Thần Đế Trọng Sinh

Chương 526: Thực lực của Diệp Vô Thương



"Chết!"

Sau khi Diệp Vô Thương chiếm cứ ưu thế, đắc thế không tha người, lại quát lên một tiếng lớn, lại bay nhào về phía Diệp Trần.

"A!"

Mọi người thấy thế thì lập tức không thể không thốt ra một tràng.

Tuy nhiên, đúng vào lúc này, giọng nói lạnh lùng kia của Diệp Trần lại đột nhiên vang lên,

"Bằng ngươi cũng muốn giết ta sao? Quả thực không biết mùi vị!"

Giọng nói rơi xuống, Diệp Trần vồn còn đang ở trên không trung lại đột nhiên biến mất không thấy!

Sau đó, mọi người ngạc nhiên phát hiện ra, Diệp Trần giống như là thuấn di đi tới trên đỉnh đầu của Diệp Vô Thương!

"Pháp Tướng Thiên Địa!"

"Lưu Ly Kim Thân!"

Oanh!

Diệp Trần đột nhiên sử xuất hai môn thần thông, cả người trong nháy mắt biến thành một người khổng lồ cao mười mét, sau đó hung hăng giẫm xuống một cước!

Diệp Vô Thương quá nóng vội truy sát Diệp Trần, căn bản không có nghĩ đến Diệp Trần trước đó là cố ý bán cho hắn một cái sơ hở, tính toán đúng quỹ đạo lao tới của hắn đồng thời thi triển thần thông Súc Địa Thành Thốn vô cùng tinh chuẩn xuất hiện ở trên đỉnh đầu của hắn...

Ầm!

Diệp Trần giống như thiên thần khổng lồ có bàn chân to lớn, tỏa ra ánh sáng màu vàng kim chói mắt, giống như có thể đá trời xanh thủng ra một cái lỗ, lúc này lại vô tình rơi vào trên lưng của Diệp Vô Thương!

Phốc!

Diệp Vô Thương lập tức điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, sau đó cả người bị giẫm đạp ở dưới bàn khổng lồ kia của Diệp Trần, hướng mặt đất phía dưới hung hăng lao xuống mà đi!

Ầm ầm!

Trên mặt đất lập tức xuất hiện ra một cái hố sâu rất lớn, phạm vi mấy chục mét xung quanh, tất cả đều sụp đổ xuống dưới, mà ở vị trí trung tâm thì có một hố sâu hình dấu chân to lớn, sâu không thấy đáy!

Mọi người thấy cảnh tượng này thì lập tức thi nhau thở phào nhẹ nhõm.

"Quá tốt rồi!"

"Diệp tiên sinh không có việc gì!"

"Tên kia lần này coi như không chết thì cũng phải bị trọng thương a?"

...

Chỉ có sắc mặt Diệp Thiên Ca tái mét, thân thể lập tức nhoáng một cái, đi tới trước hố sâu, hướng về phía Diệp Trần giống như Linh Thần khổng lồ ở trên bầu trời, lớn tiếng la lên một tiếng, "Tiểu Trần! Vô Thương hắn dù sao cũng là anh trai của ngươi, ta cầu ngươi tha cho hắn một mạng!"

Tuy nhiên, còn không đợi Diệp Trần mở miệng thì ở phía dưới trong hố sâu hình bàn chân đột nhiên truyền đến một tiếng rít gào, "Diệp Thiên Ca! Chúng ta đã ân đoạn nghĩa tuyệt, ngươi bớt lo chuyện của người khác đi!"

Bành!

Cùng lúc giọng nói rơi xuống, từ trong cái hố sâu này, đột nhiên nổ bắ n ra một đạo thân ảnh màu đỏ ngòm!

Diệp Vô Thương máu me be bét khắp cả người, giống như là ác mà vừa mới vò ra từ trong địa ngục.

"Thằng con hoang! Ta thừa nhận ta xem nhẹ ngươi! Tuy nhiên ngay sau đây, ngươi không thể không chết!"

Oanh!

Diệp Vô Thương không biết thi triển loại bí thuật nào, trên người đột nhiên phát ra một đạo ánh vàng đẫm máu!

