Thần Cấp Kẻ Phản Diện

Chương 242: Tên Thái Tử Này Đang Nghĩ Cái Quái Gì Vậy? (3)



Sắc mặt Ly Thiên Hà run lên, đây đều là ba đại nhân vật dậm chân một cái sẽ khiến cả kinh thành nghiêng ngả.  

Lão thái giám kia là Ngụy Thiên Tuế, bầu bạn bên người Hạ hoàng, thực lực rất mạnh, sâu không lường được.  

Mà vị cẩm y trung niên kia là Đại Lý Tự Khanh, Từ Uẩn  

Mấy người kia nghe thấy tiếng bước chân của Ly Thiên Hà, quét mắt qua.  

Trong lòng Ly Thiên Hà run lên một cái, cảm thấy đầu lâu của quận chúa Trường Bình trong lòng ngực trở nên nóng bỏng.  

Thái Tử vẫn quay lưng với mọi người.  

Cuối cùng khi Ly Thiên Hà đứng yên, y quay người lại.  

Thái tử mang vẻ mặt bình tĩnh, nhìn lướt qua đầu quận chúa Trường Bình, không quá kinh ngạc.  

Chỉ cười cười, nói một câu làm lòng Ly Thiên Hà đột nhiên lạnh lẽo.  

“Kết quả này, Trấn Bắc vương…… vừa lòng chứ?”  

……  

Đôi mắt kia tạo ra một áp lực không gì sánh nổi cho La Hồng, giống như cả thế giới đều bài xích hắn, chèn ép hắn, muốn làm nghiền nát trái tim trong lồng ngực.  

Mắt Tà thần!  

Đây là đôi mắt của tà thần, vượt qua thời không xa xôi nhìn chằm chằm vào hắn.  

Bởi vì mình đổi lấy kết tinh thần lực 10 năm của nó sao?  

Mẹ nó!  

Lòng dạ hẹp hòi!  

Trong lòng La Hồng mắng ầm một trận, đạo nhân kia còn cho hắn sáu mươi năm pháp lực kết tinh còn chưa nói gì kia kìa, thậm chí còn tặng hắn một thanh phi kiếm trân quý miễn phí.  

Tà thần này, một vạn tội ác mới đổi được mười năm kết tinh thần lực, đã trợn mắt nhìn.  

Lương tâm của ngươi chỉ bé bằng hạt mè sao?!  

La Hồng phun nước miếng không ngừng, cặp mắt trên vòm trời kia càng thêm quỷ dị.  

Tiểu tử này…… Đang mắng nó sao?  

Thú vị đấy.  

Oanh!  

Bỗng nhiên, trong mắt có ý chí cường hãn kích động giáng xuống.  

La Hồng chỉ cảm thấy áp lực trên người tăng lên.  

Trong đan điền, hư ảnh của Thánh nhân bỗng dưng trợn mắt, bóng hình hồng y xinh đẹp trong ma kiếm A Tu La bay lơ lửng, xem náo nhiệt……  

Lực lượng Tà thần không ngừng giáng xuống.  

Dũng mãnh tiến vào đan điền của La Hồng, năng lượng sôi trào kia lấy tư thái không thể địch nổi, xé rách tất cả, dũng mãnh vào trong.  

Rất nhanh đã ngưng tụ ra một hư ảnh Tà thần.  

Hư ảnh Tà thần nhìn thoáng qua hư ảnh Thánh nhân, lại nhìn kiếm A Tu La, thần sắc quỷ dị.  

Hư ảnh Thánh nhân trợn mắt, không ngừng phát ra ánh sáng tinh khiết.  

Hư ảnh Tà thần quét mắt qua không gian, hư ảnh thánh nhân chiếm cứ một chỗ, ma kiếm A Tu La chiếm một chỗ trong đan điền.  

Chỉ còn lại có một phần không gian nhỏ cho nó, hư ảnh Tà thần không thích chen chúc như vậy.  

Cho nên, thần lực cường đại trực tiếp trào ra đan điền, làm La Hồng cảm nhận được sự đau đớn của thân thể bị xé rách, trong phút chốc, cả người hắn đều nhuộm màu máu.  

Mà thần lực Tà thần sau khi ở trong kinh mạch lưu chuyển một vòng, cuối cùng dũng mãnh xông vào Nê Hoàn Cung của La Hồng.  

