Hai người tiếp xúc, lực lượng siêu cường bắn ra, hình thành một làn sóng trùng kích, bức bắn về bốn phía. Cái này nếu như bắn xuống dưới, không chỉ toàn bộ núi vực hủy diệt, ngay cả thành phố nơi xa cũng khó thoát một kiếp, quá mạnh mẽ.
Nhưng những lực lượng này bức bắn ra xa mười trượng, lập tức bị cản lại, thật giống như có một vách tường vô hình.
Quốc thế!
Lăng Hàn không có lấy quốc thế gia trì bản thân, nhưng làm thành một lao tù, khống chế lực lượng dật tán ở trong khu vực rất nhỏ.
- Cái gì!
Thi Đại kinh ngạc thốt lên, trong ánh mắt tất cả đều là vẻ khiếp sợ, thật giống như thấy quỷ vậy.
Nghiêm ngặt mà nói, hắn mới chính là quỷ!
- Lực lượng của ngươi... đạt đến mười Tam Tinh!
Thi Đại kinh hô.
- Sao có thể có chuyện đó!
Phá Hư Cảnh một tinh một thiên địa, chỉ dựa vào lực lượng liền đạt đến sức chiến đấu mười Tam Tinh, chuyện này quả thật chính là biến thái!
Càng kinh khủng hơn là, đối phương vẫn không có vận dụng quốc thế gia trì bản thân.
Lăng Hàn khẽ mỉm cười nói:
- Gần đây cảnh giới tăng một chút, hơn nữa thể thuật lại có chút tiến bộ, bất tri bất giác lực lượng lại tăng, thật không tiện.
Thật không tiện muội muội ngươi a!
Thi Đại có loại cảm giác sắp phát điên, thật sự có biến thái như thế sao? Chỉ là cảnh giới tăng lên một chút, trình độ thể thuật tăng lên một chút, lực lượng liền tăng vọt, vượt một tinh dể như ăn cơm.
Lăng Hàn cũng không biết nói gì, lực lượng bây giờ của hắn chủ yếu là do Cửu Long Bá Thể thuật tăng lên, sau khi bước vào Phá Hư Cảnh, môn thể thuật này cũng bùng nổ ra uy năng đáng sợ.
Lực lượng cực hạn có thể đạt tới chín Chân Long!
Cái này không phải ngụy Chân Long như Hách Liên Thiên Vân, ở Thần giới, chỉ có Long tộc đạt đến Sáng Thế Cảnh mới có thể xưng là Chân Long. Lực lượng của chín Chân Long... Cái này đáng sợ dường nào?
Trước trợ giúp Đinh Bình phạt mao tẩy tủy, đối với bản thân hắn cũng là một rèn luyện, lại thêm sau đó bế quan ba ngày, để thể thuật của hắn xuất hiện bay vọt.
Hiện tại man lực của hắn mạnh chí ít gấp ba nguyên lực, Cửu Long Bá Thể thuật cuối cùng hiển lộ ra uy năng.
Theo Lăng Hàn suy đoán, nếu như tu luyện nguyên lực tới cực hạn có thể đạt đến một Chân Long Chi lực, như vậy man lực của hắn nhiều nhất có thể đạt đến chín lần nguyên lực...đương nhiên, đây cũng là bởi vì công pháp tu luyện nguyên lực của hắn kém, mới chỉ là đạt đến cơ sở của "Nhất", hoặc ngay cả nhất cũng không đến.
Ồ, chiếu nói như vậy, có phải không dựa vào quốc thế bổ trợ, lực lượng của sinh linh cũng có thể đạt đến Phá Hư hai mươi tinh?
Lăng Hàn đột nhiên rơi vào trầm tư, tại sao nhất định phải dựa vào quốc thế mới có thể đạt đến mức tận cùng? Tại sao không thể là cá thể tu luyện cảnh giới tới cực hạn? Võ đạo giới, theo đuổi chung quy là cá thể mạnh mẽ, ngươi lại không thể cõng lấy một quốc gia chạy khắp nơi nha?
Hắn đột nhiên hiểu ra, quốc thế chỉ là phụ trợ, không thể trở thành thủ đoạn ỷ lại.
Hắn muốn tu lực lượng của mình đến Phá Hư hai mươi tinh, thành cực hạn chân chính!
Khóe miệng của Thi Đại co giật, sau khi Lăng Hàn phát ra một đòn lại như choáng váng, đây là miệt thị mình cỡ nào? Ta xác thực không phải đối thủ của ngươi, nhưng ngươi phân tâm như vậy thì hơi quá mức rồi?
- Xin lỗi, xin lỗi, đột nhiên nghĩ đến một chuyện.