Két kít ~~~

Sau một khắc, thân hình của Diệp Vô Thương bỗng nhiên tăng vọt, trong nháy mắt vậy mà cũng biến trở thành một người khổng lồ cao tới gần mười mét!

Càng quỷ dị hơn là, trên đầu Diệp Vô Thương lúc này vậy mà mọc ra một đôi sừng cực giống với sừng rồng, trên người càng là xuất hiện một lớp vảy, bộn dáng giống như người của Yêu tộc.

"A!"

Mọi người ở xung quanh chưa từng gặp qua cảnh tượng quỷ dị như vậy, hai mắt của mọi người lập tức trợn lên thật lớn.

Nhìn trên bầu trời, Diệp Trần như là Linh Thần khổng lồ, còn có Diệp Vô Thương kia nhìn lại giống như quái vật, quả thực cũng đang hoài nghi chính mình có phải xuất hiện ra ảo giác hay không?

"Thị Huyết Yêu Long sao? Không nghĩ tới ở trên Trái Đất này lại còn có tồn tại loại này!"

Sau khi Diệp Trần liếc mắt nhìn thấy Diệp Vô Thương biến thân thì ngay lập tức nhận ra, trong cơ thể Diệp Vô Thương dường như ẩn chứa một cây tinh cốt của Thị Huyết Yêu Long!

Thị Huyết Yêu Long này cho dù là ở bên trong yêu thú của Tu Chân giới cũng thuộc về loại tồn tại đỉnh cấp, không nghĩ tới vậy mà ở trên Trái Đất còn có lưu lại tinh cốt, hơn nữa Diệp Vô Thương còn nhận được.

Hơn nữa, Diệp Trần còn phát hiện, trong cơ thể Diệp Vô Thương ngoại trừ lực lượng của Thị Huyết Yêu Long ra lại còn có khí tức của Huyết Lang tộc!

Càng quỷ dị hơn chính là hai cỗ lực lượng huyết mạch này lại bị một cỗ lực lượng khác dung hợp thành biến dị.

Đoán chừng đây là lý do tại sao, Diệp Vô Thương có thể ở trong thời gian ngắn như vậy mà tu vi lại tiến bộ to lớn đến như thế!

"Thằng con hoang! Ta nói rồi, ta sẽ để cho ngươi cảm nhận được, tuyệt vọng là như thế nào!"

Sau khi Diệp Vô Thương biến thân, lại quát lên một tiếng lớn nữa, giơ lợi trảo lên đánh về phía Diệp Trần!

Xoẹt xẹt xẹt!

Diệp Vô Thương vung ra một trảo này, mang theo một cỗ khí tức hủy diệt, trên không trung xoèn xoẹt qua một đường vòng cung màu máu dài đến hơn trăm mét, dường như muốn toàn bộ bầu trời này phải vỡ ra!

Oanh!

Diệp Trần lập tức đấm ra một quyền trong không khí, một đạo quyền ảnh màu vàng kim sáng chói, lúc này đối ứng đi lên.

Tuy nhiên, chỉ trong chớp mắt đã bị lợi trảo của Diệp Vô Thương cắt vỡ!

"Hừ!"

Diệp Trần nhướng mày, mắt thấy đạo ánh sáng máu kia đã giết tới trước mặt, đành phải lấy Thảo Trĩ Kiếm ra sau đó bổ ra một kiếm!

Khanh!

Đạo quyền ảnh kia cuối cùng cũng tiêu tán mà biến mất, thế nhưng Diệp Vô Thương đã công tới một lần nữa.

Khanh khanh khanh!

Thời gian chỉ trong một cái chớp mắt, hai người đã giao thủ được hơn mười chiêu.

Sau khi Diệp Vô Thương biến thân thì lực lượng đã cường đại đến một cái tình trạng không thể tưởng tượng, thậm chí đã vượt rất xa Cửu Thủ Yêu Hoang lúc trước!

