Thần Đế Trọng Sinh

Chương 570: Bởi vì, ta nhìn ngươi thấy khó chịu!



Thác Bạt Hạo Thiên lập tức cuống lên, "A Lí Giang! Ngươi đang làm cái gì? Ngươi cho rằng ngươi cầu xin tha thứ thì hắn sẽ buông tha cho ngươi sao? Đừng có nằm mơ chứ!"

Không nghĩ tới, Diệp Trần lếc qua ba người A Lí Giang, "Nhanh nhanh rời đi! Có thể tha cho các ngươi không chết!"

Nói đến thì hắn phá hỏng phép tắc của thương hội A Lí trước tiên, đối phương xuất thủ đối phó hắn cũng hợp tình hợp lý.

A Lí Giang nghe được điều này thì lập tức cuồng hỉ, vội vàng khom người hành lễ, "Vâng vâng! Đa tạ tiền bối tha thứ! Chúng ta sẽ rời khỏi đây!"

Nói xong, ba đại trưởng lão quay người liền chạy, chỉ trong một cái chớp mắt cũng đã chạy ra ngoài trăm dặm.

Chỉ còn lại bốn người Thác Bạt Hạo Thiên thì toàn bộ lập tức choáng váng.

Bọn họ không nghĩ tới, Diệp Trần thế mà thật thả ba đại trưởng lão!

"Tiền... Tiền bối, Ma Hoàng cung ta cũng thỉnh cầu ngưng chiến!"

Sau khi phản ứng lại thì Ma Hoàng Thác Bạt Hạo Thiên hơi do dự một lát cũng phát ra thỉnh cầu ngưng chiến.

Không có ba đại trưởng lão của thương hội A Lí, chỉ dựa vào mấy người bọn họ thì bất kể như thế nào cũng không thể nào là địch thủ của đối phương.

Mọi người ở phía dưới lại lập tức xôn xao lần nữa, đại chiến đến tận đây, mười hai cường giả, chết thì đã chết, trốn thì đã trốn rồi, bây giờ lại ngay cả Ma Hoàng đại nhân vĩ đại cũng chủ động cầu hòa!

Việc này thật là, một người áp đảo toàn bộ Ma giới!

Cái tên này, chẳng lẽ là thần linh chuyển thế hay sao?

...

Tuy nhiên, đối mặt với thỉnh cầu ngưng chiến của Thác Bạt Hạo Thiên thì Diệp Trần lại cười lạnh, "Bây giờ mới cầu xin tha thứ thì cũng không khỏi quá muộn một chút!"

Nói xong, chậm rãi giơ Tử Quỳnh kiếm trong tay lên, hướng bốn người Thác Bạt Hạo Thiên mà đi tới.

Thác Bạt Hạo Thiên lập tức cuống lên, "Ngươi có điều kiện gì có thể nói ra!"

"Quyền thế? Mỹ nữ? Hay là tiền tài?"

"Chỉ cần ngươi muốn muốn, bản hoàng đều có thể cố gắng làm ngươi hài lòng!"

"Ngươi có thể buông tha thương hội A Lí, vì sao không thể không bỏ qua cho Ma Hoàng cung ta?"

Khóe miệng Diệp Trần hơi nhếch lên, "Bởi vì, ta nhìn ngươi thấy khó chịu!"

Nói xong lời này, dưới chân Diệp Trần bỗng nhiên nhún một cái, trong nháy mắt vượt qua khoảng cách mấy ngàn mét, đồng thời Tử Quỳnh kiếm trong tay đã chém xuống!

"Ma Hoàng đại nhân đi mau!"

Ba tên Đại Tế Ti liếc nhau một cái, cùng nhau đẩy Thác Bạt Hạo Thiên hướng về phía sau ra ngoài trăm thước, sau đó trong đôi mắt của ba người lộ ra vẻ kiên quyết.

"Tiểu tử! Chúng ta hôm nay muốn đồng quy vu tận với ngươi!"

Ở bên trong ánh mắt khó hiểu của mọi người, ba tên Đại Tế Ti vậy mà cùng một lúc hung hăng đập một chưởng vào chính lồ ng ngực của mình.

Phốc!

Phốc!

Phốc!

