- Được được được, thật là một hạt giống kinh người!
Đại năng kia vẫn chợp mắt lập tức mở hai mắt ra, thậm chí vỗ tay, còn chết mất một thiên tài lại tính là gì?
Nơi này không thiếu thiên tài, hơn nữa, bị một chiêu miểu sát không phải cặn bã sao, căn bản không có tư cách tiến vào Bổ Thiên Học Viện.
- Tiểu nha đầu, ngươi tên là gì?
Vẻ mặt của tên đại năng kia ôn hòa nói, hắn là Pháp Vương của Tuyệt Đao Tông, tên Quách Lương Tài, nắm giữ thực lực Hoá Thần Cảnh, đủ để nghiền ép thế hệ trẻ tuổi hiện tại, bằng không sẽ không tọa trấn được.
Hắn nhìn Hổ Nữu, tràn ngập yêu thích, nếu không phải cảnh giới của hắn quá "thấp", thật muốn thu Hổ Nữu là đệ tử thân truyền a.
Nhưng một tiểu nha đầu mới sáu, bảy tuổi lại nắm giữ tu vi Linh Anh Cảnh, thiên tài như vậy là hắn dạy được sao? E chỉ có Tông chủ cùng với mấy vị Tôn giả mới có tư cách như vậy.
- Nữu là Hổ Nữu của Lăng Hàn!
Hổ Nữu có chút nũng nịu nói, chạy đến bên người Lăng Hàn, nắm tay hắn, dáng dấp thiên chân vô tà.
Nếu không phải thi thể kia còn nằm trên đất, ánh chớp lấp lóe đùng đùng đùng, e là tất cả mọi người đều bị bộ dáng khả ái thanh thuần của nàng lừa.
Quách Lương Tài quét nhìn Lăng Hàn một chút, trong lòng quyết định chủ ý, nếu thiên tư của Lăng Hàn không ưu tú, hắn liền giết Lăng Hàn, miễn cho ảnh hưởng tiểu nha đầu, hạt giống như vậy, có thể làm được việc lớn!
Càng mấu chốt là, tuổi tác còn nhỏ, có thể dễ dàng tẩy não, truyền vào các loại ý nghĩ.
Hổ Nữu tiến lên kiểm tra cốt linh, lần này ngay cả mấy đệ tử cũng cực kỳ cung kính, người ta được một vị Pháp Vương Hoá Thần Cảnh sủng ái, hơn nữa, chỉ cần không phải ngớ ngẩn liền có thể thấy, Hổ Nữu còn nhỏ liền mạnh như vậy, sau này tiền đồ doạ người cỡ nào?
Bọn họ chỉ có thể ngước nhìn.
- Bảy… bảy tuổi, không tới tám tuổi!
Cốt linh kiểm tra ra, có điều Hổ Nữu cũng rất tức giận, bị một cây kim đâm có chút đau, làm cho nàng dùng ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm tên đệ tử kiểm tra cốt linh kia.
Hung quang này thực rất đáng sợ, thậm chí vượt qua cấp bậc Linh Anh Cảnh, tên đệ tử kia kinh hãi đến không thể khống chế, nhất thời có một luồng tanh hôi truyền ra.
Lăng Hàn kinh ngạc, không nghĩ tới Hổ Nữu cũng đột phá Linh Anh Cảnh, có điều tiểu nha đầu từ trước đến giờ quái lạ, tu vi tăng lên nhanh hơn nữa cũng rất bình thường.
- Hừ!
Quách Lương Tài rất không vui, nhìn tên đệ tử kia quát lên.
- Còn chưa cút, thu thập sạch sẽ mới được trở lại!
- Vâng! Vâng!
Tên đệ tử kia vội gật đầu, quay người chạy đi, ở trong lòng hắn không ngờ có một ý nghĩ quái lạ, ánh mắt của Hổ Nữu còn đáng sợ hơn Quách Lương Tài!
Sao có thể có chuyện đó, Quách Lương Tài là Hoá Thần Cảnh, Hoá Thần Cảnh a!
Lăng Hàn đi tới, khí tức Linh Anh Cảnh hơi dật động, chứng minh hắn nắm giữ tư cách tiến hành kiểm tra cốt linh. Lúc này, hắn đã khôi phục diện mạo thật sự, nếu quyết định lập quốc khai thiên, vậy sau này hắn chỉ lấy diện mạo thật gặp người.
Đan sư Thiên Cấp, tới chỗ nào cũng có thể nghênh ngang mà đi.
- Xin mời đưa tay ra.
Xem ở mặt mũi của Hổ Nữu, đệ tử kiểm tra cốt linh dùng một chữ "mời", bằng không sẽ trực tiếp thét to, không thu được tư cách trực tiếp tiến vào học viện, thiên phú sẽ không quá cao, cần khách khí làm gì?
Nhưng Hổ Nữu xuất hiện để bọn họ rõ ràng một đạo lý, thiên địa quá lớn, không chắc sẽ có vài con “cá” lọt lưới.
- Ngươi dám hung Lăng Hàn của Nữu?
Nhưng Hổ Nữu còn không thoả mãn, trợn mắt nhìn đối phương, hung quang dật đãng.
