Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5126: Tranh Tài Cuối Cùng



Lại một ngày sau, Lăng Hàn đã dừng chân dưới miếu thờ.

Hắn không tiếp tục ra ngoài, sợ lại gặp Quách Sương.

Nữ nhân này không đơn giản.

Hắn mặc dù có Diễn Hồn thuật, chung đụng với nữ tử này quá lâu, vô cùng có khả năng bị đối phương nhìn ra sơ hở.

Dù sao, hắn là người ngụy trang, thời gian dài khẳng định sẽ có sơ hở.

Mấy ngày sau, mười chi đội ngũ Vương đô đã tới đông đủ.

Sau đó, đây là quyết chiến cuối cùng.

Quy tắc tranh tài cuối cùng đã sửa lại.

Tất cả mọi người rút thăm, sau đó chiến đấu một đấu một, không ngừng đào thải, thắng đến cuối cùng là người đứng đầu.

Trong quy tắc như thế, cảnh giới cũng quá trọng yếu.

Dù sao, người có thể khiêu chiến vượt cấp cũng không nhiều, cho dù là thiên tài đi nữa, vượt qua đại cảnh giới là việc khó khăn .

Cho nên, người cảnh giới thấp chờ đợi rút thăm, tận lực đánh mấy trận nữa, có thể tận tình phát huy thực lực của mình.

Kể từ đó có khả năng được hấp thu vào trong Tịnh Địa.

Tu luyện ở đây một ngày có thể bằng một tháng và một năm ở bên ngoài.

Mười chi đội ngũ, tổng cộng có một trăm người, vòng thứ nhất có hai mươi tám người luân không.

Có ít người rút thăm rất vui vẻ, nguyên nhân ý nghĩa không chiến mà vào vòng hai, nhưng cũng có người rút thăm không cao hứng, bởi vì hắn chỉ là Sinh Đan cảnh, hắn hi vọng gặp được Sinh Đan cảnh, khi đó có thể tận khả năng phát huy thực lực của mình.

Hiện tại tiến vào vòng hai, khả năng gặp được Sinh Đan cảnh sẽ giảm, từ đó gặp bất lợi cho mình.

Cũng mặc kệ nói thế nào, đã rút thăm rồi thì không thể cải biến, chỉ có thể nghe theo mệnh trời.

Ngày thứ hai, vòng thi đấu tấn cấp cuối cùng bắt đầu.

Trong Tịnh Thổ cũng xuất động một Bồ Tát, cũng chính là Tôn Giả đi tới đây quan sát, một phương diện khác cũng tọa trấn.

Khả năng chiến đấu cao nhất chính là Chân Ngã cảnh, có Tôn Giả tọa trấn, còn sợ không đánh cược một lần?

Nhưng mà, lúc này có tin tức tuôn ra, lần này trong tuyển thủ dự thi lại có một tên Hóa Linh cảnh!

Sau khi biết được tin tức, tất cả mọi người đều chấn kinh.

Lần này chơi như thế nào?

Không cần tranh quán quân nữa.

Mặc cho ngươi yêu nghiệt hơn nữa, Chân Ngã cảnh làm sao có thể ngang hàng với Hóa Linh cảnh?

Chuyện không thể nào, cho dù là Phật Tổ năm đó cũng không cách nào làm được.

Người này tên là Cơ Lập Nhân, đến từ võ quán Vương đô, nghe nói đã tham gia đại chiến Tịnh Địa nhiều lần —— có hạn mức cao nhất, tổng cộng cũng chỉ có thể tham gia ba lần, sau đó sẽ nhường đường cho người khác, không thể cái gì cũng bị lão bá chiếm.

Nhưng hắn tham gia Tịnh Địa đại chiến lần đầu tiên vào hai trăm năm trước, về sau, hắn vẫn chu du khắp Phật thổ, khiêu chiến khắp nơi, ma luyện chiến lực.

Theo quy định, tuyển thủ tham gia Tịnh Địa đại chiến, tuổi tác cao nhất không thể vượt qua ba trăm tuổi, mà hắn vừa vặn ở vào hạn mức đó.

Nhưng Tịnh Địa chọn lựa nhân tài cũng không phải xem chiến lực và tu vi, càng quan trọng hơn chính là thiên phú.

Cho nên dù Cơ Lập Nhân có leo lên bảo tọa quán quân, mọi người cũng không mất đi ý chí chiến đấu.

Lăng Hàn rút thăm được đối thủ vòng đầu tiên là Chân Ngã cảnh, bởi vậy, chiến đấu cũng không cần “lo lắng”.

Chiến đấu bắt đầu, nguyên nhân có Tôn Giả đại năng tọa trấn, hắn có thể tùy ý chế tạo từng không gian chiến đấu, làm cho tất cả mọi người đồng thời tiến hành chiến đấu, cho nên, vòng đào thải chiến bắt đầu.

– Ha ha, vận khí không tệ, gặp phải thái điểu tham gia.

Đối thủ của Lăng Hàn nhìn thấy hắn thì cười to.

Lăng Hàn cười một tiếng:

– Ngươi là người vội vàng.

– Vì sao lại nói như vậy?

Đối thủ của hắn cũng không vội.

