Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4866: Con Đường Biến Thể



Lăng Hàn đi quanh quần đảo.

Bởi vì đây là kinh nghiệm, quả nhiên, sau khi đi một lúc hắn phát hiện có bãi cát, sau đó hắn xem đây là điểm xuất phát, một tên cự nhân tỏa ra kim quang lấp lánh đang ở đó.

Vẫn bị vây trên cây cột, vẫn bị xích sắt trói.

Thật sự không có ý tưởng mới.

Lăng Hàn nuốt nước bọt, Kim Sắc Cự Nhân đã chào hỏi:

– Tiểu gia hỏa, tới, tới!

Thật sự sao chép mà.

Được rồi.

Lăng Hàn đi qua, hắn nói chuyện với Kim Sắc Cự Nhân, nghe giống nhau như đúc, nơi này chỉ cần ngân quang tinh thể, vẫn có thể hối đoái long tiên.

Không có cò kè mặc cả, Lăng Hàn vẻ mặt cứng đờ như gỗ lên đường, điều này cũng không biết hối đoái qua bao nhiều lần, đã quen thuộc đến chết lặng

Hắn tiến lên, hắn tìm kiếm ngân quang tinh thể, lại vừa chú ý hung thú qua lại chung quanh.

Nhưng tìm thật lâu, hắn thật sự không tìm được khối ngân quang tinh thể nào.

Nhưng có tiếng gầm truyền đến, Lăng Hàn nhìn lại, hắn nhìn thấy con báo có màu vàng kim, nó dài bảy trượng, toàn thân bao phủ trong lân phiến kim loại chứ không có lông vũ.

– Xấu quá.

Lăng Hàn nói thầm.

Vùng biển này có quá nhiều nơi quái di, hắn trải nghiệm lâu cũng trở nên bình thường hơn.

Kim Báo cũng không quản tâm tình của hắn như thế nào, nó lập tức giết tới.

Còn tốt, đây cũng không phải hung thú cấp Giáo Chủ, mà là cấp bậc Hóa Linh cảnh.

Như thế nó dám quát tháo trước mặt Lăng Hàn hay sao?

Ba quyền hai cước, Lăng Hàn đã giải quyết con báo, nhưng nắm đấm đánh vào người con báo, lân phiến sắc bén đã làm mặt nắm đấm của hắn chảy máu.

Tê, giống những thực vật kia, rõ ràng cực kỳ mềm mại nhưng lại cực kỳ sắc bén, đây chính là mâu thuẫn.

Hóa Linh cảnh có thể làm Lăng Hàn bị thương, con báo này là kẻ đầu tiên.

Nhưng sau khi dđánh chết con báo, nó biến mất và chỉ để lại một viên tinh thể màu vàng.

Khốn kiếp!

Lăng Hàn lập tức nhe răng, đây nhất định chính là ngân quang tinh thể, nhưng vấn đề là, cự nhân có bệnh mù màu nên gọi nó là ngân quang tinh thể?

Đây chính là màu bạc?

Lăng Hàn nhổ nước bọt không thôi, nhưng hắn vẫn lắc đầu, hắn nawhtj tinh thể màu vàng lên.

Khó trách trước đó không có phát hiện ngân quang tinh thể, hắn tìm kiếm ngân quang tinh thể có được hay không, tại sao lại có màu vàng kim.

– Ta rất muốn đánh người!

Lăng Hàn rất khó chịu.

Hắn thu thập tâm tình, tiếp tục đi tìm ngân quang tinh thể.

Lần này, hắn có phương hướng chính xác, lại thêm chưa có người khác tới đây, thu hoạch của hắn rất lớn, ngân quang tinh thể trong tay của hắn liền càng ngày càng nhiều.

Rất tốt, rất tốt, trừ rãnh một ít ra, thu hoạch ở nơi này rất lớn.

Qua một lúc sau, Lăng Hàn không cười được.

Hắn gặp một đầu hung thú cấp Giáo Chủ.

Ban đầu hắn có thể đối kháng, nhưng lực lượng của hắn bây giờ rơi xuống bát biến, hắn làm gì có tư cách ngang hàng.

Niệm lực của hắn tăng cường, nhưng hung thú nơi này kỳ thật không phải sinh linh chân chính, cho nên, sát khí xung kích cũng không có đất dụng võ, hơn nữa cũng không có địa mạch để điều động, trận đạo tông sư như hắn không thể phát huy.

Bởi vậy, Lăng Hàn chỉ có biện pháp duy nhất là bỏ chạy.

Con hung thú kia nhanh chóng truy đuổi, nó không chịu buông tha Lăng Hàn, hơn nữa còn đuổi theo rất dai, đuổi theo Lăng Hàn chừng mười ngày, lúc này Lăng Hàn mới thoát ra được.

May mắn chính là, trên đường chạy trốn, Lăng Hàn cũng không có quên tìm kiếm ngân quang tinh thể, hắn vẫn có thu hoạch rất lớn.

Bởi như vậy, ngân quang tinh thể trong tay hắn đã có hơn sáu mươi viên.

