Tiểu Cốt cực kỳ lạnh lùng, sát khí tràn ngập, lão luyện như một sát khí kinh nghiệm vô cùng phong phú. Tiểu Cốt chỉ có một mục tiêu, đó là trừ khử năm cường địch này.
Chiến đấu tiếp tục, bởi vì năm cường giả đã cảnh giác nên cực nhanh của Lăng Hàn không đem lại hiệu quả bất ngờ nữa, nhưng hắn vẫn gây rắc rối lớn cho bọn họ. Năm người phải hết sức cảnh giác, nếu Lăng Hàn đột nhiên lao lên thì có thể một kích trí mạng.
Lăng Hàn dâng trào tất cả sức chiến đấu, phát động sát trận, đây là vốn liếng để hắn ngay mặt đối kháng với năm cường giả. Nói đến sức phá hoại thì Lạn Mộc kiếm hơn một bậc, Lăng Hàn thi triển đại thần thông Bất Động Minh Vương Kim Thân, sáu cánh tay cùng vung lên cùng lúc thi triển nhiều môn tiên thuật. Tiên Ma kiếm và Lạn Mộc kiếm chém ra, kiếm quang cuốn động như rồng, cực kỳ đáng sợ.
Phương xa, Long Ngữ San trợn mắt há hốc mồm nói:
- Thì ra... Hắn mạnh như vậy!
Long Ngữ San biết Lăng Hàn rất mạnh, rất yêu nghiệt, nhưng nàng không bao giờ ngờ người trẻ tuổi lúc trước tu vi bị nàng áp chế giờ tới sau mà vượt lên trước, trở thành Trung Thánh, sức chiến đấu khiến nàng chỉ có thể ngước nhìn. Đầu óc Long Ngữ San bối rối, chợt nhớ đến đề nghị hoang đường của Long Hương Nguyệt, mặt nàng đỏ hồng.
Thiên Phượng Thần Nữ thì vẻ mặt kiêu ngạo, đây là nam nhân của nàng!
Thiên Phượng Thần Nữ liếc thấy bộ dạng xấu hổ thẹn thùng của Long Ngữ San, nàng biết bóng dáng Lăng Hàn để lại trong lòng đối phương, khiến nàng nổi lên cảnh giác. Người đã vào hậu viện Lăng gia thì không tính, nhưng Thiên Phượng Thần Nữ tuyệt đối không đồng ý có người mới tham gia.
Lăng Hàn, Tiểu Cốt liên hợp kịch chiến với năm cường giả.
Với Lăng Hàn thì trận chiến này đột nhiên, vốn có thể tránh né nhưng giờ đã đánh nhau thì hắn không do dự nữa, dốc hết sức ra muốn trấn áp năm cường giả.
Giữa bọn họ và Tiểu Cốt chỉ có một bên tồn tại, nước lửa khó hòa, vậy thì lựa chọn của Lăng Hàn rất đơn giản.
Giết!
Kinh nghiệm chiến đấu của Tiểu Cốt gần như là bản năng, càng đánh nhau nó càng quen tay, không bản năng vận dụng những kỹ năng nữa mà chủ động. Cách này tối đa chỉ tăng thêm hai mươi phần trăm thực lực cho Tiểu Cốt, nhưng trong chiến đấu kịch liệt như vậy cho phép chênh lệch mười, hai mươi phần trăm sức chiến đấu sao?
Phe Lăng Hàn tạm thời chiếm ưu thế.
Tộc trưởng Viên tộc truyền âm thần thức cho bốn tộc lão:
- Nguy rồi, truyền thuyết là thật sự, Lục Quang Chi Tử mang đến hủy diệt! Chúng ta mau đi Trình tộc cầu cứu!
Nhị tộc lão do dự nói:
- Nhưng bọn họ và chúng ta là kẻ thù truyền kiếp, không biết chiến đấu đã bao nhiêu năm, vô số tộc nhân của hai bên đã chết.
- Trước sự tồn vong của cả thế giới thì những thù hận này có là gì!
Tộc trưởng Viên tộc kiên quyết nói:
- Không chỉ Trình tộc, Nguyên tộc, Kim tộc, Lỗ tộc, tất cả tộc quần phải đoàn kết lại cùng nhau tiêu diệt mối họa này!
Năm cường giả đồng ý, thế là họ lùi ra, cứ chiến đấu tiếp bọn họ sẽ chết.
Lăng Hàn đã đoán trước:
- Chạy được sao?
Lăng Hàn mở ra Cửu Thiên Hỏa thành cái cũi lớn.
Năm cường giả vừa kinh vừa giận:
- Hỏng rồi!
