Tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người, gần như cũng đang hoài nghi lỗ tai của mình có phải đã xảy ra vấn đề gì rồi hay không?
Cái tên này, lại muốn để Thập Thất công chúa làm tỳ nữ cho hắn!
Hắn đây là muốn điên rồi hay sao?
"Ngươi muốn chết!"
Bắc Sơn Thiết Nam kia cuối cùng không kìm nén được lập tức rống lớn một tiếng, rút thanh kiếm lớn từ bên hông ra, hung hăng bổ về phía Diệp Trần!
Oanh!
Sau khi Bắc Sơn Thiết Nam rút thanh kiếm lớn ra thì lập tức kiếm khí ngút trời, thanh kiếm lớn kia giống như thái sơn áp đỉnh hướng Diệp Trần bổ xuống.
Ngay cả những người vây xem ở xung quanh cũng bị kiếm khí kinh người kia là cho kinh sợ, dọa đến liên tục lùi lại, sắc mặt của mọi người đều thay đổi không thể không thi nhau kinh hô lên:
"Nghe nói Bắc Sơn công tử năm nay vừa mới đầy ba mươi tuổi thì đã là cao thủ cảnh giới Ngưng Huyết tầng tám rồi!"
"Không hổ là thiên tài kiệt xuất nhất trong thế hệ tuổi trẻ của La Sát thành chúng ta!"
"Thiên phú bực này, chớ nói toàn bộ La Sát thành, chính là toàn bộ Ma giới cũng là thiên tài rất hiếm có!"
"Tiểu tử cuồng vọng này cũng dám bất kính đối với Thập Thất công chúa, chết cũng là đáng đời!"
...
Mọi người nghị luận ầm ĩ, rõ ràng không có người nào lạc quan về việc Diệp Trần có thể còn mạng sống dưới tay của Bắc Sơn Thiết Nam.
Mà ngay cả Thập Thất công chúa kia tuy rằng cảm thấy thị vệ này có chút không giống bình thường, thế nhưng cũng không cho rằng, hắn sẽ là đối thủ của Bắc Sơn Thiết Nam.
"Thật đáng tiếc, một người thú vị như vậy...!"
Thập Thất công chúa nhỏ giọng thì thầm một câu, đang chuẩn bị quay người rời khỏi.
Tuy nhiên, đúng vào lúc này, cảnh tượng tiếp theo lại làm cho nàng ta phải sững sờ tại chỗ.
Chỉ thấy, thanh kiếm lớn của Bắc Sơn Thiết Nam chém xuống trên đỉnh đầu của tên thị vệ kia, không những không thể chém hắn thành hai khúc, ngược lại là Bắc Sơn Thiết Nam, cả người lẫn kiếm trực tiếp bay ngược ra ngoài, nặng nề ngã xuống trên mặt đất, rồi mới điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, rõ ràng đã bị nội thương không nhẹ.
"Cái gì!"
Mọi người ở đây, ngoại trừ Đái An Na trước đó đã đoán được kết quả thì tất cả những người khác đều tuyệt đối không ngờ rằng, lại có một cái cục diện như thế.
Bắc Sơn Thiết Nam là thiên tài đệ nhất trong thế hệ tuổi trẻ của La Sát thành, vậy mà thua ở trên tay một tên thị vệ bình thường, hơn nữa còn thua dưới phương thức quỷ dị như vậy!
"Ngươi...ngươi là cao thủ cảnh giới Ngự Không? Ngươi đến cùng là ai?"
Bắc Sơn Thiết Nam che ngực, chỉ vào Diệp Trần một mặt kinh hãi nói.
Phải biết, ngay cả thành chủ La Sát thành bọn họ, chẳng qua cũng chỉ có cảnh giới Ngự Không đỉnh phong mà thôi.