– Tiếp tục.

Lăng Hàn im lặng mà phát tài, nhưng qua nửa tháng đã có người tới, sau đó lục tục ngo ngoe, người tới bắt đầu nhiều hơn.

Hòn đảo này cũng đủ lớn, những người này đều không quan tâm kẻ khác, thu hoạch được đầy đủ thu hoạch.

Sau khi gom góp bốn trăm viên ngân quang tinh thể, Lăng Hàn bắt đầu dung hợp đạo linh thân thứ hai.

Hắn tốn thời gian ba ngày, bản ngã Lăng Hàn lại thu được tăng cường, niệm lực cũng tăng lên rất lớn, nhưng khi linh thân hoàn toàn dung hợp thì thực lực của hắn giảm xuống rất lớn.

Hắn giảm xuống thất biến.

Giống như hắn đang phong ấn một tầng thực lực, đã phong ấn hai biến.

– Tiếp tục như vậy, có khả năng ta sẽ rơi xuống nhất biến, thậm chí là Chân Ngã cảnh.

Lăng Hàn nhe răng, hắn là kẻ đầu tiên tu tới Hóa Linh cảnh nhưng lại có tu vi lùi bước nhiều như thế?

– Nếu đặt trong tiểu thuyết, ta đây chính là nhân vật chính từ thiên tài biến thành phế vật.

Lăng Hàn nuốt nước bọt, sau đó cũng cảm giác cơn đói cồn cào ập tới, hắn vội vàng đi hối đoái long tiên phục dụng.

Sau khi dùng bốn giọt long tiên, rốt cuộc cảm giác đói bụng này biến mất.

– Ai, càng ngày càng mong đợi thời điểm ta hoàn thành thập biến, chiến lực sẽ tăng lên to lớn cỡ nào?

Lăng Hàn tiếp tục đi tìm ngân quang tinh thể, bởi vì người càng lúc càng nhiều, hắn thu hoạch không lớn như trước.

– Có phải nên rời đi?

Có lẽ, còn sẽ có hòn đảo thứ tư và thứ năm, có thể tiếp tục hối đoái long tiên.

– Hiện tại thu hoạch mặc dù nhỏ một chút nhưng cũng có thể.

– Hơn nữa, đi tới một hòn đảo, so sánh kinh nghiệm cần thời gian mười ngày, đây chính là lãng phí.

– Được rồi, tìm tiếp tìm.

Lăng Hàn tiếp tục càn quét trên đảo, sau một tháng, thu hoạch nhỏ đến mức hắn không chịu nổi.

Hắn dự định rời đi, sau đó, hắn lại kinh ngạc phát hiện, chính mình không có cách gì ra đảo.

Có một loại lực lượng vô hình đang áp chế làm hắn không thể rời đi.

Cái này!

Không chỉ có hắn, Lăng Hàn phát hiện có người muốn lấy bè gỗ rời đảo, nhưng vừa vặn lái đi ba bốn trượng, bè gỗ đã bị đầu sóng đánh trở về, mặc ngươi thúc dục thế nào cũng không được.

Hiển nhiên, hiện tại không thể rời đảo.

Tê, chẳng lẽ nói phải thả Kim Sắc Cự Nhân ra mới cho phép rời đi?

Rất nhanh, tất cả mọi người là ý thức được điểm ấy, lần nào trong lòng run sợ.

Người nơi này đều là trải qua Hỏa Diễm Cự Nhân điên cuồng giết chóc, hiện tại tới một lần?

Kể từ đó, thời điểm này có thật nhiều người tìm kiếm ngân quang tinh thể nhưng vẫn ôm thái độ hờ hững.

Vạn nhất thời điểm chính mình đi hối đoái là lúc Kim Sắc Cự Nhân thoát khốn thì sao?

Khi đó không những không thể đổi được long tiên, ngược lại sẽ bồi tính mạng của mình.

Nhưng cũng có người to gan, người khác lười biếng, vừa vặn cho bọn họ cơ hội.

Lăng Hàn là người không sợ hãi, hắn tiếp tục tìm kiếm ngân quang tinh thể, hơn nữa hiệu suất lại có tăng lên.

Nửa năm trôi qua, hắn lại gom góp bốn trăm viên ngân quang tinh thể.

Hắn dung hợp đạo tinh thân thứ ba, sau đó đổi bốn giọt long tiên giải quyết vấn đề đói.

– Quả nhiên là lục biến.

Lăng Hàn im lặng, rõ ràng thời điểm dung hợp linh thân sẽ làm hắn cảm giác bản ngã mạnh lên, nhưng hết lần này tới lần khác sau khi dung hợp xong, thực lực của hắn sẽ giảm xuống.

– Niệm lực bảo trì tăng lên, phỏng chừng sắp đạt tới Giáo Chủ nhị tinh.

Đây là khái niệm gì?

Lăng Hàn hiện tại vận dụng sát khí xung kích, Giáo Chủ nhất tinh cũng có thể bị đánh nát thức hải và miểu sát.