Đánh lâu bọn họ sớm biết sự đáng sợ của Cửu Thiên Hỏa, không dám để lửa dính vào người, đó là họa sát thân.
Nhưng dùng chiêu này cũng cực kỳ nguy hiểm với Lăng Hàn, vì hắn thả Cửu Thiên Hỏa ra là thiếu một vũ khí lớn uy hiếp năm cường giả, đẩy mình ra đằng trước hứng công kích.
Bọn họ sâu sắc cảm nhận được nguy hiểm mạng sống, nên bất chấp mọi giá muốn tiêu diệt Lăng Hàn. Lúc trước bọn họ không nương tay nhưng chủ yếu là tấn công Tiểu Cốt, chỉ đề phòng Lăng Hàn, chủ yếu là phòng ngự.
Lăng Hàn chịu áp lực lớn. Sức chiến đấu của năm đỉnh Thánh Vương, có một người sắp nhảy ra khỏi đẳng cấp này, mỗi kích ập đến trời long đất lở, có thể phá hủy hành tinh lớn. Hết cách, Lăng Hàn muốn bắt trọn ổ năm cường giả thì phải liều mạng đánh trả.
Tiểu Cốt gầm rống, nó ngây thơ đơn thuần, Lăng Hàn là người đầu tiên nó gặp được, đối xử rất tốt với nó, khiến nó bất giác ỷ lại hắn. Năm người này vốn là đối địch trong số phận của nó, giờ còn muốn giết Lăng Hàn, điều này chọc giận Tiểu Cốt.
Tiểu Cốt nổi khùng người phát sáng.
Vù vù vù vù vù!
Tiểu Cốt lấy ra binh khí.
Là một khúc xương!
Khúc xương là bản thể của Tiểu Cốt, nó cầm bản thể như cây gậy gõ đập. Đừng thấy xương không dài nhưng vung một cái ánh sáng xanh hóa thành kiếm hồng, sức phá hoại vô cùng đáng sợ.
Đây tuyệt đối không phải xương của Thánh Vương, ít nhất là đẳng cấp Trảm Trần.
Bình thường bảo khí cấp Trảm Trần cũng vô dụng, vì cảnh giới không đủ, ngươi cầm Tiên Vương khí cũng không cách nào phát uy. Nhưng Tiểu Cốt thì khác, vũ khí này là nó hình thành, người cầm là khôi lỗi.
Tiên Cốt phát uy, thử hỏi Thần Giới này mấy ai chặn lại được?
Không làm năm cường giả tuyệt vọng là ánh sáng lục tuy cứng rắn nhưng người điều khiển thì không mạnh, bọn họ có thể nhẹ nhàng trốn tránh. Nhưng Lăng Hàn bắt đầu kéo lưới, Cửu Thiên Hỏa hình thành cũi bắt đầu teo nhỏ lại đè ép năm cường giả.
Năm cường giả rống to:
- Đáng ghét!
Nếu lưới lửa siết chặt thì bọn họ sẽ bị luyện hóa, không gian biến nhỏ khiến họ khó né thoát công kích của Tiểu Cốt hơn.
Tộc trưởng Viên tộc hét to một tiếng:
- Huyết Hải đại pháp!
Người tộc trưởng Viên tộc nổ tung thành mưa máu, gã không chết, mỗi giọt máu xuyên qua khe hở lưới lửa rồi ngưng tụ thành hình người, biến ra bản thể.
Bốn tộc lão cũng bắt chước, hóa thành mưa máu thoát khốn.
Người đã chạy thoát nhưng ai nấy mặt không chút máu, vòng đen trên người mờ nhạt nhiều, hình như họ phải trả giá rất đắt.
- Sao có thể như vậy?
- Các tộc lão buộc phải dùng Huyết Hải địa pháp!
- Đây là kỹ năng giữ mạng, không đến bất đắc dĩ tuyệt đối không sử dụng!
- Những người từ ngoài đến làm sao có thể mạnh vậy được? Đẩy các tộc lão vào đường cùng!
Tất cả người Viên tộc đứng bên dưới hét lên. Mấy năm nay bọn họ thấy rất nhiều người từ ngoài đến, ai đều cụp đuôi biết chuyện. Nhưng còn bây giờ thì sao? Có hai kẻ xứ ngoài dồn ép tộc lão chật vật đến mức này.
Tộc trưởng Viên tộc hét to một tiếng:
- Đi!
Bọn họ không đánh lại hai người Lăng Hàn nên đi kiếm trợ thủ.
Lăng Hàn thi triển Điện Thiểm, ai chạy hắn liền chặn lại người đó.