Phó Cao Vân bán tin bán nghi, tuy rằng hắn rất thưởng thức Lăng Hàn, nhưng mà nhiều ngày như vậy những thiên kiêu chi tử kia còn không có điền được nổi một từ, ngươi lại nói điền xong toàn bộ, đương nhiên phải khiến cho hắn có chút hoài nghi rồi.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười nói;
- Coi như sai cũng không sao a, dù sao cũng phải thử mới biết được chứ?
Phó Cao Vân ngẫm nghĩ, cảm thấy đối phương nói như vậy cũng có lý. Hắn nhận lấy tàn quyết, chạy tới chiến hạm của Tố Nữ môn để trả.
Bất quá, nửa ngày sau, ngay cả một chút động tĩnh cũng không có.
Đương nhiên Phó Cao Vân cho rằng không quá quan được, hắn đành cất tiếng thở dài buồn bã, sau đó lại tiếp tục, cố gắng nghiên cứu.
Ngay lúc này, nữ tử áo trắng xuất hiện mấy ngày trước không ngờ lại bay tới cầu kiến. Sau khi được cho phép, nàng dịu dàng cúi đầu nói với Phó Cao Vân:
- Phó thiếu, Thánh nữ nhà ta cho mời.
Thực sự thành công?
Phó Cao Vân cả kinh, lập tức đại hỉ, vội vàng gật đầu nói.
- Tốt, tốt, tốt.
Lúc này hắn nào có chút rụt rè nào nữa chứ?
- Ta cũng coi như có công a.
Lăng Hàn cười nói, hắn giúp Phó Cao Vân một hồi là vì muốn nhìn thấy toàn bộ môn Dịch Hỏa thuật này.
Nữ tử áo trắng lập tức có chút không vui, ngươi là ai chứ?
Phó Cao Vân cũng có chút khó xử, có thể nhận được lời mời của Nhu yêu nữ đã là vinh hạnh vô cùng. Hắn lại không biết xấu hổ mang theo một người sao? Nhưng vấn đề là nan đề này là do Lăng Hàn giải quyết, bây giờ hắn có thể qua sông đoạn cầu sao?
Lăng Hàn suy nghĩ một chút rồi nói
- Ta lỗ mãng, coi như ta chưa nói.
Nhu yêu nữ mời Phó Cao Vân đi qua, nhất định sẽ là tiếp tục tu bổ bộ tàn quyết kia. Phó Cao Vân này có thể hoàn thành sao? Kết quả nhất định sẽ phải tới mời mình.
Đương nhiên nếu như bộ công pháp kia chỉ có ba câu này là tàn quyết, như vậy Lăng Hàn cũng chỉ có thể tự nhận không may. Về sau lại nghĩ biện pháp từ chỗ Nhu yêu nữ nhận được công pháp nguyên vẹn.
Phó Cao Vân lập tức thở dài, quả thực hắn sợ Lăng Hàn kiên trì. Bởi vì hắn cũng không muốn phá hỏng giao tình giữa mình và Lăng Hàn. Nếu không, hắn thà rằng không đi tới chỗ Nhu yêu nữ thì hơn.
Một chút nặng nhẹ này hắn vẫn biết rõ, nếu không hắn cũng không có tư cách trở thành một trong những người thừa kế của Phó gia.
Nữ tử áo trắng lạnh lùng nhìn Lăng Hàn, ra vẻ khinh bỉ. Nàng không có lên tiếng mà dẫn Phó Cao Vân đi về phía chiến hạm Tố nữ môn.
Lăng Hàn vắt chéo chân ngồi, cũng không thèm để ý. Bởi vì hắn có lòng tin.
Đợi mấy thời thần sau, chỉ thấy nữ tử áo trắng kia quả nhiên trở lại, còn có Phó Cao Vân, bộ dáng vò đầu bứt tai,vô cùng túng quẫn.
Lăng Hàn có thể đoán được, nhất định Nhu Yêu nữ xuất ra bộ thuật pháp Tiên Vương bị tàn phá kia, muốn Phó Cao Vân tiếp tục chữa trị. Thế nhưng Phó Cao Vân nào có năng lực như vậy, đành phải nói thật, khi đó quẫn bách là đúng.
- Lăng huynh đệ, đi, chúng ta cùng đi gặp Nhu tiên tử.
Phó Cao Vân vừa mới tới đã kêu.
Lăng Hàn lắc đầu nói.
- Không có hứng thú.
Ồ? Sao ngươi lại nói không có hứng thú? Trước đó không phải chính ngươi chủ động mở miệng nói muốn đi hay sao?
Tuy rằng con người hay biến đổi, nhưng mà ngươi trở mặt như vậy cũng quá nhanh a.
