Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3941: Minh Văn Của Lăng Hàn



- Muốn phản công sao?

Bạch Hoành Tài cười lạnh, hắn biết Lăng Hàn có hai thủ đoạn chưa thi triển ra, một là huyết khí sôi trào, hai là Minh Văn.

Hắn cũng giữ lại huyết khí sôi trào đối phó Lăng Hàn, cho nên hắn cần phải lưu ý chính là Minh Văn của Lăng Hàn.

Nghe nói, có người bước vào Minh Văn cảnh được trời hậu ái, có thể hình thành Minh Văn đặc thù, uy lực sẽ vượt qua Minh Văn phổ thông.

Đây là khả năng duy nhất giúp Lăng Hàn lật bàn.

Nhưng ngươi vừa vặn đột phá Minh Văn, ngươi ứng dụng Minh Văn không thuần thục, cho nên hắn chỉ cần chú ý một chút là đủ.

- Nói cho ngươi, ở tuyệt đối lực lượng trước mặt, ngươi lại giày vò đều chỉ là uổng phí sức lực! Bạch Hoành Tài ngạo nghễ nói, lộ ra lòng tin bạo lều.

Quần chúng lau mồ hôi thay Lăng Hàn, Bạch Hoành Tài rất có lòng tin đã lây nhiễm bọn họ, hơn nữa vừa rồi Bạch Hoành Tài chiếm hết thượng phong, từ đó đã có phân lượng nhất định.

Lăng Hàn cười một tiếng, hắn giơ nắm đấm lên và phát động Minh Văn, ngay sau đó trên nắm đấm của hắn xuất hiện chữ “nhất”.

Bạch Hoành Tài nhìn thấy Minh Văn thì “sợ hãi”, hắn quên cả công kích.

Uông Vũ:  ...

Bùi Vân Phi:  ...

Hạng Đằng:  ...

Bọn họ đều biết rõ, uy lực Minh Văn được quyết định bằng số đường vân, số lượng càng nhiều, uy lực càng nhiều, Minh Văn của người bình thường đại khái là một vạn đạo, ngổn ngang lộn xộn, không có quy luật gì đáng nói, cho nên bọn họ không mạnh.

Những người như bọn họ, Minh Văn thứ nhất có hơn vạn đạo, nhưng Minh Văn thứ hai không vượt qua một ngàn, bọn họ đều quan sát Minh Văn của sư tôn mình, từ đó dựa vào Minh Văn của mình và diễn hóa ra nhiều hơn, từ đó có thể gia tăng số lượng đường vân trên Minh Văn của mình.

Bởi vậy, càng về sau hình thành Minh Văn càng phức tạp, đường vân nhiều, uy lực cũng càng lớn.

Ngay cả như vậy, cho dù là Minh Văn ngũ trọng cũng chỉ cực hạn trong mười vạn.

Nhưng Minh Văn đặc thù, số lượng đường vân hình thành lần đầu nhiều hơn mười vạn, cực hạn có thể đạt tới hai mươi vạn thậm chí ba mươi vạn.

Không nói những việc này, hiện tại bọn họ kinh ngạc chính là Minh Văn của Lăng Hàn.

Một!

Trời ơi, chỉ có một đường vân, chính là “nhất”.

- Phốc!

- Ha ha ha!

Không biết là ai cười đầu tiên, ngay sau đó là rất nhiều tiếng cười to.

Người bình thường cũng có thể hình thành Minh Văn hơn một vạn, Lăng Hàn chỉ có một đường vân, không phải chuyện cười lớn hay sao?

Đây chính là thiên tài tứ tinh?

- Chỉ sợ bị ông trời ghen ghét, cho nên cố ý cấp một Minh Văn cho hắn.

- Chết cười ta, ta chưa bao giờ gặp qua Minh Văn như thế.

- Yếu đến đáng thương.

- Việc này có thể xem thành Minh Văn yếu nhất lịch sử hay không?

- Nhất định là thế.

Đám người Uông Vũ đều cười to, lắc đầu, bọn họ xem thường Lăng Hàn đến cực điểm.

Đám quần chúng vây xem không hiểu, nhưng đám người Đồ Lượng, Ngô Gia Thiện “hảo tâm” giải thích, bọn họ hiểu ra và lộ ra vẻ mặt kỳ quái.

Mạnh như Lăng Hàn chỉ có thể hình thành Minh Văn đơn giản như vậy?

Chỉ có một đường vân.

Ngươi có thể ít hơn nữa hay sao?

- Các ngươi cười cái gì mà cười, phụ thân ta là phản phác quy chân, tất cả đại đạo trong thiên địa đều bắt đầu từ “nhất” đấy, các ngươi biết hay không?

Tam Oa trách mắng, nàng sùng bái Lăng Hàn một cách mù quáng.

- Phốc!

Bạch Hoành Tài chế giễu:

- Tiểu nha đầu, mắt ngươi mù rồi!

Lăng Hàn cười khẽ, sau khi nghe lời này thì hắn nổi giận.

Dám mắng con gái của hắn?

Đánh!

Hắn xuất quyền công kích.

