Thần Bí Lão Công Không Thấy Mặt

Chương 108






Lúc này vừa nghe mấy người Trương đạo trưởng nói, mới chú ý tới bọn họ tuy rằng là bị đám quỷ nô nâng lên, nhưng chân tay cũng không có dấu vết bị trói chặt, tương đối mà nói là rất tự do, trong tay ngược lại còn cầm theo pháp khí bùa chú, xác thật không giống dáng vẻ bị bắt cóc uy hiếp.

Lại nhìn cô gái tóc dài — Cố đại sư — tươi cười tuy rằng quỷ dị, nhưng bất ngờ lại cảm thấy nụ cười này lộ ra chút ngây thơ thành thật?

Hóa ra là bọn họ hiểu lầm, sợ bóng sợ gió một hồi, vài vị đạo trưởng nhẹ nhàng thở ra, lập tức làm lễ nói lời cảm tạ: “Đa tạ Cố đại sư ra tay giúp đỡ!”

Lúc này bọn họ mới có tâm tư đi quan tâm Trương đạo trưởng cùng mấy người té xỉu kia, dò hỏi bọn họ có đáng ngại quá không, lại nghe nói chỉ là bị dọa đến hôn mê, mới nhẹ nhàng thở ra. Nhìn lại Quỷ Vương tàn tạ, lại càng thêm khâm phục Cố đại sư. Tuy rằng Quỷ Vương không có hai tay, đầu thiếu một nửa, ngũ quan lộn xộn, nhưng chỉ một chút như vậy, vẫn như cũ có thể nhìn ra Quỷ Vương thời kỳ toàn thịnh lợi hại ra sao, chắc chắn không phải loại quỷ quái có thể dễ dàng thu phục. Vị Cố đại sư này có thể lấy sức của một người đem Quỷ Vương thu phục, còn cứu nhiều người như vậy, đủ thấy cô rất lợi hại.

Bọn họ rất muốn hỏi một chút chi tiết chuyện đã xảy ra, nhưng lúc này ở trên núi, ai cũng không nói chắc được đám quỷ quái đó có thể ngóc đầu trở lại hay không, vẫn là xuống núi an toàn trước lại nói.

“Đúng vậy, chúng ta đừng chần chờ ở nơi này nữa, vừa đi vừa nói chuyện đi.”

“Đúng rồi, các người cũng nói một chút đi, tình huống dưới chân núi thế nào rồi? Hẳn là đã rối tung lên rồi chứ?”

“Mấy trăm quỷ quái tập trung về núi Đại Long, chuyện lớn như vậy không thể không làm cho lãnh đạo phía trên coi trọng, cũng may lần này hữu kinh vô hiểm, không để đám yêu ma quỷ quái làm loạn nhân gian, bằng không thành phố D có thể đã gặp nguy hiểm rồi!”


Quỷ Vương nghe đến đó cảm thấy không thể nào hiểu được, hắn chỉ muốn kết hôn mà thôi, sao lại thành tai họa nhân gian rồi? Chính những tên tham quan ô lại khốn khiếp của thế giới loài người, lại tùy tiện đặt tội danh cho hắn, điều này cũng quá đáng lắm rồi đấy!

Đúng lúc này, Cố đại sư đang ngồi yên tĩnh thì đột nhiên từ trên ván cửa đứng lên, cô nhìn một hướng nào đó, đưa lỗ tai dài của mình ra, vẻ mặt nghiêm túc giống như gặp đại địch!

Những người ở đây đồng thời cả kinh, nhao nhao lên bắt đầu đề phòng, chẳng lẽ những con quỷ đó thật sự đã trở lại? Muốn cướp Đại vương của bọn họ trở về?

Thiệu Nhất Chu và Hạ Dao đều trốn ở phía sau Cố đại sư, vào lúc này dưới cái nhìn của bọn họ, đại khái không có nơi nào có thể an toàn bằng bên cạnh Cố đại sư, ngay cả mấy người Trương đạo trưởng đứng ở bên cạnh, có nhiều đạo trưởng cũng không có cảm giác an toàn bằng một Cố đại sư.

Thẩm Việt cũng khẩn trương nói: “Làm sao vậy?”

Quỷ Vương thấy thế, thật hiếm khi sinh ra chút hy vọng, chẳng lẽ những con quỷ bạn của hắn nhìn thấy hắn gặp nạn, cho nên trở về cứu hắn sao? Nếu có thể đem hắn cứu ra khỏi bàn tay của quỷ dữ, về sau chính là giao tình bán mạng của họ Trang này!

Hắn chờ mong nhìn qua đó, trong rừng một màu xám xịt, lúc ánh đèn đảo qua, chỉ có thể nhìn thấy cỏ dại um tùm, bóng cây lay động.

Mấy vị đạo trưởng nhìn theo phương hướng của Cố Phi Âm, nhưng cái gì cũng không nhìn thấy, nói: “Cố đại sư, cô có phát hiện gì không?”