Ở lúc chiến đấu thất thần, đến tột cùng ngươi đang suy nghĩ cái gì?
- Ngươi nghĩ tới điều gì?
Thi Đại không khỏi hiếu kỳ.
- Ta đang nghĩ, làm sao tăng lực lượng lên tới Phá Hư hai mươi tinh.
Lăng Hàn cũng không ẩn giấu, hắn vẫn muốn giao lưu với người một chút, đặc biệt là cường giả hai đời như Thi Đại, đáng tiếc, hắn không nhớ rõ sự tình của đời trước.
Thi Đại hít vào một ngụm khí lạnh nói:
- Ngươi xác định không phải đang nói sức chiến đấu Phá Hư hai mươi tinh, mà là lực lượng Phá Hư hai mươi tinh?
- Không sai.
Lăng Hàn gật đầu.
- Ngươi... biến thái!
Thi Đại vạch ra nói.
- Này này này, Thi Đại huynh, tuy trước đó ta và ngươi chỉ đánh một lần, nhưng cũng trò chuyện với nhau thật vui, ngươi mắng ta như thế thật thích hợp sao?
Lăng Hàn cười nói.
- Lực lượng của ngươi có thể xông lên Phá Hư hai mươi tinh, vậy sức chiến đấu sẽ đạt đến bao nhiêu?
Thi Đại trợn trắng mắt, chuyện này chỉ ngẫm lại cũng cảm thấy khủng bố.
Lăng Hàn cười ha ha nói:
- Người, dù sao cũng nên có giấc mơ có đúng hay không?
Thi Đại Sửng sốt một hồi, mới nghiêm nghị gật đầu nói:
- Phải!
Sau đó rung hai tay lên nói.
- Còn có chín chiêu!
Lăng Hàn cười ha ha, tay phải lại tìm về phía Thi Đại.
Thi Đại đón đánh, vừa quát lên:
- Lăng Hàn, lấy ra toàn bộ bản lĩnh của ngươi, không nên để cho ta xem thường ngươi!
- Như vậy a?
Lăng Hàn dùng một cái tay khác sờ mũi.
- Được rồi!
Hắn triển khai Phúc Địa Ấn, lại vận chuyển Lôi Động Cửu Thiên, oanh, trên tay phải tỏa ra kim quang chói mắt, còn có lôi đình trắng lóa.
Oành!
Bàn tay ghìm xuống, Thi Đại nhất thời không thấy bóng.
- Thi Đại huynh, không có sao chứ?
Lăng Hàn thu tay về hỏi.
Thi Đại bò lên, không ngừng lau máu tươi, trên mặt đầy vẻ cô đơn, lẩm bẩm nói:
- Ta thậm chí ngay cả một chiêu cũng không chặn được, ta thậm chí ngay cả một chiêu cũng không chặn được!
Phải biết, hắn là tồn tại có sức chiến đấu Phá Hư mười lăm tinh, mà nếu không phải Lăng Hàn hạ thủ lưu tình, một đòn vừa nãy đủ để lấy mạng của hắn.
Chênh lệch quá lớn.
Hắn mờ mịt một lúc, ánh mắt dần dần kiên định, nếu như Lăng Hàn khai thiên thành công, vậy hắn có thể đi vào Thần giới, nhất định có thể tìm được biện pháp trở nên mạnh hơn!
Chính như Lăng Hàn từng nói, nếu như tăng lên lực lượng tới Phá Hư hai mươi tinh thì sao?
- Người của Thiên Thi Tông ẩn giấu ở phía đông 200 dặm, chỗ đó có một mảnh cổ mộ…
Thi Đại nói, nhìn chằm chằm Lăng Hàn.
- Lần sau gặp lại, hi vọng có thể đánh thoải mái.
- Được!
Lăng Hàn thống khoái đồng ý, ấn tượng của hắn đối với Thi Đại vẫn rất tốt.
Thi Đại nhìn chằm chằm Lăng Hàn một hồi, mới xoay người rời đi.
Đinh Bình ở một bên nhìn mà nhiệt huyết sôi trào, hận không thể hiện tại cũng nắm giữ chiến lực như vậy, có thể oanh oanh liệt liệt chiến một trận.
Lăng Hàn nở nụ cười nói:
- Lần sau người kia tới khiêu chiến sư phụ, sẽ do ngươi tới đón.
Đinh Bình đầu tiên là sững sờ, lập tức kích động đến suýt chút nữa té xỉu, chỉ cảm thấy toàn thân chiến ý phóng lên trời, trong thân thể thức tỉnh một loại tâm tình không biết tên nào đó, để hắn hào hùng vạn trượng.