Vương Y Vân cũng không để ý tới Hổ Nữu, tuy tiểu nha đầu này rất yêu nghiệt, nhưng dù sao còn nhỏ, trọng điểm ở trên người Lăng Hàn.
Lăng Hàn suy nghĩ một chút nói:
- Được rồi, vậy thì nhìn ngươi muốn thương nghị chuyện gì.
Vương Y Vân cười nhạt, trời trong nắng ấm, tựa hồ không có chuyện gì có thể dao động tâm linh của nàng. Nàng mở miệng nói:
- Lần này mọi người lại, chủ yếu là có một đề nghị. Mọi người đều là thiên kiêu đương đại, thời điểm Bổ Thiên Học Viện mở ra, sẽ có rất nhiều người có thể tiến vào.
Nàng dừng một chút, chuyển đề tài, lại nói:
- Nhưng mà, nơi có người thì có giang hồ, có vòng tròn. Ngũ đại tông môn có vòng tròn của ngũ đại tông môn, Đông vực, Nam vực cũng có vòng tròn của mình, ai thế đơn lực bạc, đến thời điểm đó nhất định sẽ bị người bắt nạt.
Mọi người không tự chủ được gật đầu, ở môn phái, trong gia tộc của mình, bọn họ đều là thiên tài hoàn toàn xứng đáng, nhưng Bổ Thiên Học Viện hội tụ hết thảy thiên tài của Hằng Thiên Đại Lục, những người bọn họ tự nhiên cũng thành cấp bậc phổ thông, thậm chí có thể tiến vào Bổ Thiên Học Viện hay không cũng không nhất định.
Lăng Hàn chính là một minh chứng, tương tự ở Sinh Hoa Cảnh, nhưng sức chiến đấu cực kỳ khủng bố, mạnh đến nỗi khiến người ta giận sôi.
Hiện tại người đắc tội hắn, không sợ đến thời điểm tiến vào học viện bị hắn bắt nạt sao? Phải biết, gia tộc, môn phái là không thể mang vào học viện a.
- Vì lẽ đó, Y Vân đề nghị, chúng ta thành lập một liên minh, chiếu ứng lẫn nhau, cùng nhau đối kháng người trong vòng tròn khác.
Vương Y Vân lại nói.
Đây mới là mục đích thực sự của nàng, muốn tụ thiên kiêu lại để bản thân sử dụng!
Đừng xem nơi này đều là tuổi trẻ đồng lứa, nhưng tương lai tất nhiên đều là trụ cột của mỗi gia tộc, tông môn, thu phục những người này, tương lai sẽ là một luồng sức mạnh không thể lơ là.
Lăng Hàn không khỏi hiếu kỳ nói:
- Vậy ai làm Minh chủ đây?
Vương Y Vân nhìn Lăng Hàn một chút, mới nói:
- Tệ sư huynh Lang Nhai Thiên tự nhiên là nhân tuyển Minh chủ nhất quán.
Lang Nhai Thiên, nhân vật siêu trác của thế hệ trẻ tuổi Trung Châu, đặt ngang hàng với Yêu Hồi Nguyệt, Tiểu Đao Vương, thực lực sâu không lường được, đảo ngược chém thiên kiêu thế hệ trước, mạnh đến nỗi khiến người ta không cách nào phỏng đoán.
Tất cả mọi người chịu phục, có Lang Nhai Thiên lãnh đạo, vậy bọn họ xác thực ai cũng không cần sợ.
Lăng Hàn mỉm cười, nhấc tay nói:
- Ta muốn làm Minh chủ có được hay không?
Vương Y Vân vẫn cười dịu dàng nói:
- Nếu chúng ta kết thành Võ Minh, đương nhiên đều lấy thực lực nói chuyện, nếu như Lăng huynh cảm thấy thực lực mạnh hơn Tệ sư huynh, có thể khiêu chiến Tệ sư huynh, người tài chiếm vị.
- Tốt, gọi Lang Nhai Thiên đến, ta hảo hảo lĩnh giáo một chút.
Lăng Hàn cười nói.
Vương Y Vân có loại kích động muốn giết người, tại sao tiểu tử này luôn tranh cãi với nàng chứ? Nàng nói:
- Tệ sư huynh đang bế quan tu luyện, lúc nào cũng có thể bước vào Hoá Thần Cảnh, không thể phân thân.
- Cái gì, Hoá Thần Cảnh!
- Trời ạ!
- Lang Nhai Thiên còn chưa tới bốn mươi a?
- Nhiều lắm bốn mươi!
- Hoá Thần Cảnh bốn mươi tuổi, có thể hù chết người a!
Mọi người kinh ngạc thốt lên, bọn họ còn bồi hồi ở Sinh Hoa Cảnh, mà người khác đã bắt đầu xung kích Hóa Thần cảnh, chênh lệch này lớn làm cho người ta không cách nào tin nổi.
Có điều, nếu như bọn họ đều quyết định vào liên minh, như vậy thực lực của Minh chủ đương nhiên là càng mạnh càng tốt.
Vương Y Vân lần thứ hai nhìn về phía Lăng Hàn nói:
- Nếu như Lăng huynh còn không hài lòng, Y Vân có thể đại diện tệ sư huynh chiến một trận, có điều, Y Vân tu vi thấp, thiên tư không bằng một phần vạn của tệ sư huynh, nhiều nhất chỉ có một phần trăm thực lực của tệ sư huynh mà thôi.