Cố Phi Âm gật đầu nói: “Hình như tôi nghe thấy có tiếng heo rừng kêu, mọi người có nghe thấy không?”

Mấy vị đạo trưởng và các minh tinh đều sững sờ, tiếng heo kêu? Có sao?

Bọn họ đều nghiêng tai lắng nghe, cẩn thận lắng nghe, chỉ nghe thấy tiếng gió thổi xào xạt, còn tiếng heo kêu, thật sự không nghe thấy.

Có điều nếu là heo, vậy thì bọn họ yên tâm rồi, vào lúc này heo rừng đáng yêu hơn nhiều so với những con quỷ kia, dù sao lợn rừng không giống như những con quỷ kia khủng bố tàn nhẫn như vậy.

“Không sao đâu Cố đại sư, trong núi này thường có dã thú xuất hiện, có lẽ không có vấn đề gì.”

“Đúng vậy, không sao đâu, chúng ta xuống núi trước đi!”

Cố Phi Âm muốn nói là rất có vấn đề, đó chính là lợn rừng, hiện nay thịt heo rất đắt, muốn ăn thịt sườn phải mất hơn 10 tệ, nếu như cô có một con heo, vậy thì không cần đi chợ mua nữa, vậy không phải vừa có thể ăn thịt vừa có thể tiết kiệm tiền sao?

Nghĩ như vậy, cô lập tức quyết định ngày mai lúc lên núi tìm mộ, thuận tiện bắt một con heo rừng trở về, toàn thân con heo này đều là báu vật, lúc trước khi cô làm quỷ, nhìn thấy người trong thôn thích đặt bẫy trong núi, để bắt những động vật nhỏ như heo rừng thỏ rừng, sau khi bắt thì mang về ăn, lúc nào đó bắt được một con heo, thì đó chính là chuyện vui của toàn thôn.


Đợi cô mang heo rừng về làm thịt, để lại một phần thịt tươi để trong tủ lạnh ngày thường có thể lấy ra xào rau, còn thịt ba chỉ thì luộc lên, những phần khác thì có thể làm thịt xông khói, thịt khô, lạp xưởng gì đó, treo dưới mái hiên, muốn ăn thì cắt một miếng, rất thuận tiện. Còn đầu heo và tai heo thì có thể làm một món kho, kho đến khi thật thơm cho thêm ít quả ớt lên trên mặt cho thấm, hoặc có thể dùng ớt xào, mùi vị đó thực sự rất ngon. Còn móng heo có thể hầm, hầm đến khi móng giò mềm nhũn ăn kèm với một món cay, béo mà không ngán, vừa cay lại vừa thơm. Ngay cả xương heo cũng có thể làm nước hầm xương ……

Nghĩ như vậy, cô thèm đến mức sắp chảy nước miếng, mới này ăn nửa con tiểu quỷ căn bản không lấp đầy bụng cô được, cô quyết định nhất định phải bắt được heo rừng trở về, nếu như ngày mai không bắt được, chờ khi trở về thành phố A cô sẽ cùng Bính Bính bà lão đi vào trong núi tìm, như vậy có thể bắt được một con, một con heo này đủ để cô ăn một năm, còn có thể tiết kiệm tiền thịt heo cho năm tiếp theo, quả thực quá sảng khoái rồi.

……

Đoàn người quyết định không quan tâm con heo rừng kia đang ở đâu, sợ sẽ ra chuyện ngoài ý muốn, vẫn nên xuống núi trước rồi mới nói, bước chân bọn họ nhanh lên mấy phần, đáng tiếc bọn họ đã vui mừng quá sớm, sau khi bọn họ đi được mấy phút, tiếng “Hừ hừ, hừ hừ, hừ hừ” từ phía sau truyền tới càng lúc càng rõ.

Đám người Trương đạo trưởng quay đầu lại nhìn, sắc mặt liền trầm xuống!

Chỉ thấy trong bóng đêm, có khoảng năm sáu con heo rừng cao lớn bước từng bước mạnh mẽ xông tới đây, bộ lông trên người chúng nó rất rắn chắc, mũi rất dài, cả người đen như mực gần như hòa thành một thể với bóng đêm, nếu không chú ý, sẽ bỏ qua chúng nó.

Bình thường gặp được một con đã tốt lắm rồi, không nghĩ tới lúc này lại tới năm sáu con?

Không chỉ vậy, ngoại trừ heo rừng, hình như bọn họ còn nhìn thấy vài con sói, ẩn ở trong đêm tối, từng đôi mắt màu đỏ tươi khát máu nhìn chằm chằm bọn họ, răng nanh trong miệng rất đáng sợ, nước miếng chảy dài, giống như bọn họ đã trở thành con mồi của chúng nó.

Heo rừng còn dễ nói, nhưng những con sói này thì rất khó đối phó.

