Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1890: Tổ miếu Đinh gia lại gặp nạn



Rốt cuộc tất cả cũng có lý giả hợp lý.

Lăng Hàn không có ý tứ giải thích, Đinh Tuấn muốn hiểu như vậy cũng tốt. Dù sao hắn cũng tới đây là để giết người.

Hắn ra tay, nihfn như không nhanh, nhưng mà lại vọt qua khỏi công kích của Đinh Tuấn, mạnh mẽ nắm lấy cổ đối phương.

Đường đường là Nhất Trảm lão tổ lại giống như con vịt, bị người ta nắm cổ, tứ chi vô lực giãy dụa.

Thực lực cách biệt tới mức như trời và đất.

Lăng Hàn dùng tay nắm lấy cổ Đinh Tuấn, ngắt một cái, chỉ nghe rắc một tiếng, cổ Đinh Tuấn liền bị vặn gãy. Phốc một cái, máu tươi phun ra, lão gia hỏa này lập tức chết tươi, tứ chi buông thõng.

Quả thực hắn đã chết, thân thể bị đánh nát sinh cơ. Ngay cả thần hồn cũng bị Lăng Hàn dùng lực lượng quy tắc phá hủy, căn bản không có cơ hội xuất khiếu.

Lăng Hàn tiện tay ném một cái, ném thi thể Đinh Tuấn sang bên cạnh. Đương nhiên không gian thần khí các loại hắn cũng không quên tìm ra.

Bốn phía một mảnh im lặng.

Đinh Tuấn lão tổ chết, ngay cả một chiêu của Lăng Hàn cũng không có đỡ được, tàn sát lão tổ như giết gà, dễ dàng giết chết lão tổ của bọn hắn.

Đây chính là Nhất Trảm lão tổ a.

Hai chân tất cả mọi người phát run, bọn hắn muốn chạy, nhưng mà chỉ cảm thấy hai chân như đeo chì, căn bản không nhúc nhích được.

Lăng Hàn không chút lưu tình, đánh ra một quyền, lập tức có mười mấy người bị đánh nát, thần hình câu diệt.

- Tha mạng.

Có một ít người ý chí yếu kém, trực tiếp quỳ lạy trước mặt Lăng Hàn, cầu xin tha thứ.

- Đám người đáng hận các ngươi, cầu xin tên đao phủ này làm gì? Chẳng lẽ như vậy hắn sẽ bỏ qua cho chúng ta sao

Cũng có người cứng rắn, đứng đằng kia ngẩng đầu lên, gắt gao nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, giống như muốn nhớ kỹ khuôn mặt của Lăng Hàn. Để sau khi chết cũng phải hóa thành quỷ tới báo thù Lăng Hàn vậy.

Lăng Hàn há lại thèm để ý? Hôm nay hắn chỉ mang một thứ tới đây, đó chính là tử vong.

Thân thể hắn lướt qua, toàn bộ đám người bị diệt.

Lăng Hàn và Nữ Hoàng tiếp tục đi tới, hắn không quen nơi này, bởi vậy tự nhiên phải đi Tổ miếu. Chỗ đó là nơi hắn quen thuộc nhất a.

- Ác tử.

- Nhanh đi thông báo cho gia chủ đại nhân.

- Vâng.

Một đường nơi Lăng Hàn đi qua, không còn một ai còn sống, hắn thấy quá nhiều, căn bản không có một ai là kẻ tốt. Nhân từ đối với loại người như vậy đối với Lăng Hàn mà nói, là quá xa xỉ.

Mấy thời thần sau, Lăng Hàn và Nữ Hoàng đi tới Tổ miếu của Đinh gia.

Hai năm qua đi, Tổ miếu đương nhiên đã hoàn thành trùng kiến, kim bích huy hoàng, vẫn trang nghiêm, trang trọng như cũ.

- Một đám ác đồ, khi sống làm ác, chết cũng xứng được hưởng thụ hương khói sao?

Lăng Hàn cười lạnh, đánh ra một quyền, bắt đầu phá lung tung.

Trong Tiên vực có một truyền thuyết, đó chính là người sau khi chết đi, nếu như lập linh vị người này, hưởng thụ hương khói cung phụng. Nếu như thời gian đủ dài, linh hồn người nọ sẽ tụ lại, sau đó trọng sinh ở trong huyết mạch hậu đại.

Nếu như thành công, huyết mạch hậu đại này rất đơn giản đạt tới độ cao của người nọ khi còn sống. Đối với một gia tộc mà nói, ý nghĩa phi phàm.

