Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3913: Vương tọa



- Dám đánh cha bọn ta sao?

Đại Oa giận dữ, nói:

- Lên!

Bảy đứa trẻ nhao nhao xông tới, bóng người kim quang lập tức hiện ra, hơn nữa vừa vặn có bảy người, một trận hỗn chiến lập tức được phát động.

Mấy an hem Hồ Lô hiển lộ thần thông, có lực lớn vô cùng, có người nhắm thẳng vào sơ hở, có người phun lửa, có người phun nước, có người đao thương bất nhập, có người hấp thu tất cả công kích và bắn ngược lại toàn bộ.

Không bao lâu sau, bảy đứa trẻ đã có được thắng lợi vòng thứ nhất, tiêu diệt hình người màu vàng kim thứ nhất, nhưng không đợi các nàng tiến thêm mấy bước, lại có thân ảnh màu vàng kim mới xuất hiện, tiếp tục đánh lén các nàng.

Mấy đứa trẻ rất là ra sức, thế nhưng cũng chỉ đánh bại được ba đợt hình người màu vàng kim thì đã mạnh mẽ bị đánh xuống từ trên bậc thang.

Cũng còn may các nàng đủ cơ linh, cũng không có bị thương gì.

- Ghê tởm, quá không công bằng!

Nhị Oa oa oa kêu to, nói:

- Chiến lực của chúng ta bất quá chỉ tương đương với Minh Văn cảnh đỉnh phong, thế nhưng về sau lại có chiến lực Khai Khiếu cảnh chạy ra, đánh không lại nha!

- Hừ hừ, nếu chúng ta lại lớn lên một chút, nhất định có thể thắng a!

Thất Oa chống nạnh nói.

Lăng Hàn cười ha hả, nói:

- Các ngươi đã rất lợi hại rồi, nghỉ ngơi một chút đi.

Hắn một mặt khôi phục, một mặt nhìn trên đỉnh bậc thang, hiển nhiên, địch nhân nổi lên ở nơi này càng lên cao thì càng lợi hại. Có lẽ cũng là theo tu vi mà tăng lên, nhưng bắt đầu đã rất là mạnh mẽ, về sau càng ngày càng lợi hại, thậm chí cũng đã nhảy lên tới chiến lực Khai Khiếu cảnh.

Lăng Hàn nghĩ ngợi, ban đầu hắn gặp phải một quang ảnh hình người, lực lượng hẳn là Minh Văn tầng bốn, quả thực còn hơn hắn. Nếu như hắn không sử dụng bí thuật, cứng đối cứng tự nhiên không địch lại nổi. Mà quang ảnh hình người thứ hai, lực lượng này hẳn là ngũ văn.

Vấn đề là, vị trí xuất hiện của hình người thứ hai cách bậc thang đỉnh còn có bốn phần ba, nói cách khác, kế tiếp sẽ còn có hình người kim quang mạnh hơn xuất hiện và đánh lén.

Dùng tu vi trước mắt của hắn, dường như chơi không lại a.

Thử trước một chút đi.

Lăng Hàn cũng không có chờ xương bị tổn thương khôi phục lại, thương thế kia đứt gân xương một trăm ngày, dù hắn có linh dược, như vậy ít nhất cũng phải trải qua mười ngày mới có thể khỏi hẳn được.

Hắn có thể tạm thời dùng bí lực cố định xương gãy, sẽ không quá ảnh hưởng tới chiến lực của bản thân.

Lăng Hàn leo lên bậc thang, bắt đầu khiêu chiến.

Ông, bóng người kim quang lại xuất hiện.

Lăng Hàn đấm ra một quyền, lần này hắn đã vận dụng Yêu Hầu quyền, uy lực tăng vọt.

Phanh phanh phanh, dưới oanh kích liên tiếp, bóng người kim quang bị hắn mạnh mẽ đánh nổ.

Bất quá chỉ là cấp bậc Minh Văn cảnh, sao có thể là đối thủ của Lăng Hàn cơ chứ?

Hắn tiếp tục trèo lên cao, chưa đi được mấy bước thì thân ảnh màu vàng kim thứ hai đã hiển hiện.

Ngũ văn.

Lăng Hàn vẫn không sợ, trước bị đối phương một quyền đả thương, chính là hắn bị đánh một cái đột nhiên mà thôi.

Hắn cũng đánh ra một quyền đáp lễ, dưới Yêu Hầu quyền duy trì, chiến lực của hắn đã trở nên viễn siêu ngũ văn.

Không có mấy quyền, đạo thân ảnh hình người màu vàng kim thứ hai cũng đã bị đánh nát.