Ba người cùng một phúc điên cuồng phun ra một ngụm máu tưới, huyết sát chi khí trên người lập tức trong nháy mắt tăng vọt lên!

"Không được! Ba Đại Tế Tự đây là muốn huyết tế!"

Cái gọi là huyết tế chính là mức cao nhất của Huyết Luyện thuật, đó là hi sinh tính mệnh của chính mình để đánh đổi đến đề thăng thực lực, một khi thi triển đi ra thì chính là quyết tâm đồng quy vu tận với đối phương!

"Không được!"

Ma Hoàng Thác Bạt Hạo Thiên thấy cảnh này thì lập tức rống lớn một tiếng, cực kỳ bi thương.

Bốn Đại Tế Tự bọn họ chẳng những là trụ cột của Ma Hoàng cung, đồng thời cũng là người bảo vệ Ma Hoàng hắn, tình cảm từ trước đến nay rất thâm hậu.

Rầm rầm rầm!

Sau khi ba người thi triển Huyết Tế thuật ra, thực lực đột nhiên tăng lên không chỉ gấp ba lần!

"Hợp kích!"

Ba người cùng nhau phát ra một kích, đỡ được một kiếm này của Diệp Trần.

Ầm ầm!

Không gian chấn động mãnh liệt một trận.

Bạch bạch bạch!

Ba người chẳng những đỡ được một kiếm này của Diệp Trần vậy mà bức lui Diệp Trần được hơn mười mét!

"Hay!"

Thác Bạt Hạo Thiên thấy cảnh này thì tinh thần lập tức trở nên phấn chấn, lớn tiếng bảo hay.

"Chúng ta ở loại trạng thái này không thể duy trì được lâu, phải liều mạng với hắn!"

Sau khi bức lui Diệp Trần, một tên Đại Tế Ti trong đó hướng về phía hai người khác hét lớn một tiếng, "Không sai! Chỉ có thể sử dụng một chiêu kia!"

"Tới đi!"

Ba người đồng thời quát lớn một tiếng:

"Hợp!"

Ba người sử dụng Thánh khí Ma Châu, lập tức tập trung vào một chỗ.

Mỗi người mười hai viên Ma Châu, ba người hợp lại cùng nhau chính là ba mươi sáu viên Ma Châu, vậy mà trong nháy mắt dung hợp với nhau, biến thành một viên hình tròn to lớn!

Nhưng mà này còn chưa có xong, sau khi ba người làm xong dung hợp Ma Châu thì lại đột nhiên quát lớn một tiếng:

"Tự bạo!"

Bành! Bành! Bành!

Theo giọng nói của ba người cùng rơi xuống, thân thể của ba người vậy mà cùng lúc nổ tung lên, hóa thành từng đám từng đám sương máu giống như pháo hoa.

Hô hô hô!

Sau khi ba người hóa thành sương máu vậy mà cũng dung nhập vào bên trong viên Ma Châu to lớn kia.

"Giết!!"

Bên trong Ma Châu cùng lúc vang lên giọng nói của ba người, sau đó giống như một đạn pháo sao băng, mang theo sát khí kinh thiên hướng bắn về phía Diệp Trần!

"Lấy huyết nhục làm tế hòa mình vào bên trong pháp bảo...cái này chẳng lẽ chính là Chung Cực Tế Tự thuật sao?"

"Không nghĩ tới cái tên này vậy mà có thể bức được ba bị Đại Tế Ti phải đi tới bước này!"

"Bây giờ nhục thân của ba Đại Tế Ti hòa với phá bảo làm một thể, uy lực kh ủng bố như thế thì sợ là so với một kích của cường giả cảnh giới Thông Thiên trong truyền thuyết cũng không kém chút nào đi?"

...

Một số người vây xem có kiến thức rộng rãi, bắt đầu thi nhau nghị luận lên, trong đôi mắt nhìn vào bầu trời kia kia lộ ra vẻ kính sợ nồng đậm.

Ba người dùng sinh mệnh của chính mình đến để bảo vệ Ma Hoàng, bảo vệ Ma Hoàng thành!

Ma Hoàng Thác Bạt Hạo Thiên càng là trực tiếp quỳ rạp xuống trên bầu trời, hai mắt đỏ bừng thấp giọng lẩm bẩm nói:

"Ba vị Tế Ti đại nhân, các ngươi, lên đường bình an!"

