- Lão đầu, vậy chúng ta liền đến lĩnh giáo một chỉ chi uy của ngươi a.
Hổ Nữu vỗ tay nói, bộ dáng hồn nhiên ngây thơ.
- Thành toàn các ngươi!
Lão giả áo đỏ xuất thủ, ông, hắn quả nhiên điểm ra một chỉ, bành bành bành, lối đi này sớm ở vừa rồi đánh trúng làm lớn ra vô số lần, nhưng Tứ Bộ xuất thủ tự nhiên càng khủng bố hơn, để không gian này lại tiếp tục sụp đổ.
- Lăng Hàn!
Nữ Hoàng cùng Hổ Nữu đồng thời kêu lên, lúc này đương nhiên muốn phu quân của các nàng ra tay.
Không cần các nàng gọi, Lăng Hàn đã xuất thủ, nếu không còn ra thể thống gì?
Hắn đoạt bước mà ra, đã ngăn ở trước người hai nữ, cũng điểm ra một chỉ.
Oanh!
Hai cỗ lực lượng va chạm, lập tức tạo thành nổ lớn kinh khủng, hạt bản chất ở nơi đây đều bị nhen nhóm, tạo thành sóng lực lượng, bắn về phía bốn phương tám hướng.
Bành bành bành, năm người nữ tử áo tím, lại thêm tráng hán đã hôn mê, toàn bộ bị cuốn bay, trong nháy mắt bay ra khoảng cách mấy chục dặm.
Chiến lực Tứ Bộ quá cường đại.
- Ừm?
Lão giả áo đỏ lộ ra vẻ kinh ngạc, không nghĩ tới Lăng Hàn thực sự tiếp nhận một kích này của hắn.
Ánh mắt của hắn không khỏi xiết chặt, đây cũng quá yêu nghiệt đi, Nhị Bộ địch Tứ Bộ, đừng nói nói ra không người tin tưởng, dù hắn tận mắt nhìn thấy, tự mình đối mặt, vẫn có cảm giác kinh hãi không thể tin được.
Nếu không phải đây là hắn tự mình xuất thủ, hắn thật sẽ hoài nghi Tứ Bộ này có phải cố ý hạ thủ lưu tình hay không.
- Lão đầu, một chỉ này của ngươi tựa hồ cũng chả có gì đặc biệt a.
Hổ Nữu cố ý ép buộc, nàng cùng Nữ Hoàng đều đứng sau lưng Lăng Hàn, đương nhiên sẽ không nhận sóng xung kích ảnh hưởng.
Lão giả áo đỏ không phản bác được, Tứ Bộ vốn nên tuyệt đối nghiền ép Nhị Bộ, Tam Bộ, nhưng một kích lại đánh thành ngang tay, để hắn có thể nói cái gì?
- Tiền bối, ngươi đã nguyện ý dìu dắt hậu bối như thế, không bằng thay chúng ta ở phía trước mở đường a?
Lăng Hàn cười nói.
Lão giả áo đỏ không khỏi đen mặt, mới vừa rồi hắn nói muốn che chở đám người Lăng Hàn, kỳ thật chính là muốn đám người Lăng Hàn ở phía trước dò đường, dù sao tiếp cận hạch tâm của một vị diện cực kỳ cao cấp, đây là chuyện vô cùng nguy hiểm.
Hiện tại Lăng Hàn trái lại muốn hắn dò đường, đây thật là ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây.
Ánh mắt của hắn lạnh lùng:
- Tiểu bối, ngươi suy nghĩ nhiều!
- Thật sao?
Thân hình Lăng Hàn khẽ động, đánh về phía lão giả áo đỏ, đối phương đã không muốn, vậy thì đánh tới đối phương nguyện ý.
- Lớn mật!
Lão giả áo đỏ lạnh lùng nói, đừng tưởng rằng ngươi có được lực lượng địch nổi Tứ Bộ, thì thực sự có thể đối kháng Tứ Bộ, kia là hoàn toàn khác biệt.
Ông, hắn vận chuyển một Thiên Tôn ký hiệu, đây là hắn ở lúc Tứ Bộ thôi diễn ra, hao phí không sai biệt lắm ba kỷ nguyên thời gian.
Chỉ nháy mắt, lực lượng của hắn tăng vọt mười mấy lần.
Lăng Hàn cười ha ha, vận chuyển một ký hiệu cấp bảy, lực lượng lập tức tăng lên hơn hai mươi lần, chẳng những chiến lực không kém gì lão giả áo đỏ, ngược lại còn chiếm thượng phong.
Lão giả áo đỏ kinh hãi, một gia hỏa không có bối cảnh Lục Bộ, Thất Bộ, vì cái gì có thể nắm giữ Thiên Tôn ký hiệu cấp bảy?
