Sau một ngày, Ngũ Chuyển Huyền Ngọc Đan được luyện thành.
Cũng còn tốt, đây chỉ là đan dược Địa Cấp thượng phẩm, sẽ không đưa tới Đan Kiếp, nhưng bởi vì phẩm chất thượng thừa, vẫn khiến thiên địa hưởng ứng, lôi vân cuồn cuộn mà đến, chỉ là không có súc tích ra lôi kiếp mà thôi.
Đùng!
Lăng Hàn dùng sức vỗ nắp lò, thình thịch… có ba viên đan dược bay ra, thật giống như mọc cánh muốn chạy trốn. Từ đan dược Địa Cấp bắt đầu, đan dược đã thông linh, đan dược Thiên Cấp càng có khả năng hoá hình, người bình thường căn bản nhìn không ra tầng ngụy trang kia.
Hắn tiện tay ném tới nói:
- Nghiệm đan đi.
Kiểm nghiệm phẩm chất thành đan, đây đối với Linh Bảo Các mà nói là việc nhỏ, người ta chính là làm cái này a. Lập tức liền có ba tên chuyên gia giám định lên sân khấu, tỉ mỉ kiểm tra, rất nhanh thì có kết luận.
Ba viên đan dược đều đạt đến mười tinh, có thể nói viên mãn.
Cái này vẫn là Lăng Hàn thả nước, bằng không đạt đến mười ba tinh mười bốn tinh cũng không có vấn đề.
Thứ nhất hoàn toàn xứng đáng!
Mấy người Huyền Quý Vân cũng không tuyển chọn vật liệu nữa, còn luyện cái rắm a, dồn dập tới hành lễ với Lăng Hàn, tuy vị này không phải Đan sư Thiên Cấp, nhưng Đan Sư Địa Cấp thượng phẩm có thể luyện chế ra phẩm chất mười tinh, cách cánh cửa kia lại kém bao nhiêu?
Ở trước mặt tông sư tương lai, bọn họ nào có dũng khí bêu xấu.
Không ai nghĩ tới tỷ thí đan đạo sẽ có kết quả như vậy!
Ngoại trừ Bắc Vực thu được ba mươi điểm, bốn phân bộ khác thậm chí ngay cả một điểm cũng không có, như vậy, chỉ cần Bắc Vực ở hai tràng sau được bốn mươi điểm nữa, liền có thể ổn thứ nhất… chí ít cũng đặt ngang hàng thứ nhất.
Lăng Hàn thu hồi Ngũ Chuyển Huyền Ngọc Đan, luyện ra liền quy về Đan Sư hết thảy, trước đó đã nói rõ. Cái này cũng là tại sao các Đan Sư chịu tới, cầm vật liệu của người khác luyện đan, luyện ra chính là của mình, có lời.
Đặc biệt là vật liệu Địa Cấp, rất đắc đỏ nha.
Hắn đi thẳng về, lần thứ hai tiến vào Hắc Tháp, tiếp tục nghiên cứu Vạn Pháp Quy Nhất và cốt văn.
Tỷ thí đan đạo ba ngày, tỷ thí trận đạo cũng ba ngày, cuối cùng mới tỷ thí võ đạo. Bởi vậy, Lăng Hàn còn có năm ngày, hắn tự tin có thể lạc ấn cốt văn vào giả Mang.
Một lòng khổ tu, sau năm ngày, hắn đi ra Hắc Tháp.
- Lăng Hàn xấu xa!
Hổ Nữu rất bất mãn, đã ròng rã năm ngày không chơi với Nữu đáng yêu xinh đẹp!
- Hàn Hàn không tốt!
Hách Liên Tầm Tuyết cũng nói theo, bĩu môi cao cao, khiến người ta chỉ muốn hôn một cái.
A di đà phật, sao lại sinh ra ý nghĩ trời đánh ngũ lôi như vậy, thực là nghiệp chướng!
Lăng Hàn rùng mình nói:
- Tỷ thí trận đạo sao rồi?
- Hồng tỷ chỉ xếp thứ ba, lấy được mười điểm.
Chư Toàn Nhi nói.
Lăng Hàn rất tùy ý gật đầu, Ân Hồng có thể xếp thứ mấy, hắn đương nhiên sẽ không để ở trong lòng, nhưng nếu tham gia thi đấu, lấy tính cách của hắn tự nhiên sẽ toàn lực giành thắng lợi.
Hiên Viên Tử Quang, cũng nên phân cao thấp rồi!
Chiến ý của Lăng Hàn như lửa, Hiên Viên Tử Quang là một thiên kiêu trẻ tuổi chân chính, không thua đám người Kiếm Đế thời trẻ, mà kiếp trước tuy Lăng Hàn đứng ở đỉnh phong võ đạo, nhưng thủy chung không thể xưng cường giả, đời này hắn muốn giẫm hết thảy thiên kiêu thượng vị.
Bọn họ xuất phát, đi tới một Luyện Võ Trường thật lớn.
Hiên Viên Tử Quang, Bàng Hướng Minh cùng các thiên kiêu trẻ tuổi đều xuất hiện, còn có mấy người Lăng Hàn không quen biết, nhưng đều toả ra khí thế kinh người, có thể xưng tụng một tiếng vương giả trẻ tuổi.
