Những người này muốn đánh cướp mình, tự nhiên không có đạo lý không công buông tha, vậy cũng lợi cho bọn họ quá rồi.
- Ngươi không nên quá mức!
Quý Chính Bình gầm lên, chỉ là bả vai còn chảy máu, ảnh hưởng hình tượng của hắn rất lớn, hoàn toàn không có uy thế có thể nói.
Lăng Hàn cười nhạt nói:
- Có lẽ trước kia các ngươi làm việc quá thuận lợi, nên mới có thể nói lời ấu trĩ như thế! Hừ, ở trước mặt ta, các ngươi tính là thứ gì? Không ngoan ngoãn lưu lại không gian linh khí, vậy ta liền làm thịt các ngươi!
Quý Chính Bình chỉ cảm thấy nhục nhã to lớn, nhưng không khỏi nghĩ đến, trước hắn cũng cầm Phúc Độc Bạo Đan đe dọa đối phương, không giao Cuồng Dã Huyết Linh Đan ra liền đánh giết bọn họ, hiện tại chỉ là một thù trả một thù.
Công bằng? Thế gian này, thực lực ai mạnh hơn, người đó liền đại biểu công bằng.
- Xem như ngươi lợi hại!
Bốn người Quý Chính Bình đều lấy ra không gian giới chỉ ném ở trên mặt đất, có vẻ tức giận khó bình. Bọn họ đều có thể xưng là thiên kiêu, xưa nay chỉ có bọn họ tùy ý bức hiếp người khác, chưa từng chịu qua nhục nhã như vậy?
Sa Nguyên cũng ném ra một cái không gian giới chỉ, muốn theo bốn người Quý Chính Bình rời đi.
Lăng Hàn không khỏi bật cười nói:
- Sa Đại thiếu gia, đầu ngươi bị lừa đá sao? Ta có nói để ngươi đi sao?
- Lăng Hàn, ngươi thật muốn giết ta? Không sợ cha ta nổi giận, chạy đến nơi này lấy mạng chó của ngươi?
Sa Nguyên lớn tiếng nói, pháp chỉ bị hủy, hắn cuối cùng bay lên sợ sệt chân chính, thời điểm nói lời này cũng ngoài mạnh trong yếu.
Lăng Hàn lắc đầu nói:
- Loại nhi tử như ngươi, Sa Đại Tương Quân cũng không ngại ít hơn một cái.
- Các hạ, ngươi đã cầm tiền tài, hà tất hùng hổ doạ người?
Thanh niên áo lam khuyên nhủ, năm người bọn họ là cùng một chỗ, tự nhiên không muốn nhìn thấy đồng bạn bị tàn sát.
- Ta giết cả nhà ngươi, sau đó nói với ngươi ngược lại người cũng đã chết, không nên hùng hổ doạ người, ngươi thoải mái hay khó chịu?
Lăng Hàn liếc mắt nhìn hắn, sau đó không kiên nhẫn nói.
- Trong ba tức, đều cút cho ta, nếu không, các ngươi liền chôn cùng hắn đi!
Hắn thực sự tức giận, khí thế kinh khủng như đại dương mênh mông, cực kỳ đáng sợ.
Bốn người Quý Chính Bình đều hoảng hốt, đây tuyệt đối là một vị Vương giả!
Vương giả há cho phép người khiêu khích quyền uy?
Sắc mặt mỗi người bọn họ tái nhợt, dồn dập xoay người rời đi, không dám nói nửa câu, miễn cho bị Lăng Hàn giết chết, nếu Lăng Hàn đã quyết định giết một đệ tử trọng điểm của Lẫm Thiên Tông, hơn nữa còn là nhi tử của Tinh Thần cảnh, vậy giết nhiều mấy đệ tử trọng điểm cũng không coi là chuyện lớn gì.
- Không nên đi, cứu ta! Cứu ta!
Sa Nguyên há hốc mồm, lần đầu cảm giác được tử vong gần đến như vậy, để cả người hắn phát lạnh.
Bốn người Quý Chính Bình không để ý tới, nhanh chóng lao đi.
Sa Nguyên mờ mịt xoay người lại, nhìn Lăng Hàn một hồi, đột nhiên nói:
- Đừng có giết ta! Ta có thể làm bằng hữu của ngươi! Ta là nhi tử của cường giả Tinh Thần cảnh, ngươi nhiều một người bạn, tuyệt đối có lợi a.
Hai chân hắn mềm nhũn, quỳ xuống, khóc ròng nói:
- Đừng có giết ta! Ta không muốn chết! Ta không muốn chết!
- Đúng, không ai muốn chết cả!
Lăng Hàn giơ tay lên.