Lại nói, chuyện này cũng thỏa mãn nguyện vọng vĩnh sinh. Dù sao còn có Thiên nhân chi ách, ở Tiên vực kỳ thực cũng không có bao nhiêu cường giả có thể thực sự vĩnh sinh. Chỉ là rất nhiều lão quái vật sống quá lâu, đủ để khiến cho người ta tức lộn ruột mà thôi.

Lập Tổ miếu như thế này là hi vọng đám lão tổ tông có thể ngưng lại linh hồn, sống lại trên người hậu đại. Như vậy khiến cho gia tộc có thêm nhiều cường giả.

Ác nhân chết nhiều năm còn muốn sống lại làm ác lần nữa?

Đương nhiên không được.

Lăng Hàn toàn lực ra tay, ầm ầm, cả Tổ miếu run rẩy dữ dội, trong khoảng thời gian ngắn lại không có tan vỡ.

Bởi vì nơi này có trận pháp bảo hộ, Lăng Hàn cũng không phải là cường giả Tứ Trảm như Hàn Lộ, lực phá hoại không có biện pháp so sánh với hắn. Nhưng mà hắn lập tức phát động Cửu Thiên hỏa, Huyền Âm mẫu thủy, Lôi đình chi lực, lực phá hoại lập tức khủng bố.

Nhất là Cửu Thiên hỏa và Huyền Âm mẫu thủy, không thể dùng cảnh giới để cân nhắc uy lực của bọn chúng. chỉ cần bị chúng dinh vào, đại đạo phát uy, tất cả đều bị diệt.

Kỳ thực Lôi đình chi lực cũng rất khủng bố, đây là lực lượng cường đại nhất Thần giới, chỉ là bị giới hạn trong cấp độ Cổ giới. Sau khi tiến vào Tiên vực, hạn mức cao nhất này mở ra, uy lực cũng siêu cường.

Từ ý vị nào đó mà nói, Lôi đình chi lực này cũng là do Thiên địa dưỡng dục, kỳ thực cũng coi như là Bổn nguyên chi lực.

- Bài vị tổ tông a.

- Đinh gia ta tạo nghiệt gì chứ?

Rất nhiều lão nhân đang bái tế trong Tổ miếu đều khóc róc nói. Bọn hắn liên tục chạy tới, trợn mắt nhìn về phía Lăng Hàn, nếu như ánh mắt có thể giết được người, như vậy nhất định hiện tại Lăng Hàn đã bị xé tan thành vô số mảnh nhỏ.

- Tặc tử.

Một tiếng gầm giận dữ vang lên, rốt cuộc lại có cường giả chạy twois.

Đinh Sương, Nhất Trảm lão tổ.

Đây là một tộc nhân vô cùng xuất sắc trong Đinh gia, thời gian thành đạo rất sớm. Bởi vậy nhìn qua tuổi tác chỉ chừng bốn mươi tuổi, huyết khí như biển. Hắn phẫn nộ quát một tiếng, quanh thân có huyết khí sôi trào, như Ma vương rời núi, khí diễm hung hăng càn quấy.

Đinh Khiếu Trần cũng xuất hiện, hắn trợn mắt há hốc mồm nhìn Lăng Hàn. Hắn đã không biết biểu đạt tâm tình của mình hiện tại như thế nào nữa.

Người này cường đại tới mức khiến cho hắn chỉ có thể nhìn lên. Hắn chỉ dám ghi hận trong lòng, nhưng ngay cả biểu đạt ra trên mặt cũng không dám. Ba lần bảy bận hắn bị Lăng Hàn thu thập tới mức thảm thương.

Lăng Hàn tâm niệm khẽ động, miệng quát khẽ:

- Chiến thú. Ra.

Lập tức trong cơ thể hắn có ba đạo quang mang bắn ra.

Bạch quang ngưng tụ thành một đầu bạch hổ, quang mang màu đỏ ngưng tụ thành một đầu chu tước. Quang mang màu xanh lam thì ngưng tụ thành một đầu Phích lịch thú.

Thập thú thuật, tiên thuật hạch tâm của Vạn Thú Tiên vương.

Nhiều ngày trôi qua như vậy, hắn đã hơi chút nắm giữ ảo diệu của thập thú thuật, có thể ngưng tụ ra ba đầu chiến thú. Phân biệt là dùng Cửu Thiên hỏa, Huyền Âm mẫu thủy và Thiên kiếp làm hạch tâm, hắn muốn thử uy lực của ba đầu chiến thú này một chút.

Ba đầu chiến thú vừa mới xuất hiện, lập tức sát khí ngập trời, khiến cho những người nhát gan bị dọa cho xanh mặt.

Đinh Sương cũng quá sợ hãi, hắn có cảm giác, tùy tiện một đầu chiến thú nào trong ba đầu cũng có thể chém giết hắn.