Đây là nơi Vĩnh Xương Tiên Vương thành đạo, một kỷ nguyên trước, Vĩnh Xương Tiên Vương ngộ đạo đột phá Tiên Vương, lúc đó từng đối thủ của hắn trước kia xuất hiện, ôn lại kiếp sống chiến đấu của mình.
Bởi vì nơi Tiên Vương thành đạo sẽ gây nên thiên địa cảm ứng, cũng tuyên khắc trí nhớ ày.
Một kỷ nguyên sau, thiên địa tái sinh dị tượng, Cổ Phi cũng "Tái sinh ", tái hiện cảnh tượng khiêu chiến năm đó.
Cổ Phi là người của kỷ nguyên trước, có lẽ đã sớm chết, có lẽ đã thành tựu Tiên Vương vạn cổ bất hủ, Cổ Phi hiện tại là Cổ Phi trong trí nhớ của Dịch Vô Thương.
- Đến chiến!
Cổ Phi lớn tiếng quát lớn, thời điểm hắn rống to, lại một đám sương mù hội tụ hóa thành thân người nhưng không phải Cổ Phi, mà là một nam tử tư thái oai hùng, phấn chấn bừng bừng xuất hiện.
- Dịch Vô Thương, Trương Vân ta muốn khiêu chiến ngươi.
Lăng Hàn nhìn về phía Nữ Hoàng, cười nói:
- Một người một?
- Tốt!
Nữ Hoàng gật đầu.
Lăng Hàn đấu Cổ Phi, Nữ Hoàng chống lại Trương Vân.
Hai diễn hóa thế công kích, oanh, tiên pháp vô cùng đáng sợ.
Hai diễn hóa thể không mạnh cỡ nào, chỉ là hoàng giả bình thường, Lăng Hàn và Nữ Hoàng trấn áp dễ dàng, nhưng nơi này hoàn cảnh đặc thù, hai người Lăng Hàn thừa nhận áp lực đáng sợ, hai diễn hóa thể chính là địa hình đặc thù nơi này tạo thành nên không bị ảnh hưởng.
Kể từ đó bọn họ cố hết sức
Chiến đấu thời gian dài, bọn họ cũng đánh bại đối thủ, diễn hóa thể hóa thành mây mfu biến mất trong núi.
- Người có thể được Vĩnh Xương Tiên Vương nhớ kỹ đúng là có chút thực lực.
Lăng Hàn nói ra.
Nữ Hoàng gật đầu, dựa theo quy luật chung, khẳng định càng tiếp cận đỉnh núi sẽ gặp đối thủ càng mạnh, ngay từ đầu đã là hai hoàng giả, lại đi lên càng áp lực, đối thủ mạnh cỡ nào?
Nơi này là nơi Vĩnh Xương Tiên Vương thành đạo, như vậy hắn sẽ gặp đối thủ trên đường thành đạo, nhất định sẽ có Phân Hồn, Tiên Phủ, Thăng Nguyên, một khi tồn tại như vậy xuất hiện, Lăng Hàn và Nữ Hoàng sẽ bại lui.
Như vậy ngũ trảm lực bất tòng tâm, sao có thể trèo lên đỉnh?
- Chuyện như vậy chắc chắn không xảy ra, nếu không Vĩnh Xương Tiên Vương sẽ không để Nghiêm Tiên Lộ tới.
Lăng Hàn lập tức nói ra.
- Đi lên sẽ rõ.
Nữ Hoàng tin tưởng cũng không có bị ảnh hưởng.
-Nhưng Vĩnh Xương Tiên Vương đúng là ma chú, hắn thành tựu Tiên Vương bát trọng trong một kỷ nguyên.
- Có lẽ chỉ là trùng hợp.
Hai người tiến lên, còn chưa đi bao xa mây mù biến hóa.
- Dịch Vô Thương, Tang Động ta chiến ngươi!
- Đồng Tử Kỳ lĩnh giáo một hai.
Mây mù diễn hóa thành hai bóng nam tử tư thái oai hùng.
Đại chiến lập tức bắt đầu, Lăng Hàn và Nữ Hoàng vẫn chọn một đối thủ, lần này tốn hao thời gian dài hơn mới đánh bại hai người.
Bọn họ gật đầu nhìn nhau.
Quả nhiên đối thủ càng ngày càng mạnh.
Việc này phù hợp đạo lý, đều là đối thủ cùng cấp bậc bị Vĩnh Xương Tiên Vương đả bại, làm sao có thể không nhớ kỹ?
Cho nên đối thủ mạnh hơn trước.
Rất bình thường, trên đời này nhiều Trảm Trần Cảnh nhất, đối thủ nổi bật lại quá ít, sau khi tiến vào Phân Hồn, vòng tròn luẩn quẩn giả nhỏ rất nhiều, tình huống sẽ khác.
