Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1992: Vòng vây



Hiện tại đi xuống núi, bọn họ trở lại hạp cốc, chỉ thấy người nơi này đã rút khỏi, nơi đây trống không.

Tuy sát khí không còn, mọi người lại không biết xảy ra chuyện gì, cảm thấy kỳ hạn mười năm không còn bao lâu, tự nhiên liên tục rời khỏi, không ai dám cầm tính mạng của mình ra đùa giỡn.

Lăng Hàn và Nữ Hoàng không dừng lại, lập tức đi ra ngoài bí cảnh.

Tốc độ của bọn họ cực nhanh, không qua mấy ngày đã vượt qua đam người cuối cùng, sau đó lại vượt qua nhóm thứ hai, nhóm thứ ba, thời điểm bọn họ đi ra khỏi bí cảnh cũng đã đuổi kịp một nửa người lúc trước.

Bên ngoài bí cảnh vô cùng náo nhiệt, có người vui mừng tự nhiên cũng có người buồn, vui mừng đương nhiên là người trong nhà đi ra ngoài, còn mang theo Huyết Long thạch, mà buồn chính là không có người nhà ra ngoài, lo lắng chết ở bên trong.

- Xảy ra đại sự!

Lúc này có người gọi.

- Lần này trong bí cảnh có hung nhân tuyệt thế giết rất nhiều Thánh Tử Thánh Nữ!

- Không tệ, Thiên Triệu Điền, Bắc Huyền Minh, Bắc Vũ Hùng đều bị hung nhân này giết.

- Hung nhân này gọi là Lăng Hàn.

Lúc này "Đại danh" Lăng Hàn cũng truyền khắp nơi, tất cả thế lực đều biết hành vi của hắn. Ví dụ như Thiên Triệu gia, ví dụ như Thái Âm giáo, tuy không quá tin tưởng Thánh Nữ Thánh Tử của mình bị Lăng Hàn làm thịt, sau khi nghe nhiều người nói như thế, hơn nữa người còn chưa đi ra cho nên dần dần tin là thật.

sau khi Lăng Hàn và Nữ Hoàng bước ra khỏi bí cảnh, lúc này áp lực đáng sợ ập tới, ít nhất trăm tên cường giả xuất hiện chặn đường của bọn họ.

- Ngươi đã giết Thiên Triệu Dương?

- Ngươi giết Bắc Vũ Hùng?

- Ngươi giết...

Những người này đều là cường giả Phân Hồn Cảnh, lúc này bộc phát sát khí có thể ép Trảm Trần lão tổ run rẩy.

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng, nói:

- Hẳn là như vậy, ta không có nhiều thời gian ghi nhớ tên của một đám cặn bã.

Ngươi, thật ngông cuồng!

Những cường giả Phân Hồn tức giận, chỉ là tam trảm đỉnh phong lại dám làm càn trước mặt bọn họ? Bất cứ người nào trong bọn họ chỉ cần giơ tay là có thể chém giết Lăng Hàn cả trăm lần.

- Tiểu bối vô tri, nếu ngươi thừa nhận, vậy thì đi chết đi!

Một tên Phân Hồn Cảnh của Thiên Triệu gia lạnh lùng quát lớn, hắn tên là Thiên Triệu Vũ, trong thế lực tam tinh, Phân Hồn Cảnh là đại năng tuyệt đối, là tồn tại cao cao tại thượng.

Hắn phi thường tức giận, Lăng Hàn dám giết người thừa kế Thiên Triệu gia, đây là hành vi khiêu khích Thiên Triệu gia.

Chỉ là tam trảm, tại sao dám làm như vậy?

Hắn còn không biết Thiên Triệu Dương cũng chết trong tay Lăng Hàn, bằng không lúc này hắn sẽ tức giận nổ tung.

Bồi dưỡng một gã người thừa kế không dễ dàng, không biết phí bao nhiêu thời gian, bao nhiêu tài nguyên, hiện tại bị làm thịt hai người, Thiên Triệu gia tổn thất thảm trọng.

- Lại để bổn tọa ra tay!

Một cường giả Bắc Vũ gia tộc đi tới, hắn cũng tức giận sôi người.

- Bổn tọa đến!

Lại có người kêu lên, cả đám tranh nhau giết Lăng Hàn.

- Chậm!

Xoát, một thân ảnh bay tới tỏa ra khí thế trấn áp chư thiên, ngay cả đám cường giả Phân Hồn Cảnh cũng lui ra phía sau.

Tiên Phủ Cảnh!

- Phó Yến đại nhân!

Nhìn thấy người này, đám cường giả Phân Hồn cung kính hành lễ.

Tiên Phủ Cảnh, cho dù ở nơi nào cũng được gọi là cường giả, là tồn tại hạt nhân trong thế lực Tiên Vương.

