Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1718: Chiến Hàn Kỳ



Đây là đệ tử của một gia tộc Trảm Trần?

Hàn Kỳ không tin, trong lòng hắn không khỏi hơi động, kỳ thực hắn tiến vào Cổ Giới ngoại trừ rèn luyện ra, còn có một sứ mệnh, chính là tìm kiếm Tiên Vương di bảo lúc trước bại vong ở Cổ Giới.

Ở trong náo động lớn, chỉ có số ít thế lực tầng dưới chót mới có thể “hoàn chỉnh” rời Tiên Vực, tỷ như cấp Trảm Trần. Ở trên Trảm Trần, mỗi thế lực đều bị tàn sát, nhiều nhất cũng chỉ là mấy tiểu nhân vật mới may mắn lưu vong đến Cổ Giới.

Mặt khác, chính là Tiên Vương.

Tiên Vương quá mạnh mẽ, cho dù bị vây công cũng có thủ đoạn thoát thân, nhưng ở Cổ Giới lâu, mặc ngươi là Tiên Vương thì đã làm sao, tuổi thọ vẫn sẽ khô cạn! Tuy cũng không có mấy Tiên Vương rơi vào Cổ Giới, nhưng vẫn khiến rất nhiều gia tộc ở Tiên Vực quan tâm.

Hàn Kỳ chính là như vậy, một bên rèn luyện, một bên tìm kiếm tăm tích của Tiên Vương di bảo.

Hắn nhìn Lăng Hàn, trong lòng dâng lên một suy đoán... cái tên này sẽ không phải được truyền thừa Tiên Vương chứ? Như nếu không, chỉ là gia tộc Trảm Trần, làm sao có thể so với hắn?

Ha ha, đây thực sự là cơ hội trời cho!

Hắn lộ ra vẻ mặt uy nghiêm đáng sợ, lần này thật đúng là kiếm bộn rồi, Tiên dược, tuyệt sắc, bí pháp Tiên Vương, một hơi để hắn được ba loại.

- Không nên lộ ra loại vẻ mặt này, đây là mơ hão.

Lăng Hàn từ tốn nói.

- Làm người phải làm đến nơi đến chốn, không nên nghĩ tới tuyệt đối không nên suy nghĩ nhiều!

- Ha ha!

Hàn Kỳ cất tiếng cười to.

- Ngươi còn rất cuồng!

- Bình thường, ăn ngay nói thật mà thôi.

Lăng Hàn nhún vai một cái.

- Vậy hãy để cho ta xem một chút, đến cùng là miệng của ngươi mạnh hay là thực lực của ngươi cứng!

Thân hình của Hàn Kỳ hơi động, đã giết tới trước người Lăng Hàn, đấm ra một quyền, vù, vô số phù văn hiện lên, quấn quanh ở trên quả đấm của hắn, mà phía sau hắn thì hiện ra một đạo Tinh Hà, ngôi sao nằm dày đặc.

Hắn chuyên tu quy tắc băng sương, trong một quyền đấm ra, ngay cả hư không cũng bị ngưng tụ, cực kỳ đáng sợ.

Lăng Hàn không sợ, cung quyền đấu đối diện.

Oành! Oành! Oành!

Hai người chân thật đấu mười mấy quyền, ở trên mặt này khó phân cao thấp.

Bọn họ đều là Sáng Thế Cảnh đại viên mãn, hơn nữa đều nắm giữ quy tắc hai giới, sức chiến đấu cách biệt cũng không nhiều.

Có điều, Lăng Hàn khẽ nhíu mày, ở trong hình thức đấu đối diện này, hắn phát hiện thể phách của mình không chịu được.

Phải biết, Hắc Tháp rót lực chỉ tăng lên cảnh giới của hắn, thể phách vẫn dừng lại ở cấp độ ban đầu. Mà Hàn Kỳ xuất thân Tiên Vực, được tài nguyên tu luyện nhiều kinh người, ở trên thể phách cũng có trình độ rất cao, hầu như có thể so với Thần Thiết cùng cấp.

Cái này kém xa Bất Diệt Thiên Kinh, nhưng hiện tại là cực kỳ nghịch thiên, hầu như đứng ở thế bất bại.

- Ha ha ha ha, loại cặn bã từ thành nhỏ như ngươi đi ra, như thế nào xứng so với Hàn gia ta!

Hàn Kỳ cười như điên, song quyền liên tục, hùng hổ doạ người, hắn muốn thừa thế xông lên oanh vỡ Lăng Hàn.

Chênh lệch cảnh giới thực sự là quá to lớn, để thể phách của hắn kém xa!

Lăng Hàn thầm lắc đầu, sẽ không tiếp tục cùng đối phương liều mạng nắm đấm, triển khai Lôi Đình Kiếm Pháp, xèo xèo xèo xèo, Kiếm Khí ngang dọc, diệu chuyển trời cao.

