc mặt nạ này là để che đi gương mặt bị bỏng của tôi thôi. Cô đừng để ý.

- Lunar Taylor! – Lunar bắt tay hắn. – Tôi là đàn em của anh Thomas ở văn phòng luật.

Ma cà rồng ghé tai Lunar mỉm cười:

- Hãy để ý đến thằng cha này nhé! Hắn cô đơn lắm!

- Hai người đã nói xong chưa? – Thomas bắt đầu mất kiên nhẫn.

"Cái gì mà Lincoln Caruso? Cái gì mà mặt bị bỏng? Cậu tự bịa ra đấy à?" Thomas nghĩ trên đường đến phòng gây án.

Lunar và Ma cà rồng đi theo phía sau. Vì trên báo chí chưa hề có ảnh chính thức của Ma cà rồng mà theo mô tả thì Ma cà rồng mặc một chiếc áo cape, đội mũ chóp, hiện tại hắn lại mặc một chiếc áo hoodie dáng dài nên Lunar không hề biết kẻ đứng cạnh mình chính là thám tử bóng đêm Ma cà rồng đang được nhiều người nói tới.

- Nhưng Thomas này! Sao bạn của anh lại ở đây? – Lunar hỏi khi đi cùng Thomas.

- Hắn không phải bạn của tôi! – Thomas trả lời cộc lốc.

- Tôi tới để giúp hắn phá án ấy mà! – Ma cà rồng mỉm cười quay sang Lunar.

Lunar chỉ là một nhân viên tập sự đi theo Thomas chưa lâu nhưng cô đã từng thấy Thomas vào các hiện trường vụ án không liên quan đến mình nên cứ nghĩ hắn ta cũng là một thám tử được ra vào hiện trường như Thomas.

Không để tâm đến hai người đằng sau, Thomas bước vào phòng.

- Đừng ai làm phiền tôi đấy! – Nói rồi Thomas đóng cửa lại.

Trong căn phòng, Thomas nhắm mắt lại hồi tưởng toàn bộ những gì đã xảy ra.

Ngày 20/5, Will Murphy lên ý tưởng tập trung mọi người lại với nhau.

Ngày 26/5 tất cả mọi người đều có mặt ở thành phố Doom, chỉ có Erik Dengo là đến muộn một chút.

Mọi người tham quan xung quanh và trở lại nhà nghỉ ăn uống.

Ăn uống xong cả đám lên phòng ngủ. Nhà nghỉ này có tất cả 6 tầng tương đương với 6 phòng được phân chia như sau:

Will Murphy ở tầng 1.

Jack Morrison ở tầng 2.

Giant Foster ở tầng 3.

Jaco Brank ở tầng 4.

Erik Dengo ở tầng 5

Thomas ở tầng 6.

Mỗi căn phòng đều gồm 2 chìa khóa. Một chiếc do chủ nhân của căn phòng cầm, một chiếc do Will Murphy cầm vì nó là người chủ trì. Quản lý khu nhà cho phép thuê ngôi nhà trong một ngày, sáng hôm sau họ sẽ đến để đón khách. Các căn phòng đều được thiết kế giống nhau từ trang trí cho tới đồ đạc. Mỗi căn phòng rộng khoảng 30 m2 với một chiếc giường được đặt bên trong. Mỗi căn phòng đều có một cửa sổ nhìn ra bên ngoài, một chiếc bàn gỗ được đặt gần phía cửa sổ. Cửa ra vào được làm bằng gỗ với thiết kế khá tinh xảo cổ kính. Cửa được cài bằng then từ phía bên trong. Trên cánh cửa gần chỗ tay cầm có một lỗ nhỏ để người bên ngoài cho tay vào mở cửa (tất nhiên là phải có chìa khóa mới mở được). Phía bên trong cánh cửa có mấy chiếc móc để người dùng có thể treo mũ hay quần áo lên cửa.

Sau khi phong tỏa hiện trường cảnh sát đã kiểm tra đồ dùng của nạn nhân và những người liên quan thu được kết quả như sau:

Will Murphy mang theo: điện thoại di động, máy chụp ảnh, sổ ghi chép

Jack Morrison mang theo: điện thoại, laptop và máy quay phim.

Giant Foster mang theo: điện thoại di động, đồ sạc và 1 quyển sách pháp luật.

Jaco Brank mang theo: điện thoại, sổ ghi chú, bản đồ tham quan và 1 chiếc ô.

