Chỉ có điều, trước đó người mạnh nhất võ đạo cũng không quá Khai Khiếu. Điều này khiến những người khác cũng tu luyện niệm lực không quá cấp ngũ tinh, quả thực sử dụng một bộ sơ trung cao này phân cấp là đủ rồi.
Lăng Hàn lắc đầu. Hắn không rầu rĩ ở phía trên điểm này. Dù sao đây chỉ là một xưng hô mà thôi. Giống như Thông Mạch Cảnh cho dù gọi là Thiên Thượng Cảnh, Cửu Thiên Cảnh lại như thế nào? Hoàn toàn không có ảnh hưởng.
Hắn trở lại nơi ở, mới biết được, Miêu công tử yêu tộc đã từng tới khiêu chiến, bị "hắn" đánh bại.
Bị hắn đánh bại?
Lăng Hàn nhìn về phía năm nữ hài tử. Các tiểu hài tử đều nhìn về phía hắn lộ ra nụ cười cổ quái.
Được rồi, là mấy tên này.
Lăng Hàn kinh ngạc. Nghe Liên Tuyết Dung nói Miêu công tử này mặc dù là tu vi Cực Cốt Cảnh, nhưng chiến lực có thể đạt tới Minh Văn Cảnh. Bây giờ lại bị mấy nữ hài tử đánh bại.
Xem ra hắn còn đánh giá thấp mấy tiểu hài tử này.
- Lăng Hàn!
Tiếng gầm thét giận dữ từ bên ngoài truyền đến.
- Đi ra đánh với ta một trận!
Ai vậy?
Lăng Hàn buồn bực.
- Phụ thân, lại là con mèo ngốc kia.
Nhị Oa liếc mắt thoáng nhìn. Từng tầng tường lại không ngăn cản được tầm mắt của nàng.
A, Miêu công tử lại tới?
Miêu công tử đương nhiên phải tới. Người khác đều cho rằng hắn bị Lăng Hàn đánh bại. Chỉ có chính hắn mới biết được, chuyện căn bản không phải như vậy.
Cho nên, khi hắn bị đưa trở lại, trị liệu sơ qua một chút, rồi nghỉ ngơi một ngày, hắn lại ngóc đầu trở lại.
Ngay cả chính chủ cũng không có gặp được, liền bị đánh đuổi, xám xịt mặt mày quay về yêu tộc sao?
Hắn làm không được!
Hắn lại là thiên tài siêu cấp trong thế hệ trẻ yêu tộc, không ném nổi cái mặt này.
Lăng Hàn suy nghĩ một chút, quyết định sẽ đi ra gặp cao thủ yêu tộc này. Vừa lúc, hắn vừa đột phá thất biến, đang cần đối thủ tới kiểm nghiệm một chút về cực hạn của lực tinh thần và chiến lực. Chống lại các nữ hài tử, hắn đương nhiên không có khả năng thật sự ra sát chiêu.
Bên ngoài, mọi người lại đang cường thế đứng ngoài xem.
- Ngươi nói, da mặt yêu tộc tại sao dầy như vậy?
- Vừa bị đánh ngất xỉu nâng đi, hiện tại lại có thể tới.
- Hắc, lần trước ngũ hoàng tử bị đánh bại, bây giờ không phải là lại tới tứ hoàng tử gì đó sao? Đây là truyền thống.
- A, hóa ra yêu tộc đều không biết xấu hổ như vậy.
Người xung quanh bàn luận ầm ĩ. Có vài người còn nói rất lớn tiếng, hoàn toàn không sợ bị Miêu công tử nghe được.
Ai bảo Miêu công tử trước đó quá mức kiêu ngạo, đánh rất nhiều người trong học viện. Hiện tại tất nhiên là người người đều muốn đạp hắn một cái.
Trên mặt Miêu công tử đầy vẻ lạnh lùng. Hắn xin thề, lần này hắn tuyệt đối sẽ không lại đi vào. Hắn muốn để cho Lăng Hàn đi ra, cùng hắn quang minh chính đại đánh nhau một trận.
Hắn sẽ ở trước mặt mọi người đánh bại Lăng Hàn, lập ra uy phong cho yêu tộc.
Két. Cánh cửa mở ra. Một người đi ra, mái tóc xám trắng, khiến người ta cảm giác là một lão nhân vô cùng tang thương.
Ai vậy? Chưa nghe nói qua ở trong học viện còn có thể có một lão bộc.
Nhưng khi mọi người thấy rõ khuôn mặt của người tóc bạc này, mỗi người lại lộ ra vẻ kinh hãi.
Đó lại là Lăng Hàn!