– Nguyên nhân lúc ngươi nhìn thấy tư liệu của ta, ngươi chỉ có thấy ta là người mới, nhưng quên chú ý tu vi của ta một chút.

Lăng Hàn nói.

– Chẳng lẽ ngươi còn có thể là Chân Ngã cảnh hay sao?

Đối thủ kia nói, sau đó hắn bật cười.

Đây không phải là chuyện cười hay sao?

Lần thứ nhất tham gia thi đấu Tịnh Địa, làm sao có thể là Chân Ngã cảnh!

Lăng Hàn cũng bật cười, dường như hai người không phải là đối thủ, mà là bạn cũ lâu năm mới gặp.

– Tốt rồi, vui đùa quá rồi, cũng nên giải quyết ngươi đã!

Đối thủ kia nói.

Lăng Hàn cười một tiếng:

– Tới đi.

– Hừ, không thể không nói, làm một Sinh Đan cảnh, dũng khí của thật đáng khen.

Đối thủ kia cười lạnh nói, sau đó hắn đánh ra một chưởng.

Bành!

Lăng Hàn tùy ý xuất quyền hóa giải một chưởng kia.

– Ồ!

Đối thủ kia sửng sốt, việc này nằm ngoài dự kiến của hắn.

– Ngươi thật sự là Chân Ngã cảnh?

Lăng Hàn cười một tiếng:

– Vừa rồi nói với ngươi rồi.

– Làm sao có thể!

Đối thủ kia vẫn không thể tin tưởng, lần thứ nhất tham gia thi đấu Tịnh Địa, khẳng định chỉ là Sinh Đan cảnh, đây là tầng sàng lọc quyết định.

Ngươi cũng quá biến thái rồi.

– Hừ, cho dù ngươi là Chân Ngã cảnh, ta cũng có thể bại ngươi!

Đối thủ kia lại giết tới, lần này, hắn vận dụng toàn bộc chiến lực.

Hắn cũng không tin, hắn dùng toàn lực lại không đánh bại đối thủ.

Oanh! Oanh! Oanh!

Hai người kịch chiến, đối thủ kia khiếp sợ phát hiện, Lăng Hàn chẳng những là Chân Ngã cảnh, hơn nữa tiểu cảnh giới còn trên cả hắn.

Hắn hoàn toàn không thể tin được, dạng tuyển thủ như thế làm sao lại là lần đầu tham gia thi đấu Tịnh Địa?

Hại người mà.

Mặc hắn hành động đủ kiểu nhưng vẫn không thể cứu vãn, chỉ qua mấy chục chiêu đã bị đánh bại.

Lăng Hàn thắng được, đây là việc đương nhiên, hắn cũng không có vẻ mừng rỡ, yên tĩnh chờ đợi những người khác chiến đấu kết thúc, bắt đầu vòng đào thải thứ hai.

Có thời gian chiến đấu dài, có rất ngắn, nhưng dài cũng không vượt qua một ngày, sẽ do vị Tôn Giả của Tịnh Địa quyết định ai sẽ là người chiến thắng.

Thời điểm thi đấu ngày thứ hai, vòng giao đấu thứ hai bắt đầu.

Lần này không có người luân không, từng tràng đại chiến bộc phát.

Có thể trả qua sàng chọn trùng điệp, bị chọn tham gia tỷ thí cuối cùng, có người nào không phải thiên tài?

Bởi vậy, trừ phi là Chân Ngã cảnh gặp được Sinh Đan, khi đó có thể giải quyết chiến đấu rất nhanh, bằng không sẽ đánh lâu dài với nhau.

Một ngày sau đó, ba mươi hai trận đấu đã kết thúc, chỉ có năm tên Sinh Đan cảnh còn lưu lại.

Sau khi lại đào thải một lần, Sinh Đan cảnh chỉ còn lại một tên.

Thời điểm tới tám người mạnh nhất, Sinh Đan cảnh cuối cùng cũng biến mất, nguyên nhân chỉ có một tên Sinh Đan cảnh, khẳng định sẽ đụng phải Chân Ngã cảnh, có làm sao không bại?

Đúng dịp chính là, đúng lúc Lăng Hàn gặp được tên Sinh Đan cảnh duy nhất, cũng làm cho mọi người cho rằng hắn may mắn mới vào được vòng tám người mạnh nhất.

Nhưng mà, tiếp tục quyết đấu, Lăng Hàn sẽ đụng phải Cơ Lập Nhân.

Ha ha, gia hỏa này đã sử dụng hết vận may

Làm Hóa Linh cảnh duy nhất, Cơ Lập Nhân gặp được ai, người đó sẽ nghỉ sớm, sẽ không thể đi tiếp.

– Không có cách, trời cao là công bằng, trước tiên gặp một tên Sinh Đan cảnh, chiếm đủ tiện nghi, đương nhiên cần phải phun ra.

– Có thể tiến vào tám người mạnh nhất là rất tốt.

– Đúng thế, chẳng lẽ còn muốn dựa vào vận khí tiến vào bốn người mạnh nhất sao?

Mọi người nơi này nghị luận với nhau, bắt đầu khai chiến.

Có rất nhiều quán chủ xem cuộc chiến, bọn họ cho rằng sẽ kết thúc rất nhanh cho nên đi xem trận đấu khác.