Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2413: Liên thủ tiếp



- Uy của sư phụ ta, đương nhiên vang danh thiên hạ, há là ngươi có thể ngước nhìn?

Vu Lan Phong Hoa ngạo nhiên nói.

- Ngươi, sắp trở thành bụi bậm của lịch sử.

Lăng Hàn cười ha ha nói:

- Nếu như đổi thành Ngự Hư Tiên Vương năm đó, vậy ta sẽ vui vẻ chiến một trận. Đáng tiếc, ngươi quá yếu, ngay cả tư cách kích phát chiến ý của ta cũng không có, cũng chỉ có cây thương này mới có thể làm cho ta sinh hứng thú chơi đùa.

- Ngươi...

Vu Lan Phong Hoa tức giận đến cả người run rẩy, hắn là siêu cấp Đế giả, xưa nay chỉ có hắn chỉ điểm giang sơn, coi thường tuấn kiệt thiên hạ, nhưng hiện tại lại bị người xem thường đến tận xương tủy, chỉ có thương trong tay mới để Lăng Hàn có hứng thú “vui đùa một chút”.

- Ngươi cứ việc mạnh miệng, nhưng chẳng mấy chốc ngươi sẽ hối hận, thời điểm ta phẫn nộ sẽ khủng bố cỡ nào!

Hắn tỉnh táo lại, hầu như là từng chữ từng chữ nói, cả người sát ý sôi trào.

Lăng Hàn nhoẻn miệng cười:

- Há, làm ngoáo ộp sao?

- Chết!

Vu Lan Phong Hoa không còn cách nào chịu đựng, trong một tiếng hét dài, thân hình giết ra, Diệt Tiên Thương quét ngang, sát khí ngút trời.

Vu Lan Phong Hoa xác thực rất mạnh, siêu cấp Đế giả tuyệt không phải tùy tiện thổi ra, hơn nữa hắn còn được khen là Ngự Hư Tiên Vương thứ hai, cái đánh giá này là cực kỳ cao. Diệt Tiên Thương càng khủng bố, chính là chuẩn Tiên Khí của Ngự Hư Tiên Vương lúc trước dùng qua, rót vào chiến ý cùng niềm tin vô địch của hắn, cho dù chỉ có một tia cũng kinh thiên động địa.

Then chốt là, Diệt Tiên Thương là Lục Tinh chuẩn Tiên Khí, có thể so với một vị cường giả Ngũ Bí, thậm chí là Đế giả.

Vậy thì đáng sợ.

Lăng Hàn rất yêu nghiệt, nhưng vẫn không có yêu nghiệt đến tình trạng có thể chống lại Ngũ Bí Đế giả, bởi vậy ở dưới Diệt Tiên Thương cường lực thảo phạt, hắn bị bức ép đến liên tục bại lui, thỉnh thoảng có máu tươi bão tố, nếu không phải thể phách cùng sức khôi phục của hắn đều có thể nói biến thái, đã sớm bị Diệt Tiên Thương tiêu diệt.

Vu Lan Phong Hoa cười ha ha, rốt cục làm cho kẻ thù chật vật, để hắn cảm thấy cực kỳ thoải mái.

- Cây thương này không tệ.

Trong một tiếng tán thưởng, chỉ thấy Kỷ Vô Danh vọt lại, ánh mắt chăm chú vào Diệt Tiên Thương lên, ánh mắt sáng quắc.

Rõ ràng chỉ là Thiên Hồn mà thôi, nhưng Vu Lan Phong Hoa lại bay lên một luồng hàn ý mãnh liệt, thật giống như đối phương không phải “người yếu”, so với hắn còn thấp hơn một cảnh giới lớn, mà là Tiên Vương cao cao tại thượng, thậm chí có thể sánh vai với sư phụ hắn.

Hắn vội vàng lắc đầu, đuổi cảm giác lạnh lẽo này ra ngoài cơ thể.

- Có liên quan gì tới ngươi?

Hắn tạm thời thu thương.

- Ta muốn nghiên cứu một chút.

Kỷ Vô Danh cười nói, chín Phân Hồn của hắn đã giết người phụ cận gần đủ rồi, dồn dập trở về, oanh, khí thế của hắn nhất thời lên một nấc thang, để Vu Lan Phong Hoa cũng không nhịn được muốn quỳ xuống cúng bái.

Trạng thái mạnh nhất của Phân Hồn Cảnh khẳng định là thời điểm Phân Hồn đều thu ở trong cơ thể, sức chiến đấu cá thể đạt đến mạnh nhất. Có điều, ở thời điểm quần chiến, Phân Hồn tan ra liền có thể tạo được hiệu quả tốt hơn.

Cảm nhận được áp lực của Diệt Tiên Thương, ngay cả Kỷ Vô Danh cũng thu chín Phân Hồn lại, có thể thấy được hắn cũng tương đối kiêng kỵ chuẩn Tiên Khí này.