Chữ “nhất” phát sáng chói mắt.

- Lăng Hàn, ta phải thừa nhận, lúc trước đã quá đề cao ngươi.

Bạch Hoành Tài nói chuyện đầy khinh thường, loại Minh Văn này gia trì vào nắm đấm thì có thể gia tăng bao nhiêu uy lực?

Xem ra xuất chưởng phá chiêu của ngươi đây.

Hắn xuất chưởng đáp lễ, dường như cố ý nên có năm đạo Minh Văn thắp sáng, từng đường vân rõ ràng xuất hiện.

Bành!

Quyền, chưởng va chạm với nhau, lần này không chỉ lực lượng va chạm, còn có năng lượng tầng thứ cao và Minh Văn của hai bên va chạm..

Ban đầu Bạch Hoành Tài còn tràn ngập lòng tin, ngay sau đó sắc mặt hắn biến hóa.

Lực lượng kinh khủng bộc phát, ba ba ba, Minh Văn của hắn bị đánh nát, hoàn toàn không có tác dụng bảo hộ hay tấn công, lực lượng của Lăng Hàn vẫn tiến lên, không bị cản trở chút nào.

Ba, nắm đấm của Bạch Hoành Tài nổ tung, huyết nhục tung bay, sau đó là xương cốt, cho dù xương cốt tiến hóa năm lần, độ cứng vượt qua phần lớn tinh thiết, nhưng đối mặt với lực lượng trước mặt, xương cốt lại yếu đến mức đáng thương.

Xương cốt và huyết nhục tung bay, Bạch Hoành Tài kêu thảm thiết một tiếng, bước chân lảo đảo và lui về phía sau.

Trên thực tế, lực lượng của hắn không thua gì Lăng Hàn, thậm chí còn vượt qua, nhưng lực lượng của hắn chỉ là quân ô hợp, chất lượng thua xa Lăng Hàn nên bị đánh tan.

Lúc này toàn trường yên tĩnh, có người nào nghĩ tới hay sao?

Đám người Uông Vũ vừa kinh hãi vừa xấu hổ, vừa mới chế giễu Minh Văn của Lăng Hàn là yếu nhất lịch sử, hiện tại Minh Văn đã bộc phát uy lực vô thượng.

Bọn họ có thể nói gì?

Mọi người đều ngơ ngác nhìn Lăng Hàn, nhìn thấy chữ “nhất” trên nắm dấm của Lăng Hàn đang tỏa sáng khắp bốn phía, nó rất đơn giản và phổ thông nhưng lại không khác gì hoàng đế, có thể trấn áp vạn cổ, phá diệt trời cao.

Đây thật là Minh Văn yếu nhất hay sao?

Cái rắm, nếu là yếu nhất, tại sao lại có thể nghiền ép Bạch Hoành Tài.

- Thế nào?

Tam Oa cực kỳ kiêu ngạo, đây chính là phụ thân của nàng, hắn rất trâu bò.

Cho dù là đám người Đại Oa, Nhị Oa cũng kinh hãi, không nghĩ tới Lăng Hàn có Minh Văn nhìn như phổ thông lại mạnh đến thế.

Đúng là đại đạo đơn giản nhất, phản phác quy chân hay sao?

- Không hổ đế đô song kiêu của chúng ta, quá mạnh!

Đám người ngoài khiếp sợ và hưng phấn.

- Còn ai dám xem thường Minh Văn của Lăng Hàn?

- Ai nói Minh Văn càng phức tạp càng tốt?

Đám người Uông Vũ muốn phản bác, vô số sự thật đã chứng minh, Minh Văn càng phức tạp càng cường đại, nhưng nó không thể giải thích nổi trường hợp của Lăng Hàn.

Lăng Hàn sẽ không nói, kỳ thật Minh Văn của hắn nhìn như đơn giản nhưng có số lượng đường vân rất nhiều, đã vượt qua trăm vạn đạo, chỉ số lượng Minh Văn đã nhiều hơn người khác rất nhiều.

Hắn chỉ cười nhạt.

- Đây mới là phong thái vốn có của thiên tài.

- Vinh nhục không sợ hãi.

- Không giống như tên họ Bạch kia, hắn nhảy nhót tưng bừng giống tôm tép nhãi nhép.

Tất cả mọi người bình luận và đánh giá Lăng Hàn cực cao.

Bạch Hoành Tài phun máu tươi, hắn ngất đi.

Hắn bị chọc tức ngất đi.

Ba ba ba…

Tăng Thụy Huyên vỗ tay và đi ra:

- Không hổ là thiên tài tứ tinh, đúng là bất phàm, để bổn cô nương tiếp đãi ngươi.

Lăng Hàn thu tay lại, ngươi là Tầm Bí cảnh, lĩnh giáo cái rắm.

Rõ ràng ỷ vào tu vi cao khi dễ người, từ trong lời của nàng biến thành Lăng Hàn chủ động khiêu khích, nàng mới bị ép ứng chiến.

- Tốt, ta sẽ chiếu cố ngươi.

Một giọng nói dễ nghe vang lên.