Thần Côn Hạ Sơn Ký (Ghi Chép Xuống Núi Của Thần Côn)

Chương 5: Bạn cùng phòng đại học



Edit: OnlyU

Giang Thiếu Bạch kéo va li hành lý đi vào ký túc xá, vừa vào phòng đã bị hai cái va li lớn chặn lại.

Dấu hiệu LV trên va li vô cùng rõ ràng, Giang tiểu gia từng thấy loại va li này ở chợ đồ cũ, hai ba trăm tệ là có thể mua một cái rồi. Nhưng dường như hàng real phải mấy vạn tệ một cái, với ánh mắt vụng về của Giang tiểu gia thì không thể phân biệt được đâu là real đâu là fake.

Bách Quang Vũ thu dọn sắp xếp đồ đạc qua loa rồi đá hai cái va li xuống gầm giường.

Giang Thiếu Bạch thở phào một hơi, thầm nghĩ quả nhiên là hàng giả, hàng thật sao có thể tùy tiện đá như vậy! Mà hàng giả này thoạt nhìn cũng rất khá, không biết là mua mấy trăm tệ đây, chờ đến khi hắn có tiền cũng đi mua một cái.

Bách Quang Vũ quay đầu lại, nhìn Giang Thiếu Bạch nhiệt tình nói: “Chào bạn học, cậu đến rồi à?”

“Ừ, cậu sắp xếp đồ đạc xong hết rồi à, tay chân thật nhanh nhẹn.”

Bách Quang Vũ cười nói: “Hôm qua tôi đã tới sắp xếp rồi.” Trên thực tế ngày hôm qua không phải hắn tới dọn dẹp sắp xếp đồ đạc mà là người giúp việc nhà hắn.



Giang Thiếu Bạch cau mày, hôm qua đã tới rồi? Rõ ràng hôm qua ký túc xá không cho vào mà! Nếu không phải thế thì hắn đã không cần tìm chỗ trọ bên ngoài, này nhất định là đi cửa sau.

Giang Thiếu Bạch tìm được giường của hắn rồi bắt đầu sắp xếp đồ đạc. Hắn mở va li ra, không biết Bách Quang Vũ đã đến gần bên cạnh từ khi nào.

“Bạn học, cậu mang theo gì vậy? Thứ này là la bàn phong thủy phải không, có thể dùng để xem phong thủy không?” Bách Quang Vũ ngồi xổm bên cạnh, đầy tò mò hỏi.

Giang Thiếu Bạch cau mày, nhét la bàn xuống đáy va li: “Chỉ là vật trang trí thôi, vô dụng.”

Hắn mang theo la bàn đến đây chủ yếu là để dùng tìm kiếm quỷ quái. Đến một nơi xa lạ, hắn sợ sống không quen, không cẩn thận hết thức ăn. Nếu trong thời gian dài mà không được hấp thu âm khí thì hắn sẽ rất không thoải mái.

Bách Quang Vũ hơi tiếc nuối: “Trang trí thôi sao? Tôi còn tưởng có thể sử dụng.”

Giang Thiếu Bạch liếc nhìn bạn học một cái: “Cậu rất tò mò về phong thủy à?”

Bách Quang Vũ gật gật đầu: “Có hứng thú! Cậu có biết học viện chúng ta có một câu lạc bộ Nghiên Cứu Khoa Học Sự Kiện Phi Tự Nhiên không? Nếu có thể gia nhập câu lạc bộ này thì tốt quá.”

Giang Thiếu Bạch hơi kinh ngạc: “Câu lạc bộ Nghiên Cứu Khoa Học Sự Kiện Phi Tự Nhiên? Cái tên này đọc không thuận miệng lắm.”

Sự kiện phi tự nhiên còn không phải là sự kiện linh dị sao, mà sự kiện linh dị đa số không thể dùng khoa học để giải thích, thế mà câu lạc bộ này còn treo hai chữ “khoa học” lên, thật sự là lộn xộn khó hiểu.

Bách Quang Vũ khá đắc ý nói: “Tên của câu lạc bộ hơi kỳ quái một chút nhưng gia nhập câu lạc bộ sẽ có nhiều thứ tốt.”

