Lăng Hàn cung kính nói, dù sao cũng là dùng chỗ tốt của người a.
Lôi Hỏa Đại Đế suy nghĩ một chút nói:
- Ngươi muốn học cái gì? Bản tọa tinh thông các loại bí pháp, đao thuật, kiếm thuật, côn pháp, chưởng pháp, mặc dù có chút bản tọa không học, nhưng ký ức tuyệt học trong đầu đủ khiến thiên hạ chấn động.
Lăng Hàn cũng không biết hắn có phải đang thổi hay không, chỉ nói:
- Ta muốn học... trận pháp!
Cận chiến, hắn có Phúc Địa Ấn, đây là thần thông, trong khoảng cách gần, hắn có Huyền Nguyên Tam Thức, cái này đủ để dùng đến Phá Hư Cảnh, mà khoảng cách xa, Diệt Long Tinh Thần Tiễn đồng dạng là thần thông, uy lực vô cùng.
Bởi vậy, hắn muốn bổ túc chính là trận pháp.
Trận pháp cao thâm hắn căn bản học không tới, thứ nhất trận pháp ít ỏi, không có mấy môn trận pháp lưu truyền tới nay, thứ hai thế lực nắm giữ trận pháp đều giấu kỹ, chí ít trận pháp cấp sáu trở lên là làm sao cũng không chịu truyền ra ngoài.
Then chốt là, trận pháp có thể phối hợp với bí pháp hoàn mỹ, bày xuống là được, không cần lại nhọc lòng điều khiển.
- Hừ, ngươi cũng thật may mắn!
Lôi Hỏa Đại Đế có chút khó chịu nói.
- Bản tọa không tu trận pháp, nhưng vừa vặn được một môn cổ trận, tiện nghi ngươi!
Tượng đá lấp lóe, trồi ra một quả cầu ánh sáng.
Lăng Hàn quan sát một hồi, lúc này mới đưa ngón tay ra.
Vù, trong thức hải của hắn có thêm một trận đồ, đang không ngừng biến hóa, có quy luật kỳ diệu, một ít tin tức cũng hiện lên, nói cho hắn biết tình huống căn bản của trận pháp này.
Trận pháp này tên Băng Long Oanh Địa Trận, sau khi bày xuống, trận pháp có thể ngưng tụ thiên địa linh khí, hình thành một Băng Long, nắm giữ uy năng ngang hàng Phá Hư Cảnh.
Dựa vào, bị lừa!
Lôi Hỏa Đại Đế hẳn là cường giả Thần giới, hắn nắm giữ bí pháp tự nhiên đều là Thần cấp, làm sao cũng phải là thần thông như Lôi Động Cửu Thiên. Nhưng trận pháp này... làm sao cũng không xưng được Thần cấp a.
Tuy có thể địch Phá Hư Cảnh, là trận pháp cấp mười, nhưng cách Lăng Hàn mong muốn lại kém quá nhiều.
Quên đi, coi như cho hắn trận pháp Thần cấp, hắn cũng không có Thần kim đến chế tác mắt trận.
Dù hiện tại hắn cũng không bỏ ra nổi trân kim cấp mười, chỉ có thể chậm rãi thu thập vật liệu, có điều, hắn muốn nắm giữ trận văn cấp mười cũng không phải trong thời gian ngắn là được, đợi hắn nắm giữ trận văn, nói không chắc đã tìm đủ vật liệu.
Dù sao, nếu hắn có thể nhất thống tứ vực, lại muốn tìm kiếm trân kim cấp mười độ khó sẽ giảm nhiều. Còn có thể mời Phong Phá Vân ra tay, đánh rơi ngôi sao, vận may tốt, nói không chắc có thể thu hoạch được trân kim cấp mười.
- Choáng váng, ta có Hóa Thiên Oản, không có trân kim cấp mười thì sao, chỉ cần có lượng lớn vật liệu, ta có thể từng bước tinh luyện ra!
Lăng Hàn thầm nói.
Lôi Hỏa Đại Đế âm thầm cười gằn, tuy hắn truyền ra xác thực là trận pháp cấp mười hàng thật đúng giá, nhưng một tiểu tử Hoá Thần Cảnh nho nhỏ có năng lực thu thập được vật liệu sao?
Coi như có thể, muốn khắc xuống trận văn, cái này đồng dạng là một công trình to lớn.
Dám gài bản tọa, liền để ngươi thấy được, ăn không được!
Nhưng hắn lại không biết, Lăng Hàn có Hóa Thiên Oản có thể "chế tạo" trân kim cấp mười, còn có vật nghịch thiên như Hắc Tháp, chỉ cần đủ vật liệu, khắc xuống trận văn lại có khó khăn gì?
