Hổ Nữu không để ý tới, trong mắt nàng chỉ có Lăng Hàn, những người khác đều không có đặt ở trong lòng nàng.
- Ồ, nàng chính là Hổ Nữu?
Đinh Bình kinh ngạc, hắn nghe sư phụ cùng mấy vị sư bá nhắc qua Hổ Nữu.
- Oa, tiểu nữ thật đẹp!
Lão nhân sâm chạy đến nơi này, nhìn thấy Hổ Nữu, không khỏi chảy nước miếng, cô nàng này cũng quá xinh đẹp. Hắn sắc đảm bao thiên, lập tức nhào tới Hổ Nữu:
- Cô nàng, để sâm gia kiểm tra thân thể ngươi một chút, xem phát dục như thế nào!
Đùng!
Lão nhân sâm vừa định trêu chọc lưu manh, nhưng cảm giác thân thể căng thẳng, đã bị Hổ Nữu bắt. Hắn vừa ngẩng đầu, chỉ thấy mỹ nữ tuyệt sắc kia đột nhiên không còn hình tượng, miệng nhỏ mở to, nước miếng ào ào chảy xuống.
- Lăng Hàn, Lăng Hàn, ngươi xem, Nữu bắt được một lão Sâm Vương nè!
Hổ Nữu vẫn là kẻ tham ăn như cũ, nàng một bên lau nước miếng, một bên nhìn chung quanh.
Lão nhân sâm nhất thời sợ đến kêu thảm thiết, tên này làm sao không theo lẽ thường an bài a?
Lăng Hàn cười cợt nói:
- Lão nhân sâm này còn có tác dụng, trước tiên không nên động hắn.
- Ồ.
Hổ Nữu lòng không cam tình không nguyện gật đầu, sau đó cò kè mặc cả.
- Vậy thì ăn một nửa, có được hay không?
- Không được!
Lão nhân sâm vội vã kêu lên, này là người nào a, không nhìn thấy hắn đã tu thành Sâm Vương sao, được thiên địa tạo hóa, ngươi phải quỳ bái mới đúng a.
Hổ Nữu làm sao để ý đến hắn, mắt ba ba nhìn Lăng Hàn.
Lăng Hàn cười ha ha, nhìn lão nhân sâm nói:
- Gặp phải kẻ tham ăn này, ngươi muốn không lột lớp da cũng không được. Cống hiến ra mấy cây râu nhân sâm đi, nếu không kẻ tham ăn này sẽ không bỏ qua.
Lão nhân sâm bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là nhịn đau nhổ xuống mấy cây râu nhân sâm cho Lăng Hàn, hắn lấy nồi, lại gia nhập thêm rất nhiều thịt yêu thú, thần dược, hầm thành một nồi canh thập toàn đại bổ.
- Thơm quá!
Tuy Hổ Nữu đã là Sáng Thế Cảnh, nhưng ở điểm ăn ngon là không biến hóa chút nào, thời điểm Lăng Hàn nấu nàng liền nhảy nhót tưng bừng, nào có một chút xíu dáng dấp của Thánh Nhân, hoàn toàn chính là một con hầu tử.
Mọi người nghe Lăng Hàn nói Hổ Nữu tu thành Thánh Nhân, mỗi một người đều suýt chút nữa té xỉu.
Tại Thần Giới. Thánh Nhân liền đại biểu điểm cuối của võ đạo, là thiên hạ mạnh nhất. Nhưng Hổ Nữu lại ở trong vòng mấy năm ngăn ngắn tu đến cảnh giới này, để người ta làm sao tiếp thu?
Nhưng Lăng Hàn sẽ không lừa bọn họ.
Mặc dù mọi người cùng một chỗ ăn thịt ăn canh, nhưng tất cả mọi người như ở trong mơ, hoảng hoảng hốt hốt.
Ba ngày sau đó, Hổ Nữu cả ngày dính chung với Lăng Hàn, vắt hết óc muốn cùng Lăng Hàn bỏ trốn, nhưng chỉ cần nàng có ý định này, Thanh y lão ẩu liền sẽ xuất hiện bổng đánh uyên ương, ngăn cản Hổ Nữu hồ đồ.
- Yên tâm, tuy hiện tại ta còn không biết Tiên Vực ở đâu, là nơi nào, nhưng ta nhất định sẽ đi!
Lăng Hàn kiên định nói.
Không chỉ vì tìm kiếm Hổ Nữu, cha mẹ, nhi tử, các hồng nhan đều ở nơi đó.
- Nữu tin tưởng ngươi!
Hổ Nữu gật đầu.
- Chỉ cần lại kiên trì mấy trăm năm, Lăng Hàn nhất định có thể tiến vào Tiên Vực!
Nàng lấm lét nhìn trái phải một hồi nói:
- Nữu nói cho ngươi một ít bí mật a!