“Có gì tốt?”



“Câu lạc bộ này chỉ mới thành lập gần đây, vốn tên là câu lạc bộ Nghiên Cứu Sự Kiện Linh Dị, nhưng học viện không đề xướng câu lạc bộ quái lực loạn thần kiểu này nên đổi tên như bây giờ.”

Giang Thiếu Bạch lắc đầu trong lòng, học viện lại có câu lạc bộ như vậy, treo đầu dê bán thịt chó mà! Không biết ai là người ăn no rửng mỡ thành lập nữa. Hắn quyết định phải cách xa người của câu lạc bộ này một chút.

“Câu lạc bộ này rất nổi tiếng đó. Trưởng câu lạc bộ và hai người phó trưởng đều là đại mỹ nhân.” Bách Quang Vũ hơi kích động nói.

Giang Thiếu Bạch hoài nghi: “Cậu đi học hay đi tán gái vậy?”

Bách Quang Vũ liếc hắn một cái, chớp mắt nói: “Anh bạn à, cậu còn trẻ mà sao nói chuyện giống một người nghiên cứu cao tuổi vậy. Đại học mà không yêu đương sẽ rất lãng phí, cậu không biết sao? Lúc chọn trường, tôi nghe nói Yên Đại có nhiều đại mỹ nữ nên mới cố ý chọn trường này đó.”

Giang Thiếu Bạch liếc Bách Quang Vũ một cái, thầm nghĩ tên này nói ra được câu này chắc chắn không phải tự thi vào, sợ là đút lót mà vào trường này. Thói đời bây giờ thật là! Học viện cũng không phải là thiên đường gì.

Bách Quang Vũ nhìn hắn nói tiếp: “Tôi nghe nói rất nhiều người muốn gia nhập câu lạc bộ đó, có một màn đấu nhau ác liệt. Cậu muốn gia nhập không? Chúng ta ít nhiều gì cũng là bạn cùng phòng, nếu cùng gia nhập câu lạc bộ thì cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau.”

Hắn xua tay nói: “Không tốt lắm đâu, tôi không có hứng thú với mấy chuyện linh dị. Hơn nữa nếu chúng ta cùng gia nhập câu lạc bộ kia, thành tình địch thì phải làm sao?”

Bách Quang Vũ nghĩ nghĩ rồi nói: “Nói có lý!”

Giang Thiếu Bạch thầm lắc đầu, khó khăn vất vả lắm mới thi lên đại học, bạn cùng phòng lại là người không biết tiến thủ thế này đúng là làm người ta thất vọng mà.

Cửa phòng được đẩy ra, một thiếu niên đeo kính râm bước vào, cổ áo hơi mở rộng, là dáng vẻ *nam nhị khiến người ta muốn ngã nhào trên đường.

*(nam số 2 trong các bộ phim)

Giang Thiếu Bạch nhìn thiếu niên đeo kính râm che khuất nửa gương mặt mà nghĩ thầm: Thằng nhóc này giả vờ ngầu lòi à, cũng không phải ra ngoài du lịch, còn đeo kính râm.

Thiếu niên kéo va li LV trong tay, Giang Thiếu Bạch xoa cằm, phán đoán xem va li này là hàng thật hay hàng giả. Hắn suy nghĩ một lúc bỗng cảm thấy hàng loại A ở chợ quả nhiên làm giả như thật! Đầy ngoài đường, trong ký túc xá cũng có mấy cái.

“Ồ, đã có người đến à? Tôi tên là Quách Phạn, sau này xin giúp đỡ nhiều.”

Bách Quang Vũ vỗ ngực một cái nói: “Tôi là Bách Quang Vũ.”

Giang Thiếu Bạch cũng lên tiếng: “Tôi là Giang Thiếu Bạch.”

Một lát sau, sinh viên cuối cùng trong ký túc xá là Lý Vũ Hàm cũng đến, so với Bách Quang Vũ huênh hoang khoác lác, Quách Phạn có vẻ ngoài cợt nhả thì Lý Vũ Hàm đến sau cùng trầm tính hơn rất nhiều.

Hết chương 5