Hắn hung hăng đột phá, phá tan công kích của Hàn Kỳ, trong một quyền đấm ra, Kiếm Khí hóa thành một vệt ánh sáng, đâm thẳng mặt Hàn Kỳ.

- Băng Phong tầng chín!

Hàn Kỳ nhẹ rên một tiếng, sương trắng đột nhiên ngưng tụ ở trước mặt hắn, băng kết, hình thành phòng ngự như tường thành. Trên tường băng, đại đạo phù văn hiện lên, đây là phòng ngự cứng rắn không thể phá vỡ.

Oành!

Ánh kiếm đánh tới, nhưng chỉ đánh ra một vết nứt nhỏ ở trên tường băng thứ nhất.

- Ngay cả tầng chín của ta cũng không đánh tan được, còn vọng tưởng tổn thương ta?

Hàn Kỳ cười gằn.

- Thật không biết ngươi từ đâu tới dũng khí, lại dám đấu với ta!

Lăng Hàn hừ một tiếng, phát động Cửu Thiên Hỏa, hỏa diễm rừng rực bốc cháy lên ở trên nắm đấm, tường băng như ốc tuyết gặp phải canh sôi, lập tức hòa tan.

- Cái gì!

Hàn Kỳ kinh hãi.

Cái này vẫn chưa xong, Cửu Thiên Hỏa phát uy, nắm đấm của Lăng Hàn lướt qua, từng tầng tường băng tựa như giấy, bị Lăng Hàn đột phá, ép thẳng tới trước người Hàn Kỳ.

Hàn Kỳ nghẹn ngào, thất sắc, đây là Tiên thuật gì, lại khắc chế Cửu U Băng Vụ của Hàn gia đến thảm như vậy? Hắn vốn tưởng rằng Lăng Hàn coi như lại giỏi, nhiều nhất cũng chỉ đột phá hai ba tường băng, nhưng vạn vạn không ngờ, hỏa diễm vừa ra, liền thế như chẻ tre.

Hắn không thể không bứt trở ra, hỏa diễm kia thật đáng sợ, hắn có loại cảm giác, nếu như bị bắn trúng, quy tắc đại đạo hệ băng trong cơ thể hắn sẽ bị hòa tan.

Đáng chết!

Cái này nhất định là bí pháp Tiên Vương, thông qua công pháp Tiên Vương tu luyện ra Tiên Diễm, bằng không làm sao có thể khắc chế Cửu U Băng Vụ? Phải biết, Hàn gia là chúa tể của Tam tinh đại thành, có Lão tổ Tiên Phủ Cảnh, không biết mạnh hơn Trảm Trần bao nhiêu lần.

- Cửu U Băng Thứ!

Thân hình của Hàn Kỳ chớp động, tách ra một đòn của Lăng Hàn, sau đó cấp tốc tiến hành phản kích, một chỉ điểm ra, sương trắng ngưng kết thành một băng mâu, đâm tới sườn trái của Lăng Hàn.

Một mâu này nếu đâm trúng, ngay cả một hành tinh khổng lồ cũng sẽ nổ tung, ẩn chứa toàn bộ lực lượng cùng quy tắc của một vị cường giả Sáng Thế Cảnh đại viên mãn, lực phá hoại đáng sợ đến không cách nào hình dung.

Lăng Hàn một quyền đấu đối diện, hắn đánh ra một đạo hỏa diễm rừng rực, hóa thành một thanh Thần kiếm, chém về phía băng mâu.

Oành!

Mâu cùng kiếm va chạm, một mảnh hồng cùng trắng mở ra, đây là hỏa cùng băng va chạm, cũng là hai loại quy tắc đại đạo va chạm, để toàn bộ thế giới biến thành hai loại màu sắc. Những Ma Chủ kia đều trốn về phía sau, nhưng vẫn bị dư âm xung kích đến mặt cháy đen, ngoài thân lại mang theo băng trụ.

Cái này là bởi vì bọn họ bước vào Ma Chủ, đổi thành Hằng Hà Cảnh, một làn sóng dư âm này xung kích liền đủ để xoá bỏ toàn bộ bọn họ.

Cheng!

Một tiếng vang có thể chấn động vũ trụ vang lên, thanh hỏa kiếm chặt đứt băng mâu, hung hăng phản kích, chém về phía Hàn Kỳ.

Hàn Kỳ kêu rên, liền oanh hơn mười phát, đánh ra từng đạo từng đạo băng mâu, dựa vào số lượng mạnh mẽ phá tan hỏa kiếm.

Sắc mặt của hắn hơi trắng bệch, cũng biến thành cực kỳ thận trọng, Lăng Hàn mạnh mẽ ra ngoài dự liệu của hắn, tuyệt không thể lại ôm tư thái xem thường, bằng không hắn thật có thể bị Lăng Hàn chém xuống.