- Ta thật sự rất hiếu kỳ kẻ cung cấp tin tức này là ai.
- Người cũng quá thần thông quảng đại.
Trì Mộng Hàm cũng nói.
Có ai truyền tin tức này chứ? Bởi vì người biết sẽ giấu diếm, chính mình đến cướp sạch sẽ.
Cho dù mình không cần, Tiến Hóa quả trân quý cỡ nào, lấy ra cũng có thể bán với giá lớn, Đế tộc sẽ nguyện ý trả tiền mua.
Nhưng bây giờ, tin tức như vậy lại bay đầy trời, làm mọi người đều biết, hoàn toàn không hợp đạo lý.
- Muốn nói nơi đây không có âm mưu, có quỷ cũng không tin.
Lăng Hàn nói.
- Nhưng nơi này có nhiều Đế tộc như thế, ai dám làm loạn âu?
Trì Mộng Hàm phân tích.
Đây là việc mọi người khó hiểu, nếu như đây thật là một âm mưu, vậy ai dám chôn giết nhiều Đế tử Đế nữ như vậy?
Một đống lớn Thánh Nhân mang theo Đế binh tới đây, đối thủ là một Đế tộc cũng có thể bị người ta nện chết.
Thiên hạ không đế, ai dám to gan lớn mật như thế?
Cho nên, rất nhiều người thông minh biết rõ không thích hợp vẫn tới, bởi vì thực tế nghĩ không ra trên đời này có thế lực nhà ai dám nhắm vào Đế tộc.
- Có phải là Chiến Thần cung hay không?
Lăng Hàn nói thầm, ý nghĩ này chỉ thoáng qua tức thì, Chiến Thần cung không sợ Đế tộc chỉ là nói cho có mà thôi, Đế tộc không muốn dốc hết sức lực đi giải quyết bọn chúng mà thôi.
Lật qua lịch sử, kỳ thật số lần Chiến Thần cung nhằm vào Đế tộc có thể đếm được trên đầu ngón tay, chỉ là lập uy mà thôi, hơn nữa cũng chưa từng có Đế tử Đế nữ nào gặp chuyện, Chiến Thần cung vẫn có chừng mực.
Hơn nữa, Chiến Thần cung biết rõ nơi này gọi là Bách Hoa cốc? Hơn nữa, Chiến Thần cung phái lượng lớn sát thủ Chân Ngã cảnh vào nơi này, bọn họ là đối thủ của Đế tử hay sao?
Nơi này có thế hệ bạch ngân, ngay cả Lăng Hàn cũng phải thừa nhận bọn họ cường đại.
Cho nên, Chiến Thần cung không có quan hệ với việc này.
- Chỉ có thể chờ đợi, nếu như đây thật là một âm mưu, chúng ta sẽ có thể tra ra manh mối.
Lăng Hàn thì thào.
Hắn không có lãng phí thời gian, mà là bắt đầu tìm kiếm Bách Lý Vân.
Bách Hoa cốc rất lớn, nhưng lớn cũng có hạn, chỉ cần người ở chỗ này, nhiều lắm mất hai ba ngày là tìm được.
Quả nhiên, trong hai ngày đó, Lăng Hàn đã tìm được Đế tử thế hệ bạch ngân kia.
Thời điểm nhìn thấy Lăng Hàn, Bách Lý Vân cũng sững sờ.
Nhưng hắn cười lạnh, hắn cho rằng Lăng Hàn chắc đạt được tin tức Bách Hoa cốc cho nên mới chạy tới, sau đó rất khéo gặp phải mình.
- Ha ha, thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại vào.
Bách Lý Vân cười nói, tâm tình của hắn bây giờ rất tốt, bởi vì hắn ở chỗ này - hái- được ba Tiến Hóa quả, hiện tại lại gặp Lăng Hàn, chủ động đưa bảo cho hắn.
Chữ hái có ngoặc kép là bởi vì chỉ có một là hắn hái được, hai quả khác là hắn uy bức lợi dụ, lấy thân phận thế hệ bạch ngân của hắn, có ai dám không cho mặt mũi?
Chỉ tiếc, ba Tiến Hóa quả còn chưa đủ chèo chống hắn tiến lên đệ ngũ hình, cho nên hắn cũng không có lập tức ăn, hắn muốn chờ hai quả nữa là đủ năm quả, khi đó hắn có nắm chắc đạt tới đệ ngũ hình.
Đương nhiên, cho dù không có Tiến Hóa quả, với tư chất Đế tử của hắn, muốn xông lên đệ ngũ hình không có khó khăn quá lớn, nhưng việc này cần lượng lớn thời gian tích lũy, tự nhiên không bằng dùng Tiến Hóa quả.
Trong lúc nói chuyện, hắn đã dùng quy tắc phong tỏa bốn phía, bảo đảm Lăng Hàn không thể dẫn động địa mạch.
Thực lực của hắn đủ mạnh, đương nhiên có thể làm được, trước đó chỉ vì Lăng Hàn không cho hắn đầy đủ thời gian mà thôi.
Nhưng hắn không biết là, hiện tại Lăng Hàn không còn là Lăng Hàn lúc trước.
Lăng Hàn yên lặng nhìn hắn, vẻ mặt giống như nhìn kẻ ngốc.