Tuy Hổ Nữu làm việc rất vô căn cứ, nhưng cuối cùng cũng coi như biết nặng nhẹ, nàng nói cho Lăng Hàn một ít bí ẩn võ đạo, đồng thời, nàng còn thay Lăng Hàn cải tạo Xuyên Vân Toa, để năng lực đi trong tinh không của nó tăng lên to lớn. Đồng thời còn có thể chứa được trận pháp tinh đồ.
Đối với một Sáng Thế Cảnh mà nói, đây là chút lòng thành!
Ba ngày nay, Lăng Hàn liều mạng rút lấy các loại tri thức, để cho thời gian chung đụng của hắn và Hổ Nữu cũng không nhiều.
Ngày thứ tư, Thanh y lão ẩu xuất hiện, trực tiếp nắm lên Hổ Nữu oa oa kêu thảm thiết liền đi, một bước liền biến mất ở trong thiên địa. Đương nhiên, ở dưới sự yêu cầu mãnh liệt của Hổ Nữu, Thủy Nhạn Ngọc tự nhiên cũng bị bắt đi.
Cô nàng này chua ngoa siêu cường, nếu không phải Hồ Phỉ Vân còn ở trong Hắc Tháp, nàng khẳng định cũng khó thoát vận mệnh bị mang đi.
Lăng Hàn nghe mùi thơm cơ thể của Hổ Nữu lưu lại trên người, có một loại cảm giác như ở trong mơ.
Lần này Hổ Nữu xuất hiện, đối với hắn tạo thành xung kích rất lớn.
Hắn lập tức tiến vào Hắc Tháp, gặp Vô Tương Thánh Nhân.
- Tiền bối, trên Sáng Thế Cảnh có còn tầng thứ mới hay không?
Hắn trực tiếp hỏi.
Vô Tương Thánh Nhân lập tức nói:
- Không thể, Thánh Nhân chính là điểm cuối võ đạo, không thể tiến thêm một bước nữa!
- Tiền bối có từng nghe nói qua Tiên Vực?
Lăng Hàn lại hỏi.
- Tiên Vực?
Vô Tương Thánh Nhân lẩm bẩm, nếu như bây giờ hắn còn có thực thể, tin tưởng trên mặt khẳng định rất mờ mịt.
- Ai!
Trong một tiếng thở dài, Tiểu Tháp xuất hiện.
- Nguyên bản cũng không muốn để ngươi biết nhanh như vậy, nhưng nếu ngươi đã biết vụn vặt rồi, vậy đơn giản nhiều nói cho ngươi một ít, miễn cho ngươi tâm khó yên tĩnh.
- Ngươi biết?
Lăng Hàn cả kinh.
Tiểu Tháp không để ý tới hắn, tự nhiên nói:
- Trên Sáng Thế Cảnh, tự nhiên còn có cảnh giới cao hơn, mà Tiên Vực Chính là chỗ ở của những người này.
- Không thể!
Vô Tương Thánh Nhân lập tức kinh ngạc thốt lên.
- Tiên Vực đến tột cùng ở nơi nào?
Lăng Hàn hỏi, hắn là từ tiểu thế giới đi ra, đã có một Thần giới ngự trị ở trên tiểu thế giới, vậy tại sao không thể có tầng thứ cao hơn?
Tiểu Tháp bình tĩnh như giếng cổ nói:
- Ngươi chỉ có đạt đến Sáng Thế Cảnh đỉnh cao, đồng thời nắm giữ lực lượng Sáng Thế cùng Diệt Thế, mới có thể mở ra đường đi tiến vào Tiên Vực. Bằng không, ngươi vĩnh viễn không thể tìm tới.
Lực lượng Sáng Thế cùng Diệt Thế?
Trong lòng Lăng Hàn nhảy một cái, Thánh Nhân là lực lượng của Sáng Thế, mà Ma Chủ là lực lượng Diệt Thế, phải đồng thời nắm giữ quy tắc chí cao của Thần, Minh hai giới, lúc này mới có thể tiến vào Tiên Vực?
- Đây là thế giới cấp độ càng cao hơn sao?
Lăng Hàn hỏi.
- Không, Tiên Vực là một bộ phận của Thần giới, chỉ là bị phong ấn mà thôi.
Tiểu Tháp nói.
Vô Tương Thánh Nhân ở một bên ngây người như phỗng, tuy hắn từng là Thánh Nhân, nhưng vẫn bị chuyện như vậy xung kích đến tê cả da đầu… nha, hiện tại hắn cũng không da đầu, nói chung, chấn kinh đến không được.
- Bị phong ấn? Bị ai phong ấn, tại sao muốn phong ấn?
Lăng Hàn truy hỏi.
- Ta cũng chỉ thức tỉnh một chút ký ức, ngươi hỏi nhiều cũng vô dụng.
Lúc này Tiểu Tháp không có lại đáp, lạnh nhạt nói. ================