Lăng Hàn hỏi. Vị kỳ chủ xinh đẹp lạnh lùng này sắc mặt thế nào lại đột nhiên đỏ bừng, trở nên tươi đẹp giống như trái đào, khiến cho hắn cũng có chút xuân tâm nhộn nhạo.
Ai, đạo cơ bất ổn. Bằng không làm sao có thể mới một năm không được gần nữ sắc, đã khiến hắn trở thành như vậy?
Liên Tuyết Dung vội vàng trục xuất bóng người thần tuấn mặc trang phục màu trắng tung bay trong nội tâm kia. Chỉ là điều này vốn vẫn rất hữu hiệu, hiện tại lại không có tác dụng. Trong lòng nàng chung quy có chút nhộn nhạo.
- Khụ!
Nàng khẽ ho khan một chút, nói.
- Ta là cảnh cáo ngươi, yêu tộc vẫn muốn tìm ngươi. Ngươi ngàn vạn lần không nên hiện thân.
- A?
Lăng Hàn hứng thú. Hắn quả thực muốn biết tư liệu về sứ giả của yêu tộc lần này. Chỉ là hắn vẫn không có cơ hội nhìn thấy Hiên Viên Định Quốc, cho nên cũng không có cơ hội đi hỏi.
- Lần này yêu tộc có cường giả gì?
Hắn hỏi.
Liên Tuyết Dung suy nghĩ một chút, nói:
- Có người nói, lần này yêu tộc là do tứ hoàng tử dẫn đội. Hắn cũng là tu vi Khai Khiếu Cảnh. Nhưng hắn cũng không ra tay, mà là chủ động đẩy ra hai người.
- Người thứ nhất là Vũ Văn Hống, hắn là tu vi Minh Văn Cảnh, nghe nói là một trong những thiên tài mạnh nhất của yêu tộc. Lần này là cố ý tới công kích Hồng Thiên Bộ.
Lăng Hàn kinh ngạc. Yêu tộc không phải đều lấy chủng tộc làm họ sao? Thế nào hiện tại lại đột nhiên chạy đến một ngoại tộc?
Vũ Văn Hống?
Chủng tộc gì?
Liên Tuyết Dung đương nhiên sẽ không biết trong lòng hắn đang phỉ nhổ, tiếp tục nói:
- Yêu tộc là muốn chứng minh, bọn họ càng ưu tú hơn so với nhân tộc, cho nên phải đánh bại Hồng Thiên Bộ ở trong cuộc chiến cùng giai.
Lăng Hàn gật đầu. Như vậy tin tưởng Vũ Văn Hống này tất nhiên nắm giữ thực lực Khai Khiếu Cảnh, nếu không chính là tới đưa thức ăn.
- Người thứ hai chính là tới nhằm vào ngươi, được gọi là Miêu công tử.
Liên Tuyết Dung lại nói.
Miêu công tử? Đây là cái tên gì vậy.
- Hắn là tu vi Cực Cốt Cảnh.
Liên Tuyết Dung nói.
- Cho nên, ta mới có thể tới khuyên ngươi, ngàn vạn không nên hành động theo cảm tình, đáp ứng quyết chiến cùng Miêu công tử.
Lăng Hàn không khỏi phiền muộn. Dựa vào cái gì vậy?
A, đối thủ của Hồng Thiên Bộ chính là Minh Văn Cảnh, cùng giai với hắn. Đối thủ của mình lại là Cực Cốt Cảnh, còn cao hơn bản thân mình một cảnh giới lớn?
Không phải khi dễ người sao?
- Ta nghĩ, yêu tộc chắc hẳn không có thiên tài Hoán Huyết Cảnh, cho nên chỉ có thể xuất động Cực Cốt Cảnh tới ép ngươi.
Liên Tuyết Dung nói, trong ánh mắt có một tia kính nể.
Một yêu tộc lớn như vậy, lại có thể tìm không ra một Hoán Huyết Cảnh có thể chống lại Lăng Hàn, còn làm sao chiến đấu cho hắn lật mình.
- Nhớ kỹ, bất kể phát sinh chuyện gì, cũng không nên đứng ra. Coi như ngươi vẫn chưa có trở lại Đế Đô.
Liên Tuyết Dung lại cảnh cáo.
- Tại sao phải sợ?
Đại Oa lập tức nhảy ra ngoài.
- Đúng, tại sao phải sợ?
Tứ Oa Ngũ Oa theo đuôi.
- Bọn họ nếu như dám tới, tới một người giết một người, tới hai người giết cả đôi!
Nhị Oa cũng nói.
Tam Oa hừ hừ, tỏ vẻ khinh thường.
