- Việc này rất kỳ quặc, mọi người nên yên tĩnh một chút.
Mặc dù tu vi của nàng không phải cao nhất nhưng là mỹ nữ tuyệt thế, nàng nói lời này đương nhiên là có phân lượng, lập tức làm tất cả mọi người an tĩnh lại.
- Ha ha, nghĩ không ra còn có người thông minh.
Một giọng nói vang lên, mọi người không thể phát hiện giọng nói phát ra từ hướng nào, bởi vì giọng nói khắp vang vọng sơn cốc.
- Ai?
Tất cả mọi người quát hỏi.
- Ác mộng của các ngươi, là người thu hoạch tính mạng!
Giọng nói này rất mơ hồ, không ai có thể phân biệt ra là nam hay nữ.
- Ít giả thần giả quỷ, nhanh hiện thân!
- Có phải ngươi lấy Phong Lâm thạch hay không?
- Ngươi là kẻ nào?
Mọi người lao nhao, nhao nhao kêu lên.
- Người sắp chết thì lấy đâu ra nhiều vấn đề như thế?
Giọng nói kia mang theo trào phúng.
Đại Hắc Cẩu xùy một tiếng, nói:
- Ít giả vờ giả vịt, ngươi muốn đùa nghịch tìm cảm giác ưu việt hay sao, nếu không ngươi trực tiếp phát động trận pháp công kích là được, vì cái gì còn lên tiếng?
- Ngưu gia khinh bỉ nhất chính là loại người như ngươi.
Giọng nói kia vẫn vang lên như trước, một lát sau mới thẹn quá hóa giận:
- Con trâu mập, chờ sau đó ta sẽ cắt ngươi ra và biến thành thịt bít tết, nướng lên ăn!
Mọi người dần dần tỉnh táo lại, hiện tại bọn họ bị vây trong trận pháp, nhưng bọn họ lại không biết uy lực của trận pháp này.
- Vây chúng ta ở đây có mục đích gì?
Hà Nhã Phù hỏi.
Giọng nói kia im lặng một lúc, sau đó nói:
- Được rồi, xem mặt mũi ngươi là mỹ nữ, ta sẽ trả lời ngươi một chút.
- Chủ nhân nhà ta dự định luyện chế một loại thần đan, cần chí ít vạn loại huyết dịch, tu vi cung cấp huyết dịch càng cao, thiên phú càng tốt, luyện ra thần đan sẽ có hiệu quả càng tốt.
- Đặc biệt là những kẻ thiên tài như các ngươi, huyết dịch như vậy là vật liệu tốt nhất.
- Nếu cứ đòi hỏi các ngươi, các ngươi chắc chắn sẽ không đáp ứng, cho nên ta chỉ dùng kế sách nho nhỏ, lấy Phong Lâm thạch làm mồi nhử thì các ngươi sẽ chạy tới.
Mọi người nghe xong đều biến sắc, thì ra việc này từ đầu tới đuôi chỉ là âm mưu.
- Phong Lâm thạch là thật là giả?
Có người còn ôm lấy hi vọng vạn nhất.
- Ha ha ha, có thể hỏi ra vấn đề như vậy, ngươi đúng là ngu xuẩn đến đáng thương!
Giọng nói kia trả lời.
Hà Nhã Phù gật gật đầu:
- Xem ra, người tung tin Phong Lâm thạch chính là ngươi.
Giọng nói kia im lặng một lúc mới nói:
- Hắc hắc, ta cho rằng nữ nhân như ngươi đều là ngực to không não, không nghĩ tới ngươi rất thông minh.
Lời này làm Hà Nhã Phù tức giận, tay ngọc nắm chặc, nàng bị đùa giỡn trần trụi.
- Có dám đi ra đánh một trận?
Có người khích tướng.
- Ha ha, các ngươi chậm rãi chờ chết đi. Ta sẽ đi nơi khác bố cục, lại hãm hại một đám gười, cho nên, các ngươi không cần phải lo lắng, trên hoàng tuyền lộ sẽ có rất nhiều đông bạn.
Giọng nói kia cười ha ha, sau đó im lặng.
- Thì ra là hắn!
Tất cả mọi người đã nghĩ tới.
Bọn họ tìm tới nơi này bằng cách nào?
Có người nói cho bọn họ biết, còn dẫn đường phía trước, mang theo bọn họ tiến vào nơi này.
Đám người hai mặt nhìn nhau, bọn họ cũng quá dễ tin, không ngờ đã bước vào cạm bẫy, nhưng suy nghĩ kỹ một chút, nguyên nhân là do lòng tham của bọn họ, nếu không phải bọn họ quá mức khao khát Phong Lâm thạch, cũng không đến mắc lừa như thế.
- Có ai là trận sư hay không?
Hà Nhã Phù hỏi.
Mọi người đều lắc đầu, bọn họ tới đây đánh hung thú, đâu ai mời trận sư chứ.