Bởi vì cái gọi là dốc hết toàn lực, giữa lúc hai người giao thủ được một lúc lâu, ngay cả Diệp Trần mà cũng cảm thấy có một chút áp lực, hai tay bị đối phương đánh vào chấn động bắt đầu có một chút run lên.

"Kiệt kiệt kiệt!"

Sau khi Diệp Vô Thương chiếm thượng phong, nhịn không được cười như điên một trận, "Thằng con hoang, đợt lát nữa ta sẽ không vội vàng gi ết chết ngươi, mà trước tiên ta sẽ phế bỏ tu vi của ngươi, sau đó chặt đứt tứ chi của ngươi, móc đi đôi mắt của ngươi, cắt lỗ tai của ngươi, rồi đến đầu lưỡi của ngươi, sửa đổi ngươi thành một con lợn, sau đó từng chút từng chút một chậm rãi tra tấn ngươi đến chết! Kiệt kiệt kiệt!"

Nghe được lời nói độc ác lạnh lùng của Diệp Vô Thương thì vẻ mặt Diệp Trần lại bình tĩnh như nước, không vui không buồn.

Mà mọi người ở phía dưới nghe được điều này thì tất cả đều rùng mình, trong lòng không thể không rùng mình a!

Mắt thấy Diệp Trần đã rơi vào hạ phong, bị Diệp Vô Thương ép lùi lại liên tục, mọi người trong lúc nhất thời rất là lo lắng.

Diệp Thiên Ca càng là không nhịn được mà hô to lên lần nữa, "Vô Thương! Tiểu Trần! Các ngươi là anh em, tại sao có thể làm hại lẫn nhau? Dừng tay! Nhanh dừng tay cho ta!"

Không nghĩ tới, Diệp Vô Thương lập tức quát lạnh nói:

"Diệp Thiên Ca! Ngươi và ta đã không còn liên quan chút nào nữa, ngươi còn dám kêu gào nhảm nhí có tin đợt chút nữa ngay cả ngươi ta cũng giết luôn hay không!"

"Ngươi!"

Diệp Thiên Ca nghe được điều này thì lập tức như gặp phải sét đánh, hắn thực sự không nghĩ ra, Diệp Vô Thương vậy mà lại nói ra lời nói tuyệt tình đến như vậy.

Vừa nghĩ tới, người mình yêu bị vợ của mình hại chết, vợ lại bị con trai thứ hai của mình giết, bây giờ hai đứa con trai lại không nhận hắn còn muốn tự giết lẫn nhau, Diệp Thiên Ca lập tức cảm giác chính mình, quả thực thất bại tới cực độ, hận không thể chết đi ngay lập tức!

Mà đúng vào lúc này.

Phốc!

Diệp Vô Thương đột nhiên xuất ra một trảo quỷ dị đánh trúng vào đầu vai của Diệp Trần!

Máu tươi bắn tung tóe!

Tiếp theo, Diệp Vô Thương lại nhân cơ hội ra tiếp một quyền.

Oanh!

Diệp Trần lập tức gọi Bát Chỉ Kính ra để phòng ngự.

Răng rắc!

Lồng ánh sáng phòng ngự màu vàng kim trong nháy mắt vỡ vụn, cả người Diệp Trần giống như diều đứt dây ngay lập tức bay ngược ra vài trăm mét!

"Khặc khặc! Thằng con hoang kia ngươi hãy nhận lấy cái chết!"

Mặt mũi của Diệp Vô Thương tràn đầy hưng phấn, lại nhào về phía Diệp Trần.

Trong lúc nhất thời, trái tim của mọi người tất cả đều nâng lên tới cổ họng!

Tuy nhiên, đúng vào lúc này, giọng nói của Diệp Trần lại đột nhiên vang lên, "Chơi với ngươi lâu như vậy rồi, cũng nên kết thúc đi!"

Mọi người đang không hiểu lời nói này là có ý gì thì, tay trái của Diệp Trần vừa lật, trong lòng bàn tay đã xuất hiện một cái đỉnh nhỏ màu đỏ ngòm.

P/S: Ta thích nào....chương thứ 8 nha....đạo hữu nào cần dịch chương thứ 9 thì ủng hộ đi nha:))))