Ngược lại là lĩnh ngộ trận pháp mới khó.
- Đa tạ tiền bối.
Lăng Hàn cười nói.
- Khà khà, Hoàng Đế không để binh đói bụng, nếu làm việc thay bản tọa, bản tọa sẽ không bạc đãi ngươi!
Lôi Hỏa Đại Đế cười nói, thầm nghĩ Lăng Hàn tất nhiên là ngậm bồ hòn.
Hắn dừng một chút, lại nói:
- Tiểu nha đầu này trước ở lại chỗ bản tọa, để bản tọa dốc lòng chỉ đạo, ngày sau tất thành một đời thiên kiêu, quét ngang thiên hạ là điều chắc chắn!
- Không muốn không muốn, xú thạch đầu, Nữu Nữu đại nhân cảnh cáo ngươi, không cho phép đánh chủ ý với Nữu, bằng không ăn ngươi!
Hổ Nữu tàn bạo nói, lại dám nói muốn thu nàng làm đồ đệ, xứng sao?
Lăng Hàn cười nói:
- Tiền bối, nàng còn nhỏ, có làm đồ đệ hay không sau này hãy nói đi, ngược lại đối với tiền bối mà nói, coi như vài trăm năm cũng chỉ nháy mắt liền qua.
Trong lòng Lôi Hỏa Đại Đế không thích, nhưng hiện tại còn cần Lăng Hàn làm việc, nên chỉ đành nhịn xuống cơn giận này. Dưới cái nhìn của hắn, Lăng Hàn thay hắn tìm bốn thần vật, hắn liền có thể thoát khỏi quẫn cảnh trước mắt, thu thập Lăng Hàn tự nhiên dễ như trở bàn tay.
Đến thời điểm đó, tiểu nha đầu này cũng khó thoát lòng bàn tay của hắn, phải ngoan ngoãn làm đồ đệ hắn.
- Tiền bối có thể nói cho ta sự tình của Thần giới một chút hay không?
Lăng Hàn lại hỏi.
- Hừ, bản tọa đã cho ngươi chỗ tốt, ngươi không nhanh đi làm việc, còn quan tâm những chuyện không có ý nghĩa này làm gì? Chờ ngày nào đó ngươi tiến vào Thần giới, dĩ nhiên sẽ biết, sớm một chút hay muộn một chút khác nhau ở chỗ nào?
Lôi Hỏa Đại Đế không kiên nhẫn nói.
- Đi đi đi, còn không mau rời đi!
Nếu như tượng đá có thể động, hắn khẳng định đã phất tay liên tục.
Lăng Hàn biết tượng đá này không phải chân thân của Lôi Hỏa Đại Đế, mà con sông Lôi Hỏa kia vẫn chảy về phía dưới vách núi, lẽ nào chân thân của người này ở đáy vực sao? Đáng tiếc, mặc kệ hắn bị nhốt hay trọng thương, cũng sẽ không tiết lộ gốc gác cho Lăng Hàn.
Hổ Nữu vẫn còn có chút tức giận, quay đầu lại, cho tượng đá một cái mặt quỷ, lúc này mới quay đầu rời đi.
Theo thường lệ, do nàng dẫn Lăng Hàn rời đi.
Đợi đến hai người biến mất, một đạo thần niệm mới vang lên ở trong nhà đá:
- Quái lạ, tiểu nha đầu này rốt cuộc là ai, có thể không nhìn phong tỏa ngũ giác của bản tọa? Rõ ràng thực lực thấp kém, cần phải biết rằng, dù cho thực lực bản tọa hiện tại không bằng một phần vạn lúc trước, nhưng vẫn có thể nhốt lại tồn tại Trảm Trần Cảnh a.
- Có điều, nếu không như vậy, bọn họ cũng không thể đi vào. Bản tọa đã không thể khống chế sức mạnh bản thân, ngũ giác phong tỏa vừa có thể bảo vệ bản tọa, rồi lại tự thành gông xiềng, cũng may gặp phải nha đầu quái lạ kia, rốt cục nhìn thấy hi vọng trở mình.
- Tên tiểu tử này tuyệt đối đừng chết a!
...
Rất nhanh, Lăng Hàn liền đi ra hang núi, ngũ giác khôi phục, để hắn vô cùng cảm khái, tuy đoạn đường kia không dài, nhưng với hắn mà nói phảng phất như ngàn năm vạn năm, nếu không phải ý chí của hắn kiên định, đổi một người khác có khả năng đã tan vỡ.