- Hừ, thật không biết ngươi lấy dũng khí ở đâu ra, lại dám chủ động chịu chết!
Bách Lý Vân từ tốn nói, hắn đã bố cục hoàn thành, hiện tại chỉ kém thu hoạch.
Lăng Hàn mỉm cười:
- Mời tiếp tục, ta sẽ yên lặng nhìn ngươi biểu diễn.
- Chết!
Thân là Đế tử, đương nhiên Bách Lý Vân là người sát phạt quả đoán, bất cứ lời lẽ gì cũng chờ thắng rồi nói sau, hiện tại, hắn muốn đánh chết Lăng Hàn, vạn nhất lại để Lăng Hàn chạy trốn, khi đó hắn sẽ biến thành trò cười.
Hắn chỉ vươn tay lên, quy tắc liền hóa thành một thanh kiếm chém về phía Lăng Hàn.
Lăng Hàn đưa tay ấn một cái, ông, thanh kiếm này chém tới không ngừng, sau đó Lăng Hàn vươn tay phải nắm một cái, bành, quy tắc đã vỡ vụn.
- Ân?
Bách Lý Vân kinh ngạc, hắn phải quan sát Lăng Hàn kỹ hơn, hắn ngạc nhiên la lớn:
- Ngươi đột phá!
Gia hỏa này đã bước vào Chân Ngã đệ tam hình!
Làm sao có thể?
Hắn có thể kết luận, Lăng Hàn trước kia nhiều nhất chỉ có hai thạch thai mà thôi, với thiên phú yêu nghiệt của Lăng Hàn, tin tưởng số lượng Chân Ngã chí ít có tám cái, hiện tại mới trôi qua một năm, gia hỏa này đã bước vào đệ tam hình?
Ngươi đạt được bao nhiêu Tiến Hóa quả!
- Ngươi thật sự cho rằng ta khờ?
Lăng Hàn cười nói, hắn nhảy tới và xuất quyền, từng thanh thiên đạo chém tới, quy tắc đáng sợ tấn công Bách Lý Vân.
Oanh! Oanh! Oanh!
Lăng Hàn chủ động cường công, chiến lực đáng sợ.
Bách Lý Vân đấu vài lần, hắn phát hiện thực lực Lăng Hàn hoàn toàn không kém gì chính mình, hắn cảm thấy buồn bực, sớm biết như vậy, lúc trước hắn nên vận dụng tuyệt chiêu, không cho Lăng Hàn thời gian trưởng thành.
Hiện tại thế nào?
Chiến lực của đối phương không kém gì mình.
Không!
Bách Lý Vân hoảng sợ phát hiện, thậm chí chiến lực Lăng Hàn còn trên hắn, mặc dù nhiều nhất chỉ hơn một trọng thiên nhưng trong đối kháng cùng cấp bậc, đừng nói chênh lệch một trọng thiên, cho dù chênh lệch một tia cũng đủ để phân thắng bại.
Hắn quá sợ hãi, bởi vì hắn biết rõ, Lăng Hàn có được thủ đoạn bỏ qua Thế Tử Phù giết người, hắn chỉ có một cái mạng.
- Thật sự là tính sai, để ngươi trưởng thành tới mức này, nhưng ta sẽ không lại phạm sai lầm!
Bách Lý Vân hừ một tiếng, oanh, hắn bỗng nhiên thiêu đốt đế huyết.
Thế hệ bạch ngân lại thiêu đốt đế huyết, khi đó hắn mạnh bao nhiêu?
Oanh!
Lăng Hàn đấu với hắn, thân thể bị đánh bay ra ngoài nhưng lông tóc không tổn thương.
Chiến lực của Bách Lý Vân chỉ đạt tới tứ thập ngũ trọng thiên, tăng lên có hạn.
Vì cái gì?
Rất dễ lý giải, bởi vì Bách Lý Vân cách chiến lực Đại Đế lúc tuổi còn trẻ không xa, bởi vậy, thiêu đốt đế huyết chỉ giúp hắn đạt tới tiêu chuẩn Đại Đế khi còn trẻ, không có khả năng vượt qua.
Cho nên, chiến lực cực hạn của hắn chính là tứ thập ngũ trọng thiên.
Từ điểm đó mà nói, thế hệ hoàng kim thiêu đốt đế huyết cũng không có tác dụng gì, bởi vì tư chất bọn họ đã đến gần vô hạn Đại Đế lúc trước.
Chiến lực Lăng Hàn đạt tới tứ thập nhị trọng thiên, mà hắn lại có thể hóa giải chiến lực sáu trọng thiên khi bị tấn công, cho nên, Bách Lý Vân chỉ có thể đánh hắn lui lại chứ không thể làm hắn bị thương.
- Đế huyết thiêu đốt vừa kết thúc là tử kỳ của ngươi!
Lăng Hàn thản nhiên nói.
- Ngươi quá kiêu ngạo, nơi này còn có bao nhiêu thế hệ bạch ngân, chỉ cần ta liên thủ với một người, giết ngươi dễ như trở bàn tay.
Bách Lý Vân không sợ.
Lăng Hàn cười một tiếng:
- Đừng quên, ngươi đã phong tỏa nơi này, khi ngươi công kích ta, ngươi có thể đánh vỡ quy tắc hay sao?