Tiên Phủ Cảnh này tên là Phó Yến, hắn được Phó Thần Binh chỉ thị đến bảo đảm an toàn cho Lăng Hàn. Đương nhiên, cường giả Côn Bằng Cung đã chạy tới, nhất định có thể bảo vệ Lăng Hàn vô sự nhưng hắn đoạt đứng ra trước, tự nhiên là vì tâng bốc Côn Bằng Cung.

Tiên Vương đại giáo, có thể không trâu bò sao?

Phó Yến vô cùng uy nghiêm, tuy hắn đi ra vuốt mông ngựa nhưng trước mặt Phân Hồn Cảnh lại có cảm giác vô cùng ưu việt. Hắn nâng tay lên, ý bảo mọi người có thể miễn lễ, sau đó bày ra tư thái mười phần.

- Xin hỏi Phó Yến đại nhân, vì sao phải ngăn cản chúng ta?

Chúng cường giả Phân Hồn Cảnh hỏi thâm, tuy bọn họ không bằng Phó Yến nhưng thế lực sau lưng không thua gì Phó gia, không cần quá kinh sợ.

Lại nói chiến hạm tung hoành trên bầu trời, hoàn toàn có thể ngăn chặn một tên cường giả Tiên Phủ Cảnh.

Nội tâm Phó Yến thở dài, nói thật, đương nhiên hắn không muốn đối địch với thế lực tam tinh

Phó gia cũng không phải là thế lực tam tinh đỉnh phong, không nói chuyện này, chỉ một Thái Âm giáo cũng có thể làm bọn họ dở sống dở chết.

Bởi vì vỗ mông ngựa Côn Bằng Cung cho nên hắn chỉ có thể kéo da hổ mà thôi, bằng không biểu hiện của hắn quá không có thành ý.

Quá trình hắn giữ gìn Lăng Hàn càng gian nan, mới càng thể hiện ra Phó gia quyết tâm, đúng không?

Đương nhiên Phó Yến cũng không biết, hiện tại Tử Hà gia và Lôi Vân Điện còn chưa nâận được tin tức, bằng không hắn khẳng định không nhảy vào vũng nước đục này.

Đối địch với hai thế lực Tiên Vương, đây không phải là ngu ngốc sao?

Đáng tiếc hắn không biết, bởi vậy hắn tập trung vào giữ an òoàn cho Lăng Hàn, dùng việc này vỗ mông ngựa Côn Bằng Cung.

Hắn chắp hai tay sau lưng, trên mặt mang theo thần thái uy nghiêm.

- Nghe bổn tọa khuyên một câu, không nên động tới cọng lông của kẻ này.

Các cường giả Phân Hồn Cảnh vô cùng khiếp sợ, thậm chí hoài nghi mình nghe lầm.

Đúng vậy, Phó Yến ngươi hiện tại rất mạnh đúng không, nhưng mấu chốt là Phó gia cũng không phải bá chủ có thể trấn áp thiên hạ, cũng chỉ là thế lực tam tinh mà thôi, hơn nữa còn xếp hạng trung hạ du mà thôi.

Tại sao ngươi có dũng khí như vậy?

Một khi những thế lực chúng ta liên thủ, Phó gia của ngươi sẽ tan thành mây khói.

Không nói chuyện khác, chỉ cần chiến hạm của bọn họ liên thủ công kích, Phó Yến ngươi có chống đở được sao?

Ngay cả Lăng Hàn và Nữ Hoàng cũng có chút kinh ngạc, trước đó đã phân rõ giới hạn với Phó Cao Vân rồi, tại sao hiện tại Phó Yến lại đứng ra bảo hộ bọn họ, còn bày ra bộ dạng không tiếc trả giá lớn.

Uống nhầm thuốc?

Nhưng Lăng Hàn còn vốn định lừa gạt một phẹ, sau đó tiến vào Hắc Tháp bỏ qua đám người này, nếu Phó Yến ra mặt thì hắn cũng xem tình hình.

- Phó Yến đại nhân, ngươi xác định muốn như vậy?

. Thiên Triệu Vũ hỏi, trên mặt mang theo hàn ý.

Thực lực của hắn đúng là không bằng đối phương, nhưng Thiên Triệu gia tuyệt đối không yếu hơn Phó gia, không cần ăn nói khép nép! Hơn nữa nơi này có bao nhiêu kôổ chủ, Phó gia đã chọc nhiều người tức giận, con kiến nhiều cũng có thể cắn chết voi, huống chi hiện tại là một bầy sói.

Phó gia tuyệt đối không chịu nổi một kích.

Phó Yến không vui, nói:

- Ngươi đang uy hiếp bổn tọa?