Phóng tầm mắt toàn bộ Ma giới, cường giả cảnh giới Ngự Không tuyệt đối là thuộc hạng nhất, mà bên trong thế hệ trẻ tuổi, có thể đạt tới cảnh giới như thế thì càng là có thể đếm được ở trên đầu còn tay.
Thị vệ trước mắt này xem ra chẳng qua cũng chỉ mới hai mươi tuổi vậy mà lại có được tu vi như thế?
Điều này không thể không làm cho Bắc Sơn Thiết Nam phải đánh giá lại thân phận của Diệp Trần một lần nữa.
Khóe miệng của Diệp Trần hơi nhếch lên, từ chối cho ý kiến, ngay lập tức từ từ giơ cách tay lên, lạnh lùng nói:
"Ta đã nói rồi, còn dám nói năng lỗ m ãng, chết!"
Đợi đến khí Diệp Trần nói ra từ "Chết" thì bàn tay cũng đã từ từ đập xuống.
Ầm!
Một cái bàn tay khổng lồ màu vàng óng, đột nhiên xuất hiện ở trên đỉnh đầu của Bắc Sơn Thiết Nam rồi mới hung hăng giáng xuống!
"Không!! Ngươi không thể giết ta! Ngươi không thể..."
Tiếng kêu r3n của Bắc Sơn Thiết Nam, im bặt mà dừng, cả người đã hoàn toàn chìm ngập ở dưới cái bàn tay khổng lồ màu vàng óng kia, ngay sau đó hóa thành một bãi thịt nát!
"Tê ~~ "
Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh tượng này thì thi nhau hít vào một ngụm khí lạnh, "Bắc Sơn công tử, vậy mà thật...bị hắn giết rồi?"
"Cái tên này đến cùng là ai? Thật chỉ là một tên thị vệ bình thường thôi sao?"
"Chưởng khổng lồ màu vàng kim vừa rồi, là thủ đoạn mà cường giả cảnh giới Ngự Không mới có thể có được a?"
...
Mọi người sớm đã né tránh xa sang một bên, bắt đầu thấp giọng bàn tán.
"Lớn mật! Ngươi cũng dám giết thiếp thân cận vệ của bản công chúa, ngươi có biết hắn là ai không?"
Sau khi Thập Thất công chúa phản ứng lại từ trong khiếp sợ, đôi mắt đẹp lập tức trừng lên một cái và hét lên với Diệp Trần.
Mặc dù nàng ta đối với việc Bắc Sơn Thiết Nam hay làm phiền nàng thì vẫn luôn rất khó chịu, thế nhưng hắn dù sao cũng là thiếp thân cận vệ của mình.
Đánh chó còn phải ngó mặt chủ a!
Huống chi, bối cảnh của bản thân Bắc Sơn Thiết Nam cũng không đơn giản, chính là đứng đầu trọng tứ đại tướng của La Sát thành, là con trai trưởng của gia tộc Bắc Sơn.
Thế nhưng đối mặt với câu hỏi chất vấn của Thập Thất công chúa, Diệp Trần lại ngay cả mí mắt cũng không động đậy chút nào, "Lại nói lời thừa, ngay cả ngươi ta cũng giết!"
"Ngươi!..."
Thập Thất công chúa lập tức tức giận đến lửa giận ngút trời, mặc dù biết tu vi của đối phương cực cao, thế nhưng bản thân nàng ta là công chúa của La Sát thành, chưa bao giờ bị người đối đãi vô lễ như thế?
Ngược lại là Đái An Na tay mắt lanh lẹ, lập tức kéo Thập Thất công chúa lại, nhỏ giọng nói:
"Công chúa điện hạ, không thể xung động! Người này không đơn giản!"
Thập Thất công chúa đột nhiên cảm thấy run lên trong lòng, nhìn qua Bắc Sơn Thiết Nam bị đập thành một đống thịt nát ở trên mặt đất, sau đó, bất kể như thế nào lời nói trong miệng cũng không nói ra.