- Bàng huynh!
Lăng Hàn chào hỏi Bàng Hướng Minh, mặc dù đối phương có chút nương khí, nhưng tính cách rất ngay thẳng, để hắn sinh hảo cảm.
- Hàn huynh!
Bàng Hướng Minh không dám sĩ diện, ôm quyền đáp lễ Lăng Hàn, chỉ là ngươi ôm quyền thì ôm quyền, lại vun Lan Hoa Chỉ làm chi, hiển lộ hết nương khí.
Tuy Lăng Hàn và hắn đều là Sinh Hoa Cảnh, nhưng hắn đã nghe nói mấy ngày trước Lăng Hàn luyện ra đan dược Địa Cấp thượng phẩm, này không phải Đan Sư Địa Cấp thượng phẩm sao? Đây chính là tồn tại có thể ngang hàng với Hoá Thần Cảnh.
Lăng Hàn cười ha ha nói:
- Bàng huynh, sau khi luận võ, lại cùng nhau uống rượu.
- Được!
Bàng Hướng Minh vội vàng gật đầu, như nhánh hoa run rẩy, để Lăng Hàn mơ hồ có chút không chịu nổi.
Tên này có phải đầu thai sai chỗ không.
- Chuẩn bị bắt đầu.
Ân Học Ương nói.
- Thi đấu chọn dùng thể chế võ đài, do người thứ nhất lần trước thủ võ đài, bốn nhà khác phân biệt phái người công võ đài, thắng thì lại thủ võ đài. Nhà nào có thể thủ võ đài đến cuối cùng, nhà đó chính là người thứ nhất lần này.
Người thứ nhất lần trước là Trung Châu tổng bộ, bởi vậy một cô gái trẻ đi ra, trực tiếp nhảy lên đài, chờ đợi khiêu chiến.
Mỗi một nha đều có thể phái ra ba người xuất chiến, đương nhiên phải xác định rõ ứng cử viên tiên phong, đại tướng, ai cũng sẽ không đánh ra lá bài mạnh nhất trước. Nhà xếp trí thứ hai lần trước công võ đài đầu tiên, đi ra một nam tử thân hình thon dài, chiến đấu lập tức bắt đầu.
Rất nhanh chiến đấu liền phân thắng bại, lấy công võ đài thành công kết thúc, tiếp đó đến phiên Nam vực công võ đài.
Lăng Hàn nhàm chán ngáp một cái, lần này Bắc Vực phân bộ có thể nói binh cường mã tráng, có Lăng Hàn, Hổ Nữu, Hách Liên Tầm Tuyết chấn tràng. Lăng Hàn sợ hai nữ quá mạnh, trực tiếp đánh ngã Hiên Viên Tử Quang, bởi vậy hắn muốn vị trí tiên phong, rất nhanh thì ra trận.
Lấy thực lực của hắn, đối thủ không ra lá bài tẩy thì làm sao có khả năng là đối thủ của hắn, rất nhanh liền thắng tám tràng, ép đại tướng của bốn nhà khác đi ra.
- Hàn Lâm, ta đã sớm chờ mong thời khắc này!
Hiên Viên Tử Quang lên sân khấu, khí thế dâng trào, như Thần tử nói.
- Lần này, ta sẽ đạp ngươi ở dưới chân, để ngươi thưởng thức tư vị thất bại.
- Nói còn dễ nghe hơn hát.
Lăng Hàn móc lỗ tai.
- Hiện tại ta rất hoài nghi, đến tột cùng ngươi là võ giả, hay là diễn viên hát kịch?
Hiên Viên Tử Quang nổi giận, ngươi mới mồm miệng lanh lợi, không tức chết người không bỏ qua, lại còn không thấy ngại nói hắn! Thiên tài quyết đấu, công tâm cũng là khâu trọng yếu, hắn lập tức đè tức giận, không muốn mất khống chế vào lúc này, để Lăng Hàn có cơ hội xuất thủ.
- Cường giả là dựa vào nắm đấm nói chuyện!
Hắn lãnh đạm nói.
- Vậy ngươi còn nói nhảm nhiều như vậy làm gì?
Lăng Hàn xì một tiếng.
- Còn không ra tay?
Hiên Viên Tử Quang nhìn chằm chằm Lăng Hàn, trong ánh mắt sát khí dật động:
- Nể mặt Phong đại nhân, ta sẽ hạ thủ lưu tình, sẽ không đánh ngươi quá thảm!
- Ha ha!
Hăng Hàn nhún vai, trực tiếp ra tay công tới.
- Đừng nhìn mình quá cao!
- Sinh Hoa tầng sáu!
Hiên Viên Tử Quang kêu rên, mấy ngày không gặp, tu vi của Lăng Hàn lại tăng lên nhanh như vậy, để hắn cũng giật mình. Nhưng hắn đương nhiên sẽ không sợ hãi, hắn tự tin đánh nhau cùng cấp có thể chém bất luận người nào, huống chi hiện tại vẫn là cảnh giới của hắn chiếm ưu thế.
- Giết!
Hắn động song chưởng, đánh về phía Lăng Hàn.
Hai vương giả trẻ tuổi rốt cục giao chiến lần thứ hai, lần này, không có ai sẽ ngăn cản bọn họ.