Trong Nê Hoàn Cung, hư ảnh Tà thần hiện lên.  

Nhìn lướt qua pháp lực kết tinh kia, cười nhạo một tiếng.  

Pháp lực kết tinh còn sợ hãi, run rẩy không thôi, không dám lộn xộn.  

Mà hư ảnh Tà thần ngồi xếp bằng, thần lực cũng dần không sôi trào nữa.  

Ở mi tâm La Hồng, sắc xanh thẳm bao ngoài kết tinh pháp lực kia còn bao vây thêm một vòng màu đỏ trông có vài phần yêu dị.  

Trên vòm trời, mắt của tà thần bắt đầu rút đi.  

Trước khi rút đi, nó còn quét mắt qua Tắc Hạ Học Cung phía trên Đông Sơn.  

Trong phòng.  

Rốt cuộc La Hồng cũng khôi phục bình tĩnh, mở mắt ra, thở hồng hộc.  

Bạch y hắn mới vừa thay lại bị nhuộm thành màu máu.  

Thần lực Tà thần kia ở trong thân thể hắn lưu chuyển một vòng, thiếu chút nữa làm hắn nổ mất.  

Cả người đau đớn vô cùng, nhưng, La Hồng lại quỷ dị phát hiện ra, thân thể của bản thân hắn…… Lại càng thêm mạnh mẽ hơn.  

Từ Võ tu Bát phẩm, bước vào Thất phẩm, nếu nuốt thêm mấy viên chuyển sát đan thì hắn có thể tiến vào Lục phẩm.  

Mà Võ tu La Hồng lại chẳng biết tu luyện thế nào, hắn mà nhanh chóng đạt đến Lục phẩm sợ sẽ khiến Triệu Đông Hán hiện giờ vẫn là Thất phẩm hổ thẹn đến đâm đầu vào tường đòi sống đòi chết.  

“Có lẽ, bản công tử có thiên phú Võ tu vô song chăng?”  

La Hồng sờ sờ cằm.  

“Chắc là không phải, cảnh giới Võ tu chủ yếu là do đan dược, còn bàn về thực lực sẽ không so được với Võ tu chân chính đã trải qua luyện tập vất vả”.  

La Hồng lắc lắc đầu.  

Hắn cảm ứng được kết tinh thần lực Tà thần trong Nê Hoàn Cung.  

“Sao lại thế này?”  

La Hồng nhìn chằm chằm hư ảnh Tà thần, vẻ mặt quỷ dị, trong đan điền có hư ảnh Thánh nhân, La Hồng biết đó là do hắn gõ chuông thánh nhân mà ra.  

Nhưng hư ảnh Tà thần này là thế nào?  

Kết tinh thần lực tặng miễn phí thêm hư ảnh Tà thần sao?  

Không thể nào lại tốt như vậy!  

“Hư ảnh Tà thần này, có lẽ là do tà thần kia lòng dạ hẹp hòi lưu lại cảnh cáo ta, để dự phòng đây mà.”  

La Hồng nói thầm.  

Trong Nê Hoàn Cung, hư ảnh Tà thần hơi trợn mắt, có chút cạn lời  

Lại mắng nó?!  

Phàm nhân hiện giờ đều không biết kính sợ thần thánh như vậy sao?  

Không để ý tới thần lực kết tinh trong mi tâm nữa.  

La Hồng lấy ra Thiết Cốt Chuyển Sát Đan, nhét vào trong miệng, vừa rồi hắn đột phá Thất phẩm Võ tu mà bạo huyết, máu sôi trào, vừa lúc dựa vào cơ hội này, nuốt đan dược hồi phục, thay đổi tà sát khí.  

Oanh!  

La Hồng cho đan dược vào miệng, tà sát khí trong cơ thể tức khắc bùng nổ.  

Hơn nữa, thần lực Tà thần chảy xuôi theo kinh mạch để lại không ít dư vị thần lực tà thần, mà dư vị thần lực cũng là sát lực!  

Trong lúc nhất thời, 72 viên sát châu trong đan điền bắt đầu bay nhanh hấp thu khí huyết, cùng với thần lực tà sát tàn lưu.  

Trong phòng, khí Chính Dương càng ngày càng lộng lẫy như thánh quang vạn trượng!  

Tà sát khí trong đan điền La Hồng càng ngày càng có xu hướng hoàn thiện, giống như có xu hướng muốn đột phá tà tu Ngũ phẩm.