Thế nhưng dù sao đi nữa nàng ta đường đường là công chúa, nếu cứ rút lui như thế thì thật đúng là không cam tâm.
Ngay vào lúc Thập Thất công chúa tiến thối lưỡng nan thì bỗng nhiên có một giọng nói cứng cáp có lực vang lên, "Là ai có can đảm dám gây chuyện ở trong La Sát thành chúng ta?"
Giọng nói này rơi xuống, một người đàn ông trung niên khí thế hùng hậu từ trên cổng thành nhảy xuống rồi mới đạp không mà đi, từ từ đi về phía mọi người.
Nhìn thấy người này xuất hiện, Thập Thất công chúa lập tức hơn hở ra mặt, mọi người cũng thi nhau kinh hô lên:
"Đó là Đông Môn thống lĩnh, Đông Môn thống lĩnh đến rồi!"
"Đông Môn thống lĩnh chính là một trong bát đại thống lĩnh của La Sát thành chúng ta, cũng là cường giả cảnh giới Ngự Không!"
"Đông Môn thống lĩnh mà ra tay thì chắc chắn có thể chế phục được hung đồ này!"
...
Mọi người trước đó bị thủ đoạn của Diệp Trần chấn nhiếp, bây giờ mỗi người đều đã tìm về sự tự tin một lần nữa, vui vẻ ra mặt.
"Bái kiến công chúa điện hạ!"
Người nam tử trung niên kia được gọi là Đông Môn thống lĩnh, sau khi nhìn thấy Thập Thất công chúa thì lập tức đi lên trước, chắp tay thi lễ một cái.
"Đông Môn thống lĩnh không cần phải đa lễ! Người này giết Bắc Sơn Thiết Nam, hơn nữa còn vô lễ đối với bản công chúa, ngươi nhanh xuất thủ bắt lấy hắn cho ta!"
Thập Thất công chúa tìm được chỗ dựa thì ngay lập tức chỉ vào Diệp Trần oán hận nói.
"Cái gì? Bắc Sơn công tử chết rồi?"
Đông Môn thống lĩnh nghe được điều này thì lập tức hai mắt trừng lên một cái, ánh mắt lúc này mới chuyển dời tới trên người Diệp Trần, một mặt hiện ra vẻ ngờ vực, "Chỉ là một tên thị vệ cấp thấp, vậy mà có thể gi ết chết Bắc Sơn công tử? Để bản thống lĩnh đi thử ngươi một chút!"
Nói xong lời này, Đông Môn thống lĩnh trực tiếp hướng về phía Diệp Trần tung ra một quyền.
Oanh!
Một cái bóng mờ khổng lồ hình quả đấm hướng về phía Diệp Trần mà lao đi mà ở xung quanh giống như nhấc lên một cơn gió lốc!
Mọi người chỉ cảm thấy sóng nhiệt cuồn cuộn đánh tới, không thể không sợ hãi thán phục:
"Không hổ là cường giả cảnh giới Ngự Không a! Khi nhấc tay là có thể điều khiển được lực lượng của thiên địa!"
"Hai người đều có cảnh giới Ngự Không, lần này có trò hay để xem! Các ngươi nói ai sẽ thắng?"
"Đương nhiên là Đông Môn thống lĩnh! Hắn nhưng là một trong bát đại thống lĩnh của La Sát thành chúng ta, tiểu tử kia tuy rằng cũng có cảnh giới Ngự Không, nhưng dù sao tuổi vẫn còn quá trẻ a!"
...
Mọi người bàn tán sôi nổi, ngay cả trong đôi mắt của Đái An Na cũng lộ ra vẻ mong chờ.
Nàng ta và mọi người gần như cũng có cách nhìn giống nhau, chỉ cần Đông Môn thống lĩnh đánh bại nam tử Nhân tộc này thì nàng ta không còn bị khống chế nữa.
Tuy nhiên cảnh tượng tiếp theo lại khiến cho nàng ta phải trợn mắt há hốc mồm.