Erik Dengo mang theo: điện thoại, máy nghe nhạc và thuốc chống côn trùng

Thomas mang theo: điện thoại và ví

Sau khi kiểm tra tất cả mà không thấy gì khả nghi, cảnh sát đi đến kết luận đây là một vụ tự sát

*

Suy nghĩ mãi không ra được gì, Thomas mở cửa ra bên ngoài. Ở bên ngoài, Ma cà rồng đang ngồi đó ba hoa cái gì đó với Lunar:

- Rồi Thomas bị ăn hành ngập mồm...

Thomas đứng đó ngẩn người.

"Mày đang bịa chuyện gì về tao vậy, Ma cà rồng!"

Thấy Thomas bước ra, Ma cà rồng ngước lên làm bộ tươi tỉnh:

- A! Chào đồng chí luật sư! Công việc tiến triển đến đâu rồi!

Thomas lúc này gần như hóa đá. Phải khó khăn lắm anh mới không đập cho Ma cà rồng một trận. Không một chút khách khí Thomas kéo Ma cà rồng đứng lên:

- Lunar! Tôi mượn tên này một chút! – Thomas nói – À! Đừng nghe những gì thằng này nó nói.

Nói rồi, Thomas kéo Ma cà rồng vào phòng.

"Rầm!" Cánh cửa đóng lại.

- Đó là cách mà cậu nhờ vả người khác đó hả? – Sau cánh cửa Ma cà rồng bắt đầu nói.

Thomas quay mặt lại với Ma cà rồng:

- Hãy nghiêm túc đi! Cậu thật sư biết hung thủ trong vụ này.

- Biết! – Ma cà rồng tự tin nói, Thomas biết hắn không nói dối – Nhưng tại sao tôi phải nói cho cậu.

- Được! Vậy cậu muốn tôi làm gì? – Anh nhượng bộ.

- Cậu có thể làm gì được đây! – Ma cà rồng dựa lưng vào tường – Một vụ kiện của cậu chắc cũng chỉ đủ sống thôi nhỉ?

Thomas chống tay vào hông suy nghĩ, nói:

- Vậy... khi nào cậu bị bắt tôi sẽ đứng ra bào chữa cho cậu!

Ma cà rồng dở khóc dở cười:

- Ý cậu là cậu mong tôi bị bắt để cậu bào chữa cho tôi!

- Đúng vậy! – Thomas thản nhiên nói.

- Nghe thú vị đấy! – Ma cà rồng bước ra chỗ cửa sổ nói – Vậy tôi sẽ gợi ý cho cậu!

- ...

- Đầu tiên, cậu có từng nghĩ tại sao thi thể của Giant Foster lại được đặt gần cửa sổ không? – Ma cà rồng nói và mở cửa sổ ra.

- Có nghĩ tới nhưng tôi không rõ tại sao? – Thomas khoanh tay tiến lại gần. – Khoan! Chiếc chìa khóa được phát hiện trong áo của Giant... xác chết của Giant lại gần cửa sổ... – Thomas lẩm bẩm – nếu có cách nào để đứng bên ngoài cửa sổ mà cho chài khóa vào được thì...

- Ôi trời! – Ma cà rồng nói – Từ này đến giờ mà cậu mới nghĩ được như thế thôi à!

- Vậy còn gợi ý gì khác không?

Ma cà rồng lại từ chỗ cửa sổ đi ra chỗ cửa ra vào:

- Tiếp đó, cậu hãy nhìn xem cánh cửa ra vào này có gì đặc biệt!

Thomas khoanh tay suy nghĩ rồi nói:

- Cửa ra vào được cài bằng then sắt với ổ khóa từ phía bên trong. Trên cánh cửa có một lỗ nhỏ để người bên ngoài có thể mở được nhưng cũng phải có khóa chứ đúng không?

- Đúng vậy! – Ma cà rồng gật đầu – Coi như là cậu đã hiểu rồi đấy.

Nói rồi, hắn bước tới bức tường bên cạnh. Trên tường có treo một chiếc đồng hồ. Hắn gỡ chiếc đồng hồ ra:

- Việc còn lại là cậu có tìm ra hung thủ là ai không?

Dứt lời, hắn ném ngay chiếc đồng hồ về phía Thomas

- Cậu đang làm cái gì vậy? – Thomas gắt lên, may mà Thomas nhanh tay bắt được chiếc đồng hồ. – Khoan đã...

Thomas sững người nhìn lên chiếc đồng hồ.

*

Bên ngoài, Lunar đang buồn chán ngồi đợi hai người kia ra.

"Rầm!" Cánh cửa mở ra. Thomas bước ra ngoài và đeo lại chiếc kính trên mắt mình:

- Lunar! Hãy gọi cho tôi một số người và chuẩn bị một số thứ!