Chỉ có thể công phá trận pháp mà thôi.
Đại Hắc Cẩu đứng bên cạnh xem náo nhiệt, nó tự nhiên biết Lăng Hàn là trận sư, nhưng nó không quen những người này, đương nhiên sẽ không cố ý đánh thức Lăng Hàn.
Mọi người bắt đầu cưỡng ép phá trận, có người trực tiếp xâm nhập trong trận, một đạo băng kiếm đâm tới, chỉ trong nháy mắt đã đâm hắn chết tại chỗ.
- Trận pháp thật lợi hại, có lẽ có thể giết Sinh Đan hậu kỳ.
Mọi người đều kinh hãi.
Mặc dù bọn họ liên thủ chém giết hung thú Sinh Đan hậu kỳ, nhưng hung thú chỉ có một đầu, nhìn thấy thấy và sờ được, nhưng thân ở trong trận pháp, khắp nơi đều có công kích, tương đương với mấy đầu hung thú Sinh Đan cảnh hậu kỳ vây công.
Mấu chốt là, không tìm được trận cơ và biện pháp loại bỏ, trận pháp sẽ vận chuyển không ngừng, bọn họ có thể làm gì?
Chú Đỉnh cảnh không dám hành động, bởi vì hành động là tự tìm đường chết.
Không động không sao, chỉ cần không di chuyển sẽ không bị hại... Không ít người đều là nghĩ như vậy.
- Nhanh dùng liên tiếp khí thông tri cường giả gia tộc tới cứu người.
Có người nói, vội vàng liên kết với tinh võng, ngay sau đó sắc mặt hắn tái nhợt, lắc đầu nói:
- Không được, không thể kết nối tinh võng.
Đây là chuyện trong dự liệu, bằng không thì trận pháp này chỉ có uy năng Sinh Đan hậu kỳ, chỉ cần một Chân Ngã cảnh tới là có thể phá hư.
Hà Nhã Phù và ba tên Sinh Đan cảnh khác đều đi ra, hiện trường cũng chỉ có bọn họ miễn cưỡng ngăn cản công kích của Sinh Đan hậu kỳ, muốn phá trận tự cứu cũng chỉ dựa vào bốn người bọn họ mà thôi.
Nhưng từng đạo băng kiếm đâm tới, cho dù thực lực bọn họ phi phàm vẫn bị đánh rất chật vật, không thể không lui về phía sau.
- Không tốt, trận pháp bắt đầu co rút lại!
Có người kinh hô.
Thế giới băng tuyết đang chậm rãi thu nhỏ về phía bọn họ, mặc dù tốc độ không nhanh nhưng khu vực an toàn chỉ lớn bao nhiêu đó, không bao lâu nữa, toàn bộ khu vực này sẽ bị trận pháp bao phủ.
Vậy phải làm sao bây giờ?
Tất cả mọi người khiếp sợ.
Đúng lúc này, xèo, chỉ thấy một bóng người nhảy ra ngoài và xâm nhập trong trận pháp.
Lăng Hàn!
Hắn đang tìm chết hay sao?
Xèo, lúc này một thanh băng kiếm đâm về phía Lăng Hàn.
Bành, Lăng Hàn đấm ra một quyền, băng kiếm bị đánh nát, nhưng nắm đấm của hắn cũng xuất hiện máu tươi, còn tốt, dư lực bị Tiên Đỉnh duy nhất tự động hóa giải.
Gia hỏa thật lợi hại.!
Tất cả mọi người chấn kinh, đây là công kích của Sinh Đan hậu kỳ nhưng lại bị Lăng Hàn chống đỡ, hơn nữa Lăng Hàn hiện tại đang trong trạng thái “tẩu hỏa nhập ma”.
Trời ơi, đây là một Chú Đỉnh đấy!
Nếu như gia hỏa này có thể sống rời đi, có phải hắn có thể khiêu chiến yêu nghiệt Bắc Thiên vực kia hay không, thậm chí có thể thủ thắng?
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là có thể vượt qua cửa ải khó khăn hiện tại.
Xoát, một thanh băng kiếm chém về phía Lăng Hàn.
Lăng Hàn vẫn chưa thoát khỏi trạng thái kia, hai tay tự nhiên đấm vào băng kiếm, đáng sợ là, hai tay của hắn mang theo ánh sáng màu đen tĩnh mịch đến mức đáng sợ.
Mọi người vừa nhìn thấy đã sinh ra hàn ý, đây là kỹ pháp gì, là năng lượng tầng thứ cao?
Bành!
Lăng Hàn đánh một kích vào băng kiếm, băng kiếm vỡ nát lần nữa, biến thành năng lượng thiên địa thuần túy, tay của hắn không bị tổn thương.
Móa!
Mọi người mở to mắt, bọn họ không dám tin vào mắt mình.