- Thánh nữ nhà ta cho mời, ngươi còn ra vẻ cái gì?
Nữ tử áo trắng không chút khách khí nói, không biết nàng đã gặp bao nhiêu Vương giả đồng lứa, ai nghe Nhu yêu nữ triệu kiến mà không hấp tấp cơ chứ? Ngay câu đầu tiên đã vô cùng khách khí với nàng rồi.
Ngươi là người thừa kế của Hào phú sao? Ngươi là Thánh tử đại giáo sao? Không ngờ lại còn ra vẻ, thực sự không biết mình đang ở đâu.
Ngay cả đầu Lăng Hàn cũng không buồn ngẩng lên, chỉ phất tay nói:
- Chỉ bằng vào thái độ này của ngươi sao? ha ha, lúc nào suy nghĩ được thái độ khi cần cầu người là thế nào thì mới lại nói chuyện.
Phó Cao Vân giật mình, khó trách Lăng Hàn lại đột nhiên trở mặt như vậy. Hóa ra là tức giận vì nữ tử áo trắng này, hắn dùng thần thức truyền âm nói.
- Lăng huynh đệ, không cần chấp nhặt với nữ nhân này, vạn nhất biến khéo thành vụng, không gặp được Nhu yêu nữ thì sao? Ngươi không biết đâu, nữ nhân này là cực phẩm trong cực phẩm a.
Thực sự là đồng đội như heo, ý chí quá không kiên đinh.
Lăng Hàn ra vẻ không thèm để ý tới, chỉ nhắm mắt không nói gì. Hắn có nắm chắc rất lướn, Nhu yêu nữ nhìn thấy tàn quyết được tu bổ, nhất định sẽ rất bức thiết muốn tu bổ toàn bộ công pháp. Bởi vậy quyền chủ động nằm trong tay hắn.
Quả thực hắn không muốn chấp nhặt với nữ tử áo trắng, thế nhưng hắn cũng không muốn bị người ta kiêu ngạo, tới trước mặt hắn kêu gào.
- Hừ.
nữ tử áo trắng giận dữ, trực tiếp quay người bỏ đi.
- Ài.
Phó Cao Vân thở dài, hắn cũng không có đuổi theo. Giữa huynh đệ và mỹ nữ, hắn vẫn lựa chọn thứ trước hơn.
Lăng Hàn lại cười nói:
- Tin hay không, không cần một lát nữa nàng sẽ trở lại.
Đương nhiên Phó Cao Vân không tin.
Nhu yêu nữ thanh cao thế nào chứ? Nàng ta chịu mời ngươi, ngươi lại trực tiếp không thèm đếm xỉa tới, có quỷ mới để ý tới ngươi nữ.a
Bất quá Phó Cao Vân cũng không nói lời như vậy trước mặt Lăng Hàn. Hắn chỉ có thể cười khổ một tiếng, hắn nhờ phúc của Lăng Hàn mà đã được gặp Nhu yêu nữ một lần. Tuy rằng vẫn muốn gặp lần thứ hai, lần thứ ba. Nhưng mà dù sao cũng đã được gặp, cũng không còn tiếc nuối nữa.
Chỉ một lúc sau, thiếu nữ áo trắng lại tới lần nữa.
Lần này trên mặt nàng tươi cười, khi nhìn thấy Lăng Hàn nàng khẽ cúi người, thanh âm yêu kiều:
- Nô gia Cảnh Nguyệt trước đó có chỗ nào đắc tội với công tử kính xinh công tử đại nhân đại lượng. Chỉ cần công tử chịu tha thứ, cho dù đánh mắng ta cũng được.
Phó Cao Vân lập tức há hốc mồm, con mắt trợn tròn, hoàn toàn không thể nào tin nổi.
Đây chính là thị nữ thiếp thân của Nhu yêu nữ a, có thể nói là mắt cao hơn đầu. Ngay cả người thừa kế Phó gia như hắn cũng không thèm đếm xỉa, nhưng bây giờ lại còn nói muốn đánh muốn mắng cũng được, như vậy cũng quá khoa trương a.
Hít.
Hắn cũng là người thông minh, lập tức ý thức được bộ công pháp Nhu yêu nữ lẩy a để hắn tu bổ không đơn giản. Nếu không mà nói, thị nữ của Nhu yêu nữ tuyệt đối sẽ không có lý nào cúi đầu.
Đợi chút nữa nhất định phải nói với Lăng Hàn một câu, bảo đối phương cho dù có tu bổ hết hay không cũng phải nhớ kỹ toàn bộ công pháp này, việc này quá mức quan trọng.