Nàng hạ thấp mình, đưa Lang Nhai Thiên lên cực cao, như vậy chỉ cần Lăng Hàn tốn đại khí lực mới có thể đánh bại nàng, thậm chí không bằng nàng, thì làm sao đủ tư cách khiêu chiến với Lang Nhai Thiên?
Nữ tử này không đơn giản.
Lăng Hàn khẽ mỉm cười nói:
- Lang Nhai Thiên có hồng nhan tri kỷ, hiền nội trợ như ngươi, ngược lại cũng là một chuyện may mắn.
Nghe thấy lời ấy, nhất thời để vô số thanh niên trẻ nổi giận, ở trong lòng bọn họ, Vương Y Vân là nữ thần, tiên tử, tiên tử tự nhiên là mèo khen mèo dài đuôi, không dính bụi trần, nếu như rơi vào thế gian, vậy còn gọi tiên tử sao?
Trong ánh mắt của Vương Y Vân càng lướt qua một đạo sát khí, nàng ái mộ Lang Nhai Thiên, cam tâm vì hắn trả giá, bởi vậy nhất định phải duy trì thân phận tiên tử siêu nhiên của nàng, như vậy mới có thể lung lạc càng nhiều người, nhưng Lăng Hàn rõ lại muốn hủy hình tượng của nàng!
Nàng không nhịn được nói:
- Lăng huynh, nếu ngươi không phục tệ sư huynh, liền cho phép Y Vân thay tệ sư huynh chiến một trận.
- Chậm đã!
Đúng lúc này, chỉ thấy một bóng người đột nhiên bay vụt tới, thân hình cao to, cả người quấn quanh thần quang màu vàng, như một vị thần linh.
Lăng Hàn lộ ra vẻ kinh ngạc, đây là Hiên Viên Tử Quang!
- Hóa ra là Hiên Viên huynh!
Vương Y Vân lộ ra nụ cười, giới thiệu cho mọi người.
- Hiên Viên Tử Quang, thiên kiêu đương đại, các vị hẳn không xa lạ gì đi. Hiên Viên huynh đã đáp ứng gia nhập Kích Thiên Minh của chúng ta, là một trong năm phó Minh chủ.
- Hiên Viên Tử Quang a, nghe tên rất lâu.
- Ngay cả Hiên Viên Tử Quang cũng chịu vị trí phó Minh chủ, Kích Thiên Minh này quả nhiên mạnh mẽ.
- Ta muốn gia nhập, ai cũng đừng cản ta!
Hiên Viên Tử Quang chỉ nhìn chằm chằm Lăng Hàn nói:
- Hách Liên cô nương đâu?
Lăng Hàn sờ sờ cằm, tên này là làm sao nhận ra mình? Nhưng nghĩ nghĩ, Hổ Nữu là tiêu chí thiên nhiên, trong thiên hạ còn có tiểu nha đầu thứ hai có thể ăn lại có thể đánh như thế sao?
Hắn hừ một tiếng nói:
- Bại tướng dưới tay, mắc mớ gì tới ngươi?
Bại tướng dưới tay?
Tất cả mọi người kinh ngạc thốt lên, Hiên Viên Tử Quang từng giao thủ với Lăng Hàn, hơn nữa còn không địch lại?
Ánh mắt của Hiên Viên Tử Quang uy nghiêm đáng sợ nói:
- Nếu không nói tăm tích của Hách Liên cô nương cho ta, hôm nay ta liền giết ngươi!
- Đầu của ngươi thực là không đủ dùng, bại tướng dưới tay còn dám nói dũng?
Lăng Hàn lắc đầu.
Hiên Viên Tử Quang nhanh chân đi về phía Lăng Hàn, một bước hạ xuống, trời động mà đong đưa, thật giống như ngôi sao trên trời cũng không chịu đựng được khí thế của hắn mà rơi xuống. Hắn vung chỉ nhấn tới Lăng Hàn:
- Lần trước sau khi giao thủ, ngươi cho rằng ta tiến bộ bao nhiêu?
Phốc, một chỉ điểm ra, hóa thành một đạo Đao Mang, nhỏ như tơ nhện, nhưng tràn ngập cảm giác nguy hiểm.
Đao Mang!
Trong lòng Lăng Hàn lập tức bay lên báo động mãnh liệt, này không phải giả Mang, mà là Đao Mang hàng thật đúng giá.
Lẽ nào Hiên Viên Tử Quang tu ra ba mươi đạo khí?
Đối với thiên tài như vậy mà nói, tuyệt đối không thể theo đuổi mạnh mẽ ngắn ngủi mà quên tương lai, bởi vậy nếu đối phương ngưng tụ thành Mang, vậy tuyệt đối đã tu ra ba mươi đạo khí.
Hắn có phải là người đầu tiên trong thế hệ trẻ tuổi tu ra ba mươi đạo khí, cũng ngưng tụ thành Mang không?
Mạnh như Tiểu Đao Vương còn dừng lại ở hai mươi chín đạo khí a.
Hiên Viên Tử Quang này thực không đơn giản!
Lăng Hàn không tin hắn có thể bằng chính mình đi nhanh như vậy, bất kể là Tiểu Đao Vương hay Yêu Hồi Nguyệt, thiên phú tuyệt không dưới Hiên Viên Tử Quang, thậm chí còn vượt qua, vì sao bọn họ chưa hoàn thành đột phá, lại chỉ có Hiên Viên Tử Quang làm được?
Hẳn là huyết mạch của tên này đi, nó có thể mạnh mẽ tăng lên vài tinh sức chiến đấu, thậm chí diễn hóa ra các loại quang ảnh thần thú.