- Mơ hão!

Vu Lan Phong Hoa cười gằn, thói đời làm sao, chỉ là Phân Hồn lại dám khiêu khích Tiên Phủ, hơn nữa còn là Nhất Bí Đế giả!

Nhưng, người không biết điều như thế còn có hai cái, lại thật có thực lực như vậy.

Kỷ Vô Danh nhìn về phía Lăng Hàn, trong ánh mắt có sát khí không hề che giấu chút nào nói:

- Lăng Hàn, chúng ta liên thủ một lần nữa được không?

- Ngươi muốn thương?

Lăng Hàn hỏi.

- Ngươi đã có Thiên Tôn chí bảo, cây thương này cho ngươi cũng không dùng được, ta mà, cũng chỉ là tham khảo một hồi, dù sao Ngự Hư là đệ tử của lão gia hoả kia.

Kỷ Vô Danh nói.

- Được!

Lăng Hàn gật đầu, hắn xác thực chỉ muốn chiến đấu với ý chí Tiên Vương trong Diệt Tiên Thương một chút, đối với bản thân Bảo khí thì không có mơ ước gì.

Nhưng Vu Lan Phong Hoa vừa giận vừa sợ, hai người này lại dám mơ ước Diệt Tiên Thương, hoàn toàn coi hắn là không khí!

Nhưng mà, nghe khẩu khí của hai người này, tựa hồ cũng biết còn có Thiên Tôn tồn tại.

Phải biết, hắn cũng là trước đây không lâu mới được biết Tiên Vực còn có một cấp độ chí cao vô thượng, hơn nữa còn có thể yết kiến Phong Tình Thiên Tôn, được đối phương thuận miệng chỉ điểm một chút, liền để hắn thoát thai hoán cốt, sức chiến đấu tăng lên gấp ba.

Nhưng ở trong miệng của Kỷ Vô Danh, Thiên Tôn lại thành “Lão gia hoả”, mà Lăng Hàn càng có Thiên Tôn chí bảo!

Tê, hai người này đều là cái quỷ gì?

Cũng đúng, không quan hệ tới Thiên Tôn, làm sao có khả năng xuất hiện sự tình Phân Hồn ngang hàng Tiên Phủ?

- Ta rõ ràng, là chín Phân Hồn!

Vu Lan Phong Hoa đột nhiên kinh ngạc thốt lên, trước hắn chỉ cho rằng Kỷ Vô Danh triển khai một môn công pháp, biến ảo ra chín đạo phân thân, căn bản không có đi cân nhắc chuyện chín Phân Hồn, cho đến hiện tại, trong lòng hắn đột nhiên rung động, nghĩ đến khả năng này.

Bởi vì trong Phong Tình Điện cũng có yêu nghiệt như thế, rõ ràng thời gian tu đạo còn ngắn hơn hắn, nhưng để hắn chỉ có phần quỳ sát.

Ở trước mặt tên yêu nghiệt này, hắn nhỏ bé như giun dế.

Hiện tại, cái cảm giác này tựa như lại tới nữa rồi.

May là, cảnh giới của yêu nghiệt ở Phong Tình Điện kia cao hơn hắn, để hắn căn bản không dám nghĩ xa, nhưng hai người trước mặt này thấp hơn hắn một cảnh giới lớn, hơn nữa trong tay hắn còn có đại sát khí như Diệt Tiên Thương, để hắn có đủ sức lực đối mặt hai yêu nghiệt này.

Chờ chút, Lăng Hàn tất nhiên cũng tu ra chín Phân Hồn!

Hắn đố kị đến đòi mạng, bởi vì trước Lăng Hàn rõ ràng không bằng hắn, nhưng hiện tại hắn hoàn toàn bị bỏ lại đằng sau, để trong lòng hắn cảm giác khó chịu.

- Ra tay đi.

Kỷ Vô Danh nhìn Lăng Hàn nói, nếu không có Diệt Tiên Thương, lấy loại cặn bã như Vu Lan Phong Hoa, hắn tiện tay liền có thể giết chết.

Lăng Hàn gật đầu, nếu để Vu Lan Phong Hoa biết trên người mình có Thiên Tôn chí bảo, hơn nữa đối phương còn có quan hệ với Phong Tình Thiên Tôn, vậy tự nhiên không thể để hắn sống sót rời đi.

Trước đây hai người liền liên thủ qua, tuy lẫn nhau đối địch, nhưng ăn ý lại cực kỳ cao.

Thở phì phò, hai người phân từ hai bên trái phải ra tay, giết tới Vu Lan Phong Hoa.

Oanh, ánh sáng vô tận từ trong tay bọn họ tuôn ra, trấn áp tới Vu Lan Phong Hoa.