Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1283: Bò ra con đường này



Độ khó quá cao, hoàn toàn không thua gì luyện chế một lò Thần Đan cấp bảy, bởi vậy cho dù là Lăng Hàn cũng phải cẩn cẩn dực dực.

Hắn lấy ra thần văn trong thần dược, không ngừng đan vào, tiến hành điều chỉnh vi diệu.

Đề thăng phẩm chất không thể như luyện đan, bởi vậy hao tốn thời gian không nhiều, chỉ hơn một canh giờ mà thôi, Lăng Hàn liền ngừng lại, công trình đề thăng phẩm chất đan dược đã hoàn thành.

Hắn mở lò, lấy đan dược ra, tiếp đó thảy qua cho Lương Kim Ba nói:

- Ếch ngồi đáy giếng, hảo hảo học một chút.

Lương Kim Ba theo bản năng tiếp nhận, ánh mắt đảo qua, nhất thời lộ ra biểu tình không thể tin tưởng.

Làm sao có thể!

Lương Kim Ba lộ ra biểu lộ vô cùng khiếp sợ, làm một thiên tài đan đạo, miễn cưỡng xưng một tiếng Đại sư, chẳng lẽ hắn vẫn không thể nhìn ra phẩm chất của ba viên đan dược này so với trước đề thăng rất nhiều?

Ngươi là yêu quái a, đan dược đã luyện thành lại còn có thể trở về lò tái tạo, tăng lên phẩm chất?

Đây đối với cường độ thần hồn, lý giải dược liệu đạt tới độ cao như thế nào?

Đơn giản không thể nào tin nổi!

Đan Sư cấp năm có thể làm được điểm này sao?

Khang Tu Nguyên cùng Vân Vĩnh Vọng cũng trừng mắt, đây cũng quá ngưu bức đi, chỉ bàn về thực lực đan đạo, Lăng Hàn tuyệt đối nghiền ép bọn họ! Mà nói đến tiêu chuẩn võ đạo, mới vừa rồi Lăng Hàn dễ dàng từ trong tay Khang Tu Nguyên cướp đi đan dược, cái này đủ để nói rõ vấn đề.

Thiên tài đan đạo còn trẻ như vậy, cao thủ võ đạo, cư nhiên nguyện ý gia nhập Hàn Lâm Các của bọn họ?

Ngay cả bọn họ cũng mơ hồ, có chút choáng váng.

- Cái này!

Tất cả mọi người của Bảo Lâm Các lao lên, vây quanh Lương Kim Ba, cẩn thận nghiên cứu Tứ Phương Đan trong tay hắn, nhưng mặc cho bọn hắn nghiên cứu thế nào, cũng chỉ có thể chứng minh: được Lăng Hàn cải tạo, Tứ Phương Đan hắn luyện ra vượt xa Lương Kim Ba luyện chế.

Cái này vượt qua quá nhiều, không chỉ một hai tinh, để cho người của Bảo Lâm Các muốn ăn vạ cũng ngượng ngùng.

- Như thế nào?

Lăng Hàn cười nói.

- Muốn so, tiếp tục a.

Người Bảo Lâm Các hai mặt nhìn nhau, bọn họ đã sớm biết Hàn Lâm Các chỉ có Đan Sư cấp năm, vì vậy chuyến đi này dĩ nhiên không thể nào có Đan Sư cấp sáu đi theo, huống chi là cấp bảy.

Nhưng Lăng Hàn có thể tăng phẩm chất của đan dược cấp năm đã thành đan, hơn nữa tăng lên một đoạn lớn, nói rõ thực lực đan đạo của đối phương tất nhiên trên cấp năm.

Nơi này ai có thể so với hắn?

- A a, thật không nghĩ đến, trong Hàn Lâm Các nho nhỏ lại còn là đầm rồng hang hổ!

Trong Bảo Lâm Các có một lão giả hoa giáp nói, hắn họ Hồ, tất cả mọi người xưng hắn là Hồ đại sư hoặc Hồ Đan Sư, cũng là người phụ trách chuyến này.

Hắn vừa sai người trở về bẩm báo, vừa ổn định tràng diện, đã thắng năm tràng, hôm nay chính là cơ hội tốt nhất cử bắt lại Hàn Lâm Các, tại sao có thể thất bại trong gang tấc?

- Các hạ, xưng hô như thế nào?

Hắn hỏi dò.

- Lăng Hàn.

Lăng Hàn cười nói.

- Lăng Hàn …… Hàn Lâm Các?

