Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2993: Ai là con mồi?



- Ha ha ha!

Tần Sương ngửa mặt lên trời cười to, hiện tại dáng người của hắn thẳng tắp, khỏe mạnh, toàn thân Kim sắc.

- Ai cũng nói, Tần Sương ta ẩn vào võ viện, quăng vào dưới trướng của Hà Vũ Phong, là vì ta bị đuổi giết. Ha ha, đây đúng là một nguyên nhân, nhưng nguyên nhân chủ yếu... là vì ta luyện môn Thiên Vũ Thánh Kim Thuật này.

- Hiện tại, ta đã có chút thành tựu, liền cho tiểu tử ngươi tới nếm thử uy lực a!

Hai chân hắn bắn ra, bành, tốc độ cực nhanh.

Ồ!

Lăng Hàn kinh ngạc, lần này Tần Sương bộc phát, cũng không phải là dùng tới không gian quy tắc, xuyên toa không gian, mà là tốc độ thân thể của hắn quá nhanh.

Võ Giả có thể phát huy ra bao nhiêu tốc độ, chế ngự ở hai điểm.

Thứ nhất, tốc độ cực hạn, thứ hai, năng lực thân thể thừa nhận. Bởi vì dưới cao tốc di động, thân thể sẽ thừa nhận áp lực đáng sợ, ngay cả Tiên Vương cũng có thể bởi vì áp lực như vậy mà chia năm xẻ bảy.

Cho nên, đối với đại bộ phận Tiên Vương mà nói, kỳ thật tốc độ thực tế xa xa không đạt tới tốc độ cực hạn.

Nhưng vừa rồi, tốc độ của Tần Sương tuyệt đối vượt qua tốc độ cực hạn, hoặc là nói, vượt qua tốc độ lúc trước hắn một mực bảo trì.

Là vì thân thể hắn kim loại hóa, để cho khí lực trở nên vô cùng cường hoành.

Tốc độ này quá nhanh, thời điểm Lăng Hàn có phản ứng, Tần Sương đã nhào tới trước mặt, một đao vung qua.

Lăng Hàn miễn cưỡng dựng lên Tiên Ma kiếm tấn công, ông, Tiên Khí giao phong, giương lên dư ba đáng sợ, bành bành bành, lại bắt đầu tàn sát bừa bãi không gian, phá hư quy tắc.

Tần Sương hét lớn một tiếng, một chưởng lại đập, đánh về phía ngực của Lăng Hàn.

Lăng Hàn vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh, ngạnh ăn một kích.

Bành!

Một kích đánh qua, Lăng Hàn lập tức bị đánh bay ra ngoài, mà Tần Sương thì cười to, hắn lại chộp tới không gian mới tiến hành thay đổi.

Lăng Hàn bay ngược, đánh thẳng đến biên giới đại trận mới bị bức ngừng lại, lồng ngực của hắn có phù văn nhảy lên, thật lâu mới ảm đạm xuống. Hắn chỉ cảm thấy ngực có chút sôi trào, cuống họng ngòn ngọt, muốn thổ huyết.

Đã vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh, hắn rõ ràng còn bị đánh suýt nữa thổ huyết?

Uy lực của một kích này thật là kinh người.

- Đây chính là công pháp của một vị chuẩn Thiên Tôn sáng tạo!

Tần Sương cười ha ha.

- Lúc trước ta chạy đến võ viện, cầu Hà Vũ Phong che chở, là vì giết con trai độc nhất của vị chuẩn Thiên Tôn này, trốn tránh đầu sóng ngọn gió mà thôi. Mặt khác, vừa vặn có thời gian tu luyện môn Thiên Tôn Bảo thuật này!

Lăng Hàn giật mình, chẳng trách một kích của đối phương rõ ràng có thể dao động Bất Diệt Thiên Kinh phòng ngự, bởi vì đây là chuẩn Thiên Tôn Bảo thuật.

Mà bởi vì mang chuẩn chữ, tự nhiên không thể so sánh với Thiên Tôn Bảo thuật chính thức, cho nên cũng chỉ chấn động Lăng Hàn ngực sôi trào, không có chính thức xúc phạm tới nội phủ của hắn.

Thằng này thật đúng là to gan lớn mật, ngay cả con trai độc nhất của chuẩn Thiên Tôn cũng dám giết.

Lăng Hàn gãi gãi đầu, còn nói người khác, hắn chẳng phải hạng người như vậy sao, hơn nữa, nếu hắn giết người, tuyệt đối sẽ không dấn thân vào dưới trướng người khác làm nô tài.

- Quả nhiên xem trọng ngươi rồi, ngươi chỉ là một tay sai mà thôi!

Hắn mặt mũi tràn đầy khinh thường.