Làm sao có thể chứ? Đó không phải là một người trẻ tuổi anh khí bừng bừng phấn chấn sao?
- Ta biết, hắn nhất định là mạnh mẽ đột phá, thương tổn tới bản nguyên.
Có người nói.
- Đúng, chỉ có giải thích này.
- Thương tổn bản nguyên, một đêm đầu bạc!
- Lần này xong rồi.
- Nghe nói thời điểm hắn ở trong cuộc so tài săn bắn lại mạnh mẽ đột phá, hiện tại lại tới một lần. Thảo nào mặt mày tiều tụy như vậy.
- Ai, như vậy không phải là tự mình đánh hỏng một lá bài tốt sao?
Tất cả mọi người lại lắc đầu. Có vài người cảm thấy vô cùng đáng tiếc, có vài người lại lộ ra nụ cười lạnh. Lăng Hàn nếu như thật sự trở thành Hồng Thiên Bộ thứ hai, vậy không phải bọn họ sẽ lại bị ép tới không ngẩng đầu lên được, gập cả người xuống sao?
Miêu công tử cũng lộ ra nụ cười lạnh. Hóa ra trước đó Lăng Hàn thật sự là đang bế quan. Đáng tiếc, nhân tộc ngu xuẩn này lại hoàn toàn gài bẫy cho mình đi vào.
- Lăng Hàn, có dám cùng ta quyết đấu hay không?
Hắn hỏi.
Lăng Hàn nhìn về phía hắn quan sát từ trên xuống dưới một hồi, nói:
- Ngươi có tư cách gì cùng ta quyết đấu?
Điều này, tràn đầy khinh thường.
Miêu công tử nhất thời lại nổi giận, nhưng mạnh mẽ đè xuống lửa giận, nói:
- Ta là thiên kiêu siêu cấp của Việt triều, ở trong những người trẻ tuổi thiên phú lại đứng vào trước hai mươi, còn chưa đủ tư cách đánh với ngươi một trận sao?
Lăng Hàn móc móc lỗ tai:
- Miễn cưỡng đủ để bị ta đánh cho một trận.
- Làm càn!
Miêu công tử không nhịn được nữa.
Vèo.
Thân hình hắn thoáng động, liền xông về phía Lăng Hàn.
Gấp ba vận tốc âm thanh, vô cùng khủng khiếp.
Lăng Hàn lấy bất biến ứng vạn biến, thân hình bất động, chỉ là đánh ra một quyền.
Miêu công tử cười lạnh. Hắn lại là tu vi tứ cốt, chiến lực còn bước vào Minh Văn Cảnh, sẽ sợ hãi cùng một tên Hoán Huyết Cảnh chính diện liều mạng sao?
- Không chịu nổi một đòn!
Hắn nói, vung một trảo lên, cào về phía Lăng Hàn, phát ra năm đạo kình khí sắc bén vô cùng.
Ầm!
Lực quyền cùn lực trảo va chạm vào nhau, nhất thời hình thành sóng xung động lớn, cả hai bị chôn vùi.
Cái gì?
Miêu công tử sửng sốt, trên mặt lộ ra biểu tình khó mà tin được.
Lực lượng của Lăng Hàn lại có thể không kém hơn so với mình quá nhiều?
Nhân tộc này chỉ là Hoán Huyết Cảnh.
Nếu như hắn là lần đầu tiên cùng Lăng Hàn giao đấu, vậy hắn sẽ nghĩ không có vấn đề gì, có thể chậm rãi phát uy, tràn đầy tự tin. Nhưng bây giờ lại khác. Hắn đã "bại" bởi Lăng Hàn một lần. Hắn phải thắng một trận thật đẹp, sửa lại danh cho mình.
Ầm
Hắn lập tức sôi trào huyết khí, tiến vào trạng thái bạo phát.
Dù sao yêu tộc bạo phát bất cứ lúc nào có thể dừng lại, chỉ có thời gian tổng lại là hạn chế.
- Nhân tộc nho nhỏ!
Hắn lại xuất kích, đạt tới gấp 3,5 lần vận tốc âm thanh. Điều này làm cho Hoán Huyết Cảnh ngay cả chống đỡ cũng khó khăn. Thực là quá nhanh.
Hiện tại, lực lượng của hắn có thể so sánh với nhất văn.
Bất luận là lực lượng hay tốc độ, hắn đều hoàn toàn chiếm thượng phong, còn có khả năng thua sao?
Vèo.
Đúng lúc này, hắn đột nhiên nhìn thấy được phía trước có một đạo hàn quang bắn về phía hắn, tốc độ nhanh kinh người.