- Ta là Nông Học Vân, thái tổ của ta là Đan sư Thiên Cấp Nông Bác Tâm! Tiểu tử, ngươi nhất định muốn tranh với ta sao?
Tất cả mọi người nha một hồi, chẳng trách người này có thể lấy ra đan dược Địa Cấp trung phẩm, hóa ra lại có một lão tổ tông là Đan sư Thiên Cấp.
Lăng Hàn khẽ mỉm cười nói:
- Hiện tại là mua đồ, người trả giá cao được, ngươi mang lão tổ tông ra làm chi?
- Được! Xem như ngươi lợi hại!
Nông Học Vân tàn nhẫn nhìn chăm chú Lăng Hàn, liền quay đầu rời đi.
Mọi người không khỏi cười vang, người này nhân phẩm không được, trước cố ý làm thấp, để rất nhiều người bỏ đi ý tranh cướp, hiện tại không tranh nổi thì dọa, chỉ để người chê cười mà thôi.
Lăng Hàn cười nhạt, ném cho ông lão một chiếc bình ngọc, sau đó cầm lấy Luyện Tiên Bình.
Ông lão vội vã mở nắp bình, đổ ra một hạt đan dược kiểm nghiệm, chỉ là hắn không phải người thạo nghề phương diện này, tuy thấy trên đan dược nằm dày đặc mạch văn, vừa nhìn chính là vô cùng cao cấp, nhưng đến tột cùng là thuốc gì hắn lại hoàn toàn không biết.
- Yên tâm, ta còn có thể gạt ngươi sao!
Lăng Hàn cười nói.
Ông lão đương nhiên sẽ không tin tưởng, nhưng thứ nhất hai cây Bạch Ngọc Tham ngàn năm đã đến giá hắn mong muốn, thứ hai hai viên đan dược này cũng rất cao cấp, làm sao cũng sẽ không phải phàm vật, tự nhiên là kiếm lời.
Lùi một bước mà nói, coi như hắn tiếp nhận giá của Nông Học Vân, thì làm sao xác nhận đối phương cho đan dược là thật?
Hắn thu sạp, đã đạt đến mục đích, tự nhiên phải mau chạy trốn, miễn cho bị người khác nhìn chằm chằm. Mặc dù hiện tại hắn là Linh Anh Cảnh, nhưng khí huyết khô bại, sức chiến đấu nhiều nhất chỉ bằng một phần trăm thời kỳ toàn thịnh, trên thực tế chỉ tương đương với Sinh Hoa Cảnh mà thôi.
Người trẻ tuổi nơi này đều là thiên tài, chỉ cần tới Sinh Hoa Cảnh phỏng chừng đều có thể oanh bại hắn, bởi vậy hắn tự nhiên sợ bị người giựt tiền.
Tuy quy tắc ước định, mọi người đều cầm tiền mua đồ, nhưng thật phát sinh sự tình như vậy, ai sẽ thay hắn ra mặt chứ?
Vì lẽ đó, sớm đi sớm an tâm.
Lăng Hàn cầm chiếc lọ trong tay, dùng Chân Thị Chi Nhãn nhìn kỹ, chỉ thấy đáy bình và bình thân to nhỏ khác nhau, không phải một thể xây dựng.
Đáy bình đã sớm tồn tại, người đến sau thật giống như vì cố ý che giấu, mới ở trên cơ sở đáy bình lại làm một cái thân bình.
Thú vị, hắn thầm nói, đưa vào trong Hắc Tháp cẩn thận nghiên cứu một chút a.
Hắn thu hồi chiếc lọ, chỉ thấy có rất nhiều người nhìn chằm chằm mình.
Tài không thể lộ ra, hắn không để ý lấy ra hai cây nhân sâm ngàn năm và hai viên Bảo Tâm Đan, tự nhiên để rất nhiều người có ý nghĩ với hắn. Có điều Lăng Hàn không để ở trong lòng, ai muốn đến cướp hắn, hắn không ngại cướp sạch đối phương.
- Công tử, tiểu thư nhà ta đưa cho ngài thiệp mời, mời ngài buổi tối tham gia tiệc rượu.
Lăng Hàn đang muốn rời khỏi, chỉ thấy một tỳ nữ xinh đẹp đi tới, đưa lên một thiệp mời màu phấn hồng, có hương vị thăm thẳm truyền ra.
Lăng Hàn không có tiếp, mà hỏi:
- Tiểu thư nhà ngươi là ai?
- Tiểu tử, ngươi ngay cả Tiểu Đào cô nương cũng không nhận ra?
Có người xì nói.
- Tiểu Đào cô nương là thiếp thân nha hoàn của Y Vân tiểu thư!
- Cái gì, Y Vân tiểu thư!
- Vương gia minh châu, Y Vân tiểu thư?
