Minh Thư cả người nóng ran không nhịn được mà một tay vòng qua chân bế Như Ý lên.- Thư...., tớ tự đi...- Xưng em, em đã là vợ tôi. - Minh Thư khàn giọng ánh mắt hiện lên tia cưng chiều.- Vâng...Thư..em tự đi được.- Ngoan. - Minh Thư nhẹ nhàng hôn phớt lên môi Như Ý.Chưa được vui vẻ bao lâu thì bên tai truyền tới âm thanh...Ý à dậy mau!!! Con trễ học rồi kìa._________________( Khúc đầu hơi nhạt xíu:<<)- Ummm... Ụa mình đang.... - Như Ý mơ màng ngồi dậy, hóa ra chỉ là mơ, nàng nhớ hôm qua đang học Toán thì chả biết ngủ khi nào.Như Ý chợt nhớ ra hôm nay là thứ hai tiết đầu có tiết cô chủ nhiệm, nhìn sang đồng hồ càng luống cuống hơn.6:30Còn 15 phút nữa là vô giờ.Như Ý từ trên giường phóng xuống loạng choạng, luống cuống chạy đi thay đồ.- --------- Cuối cùng cũng ra chơi. Mệt quá đi. - Như Ý nằm gục lên bàn, ánh mắt hướng tới người bạn cùng bàn đang sắp xếp sách vở kia.- Kiều à, kiều hỡi, bạn có thể mua giúp cô bé dễ thương này một chiếc bánh được hong:33 - Như Ý nhỏ giọng, giọng điệu nũng nịu.- Thật sự nhà ngươi chỉ biết nũng nịu là giỏi thôi.Như Ý hai mắt sáng ngời, hiện lên tia vui vẻ.Một âm vang lên.Ring ringTiếng tin nhắn này.Âm thanh này nàng chỉ cài riêng cho một người.Ánh mắt Như Ý sáng rực lên, dù chỉ còn 5" nữa là vô tiết nhưng Như Ý không chờ được mà lén lấy điện thoại ra xem tin nhắn.Minh Thư: xíu ngủ ngon nha. / Hôm qua.___________Tác giả: tui sẽ ráng ra chương mới nè 🙆🙆🦆Chân thành cảm ơn mọi người nhìu lắm ạ:33