Trong miệng Hồ Đan Sư lẩm bẩm, lộ ra có chút kỳ quái, đây cũng quá đúng dịp đi. Hắn a a cười một tiếng, tiếp tục nói:

- Lăng đại sư trẻ tuổi, ở đan đạo có thành tựu kiệt xuất như thế, tiền đồ thật bất khả hạn lượng! Bất quá, Lăng đại sư mặt mũi lạ lẫm, chẳng lẽ là gần đây mới gia nhập Hàn Lâm Các sao?

Trước khi bọn họ xuất thủ tự nhiên đã điều tra cặn kẽ, đối với thực lực của Hàn Lâm Các rõ như lòng bàn tay, nhưng đột nhiên toát ra một quái vật, đánh bọn họ trở tay không kịp.

- Lăng đại sư chính là Đại trưởng lão của Các ta mới mời!

Vân Vĩnh Vọng lập tức nói, cái này dĩ nhiên là cho Lăng Hàn một thân phận xác thực.

- Nga!

Hồ Đan Sư gật đầu một cái, ánh mắt hơi híp nói:

- Lấy thực lực của Lăng đại sư, khuất thân ở Hàn Lâm Các nho nhỏ không khỏi quá lãng phí, không bằng tới Bảo Lâm Các chúng ta, tất có thể cho Lăng đại sư đất dụng võ rộng lớn.

Dựa vào, cũng dám đào góc tường.

Lăng Hàn khẽ mỉm cười nói:

- Có Đại trưởng lão như ta ở đây, Hàn Lâm Các tất nhiên sẽ trở thành Thánh địa đan đạo mạnh nhất Đại Xích Dương Đế Triều, Vân Đính Tinh, Trường Quang Tinh Vực, thậm chí toàn bộ Thần giới, cho nên, không bằng các hạ gia nhập Hàn Lâm Các, ta có thể chỉ điểm ngươi một chút.

Ta sát, khẩu khí này của ngươi cũng quá lớn đi!

Không chỉ người của Bảo Lâm Các, ngay cả người của Hàn Lâm Các cũng lau mồ hôi lạnh, bọn họ ngay cả đặt chân ở Đại Doanh Thành cũng không yên, ngươi đã muốn xưng bá Thần giới, cái này …… không khoác lác sẽ chết sao!

Khóe miệng của Hồ Đan Sư càng co quắp, hắn cũng sống một xấp dày tuổi, ở đan đạo nghiên cứu mấy triệu năm, lấy số lẻ cũng có thể nghiền ép Lăng Hàn, cư nhiên bị đối phương nói muốn chỉ điểm, để cho hắn làm sao chịu nổi?

Mặc dù nói học không phân biệt tuổi tác, người giỏi làm thầy, nhưng ngươi bây giờ cũng quá trẻ tuổi, hơn nữa, cũng chỉ lộ một tay, bằng vào chút thực lực này còn không có biện pháp làm cho người tin phục!

- Lăng đại sư thật tự tin!

Cuối cùng, hắn chỉ có thể nói như vậy.

Vô luận như thế nào, từ thực lực Lăng Hàn biểu hiện ra, đối phương ít nhất cũng là Đan Sư cấp sáu. Đan đạo như võ đạo, vượt qua một cảnh giới đó chính là tiền bối.

Hơn nữa, võ đạo còn có thiên tài vượt cấp chiến đấu, nhưng đan đạo không thể nào a, ngươi cao nhất có thể luyện chế đan dược cấp bậc gì chính là Đan Sư cấp bậc đó, không tồn tại lý thuyết vượt cấp, chỉ có chân tài thực học.

Nếu cấp bậc đan đạo của đối phương cao hơn mình, vậy thì giữ vững thái độ cung kính, nếu không sẽ bị đồng đạo mắng vô sỉ.

Vân Vĩnh Vọng cùng Khang Tu Nguyên lộ ra nụ cười, chỉ cảm thấy hả giận.

Bọn họ vô cớ bị Bảo Lâm Các lấn áp, hơn nữa thủy chung rơi vào hạ phong, cho đến giờ phút này mới lật bàn, có thể không để cho bọn họ hưng phấn sao? Loại cảm giác này quá đã, có một loại cảm giác như ban đầu bọn họ vẫn còn ở Tiểu thế giới, đi theo sư tôn đại nhân lăn lộn.

Khi đó, ai không cầu xin bọn họ luyện đan?

- Ha ha, không nghĩ tới Hàn Lâm Các lại còn có cao thủ!

Trong tiếng cười dài, chỉ thấy một nam tử chừng ba mươi tuổi đứng trong hàng bước ra, áo bào trắng nho nhã, lộ ra vô cùng tiêu sái.

- Hà đại sư!

- Hà Cảnh Vân, được gọi là Đan Sư cấp sáu trẻ tuổi nhất, tiền đồ vô lượng!