Lục Oa?
Ẩn thân, nói cái gì cũng trực tiếp không đáng kể.
Liên Tuyết Dung chỉ có thể cười khổ. Năm tiểu hài tử này nhìn qua phấn điêu ngọc trác, khả ái không chịu được, thế nào lại đều bạo lực như vậy?
Nhất định là bị Lăng Hàn làm hư.
Không phải sao? Tiểu hài tử lại không hiểu.
Nàng không khỏi nhìn về phía Lăng Hàn. Ngươi dạy gỗ hài tử thế nào vậy?
Lăng Hàn nằm cũng bị thương. Hắn lại không thể giải thích, sáu hài tử này ở thời điểm còn đang bên trong hồ lô đã hình thành ý chí của mình, hoàn toàn không có nửa xu quan hệ với hắn.
- Còn nữa, tốt xấu gì ngươi cũng phải chuẩn bị cho các nàng chút trang phục chứ?
Liên Tuyết Dung trách cứ. mặc dù nhỏ, nhưng người ta dù sao cũng đều là nữ hài tử. Dù thế nào cũng không thể chỉ lấy vài miếng lá cây che thân?
Cũng đúng.
Lăng Hàn gật đầu, biểu thị khiêm tốn tiếp nhận.
- Đi, ta giúp ngươi đi mua quần áo.
Liên Tuyết Dung nói. Tất nhiên nàng cảm thấy một đại nam tử tuyệt đối không thể hiểu được làm thế nào lựa chọn trang phục cho nữ nhân, cho dù vẫn chỉ là tiểu hài tử.
Ở dưới sự yêu cầu mãnh liệt của Liên Tuyết Dung, Lăng Hàn cũng chỉ có nhượng bộ. Hắn mang theo năm hài tử nhưng thật ra là sáu hài tử ra cửa.
Sau khi đi dạo qua một vòng trở về, năm hài tử đều mặc quần áo mới, mặt khác mỗi người còn có ba bộ để thay.
Lục Oa tất nhiên là bị Liên Tuyết Dung không để mắt đến. Nhưng Lăng Hàn lại mua hơn hai bộ lớn. Một bộ lớn là cho Lục Oa. Người ta ẩn thân cũng không thể xem như nàng không tồn tại. Một bộ khác lại là cho Thất Oa. Tuy rằng nha đầu kia quá ham ngủ, đến bây giờ còn không có dự định xuất thế.
Liên Tuyết Dung lại có chút nóng mặt. Thời gian trước khi bước vào cửa hàng trong chọn đồ, nhân viên cửa hàng ai cũng xem nàng trở thành thê tử của Lăng Hàn, xem năm tiểu hài tử trở thành con gái của nàng, mở miệng một cái là gọi phu nhân.
Hết lần này tới lần khác mấy hài tử còn ồn ào, gọi nàng là nương, căn bản không cho nàng có cơ hội sửa lại.
Nàng không có ý chờ đợi nữa, vội vàng bỏ trốn mất dạng.
- Ai, da mặt quá mỏng, không đủ tư cách làm mẫu thân của chúng ta.
Mấy búp bê đều bình luận, hiển nhiên là cố ý ở cả Liên Tuyết Dung.
Lăng Hàn cười ha hả, hắn đối với Liên Tuyết Dung cũng không có ý kiến gì, tất nhiên cũng không có dự định đi sửa lại cách làm của mấy nữ hài tử này.
Hắn dốc lòng cầu xin học viện, muốn thay đổi một nơi ở lớn một chút. Nhưng hắn đích thân thỉnh cầu, muốn có ý kiến phúc đáp lại cần có thời gian.
Lăng Hàn thông qua quang não tìm kiếm nguyên liệu trận cơ thích hợp, đã cùng một người đạt được hiệp nghị sơ bộ, đang hẹn địa điểm tiến hành giao dịch.
Qua một ngày, giao dịch đã quyết định. Sau khi hắn thông qua quang não trả tiền, liền đến địa điểm giao hẹn cùng đối phương giao dịch.
Đối phương là một lão nhân. Sau khi hắn nhìn thấy được Lăng Hàn, không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc, nói:
- Hóa ra là Lăng Hàn đại danh đỉnh đỉnh à!
Lăng Hàn cười ha hả. Đối phương nhận được hắn, hắn lại không nhận ra đối thủ, nhân tiện nói:
- Xin hỏi lão nhân gia xưng hô như thế nào?
- Kim Tam Ngân.
Lão nhân cười nói.
Có loại tên này sao?
Lăng Hàn cũng không để ý. Hắn chỉ là thuận miệng hỏi.