Tần Sương giận dữ, hắn tu thành chuẩn Thiên Tôn Bảo thuật, lại là Đế Tinh tầng chín đỉnh phong, ở trong Tiên Vương cảnh vô địch, một Tiên Vương tầng bảy nho nhỏ rõ ràng dám châm chọc hắn như vậy?

- Chết đi!

Hắn lần nữa giết ra.

Lăng Hàn cười ha ha, lần này hắn hoàn toàn không né không tránh, mãi đến Tần Sương giết tới gần, hưu, lồng ngực của hắn đột nhiên bay vụt ra một bóng đen, nghênh đón về phía Tần Sương.

Bành!

Một kích đối oanh, Tần Sương lập tức bị đánh bay ra ngoài.

- A nha hô!

Đạo hắc ảnh kia hóa thành một con Đại Cẩu, không phải Đại Hắc Cẩu tặc tiện thì là ai?

- Muốn giết nhân sủng của cẩu gia, ngươi có hỏi qua cẩu gia hay không?

Đại Hắc Cẩu đứng thẳng người, bày biện tư thế ra quyền, quần lót thiết phản xạ quang mang, để mặt mũi nó tràn đầy hèn mọn bỉ ổi, tiện đến tận xương.

Lăng Hàn nhịn không được một cước đạp ra ngoài:

- Chó chết, ngươi nói người nào?

- Ngươi rõ ràng ở trong võ viện?

Tần Sương khiếp sợ, hắn kỹ càng hiểu rõ qua tư liệu của Lăng Hàn, biết rõ hắn cùng với Đại Hắc Cẩu giao hảo, nhưng Đại Hắc Cẩu rõ ràng không ở trong võ viện, vì sao lại đột nhiên xuất hiện?

- Cẩu gia thần cơ diệu toán, biết có người muốn hại tiểu đệ của bổn tọa, cho nên cẩu gia liền trở lại một chuyến, diệt mấy cái cặn bã như vậy.

Đại Hắc Cẩu hai tay bắt chéo sau lưng, một bộ ta rất thông minh, hết thảy đều ở trong lòng bàn tay của ta.

Lăng Hàn lại muốn đạp nó, rõ ràng là con chó hoang này trộm cắp bảo khố của một chuẩn Thiên Tôn thất bại, lúc này mới trốn về võ viện.

Hắn vốn là muốn một mình phó ước, dù sao lấy thực lực của hắn muốn đi cũng không khó, nhưng Đại Hắc Cẩu xung phong nhận việc, Lăng Hàn liền mang nó lên.

Tần Sương nhíu mày, nhưng lập tức lại lộ ra tự tin:

- Nhiều thì như thế nào, chỉ là phí chút ít công phu mà thôi.

Hắn lần nữa giết ra, đao vung trảm, hiển lộ ra vô cùng tự tin.

- Ở trước mặt cẩu gia, loại cặn bã như ngươi cũng xứng hung hăng càn quấy?

Đại Hắc Cẩu duỗi trảo đánh ra, đối chiến Tiên Khí.

Bành! Bành! Bành!

Đạt tới độ cao tầng chín, liền ngang hàng quy tắc, mà Tiên Khí cũng chỉ đại biểu lực sát thương cấp độ cao nhất của quy tắc, bởi vậy, Tiên Vương tầng chín hoàn toàn không sợ Tiên Khí, quy tắc quấn quanh, đối chiến Tiên Khí chỉ là việc nhỏ.

Hai đại Tiên Vương tầng chín đối oanh, có thể chứng kiến, Đại Hắc Cẩu rất nhanh liền chiếm cứ ưu thế.

Nó kiếp trước liền đi theo Duyên Sinh Thiên Tôn, tu công pháp chí cao, chỉ là tư chất có hạn, nó không có cách nào tu thành Bất Diệt Thiên Kinh, cũng không có cách nào bước ra một bước cuối cùng, nhưng sau khi Duyên Sinh Thiên Tôn hóa đạo, nó vận dụng bí pháp, tự chôn cất kiếp trước, ở trong thai cũ uẩn dục tân sinh, chính xác là cửu tử nhất sinh.

Nó thành công sống ra thế thứ hai, cái này không giống Kỷ Vô Danh, nó không phải chuyển thế sống lại, mà là ở trên cơ sở cựu thai Niết Bàn, độ khó rất cao, nhưng trình độ biến chất càng lớn.

Hiện tại Đại Hắc Cẩu, tiến hóa lũy thừa hẳn là trực tiếp bão tố đến mười hai, có cơ hội thật lớn đẩy ra Thiên Tôn chi môn.

Đại Hắc Cẩu oa oa kêu to, chiếm được thượng phong không tính, trong miệng nó vẫn còn nói không ngừng, vô cùng độc địa.