Cái này không thực tế a.
Lăng Hàn vung vẩy song quyền, cùng lão giả áo đỏ cứng đối cứng.
Lão giả áo đỏ tiếp mấy chiêu liền gánh không được, như đống cát bị Lăng Hàn đánh tung.
Bành bành bành, thân hình hắn trượt lui, “mở rộng” cái thông đạo này.
Thân hình lão giả áo đỏ ngừng lại, còn không có thở qua khí, Lăng Hàn lại công tới, nắm đấm đập mạnh, đánh cho hắn không ngừng bay ngược, lại mở ra rất nhiều con đường.
Hắn cuối cùng hiểu được, Lăng Hàn là cố ý, coi hắn làm trắc khí, nguy hiểm trên đường đi toàn bộ kiểm tra xong a.
Dựa vào, gia hỏa này cũng quá hung ác.
Lão giả áo đỏ tức giận đến cái mũi sai lệch, hắn là cường giả Tứ Bộ, thế mà rơi xuống tình trạng trở thành đá dò đường?
Hắn muốn giết người, a a a a.
Bành!
Hắn bị Lăng Hàn một quyền đánh vào trên mũi, máu tươi chảy dài, vừa rồi dâng lên nộ khí cũng tan thành mây khói.
Lão giả áo đỏ cực kỳ tức giận, chưa từng có nhận qua dạng nhục nhã này, để hắn muốn giết người.
Nhưng bị Lăng Hàn từng quyền đánh vào trên mặt, để hàn ý trong lòng của hắn cũng vô hạn sinh sôi.
Hắn đánh không lại người trẻ tuổi này.
Trên thế giới này, trời lớn, đất lớn, đạo lý lớn, nhưng đều không hơn được thực lực, thực lực ai mạnh, người đó liền có thể nghiền ép thương sinh, muốn làm gì thì làm.
Bởi vậy, hắn phẫn nộ, hắn không cam lòng đều là giả, tiếp tục đấu như vậy hắn sẽ xong đời.
Hơn nữa đối kháng tỉnh táo lại, hắn liền phát hiện Lăng Hàn mạnh hơn hắn cũng không chỉ là Thiên Tôn ký hiệu, mà ở trên lực lượng nguyên thủy liền chiếm thượng phong. Lực lượng của hắn không sai biệt lắm là Tứ Bộ trung kỳ, nhưng Lăng Hàn lại là Tứ Bộ hậu kỳ.
Cho nên ở dưới Thiên Tôn ký hiệu phóng đại, chiến lực của hai người chênh lệch càng lớn hơn.
Bành!
Nhất niệm chưa xong, hắn lại bị đánh bay, bành bành bành, lực lượng kinh khủng nghiền ép, bị hắn phá hủy không biết bao nhiêu địa tầng.
Trong lòng của hắn kinh hãi, nguyên bản đã tiếp cận địa tâm, hiện tại lại thâm nhập dưới mặt đất nhiều như vậy, đoán chừng bất cứ lúc nào cũng sẽ xuất hiện tầng trống rỗng, hiện ra vị diện hạch tâm.
Hạch tâm của vị diện cực kỳ cao cấp vô cùng kinh khủng, ngay cả Thất Bộ cũng không có khả năng lấy, hiện tại dù hạch tâm này đã phá diệt, nhưng hổ chết uy còn, Tứ Bộ như hắn cũng có thể bị giết chết.
Thật muốn quải điệu như thế, vậy hắn thật sự là làm quỷ cũng không cam lòng, quá oan.
- Tiểu bối, có chuyện hảo hảo…
Bành, hắn một câu còn chưa nói hết, đã trúng một quyền của Lăng Hàn, thân hình không tự chủ được bay ngược, bành bành bành, như một cây mâu nhọn, một đường không thể ngăn cản, lún vào mặt đất thật sâu.
Đột nhiên, hắn chỉ cảm thấy trên lưng chợt nhẹ, thế mà trống rỗng không có tầng đất ngăn cản.
Hắn đầu tiên là sững sờ, sau đó kinh hãi, hắn đột nhiên kịp phản ứng, đây là đạt tới chỗ cốt lõi của vị diện.
Trong lúc nhất thời, toàn thân hắn lông tơ dựng thẳng.
Nhưng mà, hắn lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc.
Cái này không phải trung tâm địa hạch gì, căn bản chính là một mảnh Thiên Địa mới.
Bành, Lăng Hàn cũng theo sát mà ra, đồng dạng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Hắn tiến vào một mảnh Thiên Địa mới, nơi này có tầng tầng dãy núi, có đại giang biển cả, nhưng bây giờ lại khô cạn, chỉ còn lại vô số hố lớn, có cát vàng đầy trời.