Lại tới Tiên Phủ, Thăng Nguyên, số lượng thiên kiêu mười không còn một.
Hai người cất bước, không lâu lắm,phía trước lại có đối thủ.
Chỉ có một chữ, chiến!
Lăng Hàn và Nữ Hoàng không dừng lại, bọn họ chỉ chiến đấu, bọn họ cảm giác có cái gì đó đang sinh ra bêến hóa, giống như trong cơ thể có thăng hoa.
Hai tháng, ba tháng, năm tháng, thời gian lặng lẽ trôi qua, nơi này không có biến hóa gì cả, ví dụ như đột nhiên biến thành vô cùng đáng sợ, nó có thể làm Trảm Trần không thể tiến thêm một bước.
Thời gian dài vượt qua Lăng Hàn và Nữ Hoàng đoán trước, có lẽ cũng vượt qua mọi người dự đoán, nửa năm qua đi, bọn họ vẫn chưa nhìn thấy đỉnh của ngọn núi.
Đây cũng không phải nói Tam Dương Phong rất cao, mà là đoạn đường này căn bản không yên ổn, càng không ngừng chiến đấu.
Lợi ích duy nhất, cho dù đối thủ nào xuất hiện cũng là Trảm Trần mà thôi.
- Đây là cố ý an bài, lẽ ra Vĩnh Xương Vương không có khả năng luông giao thủ với Trảm Trần Cảnh.
- Ân, chúng ta là Trảm Trần, cho nên đối thủ là Trảm Trần, hơn nữa nằm trong phạm vi tứ trảm nhưng mỗi người mạnh hơn người trước, cứ theo đà này, thực sự xuất hiện đối thủ ngũ trảm.
- Đúng là có phần chờ mong.
Hai người đã sớm quên cơ duyên trên đỉnh, có thể đột phá ngũ trảm mới là đạo hạm mấu chốt của bọn họ, cũng là tiêu chí giúp bọn họ tiến vào hàng ngũ đế giả, nếu không bọn họ sẽ thua kém thiên kiêu khác càng ngày càng lớn.
Vậy thì đến chiến đi!
Địa phương khác.
Ầm, Nghiêm Tiên Lộ đánh tan đối thủ, một lần nữa diễn hóa thành hình dáng mây mù, thần sắc hắn tự nhiên và tràn ngập tin tưởng, đó là trạng thái thong dong và tự tin.
Nếu hắn không có lòng tin hơn xa những người khác, hơn nữa hết lòng tin vào mình có thể bước lên đỉnh.
Hắn nói không sợ cạnh tranh chỉ là một nguyên nhân, hắn tự tin cùng giai vô địch, trong Tam Dương Phong xuất hiện cơ duyên lớn một kỷ nguyên một lần, nhất định phải có rất nhiều thiên kiêu tranh phong, tái hiện huy hoàng nơi Vĩnh Xương Tiên Vương thành đạo.
Bại tận thiên hạ tuấn kiệt, giẫm lên đầu vô số thiên kiêu leo lên đỉnh.
Như vậy mới có thể dẫn động thiên địa cảm giác, đạt được thiên đại cơ duyên.
Không chỉ gia tăng tu vi, hơn nữa sẽ cải biến khí chất.
Hắn có được Tiên Đạo Thể, trời sinh gần đạo, cái gì tiên pháp nhìn qua là học được, chỉ cần không phải đại đạo chân chính thì có không gian tăng lên, hắn muốn lợi dụng cơ duyên lớn như thế cải tạo thể chất gần với đại đao.
Như vậy, hắn có tư cách đấu với mấy yêu nghiệt nghịch thiên.
Không ai biết suy nghĩ của Nghiêm Tiên Lộ, bằng không sẽ chấn động, có thể được Nghiêm Tiên Lộ gọi là yêu nghiệt nghịch thiên, đây là nhân vật kinh thiên động đỡ cỡ nào?
Bên kia, Lao Tùng, Sơn Quý Đồng một đường đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, bọn họ không rõ tình huống cụ thể, cũng không biết có phải bị hai đế giả khác vượt lên trước hay không, trong nội tâm vô cùng lo lắng.
Bọn họ lo lắng nhất chính là Nghiêm Tiên Lộ, người này được xưng tiên lộ chi vương, đây là tồn tại vô thượng khen ngợi.
Cạnh tranh với người như thế, trời sinh yếu đi ba phần.
...
Chân núi.
- Ha ha ha ha!
Trong tiếng cười lớn, một thiếu nữ nhảy ra khỏi Long Ưng sau đó đặt hai tay lên miệng hô lớn: