Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2262: Lăng Hàn, Kỷ Vô Danh liên thủ



Dù bốn người Thiên Thanh Nguyệt đều là Đế giả đỉnh cấp, hơn nữa còn có ưu thế cảnh giới to lớn, nhưng đối mặt thể phách của Lăng Hàn lại không có biện pháp nào, ngược lại, thế tiến công của Kỷ Vô Danh giống như thuỷ triều, từng cơn sóng liên tiếp, lại như thủy ngân cuồn cuộn trên mặt đất, không lọt chỗ nào.

Tứ đại Đế giả đều vô cùng chật vật, mỗi người bị đánh cho phun huyết, Kỷ Vô Danh không biết nắm giữ bao nhiêu Tiên pháp sắc bén, không kiêng dè gì dùng đến, để bọn họ cực kỳ đau đầu.

- Trước tiên phòng ngự! Trước tiên phòng ngự!

Thiên Thanh Nguyệt vội vã kêu to, nếu không thì, bọn họ chỉ có phần chịu đòn, sớm muộn sẽ bị dây dưa đến chết.

Tứ đại Đế giả liên thủ phòng ngự, tình thế nhất thời chuyển biến tốt.

Mặc cho Kỷ Vô Danh công kích mạnh mẽ thế nào, thì làm sao có khả năng xuyên thủng phòng ngự của tứ đại Đế giả?

Dù sao, Kỷ Vô Danh cũng chỉ là Dương Hồn cảnh, nếu như hắn đạt đến Thiên Hồn, lại không cần chú ý phòng ngự, vậy hắn nhất định có thể như bẻ cành khô phá nát phòng ngự của tứ đại Đế giả liên thủ.

Sau khi thủ thế, tình thế của tứ đại Đế giả lập tức ổn định lại, bắt đầu mưu tính phản công.

Vậy thì thử thách Lăng Hàn rồi.

Trước bọn họ vẫn công, Lăng Hàn không cần động suy nghĩ gì, ngược lại đánh tới hắn chỉ cần phòng ngự là được, nhưng hiện tại bốn người thình lình mới ra một chiêu, vậy thì có chút khó lòng phòng bị, cần Lăng Hàn tăng cao sự chú ý, bằng không để một đạo công kích đánh lên người Kỷ Vô Danh, liền có thể gây thành đại họa.

Trong lòng Lăng Hàn chỉ cảm thấy quái lạ, trước hắn cùng Kỷ Vô Danh quyết đấu sinh tử, song phương đều có ý nghĩ diệt đối phương, hơn nữa vô cùng kiên định, nhưng hiện tại lại vui vẻ liên thủ, thậm chí Kỷ Vô Danh còn hoàn toàn giao phía sau lưng cho hắn, đây là lúc trước hắn làm sao cũng không thể nghĩ đến.

- Cho rằng cái này hữu dụng sao?

Kỷ Vô Danh uy nghiêm đáng sợ nói, tay phải rung lên, đã có thêm một thanh trường kiếm, tỏa ra hàn ý đoạt người.

Đoạn Tình Kiếm, Tiên Khí!

Xoạt, một kiếm lay động qua, uy thế ngập trời.

Tiên Khí, cho dù không có thức tỉnh, nhưng bằng vào sắc bén cùng sát khí của bản thân, cũng đủ để cho Võ Giả dưới Tiên Vương sợ hãi. Trừ khi về mặt chiến lực vượt xa, hư không một quyền liền đánh cho Tiên Khí tuột tay, bằng không chỉ cần nắm trong tay, đây chính là một đại sát khí cực kỳ mạnh mẽ.

Thể phách của Lăng Hàn mạnh mẽ ra sao? Nhưng cũng không dám để Đoạn Tình Kiếm đụng một phát.

Một kiếm ra, sắc mặt của tứ đại Đế giả đều kịch biến, không ai không dồn dập lùi lại.

Con mẹ nó đây là chuẩn Tiên Khí gì, tại sao đáng sợ như thế?

- Không, cái này không phải chuẩn Tiên Khí, mà là Tiên Khí!

Thiên Thanh Nguyệt đột nhiên kinh hô, sư phụ của hắn có một kiện Tiên Khí, hắn có cơ hội tiếp xúc qua, loại khí tức chí cao vô thượng kia để hắn vừa kính nể lại ước mơ.

- Cái gì!

Ba người Hạ Hậu Thông cũng cực kỳ khiếp sợ.

Tiên Khí!

Đây là Bảo Khí đặc biệt của Tiên Vương, thậm chí Tiên Vương cũng không thể mỗi người một cái, chỉ có Tiên Vương mạnh mẽ mới xứng có, đây là tiêu chí của địa vị, thực lực.

Nhưng ở trong tay một Dương Hồn cảnh nho nhỏ, lại cũng có một Tiên Khí?

Điều này bảo người ta làm sao tin tưởng?

Xoạt xoạt xoạt, Đoạn Tình Kiếm vung vẩy, từng đạo từng đạo Kiếm Khí khuấy động trời cao, bị Kiếm Khí chém trúng một hồi, lực phá hoại cũng sẽ không kém bị lưỡi kiếm trực tiếp đâm trúng bao nhiêu.

Tư thế liên thủ của tứ đại Đế giả nhất thời sụp đổ, như vợ chồng gặp phải đại nạn, từng người vội vã chạy.

Tiên Vương Bảo khí, ai dám so tài?

Trừ khi hiện tại đến một vị cường giả Tiên Phủ, không cần Tứ Bí Ngũ Bí, chỉ cần đạt đến Nhất Bí là được, Tiên Phủ đối phó Phân Hồn chính là nghiền ép, ngay cả tứ đại Đế giả thì đã làm sao, ở trước mặt Nhất Bí vẫn không phải là đối thủ. Bởi vậy, cường giả Nhất Bí ra tay, trong nháy mắt liền có thể chấn động đến Tiên Kiếm của Kỷ Vô Danh tuột tay.

Không, chỉ cần một quyền, Kỷ Vô Danh căn bản sẽ biến thành một chùm sương máu, chỉ có Tiên Vương Bảo khí rơi xuống đất.

Nhưng bây giờ thì sao, tứ đại Đế giả chỉ có phần thảm bại chạy trốn, có Lăng Hàn làm khiên thịt, bọn họ căn bản không làm gì được Kỷ Vô Danh, ngoại trừ chạy trốn thì có thể làm được cái gì?

Đám thị vệ đều nhìn đến con ngươi xông ra ngoài, trên mặt tràn ngập không thể tin tưởng.

Sao có thể có chuyện đó! Làm sao có khả năng!

Luận cảnh giới, tứ đại Đế giả đều là Thiên Hồn, nghiền ép Dương Hồn. Luận thiên phú, bọn người Thiên Thanh Nguyệt đều là siêu cấp Đế giả, làm sao có khả năng có người có thể vượt qua? Mà nói đến nhân số, bốn đánh hai còn không phải chiếm hết thượng phong sao?

Nhưng dù như vậy, bọn họ vẫn bị đánh cho chạy trối chết, như chó nhà có tang.

Trời ạ, Lăng Hàn và Kỷ Vô Danh cũng quá mạnh mẽ đi.

Không hổ là vô thượng thiên kiêu leo lên chí tôn thiên đạo, mạnh mẽ đến rối tinh rối mù.

Nhưng khi đó bốn Đế giả leo lên Long kiều màu vàng, sau đó liền xuất hiện một vị Tiên Vương tầng tám, như vậy hiện tại thì sao? Ngay cả chí tôn thiên đạo cũng bị xúc động, hơn nữa còn là hai người, vậy sẽ xuất hiện tồn tại nghiền ép chúng sinh cỡ nào?

Tất cả mọi người chỉ có hít khí lạnh, cảm thấy tê cả da đầu, có thể, bọn họ tận mắt chứng kiến hai vị Đại Đế vô thượng tương lai quật khởi.

- Lui!

Tứ đại Đế giả không còn tâm tư tiếp tục đánh, không công phá được phòng ngự của Lăng Hàn, lại bị Kỷ Vô Danh đánh cho náo loạn, vậy tiếp tục đánh còn có ý nghĩa gì?

Xèo xèo xèo, bốn người Thiên Thanh Nguyệt đều ai đi đường nấy, phân trốn bốn phương hướng.

Lăng Hàn cùng Kỷ Vô Danh cũng không có truy kích, thứ nhất tốc độ của mọi người gần giống nhau, không hẳn bắt được, thứ hai có khả năng này là tứ đại Đế giả đào hố cho bọn họ, đuổi theo nói không chắc liền rơi vào cạm bẫy.

- Lăng Hàn, nếu ta có lý do không thể không giết ngươi, thật muốn cùng ngươi kết giao bằng hữu.

Kỷ Vô Danh thu Đoạn Tình Kiếm, cũng không có thình lình cho Lăng Hàn một kiếm.

Lăng Hàn khẽ mỉm cười:

- Cũng vậy, cũng vậy!

Vừa nãy chiến một trận, hắn cũng thoải mái tràn trề.

- Lần sau gặp lại, ta sẽ vận dụng tất cả thủ đoạn giết chết ngươi!

Kỷ Vô Danh ngữ khí lạnh lẽo, trong ánh mắt toả ra sát ý mãnh liệt.

- Ngươi vẫn là cầu khẩn, không nên bị ta đánh giết thành cặn bã.

Lăng Hàn đối chọi gay gắt, không rơi xuống hạ phong.

Kỷ Vô Danh cười ha ha, đó là một loại thưởng thức kỳ phùng địch thủ, mà không phải đang chê cười Lăng Hàn không biết tự lượng sức mình. Hắn cuốn tay áo một cái, trước tiên tiến vào trong hẻm núi.