- Nghe nói Y Vân tiểu thư không chỉ dáng dấp đẹp như thiên tiên, thông hiểu âm luật, còn là kỳ tài võ đạo, chín tuổi thì bị đặc cách thu vào Thanh Lôi Tông, tuy thanh danh không bằng Đông Linh Nhi, nhưng nếu có bảng danh sách Trung Châu thập đại mỹ nữ, nàng tuyệt đối có tên trên bảng.
- Người như thiên tiên, sức chiến đấu như thiên thần, nữ tử tuyệt thế nha!
Tất cả mọi người thán phục, Vương Y Vân tự nhiên thu được tư cách vào thẳng Bổ Thiên Học Viện, lại còn ở phụ cận mở tiệc rượu, thực sự là xa xỉ!
- Vương gia cũng là võ đạo thế gia truyền thừa lâu đời, có người nói Vương gia lão tổ còn trên đời, tu vi Thiên Nhân Cảnh, chỉ có điều không thể bước ra bước cuối cùng, thẳng tiến Phá Hư Cảnh.
- Lấy tài lực của Vương gia, dù ở đây kiến một hành cung cũng không phải việc khó.
- Ha, thực ước ao, nếu như ta cũng có thể đi tiệc rượu nhìn là tốt rồi, khẳng định không thiếu thiên tài vào thẳng Bổ Thiên Học Viện.
- Nhưng vì sao tiểu tử này được mời, thật giống như không có gì ghê gớm a?
Mọi người nhìn Lăng Hàn, làm sao cũng không phát hiện hắn có địa phương gì kinh người.
Lăng Hàn suy nghĩ một chút, mới tiếp thiệp mời nói:
- Được, buổi tối ta sẽ đi xem xem.
Tiểu tỳ cúi đầu, xoay người rời đi, mọi người vội tránh ra, đối với nàng cũng cực kỳ tôn trọng.
Hết cách rồi, ai bảo người ta được tư cách vào thẳng Bổ Thiên Học Viện? Tư cách này tương đương với phân chia cấp độ của mọi người, người được tư cách chính là bậc thứ nhất, không được là bậc thứ hai, thứ ba.
- Tiểu tử, để Thỏ Gia nhìn chiếc lọ kia một chút!
Con thỏ đột nhiên cảm thấy hứng thú với chiếc lọ kia.
- Há, tại sao?
Lăng Hàn thuận miệng hỏi.
- Trước kia là Nông gì gì đó, hiện tại lại có người mời ngươi tham gia tiệc rượu, hiển nhiên không phải bởi vì biết thực lực của ngươi, mà là nhằm vào chiếc lọ kia, đến yến hội nhất định sẽ cưỡng bức dụ dỗ ngươi giao ra. Vì lẽ đó, Thỏ Gia cảm thấy hứng thú.
Con thỏ nói.
Lăng Hàn kinh ngạc:
- Không thấy được, sự thông minh của ngươi còn không thấp nha!
- Còn phải nói, trí tuệ của Thỏ Gia là tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả, đương nhiên đỉnh cao… chờ chút, ý của ngươi là, ngươi vẫn cho rằng Thỏ Gia rất ngốc?
Con thỏ đột nhiên phản ứng lại.
Lăng Hàn bĩu môi nói:
- Đây chính là tự ngươi nói.
- Dám nhục mạ Thỏ Gia, xem không đánh mặt ngươi…a.
Con thỏ còn muốn giơ móng vuốt nhào tới Lăng Hàn, nhưng bất thình lình bị Hổ Nữu cắn vào đuôi, đau đến nó kêu thảm thiết.
- Không cho hung Lăng Hàn của Nữu, nếu không ăn ngươi!
Hổ Nữu hung dữ nói.
Con thỏ ai cũng không sợ, nhưng lại phục Hổ Nữu, nhất thời không lên tiếng.
Nhân lúc buổi tối còn có chút thời gian, Lăng Hàn đi tới một địa phương hoang vắng, sau đó lóe lên liền tiến vào trong Hắc Tháp.
- Ồ, tiểu tử kia đâu?
Con thỏ trừng lớn mắt.
- Bên kia, đi vào rừng rậm rồi.
Hổ Nữu thuận miệng bịa chuyện.
Con thỏ không tin, nhưng Lăng Hàn xác thực mất tung ảnh, làm nó cực kỳ kỳ quái.
Tiến vào Hắc Tháp, Lăng Hàn bắt đầu nghiên cứu Luyện Tiên Bình.
Đây tuyệt đối không thể luyện tiên!
Lăng Hàn thầm nói, trong lòng hắn hung ác, đùng, trực tiếp đập vỡ thân bình.
Quả nhiên, thân bình chỉ là hàng thấp kém, nhiều nhất bằng trân kim cấp bốn, lấy thể phách và man lực của Lăng Hàn hiện tại, nhẹ nhàng vỗ một cái liền vỡ nát. Vù, chiếc lọ trôi nổi giữa không trung, nhìn lại, có thể nhìn thấy từng mạch văn phức tạp, thật giống như từng đoá Đạo hoa, khiến tâm thần người ta say mê.