- Nhưng mà ngươi vì bản thân tư dục, ham muốn cơ duyên trên người ta, lại phái người vạn dặm truy sát ta, nếu không phải ta còn có thực tài, sợ là sớm đã mộ phần xanh cỏ.
Hắn đấm ra một quyền, lực lượng kinh khủng hạ xuống, đùng, Sa Nguyên bị đánh nổ, hình thần câu diệt, hóa thành sương máu đầy trời, ngay cả một khối hài cốt hoàn chỉnh cũng không hề lưu lại.
- Soái ca, ngươi giết đệ tử của Lẫm Thiên Tông, có thể diệt khẩu chúng ta hay không?
Mạnh Vi khó khăn nuốt nước miếng một cái.
Những người khác đều nháy mắt với đoàn trưởng của bọn họ, ý tứ là con mẹ nó ngươi hỏi làm chi a, không bằng ra vẻ hồ đồ, sau đó lén lút tránh đi. Hiện tại ngươi hỏi như vậy, không phải đang nhắc nhở người ta sao?
Lăng Hàn cười ha ha nói:
- Không có chuyện gì, ngược lại đã thả chạy bốn cái, cũng không kém nhiều hơn mấy người sống nữa, các ngươi sẽ không đi mật báo chứ?
Bảy người Mạnh Vi vội lắc đầu.
- Vậy thì tốt.
Lăng Hàn thu không gian giới chỉ của đám người Quý Chính Bình lưu lại, lấy đồ vật bên trong ra, sau đó thu vào Hắc Tháp.
Đặt ở trong không gian giới chỉ mang theo bên người, vậy ngày sau vạn nhất bị tìm tới, liền có thể chỉ hắn là hung thủ giết người, nhưng thu vào Hắc Tháp, vậy ai có thể tìm ra?
- Soái ca, chai Cuồng Dã Huyết Linh Đan này quy ngươi.
Mạnh Vi đưa bình đan dược tới.
Lăng Hàn nở nụ cười nói:
- Không phải nói chia đều sao?
- Ngươi đã cứu chúng ta một lần, hơn nữa, chúng ta được nhiều đan phương như vậy, đã kiếm bộn rồi! Làm người không thể quá tham lam.
Mạnh Vi lắc đầu.
- Được.
Lăng Hàn nhận lấy đan dược, ở quá trình thu được bảo tàng nơi này, hắn vốn xuất lực lớn nhất, cầm nhiều một bình… nói là một bình, kỳ thực bên trong chỉ có một viên đan dược, cũng không quá đáng.
- Này soái ca, chúng ta liền như vậy cáo từ!
Mạnh Vi chắp tay, chờ Lăng Hàn gật đầu, liền bổ sung một câu.
- Thật không muốn đánh một pháo biệt ly hữu nghị sao?
- Cút!
Nhìn đám người Mạnh Vi rời đi, ba người Lăng Hàn cũng xuất phát, có điều, lực chú ý của Lăng Hàn đều đặt ở trên đan phương mới lấy được.
Đan dược cấp năm trở lên hắn khẳng định không cách nào luyện chế, cấp bậc thần hồn kém có chút lớn, có điều cấp năm hẳn có thể, dù sao thần hồn của hắn không ngừng lấy Bất Diệt Thiên Kinh rèn luyện, vượt xa Sơn Hà Cảnh bình thường, huống hồ còn đặt chân tới cực cảnh.
Hắn tìm một hồi, phát hiện trong những đan phương này thình lình có Cuồng Dã Huyết Linh Đan tồn tại!
Cuồng Dã Huyết Linh Đan, ăn vào có thể đề thăng một tiểu cảnh giới nhỏ của Nhật Nguyệt Cảnh, hơn nữa không có hạn chế cảnh giới.
Nói cách khác, Nhật Nguyệt Cảnh tiểu cực vị trung kỳ ăn một viên liền có thể đạt đến tiểu cực vị hậu kỳ, mà Đại viên mãn tiền kỳ ăn một viên, đồng dạng có thể đạt đến Đại viên mãn trung kỳ.
Công hiệu này quá kinh người.
Bất quá, Lăng Hàn nhìn tài liệu trong đan phương một chút, cũng không khỏi nhe răng.
Đan dược nghịch thiên, cần tài liệu tự nhiên cũng cực kỳ kinh người.
Bên trong một loại chủ tài trọng yếu, là Hồng Vũ Thần Vương Quả, mặc dù chỉ là thần dược cấp tám, nhưng vô cùng hi hữu, hơn nữa niên đại có thể làm thuốc yêu cầu trăm vạn năm, đặt ở trong Hắc Tháp, muốn đào tạo một gốc cũng cần một ngàn năm. ===============