Mấy người Trương đạo trưởng gặp quỷ bay lơ lửng giữa không trung vẫn còn tốt, trên mặt đất còn có không ít bạn bè, nhưng đây vừa là heo rừng vừa là sói, chỉ sợ rất khó để đối phó.

“Đây là xảy ra chuyện gì? Sao đột nhiên lại nhiều heo rừng và sói tới đây như vậy?”

“Tôi thấy lai giả bất thiện*!”

*Người đến không có ý tốt.

“Những thứ này không đơn giản, không giống với heo rừng và sói đơn thuần, mọi người cẩn thận một chút.”

Heo rừng và sói không phải là một quần thể sinh vật, sói không ăn thịt lợn rừng thì thôi đi, sao có thể cùng xuất hiện? Bộ dạng này, ngược lại giống như bị một thứ gì đó đuổi tới đây……

Các đạo trưởng vội vàng cầm các pháp khí như kiếm gỗ đào, lôi kích mộc, kiếm đồng tiền bắt đầu đề phòng, Thẩm Việt và Thiệu Nhất Chu cũng vội vàng nhảy xuống ván cửa, cầm ngọn đuốc trong tay đạo trưởng, ngăn chặn phương hướng của heo lợn rừng và sói, lúc này ngọn đuốc mới là vũ khí tốt nhất.


Bọn họ vừa đề phòng, vừa lùi về phía sau, hết sức cảnh giác mấy con sói đang nhìn bọn họ thèm nhỏ dãi kia.

Có điều chỉ trong một lát, sau một cái cây truyền đến một tiếng cười khẽ, là tiếng của một cô gái, cô ta che miệng cười, từ sau thân cây dò ra một cái đầu, tóc cô ta dài xõa trên vai mặc một chiếc váy dài màu đỏ, sắc mặt trắng bệch, bộ dáng cực kỳ diễm lệ, môi đỏ chót, lúc cười rộ lên càng mê hoặc còn có chút e lệ: “Vì sao phải lấy những thứ đáng sợ này ra hù dọa người ta, người ta chỉ đến xem náo nhiệt thôi mà.”

Các đạo trưởng: “……?”

Các minh tinh: “……?”

Bọn họ cả kinh, nhìn nữ quỷ đang dựa phía sau cây.

Quỷ Vương vừa nghe thấy giọng nói quen thuộc, lập tức kích động, càng kịch liệt hét a a, cô ơi bà cô tổ tông ơi, mau tới cứu hắn!

Hắn làm quỷ nhiều năm như vậy, kết hôn một hai lần đã sớm là chuyện trước kia, kết hôn năm sáu lần cũng không có gì ngạc nhiên, mà giọng nói này hắn liền nghe ra, chính là người vợ thứ bảy Oánh Oánh của hắn! Lúc ấy hắn và cô ta rất rất yêu nhau, đáng tiếc sau khi tình yêu đi tới phần cuối, hôn nhân của bọn họ cũng kết thúc, sau khi hắn và Oánh Oánh ly hôn, một lần nữa hắn bước đi trên con đường tìm kiếm tình yêu đích thực của mình……

Sớm biết như thế, có nói cái gì hắn cũng không ly hôn, không ly hôn sẽ không kết hôn lần nữa, cũng sẽ không gặp phải cô gái tóc dài nóng lòng muốn cướp bao lì xì, ngay cả bao lì xì của quỷ cũng muốn cướp! Không gặp cô gái tóc dài, hắn sẽ không phải chịu tội này, hắn không khỏi nghĩ tới chuyện mấy chục năm trước, lúc ấy hắn bị gặm đến mức muốn chết không sống được, bởi vì yếu đuối còn tốt hơn bị mấy con tiểu quỷ bắt nạt, có thể sống tới ngày hôm nay thật sự không dễ dàng gì.

Hắn cúi đầu bị bị gặm thủng, không biết đời trước của hắn có phải đắc tội với cô gái tóc dài hay không, hai lần gặm hắn đều là cô gái tóc dài……

Cố Phi Âm hít hít mũi, oa, con này hình như rất thơm.

Cô duỗi chiếc cổ dài, đáng tiếc lúc này cái gì cũng không nhìn thấy rõ, phía trước cô có mấy bóng người mơ hồ chặn lại, cũng may tai cô vẫn còn rất tốt.

Trương đạo trưởng quát: “Nữ quỷ này tới đây xem cái gì? Ngươi không ngoan ngoãn vào địa phủ chờ xử lý, ngược lại vi phạm thiên quy ở nhân gian lêu lổng, cô có mưu mô gì?”

Nữ quỷ nói: “Mọi người đều muốn sống lâu trăm tuổi, chúng tôi làm quỷ, vì sao không thể cầu sự bất tử? Lão đạo sĩ này thật vô vị, vừa già lại vừa xấu, tôi không muốn nói chuyện với ông, hay là để anh trai nhỏ ở bên cạnh ông đi.”