Nếu như Lăng Hàn bay đến giữa không trung, chỉ cần thấy được Tam Sinh Thi Quan thì sẽ biết bạn cũ đến.
Dung Hoàn Huyền!
Tên này cũng thật gan to bằng trời, lại dám động thủ ở dưới mí mắt của mấy vị Phá Hư Cảnh. Có điều, nếu hắn thật đắc thủ, một Thi Vương mười lăm mắt đủ để hắn hoành hành thiên hạ.
Hơn nữa, hắn còn có Tam Sinh Thi Quan, tương đương với nắm giữ nguyên liệu để Thi Vương tiến hóa vô hạn, chỉ thiếu chất xúc tác như Hoàng Tuyền thủy mà thôi.
Nhưng, hắn còn có thể mang theo Đại Thi Vương xông vào Vạn Bảo Thành, đoạt Hoàng Tuyền thủy, còn sợ Đại Thi Vương không thể trong thời gian ngắn tiến hóa đến mười tám mắt sao?
Chuyện này thật rất khó nói.
- Tránh ra!
Cửu U Vương nổi giận, múa Ma Âm Đao chém tới bọn người Kiếm Vương.
- Cửu U, ngươi sống thiếu kiên nhẫn sao, một người cũng muốn khiêu chiến ba người chúng ta?
Thanh Phượng Thần Hậu cười gằn, trước đó bên Thiên Thi Tông có bảy con Thi Vương lại thêm Đệ Tam Sát Trận mới san bằng cục diện, nhưng hiện tại chỉ còn dư lại Cửu U Vương, ngươi còn muốn lật trời sao?
Cửu U Vương cười gằn nói:
- Các ngươi không sợ nuôi hổ thành hoạn, có Tam Sinh Thi Quan cung cấp thi khí, nhiều nhất mấy chục năm, Thi Vương kia liền có thể bước vào mười tám mắt. Bản tọa cùng lắm thì đi đào mấy cái mộ, lại bồi dưỡng một con Thi Vương mà thôi.
- Ha ha, vậy thì mời Cửu U Vương ngồi xem đi.
Yêu Xà Vương cười nói, làm sao sẽ không nhìn ra đây là kế sách gây xích mích của Cửu U Vương.
Bên trong Thiên Thi Tông hiển nhiên phân liệt, đây là bọn hắn vui vẻ nhìn thấy, hơn nữa hai phương diện thực lực càng cân đối càng tốt, đánh cho lưỡng bại câu thương, bọn họ lại đi ra thu thập tàn cục, triệt để tiêu diệt tông môn này.
Cửu U Vương gấp, nhưng tam đại cường giả liên thủ phong tỏa, hắn làm sao phá vòng vây.
Bảy Thi Vương đã bị Thanh Phượng Thần Hậu trọng thương, này vốn chỉ có thể kéo dài thời gian, tự nhiên không thể chân chính ngang hàng với một người mạnh nhất đương đại, Đệ Tam Sát Trận lại đi rồi, chỉ còn mình hắn, tuy còn có một lá bài có thể vận dụng, nhưng không cách nào hóa giải cục diện hiện tại.
Làm sao bây giờ?
- Ha ha ha ha!
Phía dưới, Dung Hoàn Huyền từ trong một cái quan tài nhảy ra, Đại Thi Vương đã đi tới, tự động tiến vào trong một cái quan tài, loại thi khí cuồn cuộn không dứt kia là Thi Binh không thể chống lại.
Chỉ cần lại luyện hóa một quãng thời gian, con Đại Thi Vương này sẽ ngoan ngoãn nghe hiệu lệnh của hắn.
Thiên Thi Tông chuyên môn dưỡng thi, tự nhiên không có chút vấn đề.
Dung Hoàn Huyền rất đắc ý, nắm giữ một Thi Vương cấp bậc Phá Hư Cảnh, trên đời này có thể mặc hắn ngang dọc. Cái gì thượng cổ Ngũ Đại Tông Môn, ở trong mắt hắn đều là rắm thí.
- Người trẻ tuổi, ngươi ta đều là đệ tử của Thiên Thi Tông, theo ta về Thiên Thi Tông được không?
Cửu U Vương đột nhiên nói, chỉ cần lừa gạt đối phương tiến vào tông môn, lấy thủ đoạn của hắn chẳng lẽ còn không thể thu phục đối phương sao?
- Há, vậy ta ở Thiên Thi Tông coi là cái gì?
Dung Hoàn Huyền híp mắt nói, dã tâm của hắn rất lớn, lớn vô cùng.
- Bản tọa có thể thu ngươi làm đệ tử, chờ bản tọa sau trăm tuổi, ngươi tự nhiên kế vị, trở thành tân Tông chủ của Thiên Thi Tông.
Cửu U Vương nhìn ra dã tâm của đối phương, nên lấy lợi dụ.
Dung Hoàn Huyền cười gằn:
- Theo quy củ của bản tông, người nắm Ma Âm Đao là Thiên Tôn hộ đạo của tông môn, người được Tam Sinh Thi Quan mới là Tông chủ. Ngươi phải tôn ta làm chủ, thoái vị làm Tôn giả hộ đạo mới phù hợp tông quy.
Cửu U Vương ngẩn ngơ, dã tâm của tiểu tử này thật lớn, chỉ là Linh Anh Cảnh đã muốn làm Tông chủ của Thiên Thi Tông, ai có thể phục ngươi? Hắn lạnh nhạt nói:
- Người trẻ tuổi, không nên quá mức ngông cuồng, người quan trọng nhất chính là có thể thấy rõ thực lực của mình, lại xếp vị trí của mình.