Kế tiếp, lúc đi được một nửa bậc thang thì đạo thân ảnh màu vàng kim thứ ba xuất hiện, mà lần này, chiến lực hình người màu vàng kim đã mạnh hơn, nhưng vẫn không có đạt tới tình trạng Khai Khiếu cảnh.

Lục văn sao?

Chiến ý của Lăng Hàn bùng cháy, trước tiên du đấu một phen, sau đó triển khai tần suất công kích, cứng đối cứng với thân ảnh hình người này.

Loại phương thức trực tiếp đối kháng này rất dễ phân ra thắng bại, quả nhiên, chỉ qua mấy trăm quyền, Lăng Hàn đã lần nữa lấy được thắng lợi.

Từ khoảng cách để phán đoán, có lẽ sẽ còn có hai hình người màu vàng kim đến đánh lén hắn nữa.

Lăng Hàn lại đi mấy bước, quả nhiên, đạo hình người màu vàng kim thứ tư đã xuất hiện.

Đạo hình người màu vàng kim này không tiếp tục dùng quyền, mà vung quyền một cây trường mâu màu vàng kim đâm tới chỗ Lăng Hàn.

Lăng Hàn lấy ra chiến chùy, chi, trong nháy mắt đã được kích hoạt, nghênh đón trường mâu.

Phanh!

Trong một kích, điện quang và kim quang chớp loạn, Lăng Hàn chỉ cảm thấy cổ tay mình đau đớn kịch liệt, chiến chùy xém chút đã tuột tay, hắn liên tiếp lui về phía sau, trực tiếp từ trên bậc thang lùi đến dưới đáy.

Hắn nhe răng, giơ một cánh tay lên, cổ tay đã vỡ ra, đang chảy ra máu tươi.

Quang ảnh hình người có chiến lực Khai Khiếu cảnh.

Lăng Hàn rất mạnh, rất yêu nghiệt, nhưng cũng không thể có thực lực vượt qua hai đại cảnh giới để chiến đấu.

Công bằng tuyệt đối?

Tốt, đi thử một chút.

Lăng Hàn thầm nghĩ, nếu như là đánh nhau cùng cấp, hắn muốn xử lý hai đối thủ hoàn toàn không cần mười phút đồng hồ.

Sưu, hắn lần nữa xung kích, đương nhiên ba đạo quang lúc trước rất nhanh đã bị hắn dọn dẹp, lúc đạo quang ảnh hình người thứ tư xuất hiện, hắn lập tức phát động Công bằng tuyệt đối.

Nhưng mà, một mâu của quang ảnh hình người đã đâm xuống, vẫn mạnh mẽ không gì sánh được, uy lực căn bản không có bị cắt giảm mảy may.

Phanh!

Lăng Hàn lại bị đánh rớt xuống, vết thương ở cổ tay lập tức bị phá vỡ, máu tươi không ngừng chảy ra.

Dựa vào, quang ảnh hình người này vẫn có chiến lực Khai Khiếu cảnh, căn bản không có bị áp chế.

công bằng tuyệt đối vô hiệu đối với quang ảnh hình người này sao?

Cũng đúng a, hiển nhiên ở trận pháp nơi này càng thêm cao cấp, muốn khiến cho Tuyệt Đối Công Bằng mất đi hiệu lực quá là dễ dàng.

Nghĩ thì nghĩ thông, vấn đề là, nên giải quyết như thế nào! Ài?

Hắn mới là tứ cốt, muốn địch lại Khai Khiếu cảnh, chỉ sợ dù là lục cốt cũng không được.

Hoặc là đột phá Minh Văn, hoặc là tiến thêm một bước, đánh vỡ cực hạn, mà phải đạt tới thất cốt, nếu không, căn bản không có khả năng địch lại nổi Khai Khiếu cảnh.

Hơn nữa, đây mới là quang ảnh hình người thứ tư, hẳn là còn có đạo thứ năm, thực lực càng mạnh hơn trước.

Đã đi tới nơi này, đương nhiên Lăng Hàn không có khả năng từ bỏ.

Vậy thì tốt, hắn tu luyện ở ngay chỗ này, xung kích thất cốt!

Hắn bắt đầu tu luyện, mấy ngày sau, hắn nghe được tiếng bước chân, đã có người thứ hai đến nơi này.

Thời gian: 00: 00: 19

Lăng Hàn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy đó là một đạo thân ảnh thanh tú động người.

Tân Như Nguyệt.

Nàng là đã phá bí mật của bức họa, hay là phải bất đắc dĩ từ bỏ nó?

Lăng Hàn cảm thấy khả năng sau càng lớn hơn, bởi vì muốn phá bí mật của bức hoạ cần dùng đến nhãn thuật, mà khả năng Tân Như Nguyệt có được nhãn thuật cơ hồ là không.