Ầm ầm!

Ba Đại Tế Ti hy sinh tính mạng của chính mình để đánh đổi phát ra một kích mạnh nhất, quả thực có khả năng hủy thiên diệt địa!

"Thiên Địa Nhất Kiếm!"

Diệp Trần đưa tay chém ra một kiếm!

Kiếm mang mênh mông, phóng lên tận trời, đáng tiếc lại bị viên Ma Châu to lớn kia đánh nát chỉ trong nháy mắt!

"Một kích này sợ là đã bằng với một kích của tu sĩ cảnh giới Hóa Thần!"

Trong lòng Diệp Trần cũng không thể không âm thầm cảm khái.

Hắn bây giờ mới chỉ có cảnh giới Trúc Cơ hậu kỳ, tuy rằng dựa vào ký ức ám trăm năm tu chân, cùng Thôn Thiên đỉnh, Tử Quỳnh kiếm và các loại pháp bảo có thể đối kháng được cảnh giới Nguyên Anh, thế nhưng đây đã là cực hạn!

Mà một kích cảnh giới Hóa Thần này hắn bất kể như thế nào cũng không ngăn cản được.

"Xem ra ta cũng chỉ có thể liều một phen!"

"Nghịch Sinh Bách Chuyển! Chuyển thứ hai!"

Oanh!

Ở trong lúc nguy cấp, Diệp Trần cưỡng ép thúc giục chuyển thứ hai trong Nghịch Sinh Bách Chuyển.

Bành bành!

Kinh mạch toàn thân trong nháy mắt bị đoạn mất hơn mười cái!

Tuy nhiên, khí tức của Diệp Trần cũng đã đột nhiên tăng lên gấp đôi!

"Không được! Còn chưa đủ!"

Sau khi cưỡng ép thi triển ra chuyển thứ hai của Nghịch Sinh Bách Chuyển, Diệp Trần vẫn còn chưa vừa ý:

"Chuyển thứ ba!"

Bành! Bành! Bành!

Diệp Trần cưỡng ép thúc giục chuyển thứ hai cũng đã là cực hạn, bây giờ lại mạnh mẽ thúc giục chuyển thứ ba, trăm đầu kinh mạch trong cơ thể lập tức lại đoạn mất hơn ba mươi cái, trực tiếp điên cuồng phun ra một ngụm máu lớn!

Cũng may, cuối cùng thì Diệp Trần cũng thi triển thành công ra chuyển thứ ba, thực lực lại tăng lên gấp đôi một lần nữa!

Mà lúc này, viên Ma Châu kia cũng đã ở ngay trước mắt:

"Phá cho ta!"

Ở vào thời khắc sống còn, toàn bộ chân nguyên trong cơ thể Diệp Trần được rót vào trong Tử Quỳnh kiếm, sau đó tiến lên nghênh đón tiếp lấy.

Ầm ầm!

Hai cỗ năng lượng tràn đầy khí tức hủy diệt, hung hăng chạm vào nhau, giống như khai thiên tích địa!

Uy lực gần như có thể so sánh với mấy chục vạn tấn đạn hạt nhân!

Trọn vẹn qua một lúc lâu, đạo hào quang sáng chói kia mời chậm rãi tiêu tán đi...

"Cuối cùng kết thúc!"

"Người kia, đã chết rồi sao?"

Tất cả mọi người đều trừng lớn hai mắt, gắt gao nhìn chằm chằm vào đạo hào quang sáng chói trên bâu trời kia.

"Một kích liều mình của ba bị Đại Tế Ti, trên đời này không có người nào có thể ngăn cản được! Tiểu tử, ngươi chết cũng coi như có ý nghĩa...cái gì!"

Thác Bạt Hạo Thiên mới chỉ nói được một nửa thì trừng hai mắt một cái sắc mặt đã thay đổi hoàn toàn!

Chỉ thấy, sau khi hào quang sáng cói kia ảm đạm xuống, lại có một bóng người vẫn ngang nhiên mà đứng ở nơi đó!

P/S: Ta thích nào....chương 1 trong ngày nha...ủng hộ để mình dịch nhanh hơn nha.....Kim Phiếu TLT nha...