- Ha ha ha ha, bây giờ ta có Thi Vương mười lăm mắt, không bao lâu nữa có thể tiến hóa thành mười sáu mắt, mười bảy mắt, thậm chí mười tám mắt, thực lực này còn chưa đủ sao?
Dung Hoàn Huyền cười to.
Cửu U Vương không trả lời được, bởi vì đệ tử của Thiên Thi Tông vốn coi Thi Binh là thực lực của bản thân, tuy thực lực của Dung Hoàn Huyền không đáng nhắc tới, nhưng có Đại Thi Vương kia, thì tuyệt đối có thể xếp vào hàng ngũ mạnh nhất thiên hạ.
Đối phương mạo hiểm thực rất có giá trị, đến cái cá chép vượt Long Môn a.
- Lăng Hàn!
Dung Hoàn Huyền hét lớn một tiếng.
- Ta biết ngươi ở chỗ này, có dám đi ra đánh một trận không?
Trong mấy người hắn hận nhất, Lăng Hàn xếp đầu tiên, bởi vậy hiện tại vừa được Đại Thi Vương, liền gọi Lăng Hàn ra đánh nhau.
Hiện tại đừng nói thế hệ trẻ tuổi như Lăng Hàn, ngay cả Kiếm Vương, Thanh Phượng Thần Hậu hắn cũng dám miệt thị.
- Lăng Hàn?
- Lăng Hàn là ai?
Chung quanh, tất cả mọi người nghị luận sôi nổi, nhưng rất nhanh có người nói ra thân phận của Lăng Hàn, Đan sư Thiên Cấp, còn được tọa độ của một Thần tàng, nếu không phải Văn Nhất Kiếm chủ động nói vị trí của Thần tàng này cho Ngũ Đại Tông Môn, phỏng chừng Lăng Hàn cũng bị Ngũ Đại Tông Môn truy sát vạn dặm.
Địa vị của Đan sư Thiên Cấp cao cả, nhưng làm sao vượt qua Ngũ Đại Tông Môn?
Toàn bộ thiên hạ đều là của Ngũ Đại Tông Môn.
Tìm được rồi!
Lăng Hàn lộ ra vẻ vui mừng, trước đó hắn tìm được ba khối xương gãy của Đại Thi Vương, chỉ là không đủ lớn, lúc trước trong oanh kích vỡ thành cặn bã. Nhưng khối này, rất lớn, gần bằng bắp đùi người.
Mẹ nó, xem chú không chết ngươi!
Lăng Hàn thu xương gãy vào trong chú bình, đừng nhìn chiếc lọ kia không lớn, nhưng không gian bên trong thật giống như vô hạn, chí ít thu mấy khối xương này là dễ như ăn cháo. Hắn lập tức đặt ngón tay lên hoa văn đại biểu tử vong, nhất thời, hoa văn sáng lên.
Ha ha, nếu hoa văn sáng, nói rõ con Đại Thi Vương này chết chắc rồi.
Lăng Hàn lộ ra nụ cười, bay lên nói:
- Dung Hoàn Huyền, ta ở đây, phóng ngựa đến đây đi!
- Ngươi lại là dám xuất hiện?
Dung Hoàn Huyền sững sờ, sau đó cười to.
- Thật không biết nên nói ngươi dũng cảm hay ngu xuẩn! Có điều, nếu ngươi muốn chịu chết, vậy thì tác thành ngươi.
Oành!
Đại Thi Vương nhảy ra quan, mười lăm con mắt toả ra hung quang, nhìn chằm chằm Lăng Hàn.
Lăng Hàn không sợ, chầm chậm nói:
- Loại đồ vật tà khí này, thương thiên hòa, sẽ bị thiên địa nhìn chằm chằm.
- Chết!
Dung Hoàn Huyền chỉ về phía Lăng Hàn.
Oành oành oành… Đại Thi Vương lập tức lao tới Lăng Hàn, hung uy bắn ra, sát khí đáng sợ đến Phá Hư Cảnh cũng phải toàn lực đối kháng, bằng không tất sẽ bị chém xuống.
Đùng! Đùng! Đùng!
Ở trong quá trình chạy, trên trán của Đại Thi Vương lại có mắt sinh ra.
Đây là tình huống thế nào?
Mười lăm mắt đã dùng hết tích lũy mấy ngàn năm của Đại Thi Vương, hiện tại nó đã như Thi Binh bình thường, làm sao còn có thể tiếp tục tiến hóa đến mười sáu mắt?
Sự biến hóa này nhanh đến kinh người, mười sáu mắt hầu như trong nháy mắt liền sinh ra, mà ngay sau đó, là mắt thứ mười bảy!
Tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người, Cửu U Vương thì trong vui mừng mang theo ước ao, bởi vì cái này vốn nên là Thi Binh của hắn! Chỉ có Dung Hoàn Huyền cười to, Đại Thi Vương càng mạnh, hắn tự nhiên càng hài lòng.
Mười tám mắt!
Trong nháy mắt Đại Thi Vương liền đạt đến cực hạn của Thi Vương, bước vào cấp bậc mười tám mắt. Nhưng khi nó vượt một bước thì… một chân đột nhiên đứt đoạn, hóa thành mục nát, oành, ngã chổng vó ở trên mặt đất.