Tên đệ tử kia sợ đến đặt mông ngồi trên đất, chỉ cảm thấy mình như bị một Hồng Hoang cự thú nhìn chằm chằm, cả người bắt đầu nổi da gà, suýt chút nữa không khống chế được.
Hắn cuối cùng rõ ràng tên đồng bạn trước kia trải qua chuyện gì, tiểu nha đầu này quả thực không phải người!
Lăng Hàn khẽ mỉm cười nói:
- Được rồi, không nháo!
Lúc này Hổ Nữu mới đổi thành nụ cười, vui vẻ nắm tay của Lăng Hàn, dáng dấp bé ngoan.
Lừa gạt người chết không đền mạng a, người nào tin người đó xui xẻo.
Lăng Hàn đưa tay ra, tên đệ tử kia lau mồ hôi lạnh, cầm kim châm trong tay, nhưng đang không ngừng run rẩy. Tuy hắn không bị kinh hãi đến không thể khống chế, nhưng thật rất sợ a.
Ta châm!
Hắn ổn định tâm thần, đâm tới tay của Lăng Hàn, nhưng kim châm nhỏ như lông trâu, lại không cách nào đâm thủng da của Lăng Hàn.
- Không nên dùng nguyên lực phòng bị…
Đệ tử kia có chút không vui nói, nhưng lời còn chưa nói hết, trên mặt lại lộ ra vẻ hoảng sợ.
Biến thái a, rõ ràng không sử dụng nguyên lực hộ thể, nhưng sao da dẻ cứng rắn như vậy, ngay cả Thấu Cốt Châm cũng không cách nào xuyên thấu?
Thấu Cốt Châm, công cụ chuyên môn dùng để kiểm tra cốt linh, có thể dễ dàng đâm thủng da của Linh Anh Cảnh, chạm tới xương, hái ra chút xương cốt, sau đó phía trên sẽ cho thấy tuổi tác đối ứng.
Tuổi tác càng nhỏ, mức độ càng tinh chuẩn, lấy năm làm đơn vị, nhưng vượt qua trăm tuổi, vậy thì lấy mười năm, hai mươi năm, năm mươi năm làm đơn vị, bởi vì sau bốn năm trăm tuổi, kém năm mươi năm thời gian tu luyện hầu như không ảnh hưởng.
Nhưng Thấu Cốt Châm lại không phá được da của Lăng Hàn, hơn nữa đối phương căn bản không sử dụng nguyên lực phòng ngự, sao có thể có chuyện đó?
Không phải lại gặp biến thái chứ?
- Nhanh lên một chút, nhanh lên một chút, ngươi muốn châm Lăng Hàn tới khi nào?
Hổ Nữu khó chịu, ngươi có cừu oán đúng không, lại đâm nhiều như vậy.
Đệ tử kia bị Hổ Nữu thúc như thế, tự nhiên càng hoảng, tay run lên, đừng nói châm không phá da dẻ của Lăng Hàn, ngay cả châm cũng không có trong tay.
- Phế vật!
Quách Lương Tài đi lên, đẩy đệ tử kia ra, đoạt Thấu Cốt Châm ghim xuống.
Vù!
Kim châm hạ xuống, cấp tốc biến ngắn.
Đâm vào rồi?
Không giống!
Quách Lương Tài không khỏi khiếp sợ, Thấu Cốt Châm biến ngắn không phải bởi vì đâm vào da của Lăng Hàn, mà bởi vì sức mạnh của Quách Lương Tài quá lớn, da của Lăng Hàn lại cứng, trực tiếp cong gãy, lúc này mới như đâm đi vào.
Ta sát, tên biến thái này!
Bốn phía nguyên bản còn đang cười nhạo tên đệ tử kia xấu mặt, nhưng hiện tại ai cũng không cười nổi.
Thể phách kinh người thế nào a, ngay cả Hoá Thần Cảnh tự mình ra tay cũng không cách nào làm được.
- Vẫn là tự ta làm đi.
Lăng Hàn nói, lấy Ma Sinh Kiếm ra, chém mình một cái, nhất thời, da dẻ phá tan.
Quách Lương Tài sững sờ, sau đó lập tức châm xuống, đụng xương của Lăng Hàn một cái, liền thu Thấu Cốt Châm về, vừa nhìn, trên mặt không khỏi lộ ra kinh sợ, bật thốt lên:
- Mười chín tuổi, chưa tới hai mươi!
Ta ngất!
Những người ở phụ cận đều thất điên bát đảo, lại xuất hiện một biến thái, tuy không biến thái như Hổ Nữu, nhưng nếu tính cả thể phách đáng sợ của hắn, thì không chút thua kém a.
Lăng Hàn thu Ma Sinh Kiếm, căn bản không cần vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh, Kim Cương thể đã khắc hàm nghĩa của Thiên Kinh vào mỗi phần huyết nhục, vết thương tự động khép lại, ngay cả một vết sẹo cũng không còn, phảng phất như chưa có chuyện gì xảy ra.
Cái này không khỏi để mọi người lại mắng biến thái.
Làm sao đánh với Lăng Hàn a?
Thể phách mạnh mẽ coi như cực hạn của Linh Anh Cảnh đi, có mấy người đồng cấp có thể đánh tan, nhưng sức khôi phục lại làm cho người giận sôi, cùng cảnh giới là rất khó phá.